Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1683 - Chương 1683. Lê Thị Muốn Hoà Li Với Cố Phát Nhi

Chương 1683. Lê thị muốn hoà li với Cố Phát Nhi Chương 1683. Lê thị muốn hoà li với Cố Phát Nhi

Chương 1683: Lê thị muốn hoà li với Cố Phát Nhi

Cố Vân Đông hơi lui về phía sau một bước: "Ngươi làm cái gì vậy? Đứng dậy rồi nói chuyện."

"Mẹ?" Lê thị cũng hoảng sợ, theo bản năng quỳ xuống theo.

Lê mẫu lại dập đầu cố Vân Đông một cái: "Quận chúa, lão phụ nhân mặt dày, muốn cầu quận chúa cho nữ nhi ta một con đường sống."

Cố Vân Đông nhíu mày: "Ngươi đứng lên nói chuyện."

“Quận..."

"Nếu ngươi không dậy, ta sẽ đi."

"Đừng đừng đừng, ta đứng lên." Bà Lê vội vàng theo cánh tay Lê phụ đứng dậy, lau mồ hôi trên mặt.

Cố Vân Đông đi sang bên cạnh, thấp giọng nói: "Vừa rồi bà nói, muốn ta cho con gái bà một con đường sống? Nói như vậy là sao? Ta không làm gì nàng ấy."

Lê mẫu vội vàng gật đầu: "Vâng, quận chúa là người tốt. Ý của lão phụ nhân là muốn cầu quận chúa, hỗ trợ Dao nhi nhà ta hòa ly, cùng Cố Phát Nhi hòa ly, hơn nữa cho Như Ý theo bên người."

Cố Vân Đông kinh ngạc, ngay cả Lê thị cũng hơi kinh hãi, chỉ là nàng rất nhanh phục hồi lại tinh thần, gắt gao nắm chặt tay Lê mẫu.

Cố Vân Đông nhìn một nhà ba người trước mặt: "Hòa Ly? Ngươi có chắc không?"

Lê mẫu nặng nề gật đầu, có chút nghẹn ngào: "Quận chúa không biết, Dao nhi nhà ta không cam tâm tình nguyện gả cho Cố Phát Nhi, bọn họ là, là..."

"Ngươi không cần miễn cưỡng, về thủ đoạn hạ lưu mà Cố Phát Nhi đùa bỡn, ta đều rõ ràng." Cố Vân Đông thấy bà ấy nhắc tới chuyện cũ rất đau lòng nên giơ tay lên ngăn cản.

Lê mẫu kinh ngạc: "Quận chúa biết sao?" Bà lại nhìn Lê thị, nàng ấy gật đầu: "Đúng vậy, Vân Đông nàng đều rõ ràng."

Trong lòng Lê mẫu càng thêm khó chịu, lau nước mắt: "Cũng đúng, quận chúa đối với chuyện của nhà cũ Cố gia nhất định là biết rõ như lòng bàn tay, Dao nhi nhà ta mệnh quá khổ, bị một súc sinh như vậy tính kế. Mấy năm nay, hai vợ chồng già chúng ta đều rất hối hận, nếu năm đó không có thỏa hiệp, dứt khoát mang theo Dao nhi rời khỏi huyện Giang Dụ, có lẽ con bé cũng sẽ không chịu tội như vậy.”

Nói xong, Lê mẫu ngẩng đầu, ánh mắt hơi sáng lên: "Quận chúa, hiện giờ Cố Phát Nhi bị nhốt vào đại lao, chúng ta yêu cầu hòa ly mặc dù thừa dịp người gặp nguy, nhưng đây quả thật là cơ hội khó có được. Cố Đại Hà lại nói muốn cùng Cố Phát Nhi đoạn tuyệt quan hệ, vậy chúng ta đưa Như Ý ra khỏi Cố gia cũng nên làm. Chỉ là, chỉ là..."

"Chỉ là các ngươi cũng không xác định chuyện có thể thành công hay không, không xác định Khang đại nhân có thể phán Như Ý cho các ngươi hay không?"

"Vâng..." Ông Lê ở một bên gật đầu, nhất là vấn đề của Tiểu Như Ý. Đầu năm nay, vợ chồng tuy rằng có thể hòa ly, nhưng đứa nhỏ phải đi theo nhà trai, không có ngoại lệ.

Nhưng hiện giờ tình huống bất đồng, thứ nhất là Cố Phát Nhi bị bắt, Cố Đại Hà lại cùng hắn đoạn tuyệt quan hệ, Cổ thị tuy rằng không đoạn tuyệt quan hệ, nhưng nàng ta là thê tử của Cố Đại Hà, chỉ cần Cố Đại Hà đoạn tuyệt, vậy nàng ta kỳ thật cũng coi như là đoạn tuyệt. Như thế, Tiểu Như Ý ở Cố gia, coi như là không có nhà, đi theo mẫu thân cũng dễ nói.

Thứ hai, Tiểu Như Ý là nữ hài tử, cũng không được coi trọng như nam oa, cũng không cần nối dõi tông đường, bọn họ muốn mang đi, độ khó thấp hơn một chút.

Cho nên bọn họ muốn chiến đấu một phen, nếu có thể bởi vậy mà để cho nữ nhi cùng cháu gái thoát khỏi khổ hải, bọn họ làm cái gì cũng nguyện ý.

Cố Vân Đông gất đầu: "Cho nên các ngươi muốn ta ở trước mặt Khang đại nhân nói chuyện, thúc đẩy chuyện này?"

“Cầu, cầu xin quận chúa, chỉ cần quận chúa hỗ trợ, lão bà tử ta làm trâu làm ngựa cho quận chúa." Bà Lê lại muốn quỳ xuống.

Cố Vân Đông nắm lấy cánh tay bà, phòng ngừa bà ấy quỳ xuống.

Cô quay đầu nhìn Lê thị: "Ý của ngươi thì sao?"

Lê thị không nghĩ tới cha mẹ lại vì nàng mà làm đến mức này, thì ra nguyên nhân bọn họ ở lại chỗ này chờ Cố Vân Đông là cái này.

Trong một thời gian ngắn, trong lòng nàng vừa chua vừa trướng, hốc mắt đỏ lên.

Cha mẹ đã như vậy, nàng không thể lùi bước nữa. Lúc này ngẩng đầu, hít sâu một hơi, ánh mắt tuy rằng đỏ lên nhưng đặc biệt kiên định: "Ta muốn cùng Cố Phát Nhi hoà Ly, muốn Như Ý đi theo ta. Cầu xin quận chúa giúp ta.”

Cố Vân Đông gật đầu: "Được, ta giúp lần này."

Cũng không phải bởi vì gì khác, cô chỉ không muốn Tiểu Như Ý bước theo vết xe đổ của cô mà thôi.

Nhà cũ Cố gia thiếu chút nữa hủy ba tỷ đệ bọn họ, cũng thiếu chút nữa hủy Nguyên Trí. Tiểu Như Ý tri kỷ đáng yêu như vậy, nếu cũng bị nhà cũ Cố gia chà đạp, vậy cả đời này của nàng, chỉ sợ không còn nụ cười vui vẻ như mấy ngày nay nữa.

Một đứa trẻ nhỏ như vậy, cô không muốn cuộc sống của con bé sẽ ảm đạm như vậy.

Ba người Lê gia thấy cô đồng ý, lập tức vui vẻ, vội vàng tạ ơn.

Cố Vân Đông quay đầu, dặn dò Thiệu Văn vài câu, hắn rất nhanh một lần nữa trở về hậu nha.

Cố Vân Đông lúc này mới nói với ba người Lê gia: "Được rồi, việc này vấn đề không lớn, đối với Khang đại nhân mà nói cũng là nhấc tay chi lao. Chúng ta trở về trước đi, dù sao cũng phải giải quyết từng chuyện một, trước tiên chờ lão Cố gia bị tuyên án rồi nói sau."

Mặc dù nội tâm rất gấp gáp, nhưng ba người Lê gia cũng biết việc cấp bách trước mắt là bình phục tâm tình, trước tiên nhịn xuống.

Đoàn người Cố Vân Đông một lần nữa trở về tiểu viện ngõ Cao Thăng.

Cũng may lúc bọn họ trở về, người Cố gia vẫn loạn thành một đoàn, còn chưa có cơ hội tìm tới cửa.

Ngày hôm sau, nha môn bên kia tuyên án Cố Truyền Tông, Cố Phát Nhi, Cố Đại Hồ, Vương thị cùng Cố Vạn Bảo.

Căn cứ theo lời khai của mấy người, chuyện vu cáo do Cố Truyền Tông và Cố Phát Nhi khởi xướng, hai người là thủ phạm chính, cho nên bị kết án ba năm. Ba người còn lại bị kết án một năm.

Người nhà họ Cố nghe được tin tức này, thiếu chút nữa ngất đi.

Đừng nhìn một năm ba năm thời gian cũng không dài, nhưng ai không biết, vào lao phòng không chỉ là ngồi tù mà thôi. Bên trong hoàn cảnh ác liệt, không có tự do, người hỗn tạp, người đi vào chưa chắc đã được đi ra.

Nam tử cũng thôi, nữ tử sau khi đi vào lại đi ra, sẽ bị người ném lá rau nát, trong thôn đều không thể chịu đựng được.

Nữ quyến duy nhất trong này chính là Vương thị, biết mình bị nhốt một năm, không chịu nổi mà ngất đi.

Cố Truyền Tông lớn tuổi, mấy năm nay cuộc sống lại không tốt, cho dù mấy tháng nay dưới sự chăm sóc của Cố Tiểu Khê hơi nuôi về một chút, nhưng rốt cuộc vẫn bị tổn thương.

Hết lần này tới lần khác ông ta còn phải ba năm lao ngục, ba năm trôi qua, ông ta còn có thể sống sót đi ra sao?

Người nhà họ Cố chạy đến tiểu viện ngõ Cao Thăng tìm Cố Vân Đông, khóc cầu xin Cố Vân Đông giơ cao đánh khẽ thả bọn họ một con đường sống.

Cố Vân Đông ngay cả mặt cũng không lộ ra, bảo Hồng Diệp đi ra ngoài cảnh cáo các nàng.

Nếu bọn họ cũng muốn kết thúc như Cố Phát Nhi, vậy cứ việc đến náo loạn, nàng lập tức báo quan.

Người nhà họ Cố lúc này im lặng, trước kia không biết thân phận cố Vân Đông cũng thôi, hiện tại biết cô là quận chúa, cũng có năng lực kia, bọn họ căn bản không dám khiêu chiến điểm mấu chốt của cô nữa.

Không chỉ không dám khóc không dám nháo, ngay cả đi bộ rời đi cũng trở nên cẩn thận không phát ra âm thanh.

Nhưng mà chuyện quan trọng hơn vẫn còn ở phía sau.

Bình Luận (0)
Comment