Chương 1675: Lợi dụng Lê thị
Cố lão đầu vẻ mặt âm trầm, cuối cùng vẫn là cắn răng nói: “Tốt lắm, bọn chúng dám không để chúng ta vào mắt, vậy chúng ta cũng không cần để ý đến tình nghĩa tổ tôn phụ tử gì nữa. Đại Hà, ngươi lập tức tìm người viết đơn kiện, ta muốn đến quan phủ tố cáo Cố Đại Giang.”
“Đúng vậy, đi tố cáo hắn. Không phải hắn không xuất hiện sao? Lại để cho nữ nhi tới đây nhục nhã chúng ta, chúng ta đi kiện hắn để hắn không thể không xuất hiện.”
Một đám người quát tháo, muốn đi tìm người cáo trạng ngay lập tức.
Cố Phát Nhi bị đánh nặng nhất được Giả thị đỡ, nghe đến đó chịu đựng đau đớn la lên một tiếng: “Từ từ đã.”
Mọi người đang tiến lên phía trước đều ngừng lại: “Phát Nhi, ngươi sao thế?”
Dường như bây giờ Cố Đại Hà mới để ý thấy nhi tử mình thương tích đầy người, ông ta lập tức gấp gáp, ông ta chỉ có mỗi một người nhi tử này thôi: “Con có muốn đến y quán không? Đúng rồi, con bị đánh thành thế này, chúng ta cũng phải đi cáo trạng.”
Cố Phát Nhi ánh mắt hung ác, nắm chặt tay Cố Đại Hà, nói với mọi người: “Kiện thì nhất định phải kiện, nhưng không phải bây giờ. Đi thôi, chúng ta tìm một chỗ ngồi xuống bàn bạc một chút xem nên làm gì tiếp theo. Cho dù muốn đi cáo trạng chúng ta cũng phải chuẩn bị kỹ càng tuyệt đối không thể có bất cứ sai sót nào được.”
Mọi người nhìn nhau một cái, gật đầu rời khỏi hẻm Cao Thăng trước.
Ra khỏi đầu hẻm, bọn họ tìm một nơi trống trải ngồi xuống nghỉ ngơi, Cố Phát Nhi nói thẳng: “Trước khi đi cáo trạng, chúng ta phải trở về tìm người giúp đỡ.”
“Giúp đỡ? Ai thế?”
“Tộc trưởng tiền nhiệm, Cố Cương.” Cố Phát Nhi thở ra một hơi, đè thấp giọng nói: “Cố Vân Đông không để chúng ta vào mắt, chắc chắn nàng ta nghĩ chúng ta không dám đi cáo trạng, cũng cảm thấy bây giờ bản thân có tiền có thể muốn làm gì thì làm.Mặc dù tộc trưởng đã qua đời, nhưng ở phủ thành ông ấy vẫn quen biết vài người, nói không chừng có thể giúp đỡ chúng ta.”
Nhà Cố Cương cũng bị Cố Vân Đông hại thê thảm, lúc trước khi Cố Cương vẫn còn là tộc trưởng, ở bên ngoài nhiều ít vẫn là có chút nhân mạch. Tuy rằng ông ta đã chết, nhưng thê tử ông ta là Vương thị, năm đó được gả từ phủ thành.
Lúc Cố Cương còn trẻ đã dốc sức làm việc ở phủ thành một khoảng thời gian, nghe nói ông ta còn quen biết gia đình giàu có.
Bọn họ cùng nhau đồng tâm hợp lực, hắn không tin cả nhà hắn lại không thể hạ gục Cố Vân Đông.
“Để phòng ngừa vạn nhất, chúng ta vẫn nên đi hỏi thăm một chút, tên nam nhân của Cố Vân Đông gả là ai, làm gì.”
Cố lão đầu nhíu mày: “Thật ra đợi người nhà Cố Cương tới cũng không thành vấn đề, nhưng chúng ta đi đâu để hỏi thăm Cố Vân Đông gả cho ai bây giờ?”
Đây đúng là một bài toán khó.
Nhưng Cố Phát Nhi lại cười lạnh một tiếng: “Không phải nhà cũ Cố gia chúng ta còn có hai người không bị đuổi ra ngoài sao?”
Mọi người sửng sốt, chơt nhớ tới Lê thị và Cố Như Ý.
Giả thị đột nhiên vỗ tay: “Đúng vậy, tức phụ và nữ nhi ngươi vẫn đang ở trong đó nhỉ? Vừa hay nàng ta có thể thăm dò tin tức cho chúng ta.”
Cố lão đầu nhíu mày: “Thái độ của Cố Vân Đông đối với Lê thị không giống với chúng ta, liệu Lê thị kia có đứng về phía nàng mà không giúp chúng ta không?”
“Nàng ta dám.” Cố Đại Hà đá vào tường: “Nàng ta mà dám đưa khuỷu tay ra ngoài, ta sẽ hưu nàng ta.”
“Không sai, trong tay ta đang nắm giữ nhược điểm của nàng ta.” Cố Phát Nhi hiểu tính tình của Lê thị, nếu nàng dám không đồng ý, hắn sẽ lan truyền tin tức nàng ta mất trinh tiết trước khi thành thân đi khắp nơi, để xem nàng ta và nữ nhi sống thế nào. “Ta tìm người đi đón nhạc phụ nhạc mẫu ta tới, đến lúc đó để bọn họ đi khuyên nhủ Lê thị, chắc chắn Lê thị không dám không nghe.”
Mọi người nghĩ thấy cũng đúng, lập tức bắt đầu hành động.
Là Cố Vân Đông bất nhân với bọn họ trước, vậy đừng trách bọn họ bất nghĩa.
Lúc này người vừa bị tính kế, Lê thị, đang lo lắng sốt ruột đi ra khỏi phòng.
Nàng không nghờ Cố Tiểu Khê đã trở lại rồi, mà Cố Vân Đông vẫn tống cả nhà cũ Cố gia ra ngoài.
“Vân Đông, bọn họ sẽ không thật sự đến quan phủ tố cáo đại bá chứ?”
Cố Vân Đông không nghe thấy tiếng la hét ầm ĩ ở bên ngoài nữa, biết bọn họ đã đi rồi, cô tức khắc cười một tiếng.
Nghe thấy Lê thị hỏi chuyện,cô nói: “Ta còn ước gì bọn họ đi cáo đây. Tốt nhất là đi luôn đi.”
Cố Tiểu Khê thật sự không biết trong đầu Cố Vân Đông đang suy tính cái gì nữa, hắn tin chắc chắn rằng Vân Đông có biện pháp khác đưa bọn họ về thôn Cố gia. Nhưng tại sao lại phải ầm ĩ đến tận quan phủ chứ? Việc này cần thiết phải làm lớn đến vậy ư?
Nhưng bây giờ Lê thị và Tiểu Như Ý đang ở đây, hắn không tiện hỏi trực tiếp, chỉ có thể nhịn xuống.
Đúng là Cố Vân Đông đang đợi nhà cũ Cố gia đi cáo trạng, nhưng mãi mà chẳng thấy nhà cũ Cố gia bên kia có động tĩnh gì. Theo như những gì Thiệu Võ quan sát được, hắn nói nhà cũ Cố gia vẫn chưa rời khỏi phủ thành, ngược lại bọn họ thuê một căn tiêu viện cũ nát rẻ tiền ở khu rồng rắn hỗn tạp ở tạm một thời gian.
Tuy nhiên đến ngày thứ ba, phụ mẫu Lê gia tới.
Cố Vân Đông có thể đuổi người nhà cũ Cố gia ra ngoài, nhưng
không có đạo lý nào lại cản Lê phụ Lê mẫu.
Lê thị cũng rất kinh ngạc, đang yên đang lành sao cha mẹ nàng lại đến đây, hơn nữa vừa tới đã tìm thẳng đến hẻm Cao Thăng.
Trong lòng Lê thị có dự cảm không lành, nàng đón người đi vào, thấy cha mẹ lấy bánh ngọt dụ dỗ Tiểu Như Ý nói chuyện, nàng lại càng thêm thấp thỏm bất an.
Qua một lúc lâu, Lê mẫu mới lôi kéo tay nàng sang một bên nói nhỏ.
“Dao Nhi, là Cố Phát Nhi tìm người gọi ta và cha con tới. Hắn nói với chúng ta, nha đầu đại phòng nhà cũ Cố gia đã trở lại, còn nói nha đầu đại phòng hại bọn họ đứt tay đứt chân, bọn họ muốn đi quan phủ tố cáo hai cha con nàng. Chỉ là không biết rõ nàng gả cho người nào, đúng lúc con đang ở đây, hắn bảo chúng ta đến khuyên con đi tìm hiểu tin tức.”
Lê thị mở to hai mắt nhìn: “Bọn họ……”
“Đương nhiên chúng ta cũng không muốn thế, đến quan phủ cáo trạng nào có dễ dàng như vậy? Có chuyện gì không thể đóng cửa tự giải quyết với nhau không được sao? Ta và cha con cũng đã khuyên bọn họ, nhưng có vẻ như người nhà cũ Cố gia rất tức giận, căn bản nghe không vào, quyết tâm muốn xử đẹp đại phòng.”
Vừa nói, Lê mẫu vừa lau nước mắt bắt đầu nghẹn ngào: “Dao Nhi, chúng ta cũng không có biện pháp nào. Cố Phát Nhi nói nếu con không làm theo lời hắn, hắn sẽ hưu ngươi, cướp Như Ý đi, còn, còn lan truyền tin con đã mất hết trong sạch trước khi thành thân ra ngoài.”
Lê thị tức đến phát run: “Đồ súc sinh, súc sinh, đời này, hắn cũng chỉ biết sử dụng thủ đoạn bẩn thỉu đó mà thôi.”
Lê phụ ở một bên thở dài một hơi, hai vợ chồng bọn họ thì không sao cả, bọn họ một đống tuổi, đã bước một chân vào quan tài rồi, không sợ Cố Phát Nhi uy hiếp.
Nhưng nữ nhi của bọn họ phải làm sao bây giờ? Còn cả Như Ý, con bé còn nhỏ, bị người chỉ chỉ trỏ trỏ, về sau phải sống thế nào đây?
“Dao Nhi, chúng ta hết cách rồi. Cố Phát Nhi kia nói được làm được. Hắn hưu con, chúng ta có thể đưa con về nhà sống qua này. Nhưng Như Ý mà bị hắn đoạt đi, vậy thật sự rơi vào bể khổ, không thoát ra được. Còn có chuyện trước khi con thành thân……”
Lê mẫu cực kỳ hối hận vì lúc trước đã thỏa hiệp gả Dao Nhi cho Cố Phát Nhi, nếu lúc ấy bọn họ cứng rắn một chút, đập nồi dìm thuyền trực tiếp đưa nữ nhi rời khỏi phủ Vĩnh Ninh, cũng chưa chắc đã không có đường sống.