Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1829 - Chương 1829. Phiên Ngoại: Tân Minh Các

Chương 1829. Phiên Ngoại: Tân Minh Các Chương 1829. Phiên Ngoại: Tân Minh Các

Chương 1829: Phiên Ngoại: Tân Minh Các

Trần Kính Văn ngượng ngùng, hắn cảm giác có chút mất mặt. Vân Thư người ta tuổi còn nhỏ đã là tú tài tam nguyên, về sau lại trúng Trạng Nguyên. Không chỉ Vân Thư, còn có Nguyên Trí cũng như thế.

Còn hắn thì sao? Thi tú tài ba lần cũng không trúng, còn ngượng ngùng nói mình là bằng hữu của Vân Thư.

Nhưng hắn rốt cuộc không cam lòng, đọc sách nhiều năm như vậy, vẫn muốn thi đậu công danh. Cho nên hắn vẫn cắn răng, gửi bài viết thường ngày đến, thậm chí là bài viết lúc thi cũng lặng lẽ viết ra.

Trần Kính Văn và Trần Lương đều biết Vân Thư rất bận rộn, muốn gửi qua, tóm lại phải đợi một thời gian mới nhận được hồi thư.

Ai ngờ chỉ một tháng, Vân Thư đã chỉ ra vấn đề trên bài viết của hắn, thậm chí viết đầy một trang giấy phương pháp học tập cùng vấn đề.

Trần Kính Văn tính lộ trình, chỉ sợ Vân Thư vừa nhận được thư của hắn đã đọc xong và viết ý kiến ngay trong đêm rồi vội vàng cho người đưa tới.

Hắn cảm động, nhen nhóm can đảm, bắt đầu thay đổi phương pháp học tập và thái độ theo như Vân Thư nói.

Quả nhiên, trong nháy tầm nhìn mắt rộng mở, lại lần nữa hạ bút viết văn chương, cũng không còn cảm giác trì trệ lúc trước, ngay cả phu tử cũng nói văn chương của hắn càng ngày càng xuất sắc, nói hắn năm nay thi lần nữa thử xem.

Trần Kính Văn cảm thấy còn chưa đủ, hắn muốn đợi thêm một năm nữa, sang năm lại kết luận. Hắn nói quyết định của mình cho Vân Thư, Vân Thư rất ủng hộ hắn, chính mình có lòng tin mới là quan trọng nhất.

Lần này hắn nghe nói Trì Trì lại đây, đã vội vàng xin nghỉ phép ở huyện học, nhưng mà, cũng không thấy Vân Thư.

Quả nhiên, Trì Trì lắc đầu nói: "Cữu cữu ta không đến, lần này hắn mang theo nhiệm vụ Hoàng Thượng giao tới, không có thời gian tự do gì. Nhưng ngươi đợi thêm vài ngày nữa đi, hắn nhất định sẽ dành thời gian tới đây một chuyến.”

Trần Kính Văn lúc này mới thở ra một hơi, gật đầu yên tâm.

Sau đó lại vội vàng vội vàng phải chạy tới huyện học.

Trì Trì lúc này mới dẫn Tống Nham đi vào bên trong, vừa đi còn vừa nói: "Cữu cữu tạm thời không thể đến, dì nhỏ với mợ ta ngược lại rất muốn đi theo xem một chút, đáng tiếc, hai người đều có thai."

Dì nhỏ còn tốt, mợ mang thai quá lớn, mẹ sẽ không đồng ý.

Nhưng các nàng cũng sẽ tự mình tìm niềm vui cho mình, Trì Trì nhớ rõ lúc mình ra cửa, các nàng đang thương lượng đi Tân Minh Các.

Kinh thành cũng có Tân Mân Các, nhưng kinh thành bên kia dù có làm tốt hơn nữa, phồn hoa lớn hơn nữa, cũng không bằng ở phủ Tuyên Hòa này.

Đây là tân minh các đầu tiên Cố Vân Đông mở, hiện giờ lại do chính cô quản lý.

Phàm là có ý tưởng mới, tân minh các này luôn là nơi đầu tiên được hưởng lợi.

Khả Khả cùng A Nguyệt ăn xong điểm tâm thì đưa theo Cố Như Ý đi qua.

Cố Như Ý lần đầu tiên đến, tuy rằng đã sớm nghe qua cái tên này, nhưng lúc trước nàng đang dưỡng thương, sau đó là đại hội bắt đầu, nàng vẫn không tới được.

Hiện giờ đứng ở cửa Tân Minh Các, Cố Như Ý không hiểu sao lại có vài phần khẩn trương.

Cũng may hiện tại nàng và Ny Ny tương đối quen thuộc, Ny Ny lại bởi vì Kha biểu cô làm việc ở Tân Minh Các, thường xuyên ra vào, lôi kéo nàng vào giống như đi vào hậu viện nhà mình.

Mấy năm nay Tân Minh Các mở rộng hơn rất nhiều, Cố Vân Đông trả giá cao mua hai cửa hàng cách vách, lại xây thêm một tầng, cho nên nhìn vô cùng khí phái hào hùng.

Vừa tiến vào hậu viện, Khả Khả và A Nguyệt liền đi lầu hai, bên kia đã có mấy tiểu tỷ muội chờ.

Sau đó hai người đuổi Cố Như Ý và Ny Ny đi: "Hai đứa tự mình đi chơi đi, không cần ở đây cùng chúng ta.”

Ny Ny cùng Cố Như Ý xuống lầu, vừa đi vừa giới thiệu cho nàng: "Tân Minh Các hiện giờ lầu hai lầu ba đều có sương phòng, để chiêu đãi khách nhân muốn ở một mình. Sảnh tầng một để mọi người trao đổi nghe bài hát, nhưng thú vị nhất là hậu viện."

“Hậu viện?" Cố Như Ý khó hiểu.

Ny Ny lại thần bí chớp chớp mắt: "Đúng, hậu viện, đi, ta dẫn ngươi đi xem một chút."

Đẩy cửa lớn nối liền đại sảnh với hậu viện, vòng qua một đạo ảnh bích, hai người đã đứng ở chính giữa hậu viện.

Ny Ny đẩy cánh cửa thứ nhất ra, bên trong mùi hương thơm ngát đập vào mặt.

Cố Như Ý còn chưa kịp nhìn rõ, bên tai đã truyền đến một giọng nói dễ nghe: "Cô nương muốn chăm sóc bàn tay ư?"

“Chăm sóc bàn tay?" Cố Như Ý vừa lên tiếng mới phát hiện giọng của mình có chút lớn, có chút ngượng ngùng nhìn về phía tiểu nhị hỏi thăm kia.

Tiểu nhị cười nói: "Cô nương lần đầu tiên đến đây?"

Tiểu nhị này ngược lại quen biết Ny Ny, nghĩ đến cô nương này hẳn là do Ny Ny mang đến.

Nhưng Ny Ny không giải thích, nàng làm tiểu nhị trong cửa hàng tất nhiên phải giải thích chi tiết: "Sương phòng này của chúng ta chuyên môn chăm sóc tay cùng làm móng tay, có một số phu nhân tiểu thư đều hy vọng hai tay trắng nõn mịn màng, còn có một ít tú nương cũng như thế, chúng ta bôi thuốc mỡ lên tay, xoa bóp, cắt tỉa móng tay, không đến một khắc đồng hồ, có thể trả lại cho ngài một làn da mịn màng như trẻ con."

Cố Như Ý: " …" Là một tú nương mà nói, việc chăm sóc bàn tay này thật sự hấp dẫn người khác.

Nàng không khỏi quay đầu nhìn về phía Ny Ny, nàng ấy cười lại gần nói: "Ta biết ngươi thích cái này, đến đây, ngồi xuống trước, chúng ta trước tiên chăm sóc bàn tay, sau khi xong còn có cái khác, hôm nay thời gian rất dư dả, chúng ta có cả ngày có thể chậm rãi thử qua."

Nói xong, đẩy Cố Như Ý đi đến một cái ghế ngồi xuống, cách một cái bàn, cô nương mới nghênh đón nàng lập tức ngồi xuống đối diện nàng.

Sau đó nói: "Cô nương trước tiên đặt tay trái ở trên gối mạch."

Cố Như Ý có chút khẩn trương đặt lên, sau một khắc, tiểu nhị kia trấn an cười cười với nàng: "Ta cắt móng tay cho cô nương trước."

Cố Như Ý hít sâu một hơi, tay trái đã bị tiểu nhị kia nâng vào trong tay.

Sau một khắc, tiểu nhị kia cười nói: "Móng tay của cô nương rất chỉnh tề, ngược lại không cần sửa nữa.”

Cố Như Ý cười cười: "Ta, mỗi ngày ta đều sửa móng tay."

"Cô nương dường như rất yêu thương và bảo vệ bàn tay của mình." Tiểu nhị vừa cười, vừa vuốt tay nàng, khiến Cố Như Ý bị sờ đến cả người không được tự nhiên, thiếu chút nữa muốn rút tay mình về.

Tiểu nhị ngược lại vẻ mặt tán thưởng: "Tay cô nương rất đẹp, vừa mềm mại lại trắng nõn, bảo vệ rất tốt.”

Cố Như Ý ngượng ngùng cười nói: "Ta, ta là tú nương, chỉ dựa vào đôi tay này kiếm cơm."

Tiểu nhị bừng tỉnh: "Trách không được. Nhưng bình thường tú nương cầm kim cầm lâu, cũng dễ bị chai tay."

“Đúng," Cố Như Ý gật đầu, có điều tuổi của nàng còn nhỏ, ngày thường lại rất yêu thương, hai tay ngược lại còn rất bóng loáng.

Tiểu nhị kia vừa nghe, lập tức cười nói: "Cô nương có muốn mua thuốc mỡ chăm sóc bàn tay của chúng ta không? Mua về thỉnh thoảng bôi một chút, đảm bảo hai tay của cô nương không có một chút khuyết điểm nào."

Nói xong, cầm lấy một cái bình ở một bên: "Đây, chính là cái này, lát nữa ta sẽ dùng cái này chăm sóc cho cô nương, cô nương có thể cảm thụ một chút, nếu cảm thấy không tốt, vậy không cần mua. Nếu tốt, ở nhà để lưu trữ một vài lọ, rất hợp lý.”

Bình Luận (0)
Comment