Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1682 - Chương 1682. Con Cáo Già Này

Chương 1682. Con cáo già này Chương 1682. Con cáo già này

Chương 1682: Con cáo già này

Cổ thị cùng Cố Đại Hà đánh nhau, Thường thị cùng Cố Kim Nhi trong lòng lại hoảng sợ bất an, một lúc lâu sau mới lấy lại tinh thần, vội vàng muốn tìm Cố Vân Đông.

Nhưng lúc này đâu còn bóng dáng Cố Vân Đông, chẳng những cô không thấy đâu, ngay cả Cố Tiểu Khê và Biển Nguyên Trí cũng đi rồi.

Lúc Thường thị nhìn trái nhìn phải, ngược lại thấy được thân ảnh Lê thị chợt lóe qua.

Nhưng lúc này bà ta cũng không để ý đến Lê thị nữa, thầm nghĩ tìm Được Cố Vân Đông cầu tình, để Khang đại nhân thả Cố Đại Hồ nhà mình.

Nhưng bà ta vốn tâm tình không ổn định, trải qua trận thẩm án ở công đường, lập tức hô hấp dồn dập, cả người bỗng nhiên lắc đầu cười ngây ngô.

Cố Kim Nhi Cố Ngân Nhi hét lớn một tiếng, đưa tay lắc lắc bà ta: "Mẹ..."

Trong công đường càng thêm hỗn loạn, nha dịch tới đem đám người này đuổi ra ngoài, lúc này mới yên tĩnh lại.

Mà lúc này Cố Vân Đông đã được Khang đại nhân mời đến hậu nha uống trà.

Khang đại nhân sai người châm trà, chờ hạ nhân lui ra, liền đứng lên hành lễ: "Hạ quan bái kiến quận chúa.”

"Khang đại nhân đa lễ như vậy, ngược lại làm cho ta có chút không quen." Cố Vân Đông cười mở miệng.

Cô đã bảo Thiệu Vũ, Hồng Diệp trở về trước, trong nhà có Thường Nha Nha cùng hai đứa nhỏ, hiện giờ ba người Cố gia bị bắt, Cố Vân Đông cũng lo lắng những người khác sẽ đến tiểu viện ngõ Cao Thăng gây chuyện.

Khang đại nhân cười ha ha, ngồi xuống ghế bên cạnh, hơi có chút cảm khái: "Tạm biệt năm năm, không nghĩ tới gặp lại, ngài đã là Vĩnh Gia quận chúa nổi danh toàn Đại Tấn."

Tuy rằng đã qua năm năm, nhưng Khang đại nhân vẫn có ấn tượng sâu sắc với Cố Vân Đông, dù sao rất ít nữ tử bị người tố cáo lên công đường còn có thể bình tĩnh ứng đối, nửa điểm cũng không sợ. Hắn đến nay vẫn còn nhớ rõ cô ở trên công đường nói rõ ràng khiến tên lang băm kia hiện giờ không biết đã bị lưu đày đi đâu, giống như hôm nay vậy.

Quả nhiên, nhân tài bất kể đi đâu cũng sẽ phát sáng, ngắn ngủi thời gian năm năm, nàng đã từ một nông nữ lột xác biến thành quận chúa được Hoàng Thượng coi trọng như bây giờ.

Mà hắn, còn ở chỗ này làm tri phủ, suy nghĩ một chút, đột nhiên cảm thấy mình quá không được.

"Khang đại nhân đã khen thưởng, không biết đại nhân bảo ta tới đây, là có chuyện gì?"

Cố Vân Đông vốn định đi, là sư gia đến mời bọn họ tới.

“Chủ yếu vẫn là chuyện của nhà cũ Cố gia, kỳ thật việc này nhỏ đi nói chính là chuyện nhà mình, lớn rồi nói, tội danh cáo buộc mệnh quan triều đình kia cũng đủ để chém đầu. Cho nên, hạ quan vẫn là muốn hỏi ý tứ của quận chúa một chút."

Cố Vân Đông… lão hồ ly này.

Cô cười một tiếng: "Vụ án này Khang đại nhân xét xử, ta chỉ là bị cáo bị triệu tập mà thôi, ta chưa từng đọc qua luật pháp Đại Tấn, thật sự không rõ tội danh này là nhẹ hay nặng, đại nhân xét xử hàng trăm ngàn vụ án, tất nhiên so với ta càng hiểu rõ phải phán định như thế nào, ta không quấy nhiễu quyết định của đại nhân. "

Khang đại nhân…quả nhiên, trong thời gian ngắn như vậy có thể lên làm quận chúa, đích xác không phải nữ tử đơn giản.

Hắn khẽ thở dài một hơi: "Đã như thế, vậy bản quan sẽ làm chủ."

“Đại nhân vất vả." Cố Vân Đông cười đứng lên: "Thời gian không còn sớm, ta còn có việc, sẽ không quấy rầy, cáo từ."

Khang đại nhân cũng không giữ lại, xử trí mấy người nhà cũ Cố gia như thế nào, hắn vẫn có chút đau đầu, phải suy nghĩ thật kỹ.

Cố Vân Đông mang theo đám người Biển Nguyên Trí từ cửa sau hậu nha đi ra, bên này tương đối thanh tĩnh, chắc không đến mức gặp phải người Cố gia.

Nhưng mà, Cố Vân Đông là không gặp được đám người Thường thị, lại ở góc đường nhìn thấy Lê thị.

Không chỉ Lê thị, mà còn có cha mẹ Lê thị.

Lê phụ Lê mẫu biết hôm nay là thời gian nhà cũ Cố gia cáo trạng, dù sao cũng là thông gia, hay là liên quan đến tương lai của nữ nhi mình, bọn họ tất nhiên cũng phải tới xem một chút.

Bọn họ vừa đến ngoài công đường không bao lâu, đã nhìn thấy Lê thị đứng ở góc phía sau, hai người vội vàng cùng nàng hợp lại.

Ba người ngay từ đầu đều lo lắng, cho đến khi Khang đại nhân nói đến dân cáo quan, bọn họ mới hung hăng hít một hơi khí lạnh.

Vốn tưởng rằng nha đầu đại phòng Cố gia kia nói phu quân là quan tam phẩm là cố ý phóng đại, ai biết, lại, đúng thật!!

Sau đó, chuyện phát triển hoàn toàn ngoài dự liệu của bọn họ, nhà cũ Cố gia bị đánh, bị bắt, bọn hắn đoạn tuyệt quan hệ cắn xé lẫn nhau.

Chuyện đã đến bước này, bọn họ vẫn cảm thấy đặc biệt không chân thật.

Sau đó bọn họ rời khỏi phủ nha, Lê thị mới hỏi Hồng Diệp vẫn luôn ở bên mình: "Vân Đông thật sự là, là quận chúa?"

“Đương nhiên, Khang đại nhân đã chứng thực, các ngươi dù sao cũng nên tin tưởng chứ?" Hồng Diệp cười tủm tỉm gật đầu, sau đó ngẩng đầu vừa lúc nhìn thấy Thiệu Vũ ra hiệu cho nàng, hình như là muốn về viện tử ngõ Cao Thăng trước.

Hồng Diệp liền hỏi Lê thị có muốn trở về hay không, Lê thị còn chưa trả lời, bên kia bà Lê đã cười khoát tay, nói: "Chúng ta còn có việc, muốn chờ một chút rồi đi."

“Vậy được rồi." Hồng Diệp không miễn cưỡng, cùng Thiệu Vũ trở về trước.

Mà Lê thị, thì bị Lê phụ Lê Mẫu kéo đến cửa sau phủ nha, chờ Cố Vân Đông đi ra.

Chỉ là đợi một hồi lâu cũng không thấy người, ngay khi bọn họ cho rằng Cố Vân Đông muốn ở lại phủ nha dùng cơm chiều rồi lại đi, cửa sau mở ra, mấy người Cố Vân Đông đi ra.

Ba người Lê gia trên mặt vui vẻ, vội vàng nghênh đón.

"Vân..." Lê thị hô đến một nửa, đột nhiên nhớ tới thân phận của cô, nhất thời liền có chút bối rối.

Lúc trước không biết, nàng còn có thể tùy ý một chút, nhưng hôm nay đứng trước mặt chính là quận chúa đời này nàng có thể không tiếp xúc được, Lê thị cũng không biết nên làm như thế nào.

Nên hành lễ trước hay quỳ xuống??

Lê thị trong lòng rất loạn, Cố Vân Đông lại cười nói: "Ngươi cứ gọi ta như trước đây, như vậy ta thoải mái hơn. Danh xưng quận chúa chỉ dùng để hù dọa nhà cũ Cố gia, những thứ khác không thay đổi gì."

Tuy nói như vậy, Lê thị vẫn có chút câu nệ.

Nàng khẽ gật đầu, há miệng muốn nói điều gì đó, nhưng lại do dự.

Cố Vân Đông suy đoán: "Các người muốn biết tình huống của Cố Phát Nhi? Hay là muốn cầu tình Cố Phát Nhi? Ta trước đó đã nói rõ, việc này ta sẽ không nhúng tay vào, Khang đại nhân nên phán như thế nào thì phán như thế, đối với người muốn hại ta, ta còn không thể rộng lượng tha thứ cho hắn thả hắn."

Thậm chí có thể nói, nếu không phải nể tình Lê thị cũng là người bị hại, thân bất do kỷ, nàng đại khái cũng không thoát khỏi vận mệnh của những người khác trong cố gia.

Lê thị vội vàng lắc đầu: "Ta không muốn cầu tình." Nàng hận Cố Phát Nhi còn không kịp, làm sao có thể đi cầu tình cho hắn?

"Vậy các ngươi..."

Lê thị quay đầu, nhìn về phía cha mẹ mình.

Kỳ thật nàng chỉ muốn hỏi kết quả của Cố Phát Nhi, nhưng Cố Vân Đông mới nói, hết thảy đều phải xem Khang đại nhân.

Về phần Lê phụ Lê mẫu tìm Cố Vân Đông rốt cuộc là chuyện gì, nàng thật sự không biết.

Ngay khi tầm mắt nàng ném tới, bà Lê đột nhiên quỳ xuống với Cố Vân Đông: "Quận chúa, dân phụ cầu ngài một chuyện.”

Bình Luận (0)
Comment