Chương 569: Các Nàng Là “Bằng Hữu”
Không chỉ Hồng Tiểu Ny tiến vào, còn mang theo lang trung trong thôn xuất hiện.
Nàng ta vừa tới cũng không cho Cố Tiểu Khê thời gian phản ứng, đã xông tới đánh bọn họ.
Thường Nha Nha cũng tỉnh lại, vết thương trên mặt nàng ấy chính là bị Hồng Tiểu Ny dùng móng tay cào.
Bên này ầm ĩ, người Chu gia bên ngoài nghe được động tĩnh liền ầm ầm xông vào, Chu Tiến Quý lại cùng nhi tử hung hăng đánh hắn một trận, cuối cùng trực tiếp trói hai người lại.
Hai người Cố Tiểu Khê theo bản năng nói mình oan uổng, hắn chỉ nói mình không thoải mái nằm trên giường, tỉnh lại đã thành như vậy.
Nhưng lang trung bắt mạch cho hắn, lại nói thân thể hắn khỏe mạnh, không có vấn đề gì.
Hai người bị bắt gian ở trên giường, cứ như vậy bị mang vào từ đường Chu gia nhốt hai ngày hai đêm.
Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn nghe như vậy thì nhíu mày: "Sao cháu lại cảm giác, lang trung này rất khả nghi? Hắn là người Chu thị?"
“Không phải, hắn là người họ khác."
Người khác họ ở trong thôn sao, khả năng bị mua chuộc cũng rất lớn.
Cố Vân Đông nhìn về phía Thường Nha Nha: "Vậy còn ngươi thì sao? Lúc trước nói đến chứng cớ, nói ngươi tặng đồ cho tiểu thúc ta, chuyện gì xảy ra vậy?"
Thường Nha Nha cười khổ: "Ta bị Hồng Tiểu Ny lừa gạt, từ nhỏ ta không có bạn bè gì. Khi Hồng Tiểu Ny chủ động tiếp cận ta, tuy rằng ta cảm thấy kỳ lạ, nhưng nàng ta nói cậu cả của nàng ta là người Chu gia, nàng ta không phải, nhà mẹ đẻ nàng ta họ Hồng, nhà chồng họ Cố, cho nên nàng ta không muốn xen vào chuyện của hai nhà Chu Thường, chỉ muốn sống cuộc sống của mình, kết giao bạn của mình.”
Thường Nha Nha rất vui vẻ, hai người cứ như vậy yên lặng trở thành bằng hữu.
Chỉ là không nói với ai, dù sao ở trong mắt người ngoài, Hồng Tiểu Ny chính là người Chu gia. Nàng ta vốn ở thôn Đại Thạch cũng không dễ dàng, Thường Nha Nha không muốn nàng ta bị nhà cậu mình trách tội.
Nàng ấy một lòng tính toán vì Hồng Tiểu Ny, lại không nghĩ tới bị thiết kế một trận...
Vì sao quần áo bên người Cố Tiểu Khê lại xuất hiện ở nhà mình, nàng không biết. Nhưng nếu ai có tâm đặt ở nhà nàng thì cũng quá dễ dàng rồi.
Trên hà bao của nàng vì sao lại thêu tên Cố Tiểu Khê, nàng cũng không biết. Hà bao kia đúng là nàng thêu, nhưng có một ngày đột nhiên không tìm thấy, lúc xuất hiện lại nàng chỉ thở phào nhẹ nhõm, không nhìn kỹ bên trong hà bao thêu ba chữ cực kỳ nhỏ kia.
Nhưng nàng nói điều này, lại không có ai tin.
Về phần nàng đưa thức ăn cho Cố Tiểu Khê, đó là bởi vì Hồng Tiểu Ny nói đột nhiên muốn ăn củ cải chua nàng làm, gần đây khẩu vị không tốt, miệng không có vị.
Là bạn bè, Thường Nha Nha đương nhiên vội vã chạy về nhà làm củ cải chua cho nàng ta.
Chỉ là lúc cầm tới, Hồng Tiểu Ny không có ở nhà, chỉ có Cố Tiểu Khê ở đây.
Nàng đem chén củ cải chua kia đưa cho Cố Tiểu Khê, nhờ hắn chuyển thay mình. Nhưng trong mắt người ngoài, lại cho rằng chính nàng chủ động nhét đồ ăn vào tay Cố Tiểu Khê.
Nhưng Thường Nha Nha nhớ rõ, lúc ấy vốn dĩ không có người ở xung quanh, nào ngờ được, vừa vặn con trai của tộc lão đi qua nhìn thấy?
Chỉ trong một thời gian ngắn như vậy, nó đã trở thành bằng chứng cho thấy những lời người khác nói là đúng.
Ngón tay Cố Vân Đông khẽ gõ lên mặt bàn: "Cho nên hai ngày trước ngươi chủ động xuất hiện ở Cố gia, cũng là đi tìm Hồng Tiểu Ny?”
"Đúng, nàng ta nói trong nhà không có ai, trong nhà lại có một thứ rất hiếm lạ, ta là bạn của nàng ta, nên đặc biệt dẫn ta đi xem." Kết quả đến Cố gia uống một ly nước, người liền ngất luôn.
Lần này còn có chỗ nào không rõ nữa, đây chính là do một tay Hồng Tiểu Ny bày ra.
Mà giờ phút này Hồng Tiểu Ny, cũng đang ở Chu gia, cùng đám người Chu Tiến Quý lo lắng suy nghĩ đối sách.
Người Chu thị ai cũng không nghĩ tới chuyện đang tiến triển rất tốt, đột nhiên nửa đường xuất hiện Trình Giảo Kim, hơn nữa Trình Giảo Kim này còn cường hãn như thế, khiến cho bọn hắn bó tay, trong nháy mắt nghẹn khuất muốn chết.
Chu tộc trưởng cực kỳ tức giận, hắn hỏi Hồng Tiểu Ny: "Đó thật sự là cháu gái Cố Tiểu Khê, ngươi chắc chắn không?”
"Nàng ta nói mình tên là Cố Vân Đông, vậy thì không sai." Hồng Tiểu Ny nói: "Tuổi tác thoạt nhìn cũng không sai biệt lắm, ta đoán chừng nàng ta trên đường chạy nạn đã gặp được quý nhân, cho nên mới sống tốt như vậy.”
Nói đến đây, Hồng Tiểu Ny còn có chút ghen tị.
Cùng là chạy nạn, cũng là mười mấy tuổi, vì sao nàng ta lại gặp phải một người đàn ông vô dụng như Cố Tiểu Khê? Ông trời đúng là không công bằng mà.
Chu Tiến Quý có chút sốt ruột: "Tộc trưởng, hiện tại không phải là lúc nói những chuyện này. Thường tộc trưởng lúc trước còn nói sẽ đưa lương thực tới bồi thường cho chúng ta, kết quả hiện tại không đưa nữa. Chuyện này đối với chúng ta bất lợi ah, đừng để đến lúc còn muốn chúng ta bồi thường cho bọn hắn, vậy đúng là chịu thiệt thòi lớn.”
"Được rồi, không cần ngươi nhắc nhở, ta biết." Chu tộc trưởng không kiên nhẫn mở miệng, trong lòng hắn càng thêm phiền não, ngón tay gõ lên mặt bàn.
Qua một lúc lâu, mới hỏi ba vị tộc lão đối diện: "Các ngươi có ý kiến gì không?”
"Còn có thể nghĩ gì nữa? Ta đã nói lúc trước không nên làm loạn như vậy, Thường gia cũng không phải kẻ ngốc, chuyện vừa qua, bọn hắn vẫn sẽ nghĩ ra, đến lúc đó..."
"Bộp." Chu tộc trưởng vỗ mạnh bàn một cái, con ngươi trợn tròn: "Bây giờ nói chuyện này thì có ích lợi gì? Làm cũng đã làm rồi, ngươi còn có thể quay lại thời gian không?”
Tộc lão kia ngậm miệng lại, không dám nói chuyện nữa.
Các tộc lão khác cũng nhỏ giọng nói: "Ta thấy, không bằng cứ bỏ qua đi, nói là hiểu lầm. Ta thấy đôi nam nữ kia khẳng định sẽ không để cho Cố Tiểu Khê bị tội thông dâm, nam nhân kia chính là mệnh quan triều đình, đặc biệt chú trọng thanh danh.”
Chu tộc trưởng cũng nghĩ đến cái này, cho nên mới tiến thoái lưỡng nan như thế.
Nhưng quay lại nói hiểu lầm thì đâu dễ dàng như thế, người Thường gia sẽ là người đầu tiên khiến bọn hắn phải chảy máu.
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng gõ cửa, Chu Tiến Quý đi mở cửa, người đi vào chính là thôn dân canh giữ bên ngoài sân Cố gia.
Chu tộc trưởng hỏi hắn: "Bọn họ có động tĩnh gì rồi?"
“Cũng không có động tĩnh gì, chỉ là tốn một hai lượng bạc mua chút bột mì, cá của mấy người Thường gia." Giọng điệu người nói chuyện có chút ghen tỵ, cuối cùng còn hỏi: "Tộc trưởng, nếu bọn họ lại mua, chúng ta có thể bán cho bọn họ không?”
Chu tộc trưởng khoát tay áo: "Nói ngươi trông chừng thì ngươi cứ trông chừng, nhìn chằm chằm chút tiền nhỏ kia làm gì?”
Thôn dân kia chỉ có thể đi ra ngoài.
Nhưng mà hắn vừa đi, mấy người trong phòng liền nghị luận: "Chỉ có một chút bột gạo, cá rau, đã trực tiếp cho một hai lượng bạc, ra tay thật hào phóng.”
"Còn không phải à, nam nhân kia làm quan, hai người này ăn mặc đều rất tốt, trong nhà khẳng định có không ít bạc."
"Còn tưởng rằng Cố Tiểu Khê vô thân vô cố, không nghĩ tới hiện giờ lại có một cháu gái giàu có như vậy."
Mấy người xì xào bàn tán, sắc mặt tộc trưởng Chu tái mét.
Ngược lại mắt Chu Tiến Quý đột nhiên sáng lên, nhỏ giọng nói: "Kỳ thật, còn có một cách. "
“Có cách nào, ngươi nói xem." Nhìn bộ dáng tràn đầy tự tin của hắn, Chu tộc trưởng lập tức hứng thú.
Chu Tiến Quý nhìn Hồng Tiểu Ny một cái, nói: "Tiểu Ny hiện tại còn là vợ của Cố Tiểu Khê, đôi nam nữ kia chẳng phải là tiểu bối của nó sao? Chỉ cần Tiểu Ny và Cố Tiểu Khê sau này sống tốt, vậy mọi người chính là người một nhà. Người một nhà nào có ai không giúp đỡ lẫn nhau đúng không?”