Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1721 - Chương 1721. Đại Phúc Dẫn Đầu

Chương 1721. Đại Phúc dẫn đầu Chương 1721. Đại Phúc dẫn đầu

Chương 1721: Đại Phúc dẫn đầu

Kết quả tới phủ nha hắn mới biết được, người này đâu chỉ là con gái của Tri phủ đại nhân, mà nàng, nàng, nàng còn là chủ nhân tiếng tăm lừng lẫy của thôn Bạch Đường, còn là huyện lệnh phu nhân của huyện Tĩnh Bình, càng làm cho người ra không thể tưởng tượng nổi là Vĩnh Gia… quận chúa.

Đây là quận chúa.

Chẳng trách người ta nói mở cửa thành là có thể mở cửa thành.

Lúc ấy tâm tình Đại Phúc rất kích động, cũng rất thấp thỏm. Phải biết rằng trước kia hắn từng là tay sai trong sòng bạc, cái loại tam giáo cửu lưu này sao có thể được quý nhân cao cao tại thượng coi trọng chứ?

Ai ngờ sau khi Tri phủ đại nhân đọc thư giới thiệu, bảo hắn mang thư đến huyện Tĩnh Bình.

Hiện giờ, hắn đã mang theo năm sáu tiểu đệ được Trịnh Nhị sắp xếp vào đoàn xe, hắn còn là đội trưởng đội một.

Đội trưởng đội hai chủ yếu phụ trách xưởng bên Đoàn gia, cách đây không lâu đã ra ngoài.

Nói thực ra, ở chỗ này tiền công không cao bằng song bạc. Nhưng Trịnh công tử nói, đó là bởi vì hiện tại bọn họ không ra ngoài, một khi ra ngoài giao hàng thì cái gì mà trích phần trăm rất cao, ăn mặc ngủ nghỉ trên đường cũng đều được hoàn lại.

Ra ngoài một chuyến, bằng một năm hắn làm trong sòng bạc.

Đại Phúc cảm thấy đi theo Cố Vân Đông quả nhiên có thể làm nên sự nghiệp, hiện tại hắn đã nhận mấy tháng tiền công, nơi này lại được bao ăn bao ở, tiết kiệm được một chút.

Đợi chuyến tiếp theo hắn ra ngoài giao hàng, hắn có thể tiết kiệm được tiền cưới vợ.

Ví dụ như Tạ Chi cô nương trong xưởng, nếu có thể cưới nàng, nằm mơ cũng có thể cười tỉnh.

Quả thật ngay từ đầu Cố Vân Đông đã cảm thấy Đại Phúc thích hợp ở đoàn xe, lại không nghĩ rằng Trịnh Nhị trực tiếp đề hắn làm đội trưởng.

Hơn nữa người này tinh thần diện mạo cũng không giống lúc trước nữa.

“Khá lắm.” Cố Vân Đông đánh giá Đại Phúc và những người khác: “Các ngươi làm rất tốt, làm tốt ta tất nhiên sẽ không bạc đãi các ngươi.”

Cô chỉ nói đơn giản mấy câu, rồi bảo bọn họ đi ra ngoài: “Đại Phúc ở lại, ta có chuyện dặn dò ngươi.”

“Vâng, thưa quận chúa.”

Những người khác đều có chút hâm mộ nhìn Đại Phúc, bọn họ cũng hỏi thăm qua, Đại Phúc này là Cố chủ nhân tự mình chỉ định vào đoàn xe. Những người bọn họ, lại là Trịnh công tử từ bên ngoài đưa tới.

Những người khác đều đi ra ngoài, trong văn phòng chỉ còn lại ba người là vợ chồng Trịnh Nhị và Đại Phúc.

Cố Vân Đông nói với Đại Phúc: “Ngươi chuẩn bị một chút, mấy ngày nữa ngươi mang theo thuộc hạ đi xuất hàng một chuyến, vận chuyển rượu đến kinh thành.”

“Kinh thành?” Đại Phúc mở to hai mắt nhìn.

Mẹ ơi, lần đầu tiên hắn đưa hàng lại đến nơi xa như vậy sao? Sao chủ nhân có thể yên tâm với hắn như vậy?

Đại Phúc không nhịn được nuốt nước miếng: “Chủ nhân, vận, vận chuyển bao nhiêu ạ?”

“Không nhiều lắm, mười xe.”

Mười xe còn không nhiều lắm?

Trong lòng Đại Phúc bồn chồn: “Vậy người dẫn đầu là…”

Trịnh công tử đã nói qua, bọn họ dù sao cũng vừa mới ra tay, lần đầu tiên đi xa, nhất định sẽ sắp xếp một người có thân thủ không tồi để dẫn đầu. Ví dụ như Bạch Sam Bạch Thất ở huyện nha.

Cố Vân Đông mỉm cười: “Người dẫn đầu chính là ngươi.”

Đại Phúc cảm thấy quận chúa có thể đã quá tín nhiệm mình, tuy rằng ngoài mặt hắn thoạt nhìn không sợ trời không sợ đất. Nhưng gặp phải loại người như sơn phỉ, hắn thật sự sẽ quỳ xuống nếu cần.

MAyy dich

Không chỉ Đại Phúc sửng sốt, mà Trịnh Nhị cũng tỏ vẻ khiếp sợ, Cố Vân Đông để Đại Phúc một người cái gì cũng không quen trực tiếp dẫn đầu? Có phải là một trò đùa không?

Cố Vân Đông nhìn vẻ mặt bọn họ khôn khác nhau mấy, không nhịn được muốn cười: “Được rồi, không đùa các ngươi nữa, nói chuyện nghiêm túc.”

Trịnh Nhị và Đại Phúc đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Ai ngờ ngay sau đó, Cố Vân Đông còn nói thêm: “Nhưng mà chuyện ta nói Đại Phúc dẫn đoàn là sự thật, mấy ngày nay, huyện nha bên này sẽ có một nhóm người đi kinh thành, có quan binh hộ tống. Chúng ta ké đội ngũ của bọn họ, chậm rãi đi theo phía sau, khẳng định không có việc gì.”

Chờ đến khi sứ đoàn Lê Quốc tới nơi, Lê Hoàng và Tần Văn Tranh sẽ khởi hành đi kinh thành.

Quan binh hộ vệ bên cạnh đám người này cũng không ít, đến lúc đó bên đại doanh Tây Nam cũng sẽ điều động không ít người hộ tống dọc đường.

Vừa lúc, rượu nhà bọn họ cọ đội ngũ của họn hắn vào kinh, quả thực hoàn mỹ.

Đại Phúc lại mở to hai mắt: “Cọ đội ngũ quan binh? Đây không phải bị bọn họ bắt lại sao?”

“Nếu ta cho các ngươi cọ thì chắc chắn sẽ không bắt các ngươi, yên tâm.”

Đại Phúc đột nhiên phục hồi lại tinh thần: “Đúng đúng đúng, chủ nhân ngài chính là quận chúa.”

Vậy thì hắn yên tâm rồi.

Nhưng mà mấy ngày sau, Đại Phúc phát hiện đội ngũ bọn họ cọ chính là sứ đoàn Lê Quốc, người phía trước là Lê Hoàng, suýt nữa hắn đã ngất xỉu.

Cố Vân Đông dặn dò hắn chuẩn bị mọi thứ xong xuôi, lại suy xét xem muốn mang người nào theo, sau đó để Đại Phúc đi ra ngoài.

Lúc này không còn ai khác, cô mới hỏi Trịnh Nhị và Đường thị: “Các ngươi thì sao? Muốn đi theo đội ngũ trở lại kinh thành hay không?”

“Ta không quay về.” Đường thị còn chưa mở miệng, Trịnh Nhị đã vội vàng lắc đầu.

Cố Vân Đông nhướng mày: “Vợ ngươi đang có thai, ngươi xác định không quay về? Trong khoảng thời gian ngắn tiểu thúc ta sẽ không tới phủ Lạc Châu.”

“Ta biết, chính là bởi vì vợ ta đang có thai, cho nên ta mới quyết định ở chỗ này chờ nàng ấy sinh con xong mới trở về.”

Cái này Cố Vân Đông cảm thấy khó hiểu, ai ngờ Trịnh Nhị lại tỏ vẻ dương dương đắc ý: “Ngài không biết, vợ ta ở Trịnh phủ không mấy vui vẻ, mẹ ta nhàn đến nỗi không có việc gì lại đi làm khó nàng, khiến vợ ta chịu ấm ức. Trước kia còn chưa tính, nhẫn nhịn đi qua, hiện tại đã có thai, nếu mẹ ta làm xằng bậy, vậy thì không được…”

Đường thị sốt ruột kéo tay áo hắn: “Đừng nói nữa.”

Sao cái gì hắn cũng nói ra bên ngoài, con không chê mẹ xấu, nào có chuyện con trai nói xấu mẹ mình ở bên ngoài như vậy, đây không phải sẽ bị người ta nói bất hiếu sao?

Ai ngờ Trịnh Nhị không để bụng: “Không cần ngăn cản ta, tình huống nhà ta như thế nào, quận chúa đều rất rõ ràng, nàng ấy và tỷ của ta có quan hệ tốt, biết tính tình mẹ của ta như thế nào.”

Khóe miệng Cố Vân Đông giật giật, biết là một chuyện, ngươi ở ngay trước mặt ta nói mẹ ngươi không tốt là một chuyện khác đó huynh đệ.

Có điều cô đại khái cũng biết, Trịnh gia bên kia có rất nhiều chuyện vặt vãnh.

Ngay thời gian cô trở về kinh thành, còn nghe mẹ nhắc tới bà ấy, nói Trịnh Nhị mang theo vợ chạy đi, Trịnh lão phu nhân tức giận đến muốn mệnh, thừa dịp Trịnh Nhị không ở nhà, trực tiếp tìm cho hắn mấy thiếp thị, chờ bọn họ trở về thì để bọn họ thông phòng.

Đây rõ ràng chính là làm bậy, cũng may Trịnh Nhị thương vợ, nếu không cuộc sống của Đường thị ở Trịnh gia tất nhiên không dễ chịu

“Được rồi, nếu các ngươi đã quyết định như vậy thì cứ sắp xếp cho tốt đi. Vợ ngươi mang thai vẫn phải tìm hai bà tử có kinh nghiệm ở bên cạnh chăm sóc mới được.”

Trịnh Nhị cười haha: “Ta biết rồi.”

“Vậy tiếp theo người có dự định gì không?” Giúp cô tuyển người cho đoàn xe chỉ là công việc tạm thời, tên này lúc trước không có chuyện gì làm nên đột nhiên thấy hứng thú mà thôi.

Trịnh Nhị cười ha ha nói: “Chuyến đi ra ngoài du ngoạn này của ta chính là thu thập phong tục tập quán ở các nơi, sau đó ta muốn ghi chép lại. Quận chúa, ngài đừng thấy thôn Đại Khê không lớn, nhưng bên trong thật sự có không ít chuyện xưa, sau này ta chỉnh sửa xong sẽ gửi qua cho Tiểu Khê.”

Bình Luận (0)
Comment