Chương 1639: Khởi hành cùng nhau
Cố Vân Đông sửng sốt: "Huynh muốn dẫn bọn họ cùng khởi hành? "
“Ừm."
Cố Vân Đông suy tư một lát, đây ngược lại là một cơ hội hiếm có, có Đoạn Khiêm dẫn đầu, cô có thể buông hơn phân nửa gánh nặng.
Huống hồ đi tới phủ Vạn Khánh, vừa vặn cần đi qua phủ Tuyên Hòa, chỉ cần đưa người của xưởng Cố gia đến phủ thành là được.
Cô bên này đi không được, không có cách nào dẫn đội, đến lúc đó chỉ có thể giao phó cho người khác, hoặc là thuê một bảo tiêu. Thay vì như thế, không bằng trực tiếp giao cho Đoàn Khiêm.
Bởi vậy Cố Vân Đông gật đầu ngay tại chỗ: "Được rồi, vậy một đường này nhờ huynh.”
“Không cần khách khí, ta không ở huyện thành mấy ngày nay, cũng là hai người hỗ trợ chiếu cố xưởng Đoàn gia. Hiện giờ ta phải trở về phủ Vạn Khánh, A Thu ở lại đây còn cần các ngươi hỗ trợ chăm sóc nhiều hơn."
Cố Vân Đông đáp một tiếng tốt: "Cái này huynh yên tâm.”
Kế tiếp, hai người bàn bạc những điều cần chú ý, tiêu chuẩn ăn ở dọc theo đường đi, cùng với phương thức xử lý khi gặp tình huống bất ngờ, còn có những người xưởng Cố gia sau khi đến phủ Tuyên Hòa bàn giao thế nào.
Cố Vân Đông đưa cho Đoàn Khiêm một phong thư, bảo hắn đến lúc đó giao cho quản sự xưởng Cố gia ở thôn Vĩnh Phúc, vợ chồng Tăng Hổ. Mặt khác còn viết thư cho Đái phu nhân, Tân Minh Các phủ Tuyên Hòa vẫn do Đái phu nhân quản lý.
Đoàn Khiêm nhất nhất đáp ứng, sau đó liền bắt đầu chuẩn bị công việc xuất phát.
Cố Vân Đông cũng muốn đi xưởng một chuyến, nói việc này với những công nhân kia.
Bùi quản sự còn có chút kinh ngạc, Cố Vân Đông đã dặn dò hắn” "Hãy gọi những công nhân ra ngoài du lịch tới đây, ta có việc muốn nói."
“Vâng."
Bùi quản sự xoay người đi tìm người, những người khác đều đang làm việc, nghe nói chủ nhân tới tìm bọn họ, nhất thời tò mò vô cùng.
Cả đám đều xoay đầu nhìn về phía thư phòng nghị sự, lỗ tai cũng dựng thẳng lên, mong có thể nghe được một câu nửa câu.
Vệ Lôi dẫn đầu cửa tiên tiến, trải qua mấy lần hợp tác thi đấu, hắn xem như là thủ lĩnh của tổ bọn họ.
Vệ Lôi đối với lần xuất hành này rất hưng phấn, hắn từ một sơn dân nho nhỏ, đến bảo vệ xưởng, hiện giờ lại có thể đi theo quản sự ra ngoài phủ thành xa như vậy, làm sao có thể không kích động?
Còn chưa đầy một năm, hắn từ trên núi đến huyện rồi đến kinh thành? Tốc độ này nhanh như đang nằm mơ.
Vì lần xuất hành này, sau khi trận đấu kết thúc Vệ Lôi còn cố ý xin nghỉ mấy ngày, mua vài thứ trở về núi, gặp cha mẹ, hơn nữa còn thông báo cho chuyến đi này.
Cha mẹ hắn làm sơn dân cả đời, ngoại trừ mua sắm cần thiết, cơ hồ không ra khỏi núi, hiện giờ biết được hắn lại sắp rời khỏi phủ Lạc Châu, đi phủ Tuyên Hòa đến dưới chân thiên tử, nhất thời kích động vô cùng.
Người trong nhà đều rất hâm mộ, dặn dò nhiều lời, thậm chí lấy ra bạc dưới đáy hòm cho hắn ở bên ngoài ăn ngon uống ngon.
Vệ Lôi nhiều lần nói ăn uống đều có xưởng an bài, không cần bạc. Hơn nữa chủ nhân nói, nếu có thứ cần thiết muốn mua, chỉ cần ở trong phạm vi hợp lý, đều có thể tạm ứng tiền công trước, sau này bổ sung là được.
Cho nên Vệ Lôi không nhận bạc của cha mẹ, sau khi ở lại hai đêm lại vội vàng chạy về, chiều hôm qua hắn mới đến xưởng.
Không nghĩ tới nghỉ ngơi một đêm, chủ nhân đã tới.
Mắt thấy người đến đông đủ, Cố Vân Đông mới nhìn lướt qua một vòng.
"Hôm nay ta tới đây, chủ yếu là nói về việc xuất hành. Thời gian khởi hành đã được ấn định, vào buổi sáng hai ngày sau. Nói cách khác, buổi chiều hôm sau các ngươi phải thu thập đồ đạc đi tới huyện thành, ở khách điếm huyện thành một đêm, sáng sớm hôm sau cửa thành mở ra, sẽ trực tiếp xuất phát."
Cố Vân Đông vừa dứt lời, phía dưới trong nháy mắt nghị luận.
Có người kích động có người khẩn trương, tuy rằng bọn họ ngay từ đầu đã chuẩn bị tốt, nhưng đột nhiên tuyên bố thời gian, cảm giác không hiểu sao có chút luống cuống tay chân.
Cố Vân Đông rũ mắt, chờ bọn họ nói không sai biệt lắm, mới tiếp tục nói: "Lần này ra cửa, do Bùi quản sự dẫn dắt các ngươi, mặt khác, ta cũng sẽ để Thiệu Song đi theo. Các ngươi có chuyện gì, tìm hai người bọn họ là được. Còn có, xưởng Cố gia cùng xưởng Đoàn gia xuất phát cùng một chỗ, người dẫn đầu là Đoàn chủ nhân Đoàn gia. Mọi thứ trên đường đều nghe theo sự sắp xếp của hắn, được chứ?"
“Dạ, biết rồi, chủ nhân." Mọi người vội vàng đáp ứng.
Cố Vân Đông gật đầu: "Lúc trước ta đã nói qua, nói vậy trong lòng các ngươi đều có tính toán. Ta chỉ đề cập một điểm, lần này các ngươi mặc dù là đi ra ngoài du lịch, nhưng cũng có mục đích, ta hy vọng các ngươi có thể nghe nhiều xem nhiều mà học tập sở trường của người khác, lúc trở về có thể nâng cao năng lực, tương lai ở xưởng cũng có thể từng bước thăng tiến, đối với việc này, ta rất chờ mong."
“Vâng, chúng ta sẽ cố gắng, chủ nhân yên tâm."
Bùi quản sự đã sớm nói với bọn họ, đây là một cơ hội khó có được, người biểu hiện tốt, tương lai trở về có thể có thể tăng lên một bậc, thành một tiểu quản sự cũng tốt.
Bọn họ là nhóm đầu tiên đi ra ngoài, so với những người khác mà nói, còn có ưu thế hơn.
Cố Vân Đông gật đầu, sau khi nói xong thì để cho mọi người trở về chuẩn bị.
Sau đó, để lại đến Bùi quản sự cùng một tiểu quản sự khác.
"Dọc theo đường đi các ngươi có thể vất vả hơn một chút, nơi này có chút ngân lượng, các ngươi mang theo trên người để chuẩn bị bất cứ lúc nào."
Cố Vân Đông cầm hai hà bao đi ra, đặt ở trên bàn.
Hai người Bùi quản sự sửng sốt, vội vàng muốn cự tuyệt.
Cố Vân Đông khoát tay: "Cầm trước, ta cũng không phải cho một mình các ngươi, là dùng để ứng phó chuyện khẩn cấp trên đường. Nếu không sử dụng là tốt nhất, sử dụng dư thừa đưa về cho ta là được."
“Dạ, chủ nhân." Hai người lúc này mới nhận lấy.
Quay đầu bọn họ đếm bạc trong hà bao, ghi nhớ ở trong lòng, trên đường phàm là dùng qua đều sẽ ghi sổ sách.
Đây cũng là điều quản sự nên hiểu.
Hai người đi ra, những công nhân khác trong xưởng đã biết chuyện gì xảy ra, biết bọn họ sắp khởi hành, trong mắt vừa hâm mộ vừa kích động.
Nếu không phải thời gian không cho phép, bọn họ hận không thể vây quanh hỏi rõ tình huống.
Nhưng chờ Cố Vân Đông đi ra, vẫn có người đi lên, do dự đi tới trước mặt cô, ấp úng mở miệng: "Chủ, chủ nhân, ta muốn hỏi một chút. Mấy người Vệ Lôi đều đi du lịch, xưởng của chúng ta có phải thiếu nhân thủ hay không, có muốn tuyển thêm vài người không?”
Lời này vừa nói ra, những người khác nhất thời chấn động tinh thần, ánh mắt sáng quắc nhìn về phía này.
Cố Vân Đông cười nói: "Đúng vậy, xưởng quả thật chuẩn bị tuyển thêm một nhóm người nữa, nếu các ngươi có người thích hợp, có thể nói với bọn họ một tiếng trước, nửa tháng sau, xưởng bắt đầu tuyển người."
“Thật sao? Thật tuyệt vời. "
“Con gái ta lần trước bị bệnh không bắt kịp, lần này khẳng định có thể được chọn."
"Nam nhân ta lần trước vừa vặn trong tay có việc, bằng không cũng nhất định có thể được chọn."
Cố Vân Đông nghe mọi người thảo luận, cười cười, từ trong xưởng đi ra.
Cô nhìn sân trước mặt, sau khi tuyển người xong, xưởng này cũng phải mở rộng.
Việc buôn bán rượu trái cây Cố gia phát triển rực rỡ, cung không đủ cầu, một xưởng nhỏ như vậy rõ ràng không còn đủ nữa.
Nghĩ đến đây, cô dứt khoát đi tìm Tạ thôn trưởng, muốn mua luôn mấy mẫu đất xung quanh.
Tạ thôn trưởng đương nhiên vui vẻ, phải biết rằng từ sau khi xưởng Cố gia mở ra ở chỗ này, lúc này mới không tới một năm, biến hóa của thôn Đại Khê bọn họ dùng mắt thường cũng có thể thấy được nha.
Trước kia là quanh năm đều không ăn được thịt, ngay cả tết cũng vắng vẻ, một chén thức ăn bưng lên bàn. Bây giờ đã khác, mặc dù vẫn còn một số gia đình khó khăn, nhưng hầu hết mọi người có thể nếm thử thịt.
Càng đừng nói đến thời điểm năm mới, xưởng còn có quà tết, lễ hội gì cũng các loại thứ tốt mang về nhà, quả thực làm người bên ngoài ghen tỵ chết.
Hai đứa con trai Tạ thôn trưởng gia, một người ở xưởng Cố gia, một người ở xưởng Đoàn gia, mỗi ngày trôi qua rất rốt, ngày lễ tết trên bàn cơm còn có tám chín món ăn, có cá có thịt, đừng nói đẹp biết bao.
Vĩnh Gia quận chúa này, thật sự là phúc tinh của thôn Đại Khê bọn họ.
Chỉ tiếc, lần này ra ngoài du lịch, hai người vận khí không tốt không được chọn.
Nhưng cũng không gấp gáp, về sau còn có cơ hội, nhà bọn họ hiện giờ sống tốt hơn, còn tính toán qua một thời gian nữa sửa sang lại phòng ốc.
Cho nên nghe Cố Vân Đông nói muốn mở rộng xưởng, Tạ thôn trưởng không chút nghĩ ngợi đã đáp ứng.
"Thời tiết dần dần ấm lên, vừa vặn thích hợp xây nhà, Cố chủ nhân vẫn dự định tìm Mao Dũng sao? Hắn hiện giờ nhiều việc, không chắc sẽ rảnh tay.”
Mao Dũng hiện giờ thanh danh vang vọng, phá vỡ cục diện độc đại của Lâu gia huyện Tĩnh Bình, có thể xem như khổ tận cam lai, bận rộn cũng không tới được.
Cố Vân Đông khoát tay: "Cái này không có gì đáng ngại, ta đã nói qua với Mao Dũng, hắn sẽ an bài."
“Vậy là tốt rồi." Tạ thôn trưởng ngẫm lại cũng đúng, Mao Dũng có thể có được ngày hôm nay, tất cả đều là công lao của Cố chủ nhân.
Hắn lại là tri ân báo đáp, chỉ sợ chỉ cần Cố Vân Đông nói một tiếng, hắn có thể bỏ lại tất cả công việc giúp nàng làm trước.
Tạ thôn trưởng không nói nhiều, chỉ cẩn thận tán gẫu chuyện Cố gia mở rộng xưởng cùng Cố Vân Đông.
Nhưng mà, mắt thấy hai người đã tán gẫu không sai biệt lắm, Cố Vân Đông lại còn không có ý muốn đi.
Điều này làm cho Tạ thôn trưởng khó hiểu.
Cho đến khi Cố Vân Đông nói ra một câu: "Ta dự định xây một con đường lớn ở thôn Đại Khê.”
Tạ thôn trưởng cả kinh thiếu chút nữa ném chén nước trong tay ra ngoài, hắn trợn mắt, giọng cũng run run: "Cố, Cố chủ nhân, ngài nói cái gì? Sửa chữa, sửa chữa đường?”
“Đúng vậy, con đường thôn Đại Khê quá hẹp, lúc trước vận chuyển hàng hóa ra, hao tổn có chút ngoài dự liệu của ta. Cho nên muốn tu sửa một chút, tạm thời từ xưởng Cố gia đến đường chính cửa thôn. Khoản phí này, do xưởng Cố gia bỏ ra.”
Tạ thôn trưởng hô hấp nặng nề, đứng lên đi tới đi lui, kích động căn bản không dừng lại được.
"Được, được, sửa đường tốt ah, Cố chủ nhân, ngài thật sự là đại thiện nhân."
Hắn nói có chút lộn xộn: "Ngài yên tâm, chỉ cần ngài quy hoạch ra đường đi, những thứ khác ta sẽ xử lý." Ông sẽ thuyết phục những người có ruộng để họ giải phóng một con đường lớn.
Cố Vân Đông cười: "Vậy thì vất vả tạ thôn trưởng.”