Chương 714: Hạn ngạch cuối cùng
Vừa đến cửa hàng, đã thấy ở cửa có nhiều người vây quanh hơn hôm qua.
Cố Vân Đông vừa xuất hiện, mọi người yên lặng đưa tầm mắt dừng ở trên người nàng.
Không chỉ người vây xem, còn có mười hai nữ tử hôm qua tới ứng tuyển, thậm chí, bên cạnh còn có mấy nữ tử khác.
Cố Vân Đông nhướng mày, mặt không chút thay đổi đi vào cửa hàng, phía sau còn có hai người Hạ ma ma và Đồng Thủy Đào.
Cô vừa đi vào, mười hai người phía sau cũng đi theo vào.
Các nàng thoạt nhìn có chút khẩn trương, hai tay nắm chặt, ngay cả Mai Hồng vẫn rất bình tĩnh cũng không ngoại lệ.
Cố Vân Đông vốn định dán danh sách ra, nhưng thấy tất cả mọi người đều đến đông đủ, vậy trực tiếp tuyên bố đi.
Tầm mắt cô đảo qua mặt mười hai người, cuối cùng dừng ở trên người Mai Hồng.
Mai Hồng ngẩn ra, không hiểu sao tim đập rất nhanh, nàng nhìn chằm chằm vào miệng Cố Vân Đông, sau đó nghe được cô nói ra tên của mình.
"Mai Hồng, ngươi được nhận vào."
Hai mắt Mai Hồng sáng lên, nàng đã được chọn.
Mai Hồng lập tức tiến lên một bước, hơi có chút kích động nói: "Cám ơn chủ nhân, ta sẽ làm thật tốt.”
Cố Vân Đông nói nàng đứng sang bên trái trước, rồi lại nhìn vào danh sách.
"Đường Lê Hoa."
Đường Lê Hoa chính là người phụ nữ hai mươi bảy tuổi kia, lúc nghe được tên của mình, nàng giật mình một cái, lập tức ngẩng đầu, thấp thỏm nhìn về phía cô.
Cố Vân Đông mỉm cười: "Bên trái."
Bên trái? Đó là bên cạnh Mai Hồng, con ngươi Đường Lê Hoa sáng lên: "Cảm ơn chủ nhân, ta cũng sẽ làm thật tốt.”
Nàng được chọn, nàng cũng không thể tin được, rõ ràng lúc trước biểu hiện không tốt lắm.
Lúc đó nàng suy nghĩ nửa ngày cũng không thể nghĩ ra mình am hiểu làm gì, lúc trở về cũng đã từ bỏ. Chỉ là hôm nay không cam lòng cho nên đã sớm tới chờ.
Không nghĩ tới, nàng lại được chọn.
Đường Lê Hoa bước chân có chút nhẹ nhàng đi tới bên người Mai Hồng.
Có mấy người còn lại thấy thế, lại có thêm hai phần tự tin, ngay cả Đường Lê Hoa cũng được chọn, các nàng chắc chắn không thành vấn đề.
Dù sao, trong ấn tượng của các nàng, so với biểu hiện của Đường Lê Hoa, các nàng làm tốt hơn nhiều.
Cố Vân Đông tiếp tục nhìn tên người tiếp theo: "Ngụy Tú Hương, bên trái.”
Ngụy Tú Hương sửng sốt, trên mặt kinh ngạc vui mừng dị thường, nàng cũng được chọn?
Nàng nhìn về phía Đường Lê Hoa đã đứng ở vị trí bên trái, nàng và Đường Lê Hoa đều ở trên phố Đại Phong, cho nên lúc trước có quen biết. Chiều hôm qua khi về nhà, thật ra hai người cũng không ôm hy vọng nữa.
Cố Vân Đông tiếp tục cúi đầu đọc tên tiếp theo: "Đinh Như Quân, bên trái.”
Nàng chính là nữ nhi của gia đình lúc trước cho rằng tuyển tú nương, hôm qua biểu hiện rất khả, không nổi bật nhưng cũng không kém, là một người ổn trọng.
Đinh Như Quân thở ra một hơi, đứng bên cạnh Mai Hồng,
Đã có bốn người.
Cố Vân Đông nhìn người còn lại, nói: "Lần này ta chỉ tuyển năm người, hiện giờ còn một danh ngạch cuối cùng."
“Cái gì??"
Những người còn lại đều khiếp sợ nhìn cô, mới vừa rồi còn có chút tự tin, giờ phút này lại bị đả kích nghiêm trọng, khó có thể tin được.
Trương Nghênh Nguyệt lại càng khó lý giải, sao lại như vậy??
Trương Nghênh Nguyệt tự nhận mình biểu hiện tốt hơn những người khác, tuy rằng so ra kém Mai Hồng, nhưng cũng chỉ đứng sau nàng mà thôi, sao có thể ngay cả Đường Lê Hoa cũng được chọn, mà nàng lại phải thấp thỏm chờ đợi danh ngạch cuối cùng?
Chuyện này không đúng, Cố chủ nhân này rốt cuộc đã dựa theo tiêu chuẩn gì để chọn người?
Cố Vân Đông đảo qua trên mặt mọi người, lúc này mọi người lại một lần nữa khôi phục khẩn trương, gắt gao nín thở.
Một lát sau, tầm mắt Cố Vân Đông dừng lại: "Trương Nghênh Nguyệt, bên trái.”
Trương Nghênh Nguyệt sửng sốt, mới vừa rồi trong lòng còn có chút phẫn nộ bất bình khó có thể lý giải, nhưng lúc này đột nhiên nghe được tên của mình, có chút phản ứng không kịp.
Cho đến khi Ngụy Tú Hương gọi nàng một tiếng, nàng mới giật mình một cái, vội vàng đi tới bên trái.
Bảy người còn lại đều bị đánh trượt.
Tất cả mọi người hai mắt nhìn nhau, luôn cảm thấy có chút không chân thật.
Cho đến khi Cố Vân Đông đứng lên nói: "Được rồi, lần này cửa hàng chúng ta muốn tuyển năm người này. Những người khác cũng cư xử tốt, nhưng chúng ta không cần quá nhiều người, chỉ có thể xin lỗi."
Vừa dứt lời, lập tức có người phản ứng lại, lớn tiếng kêu lên: "Chờ một chút, ta không phục.”
Cố Vân Đông ngước mắt lên, nhìn về phía người phụ nữ đang nói chuyện.
Người phụ nữ kia bị nhìn không hiểu sao có chút hoảng hốt, nhưng rất nhanh lại bị lửa giận làm cho choáng váng đầu óc, không quan tâm kêu lên: "Dựa vào cái gì, dựa vào cái gì mà chúng ta không được chọn, các nàng lại được. Đường Lê Hoa kia, cái gì cũng không biết, nói chuyện cũng không dám lớn tiếng, nàng ta có thể làm tiểu nhị? Nàng ta có dám nói chuyện với khách không?”
“Đúng, còn có Ngụy Tú Hương kia, lúc trước nàng bưng khay trà đi ra, ngay cả đi đường cũng không vững, chén trà cũng bị đổ. Dựa vào cái gì mà được chọn? Chẳng lẽ bởi vì người đàn ông nhà nàng bị thương nên thương hại nàng?" Một cô nương khác cũng phụ họa kêu lên.
Đường Lê Hoa và Ngụy Tú Hương bị điểm danh có chút tức giận, muốn phản bác lại nói không nên lời.
Kỳ thật trong lòng các nàng cũng rất nghi hoặc, vì sao chủ nhân lại chọn các nàng?
Tầm mắt Cố Vân Đông xoay chuyển trên người hai người đang nói chuyện, cười nói: "Các ngươi muốn biết vì sao các nàng được chọn, mà các ngươi lại không được?"
Hai người nghe giọng nói lạnh như băng của Cố Vân Đông, trong lòng có chút hoảng hốt, nhưng vẫn gật đầu: "Đúng, bằng không chúng ta không phục."
“Được, vậy ta sẽ nói cho các ngươi biết." Cố Vân Đông cười nói: "Thành thật mà nói, những người khác đều được ta suy nghĩ nhiều lần mới quyết định không chọn. Nhưng chỉ có các ngươi, từ khi bước ra khỏi cửa hàng, đã trực tiếp bị ta đánh trật.”
Hai người sửng sốt, không dám tin hỏi cô: "Vì sao?"
“Bởi vì các ngươi nói quá nhiều! Hôm qua từ cửa hàng đi ra ngoài, những người khác đều cúi đầu rời đi, chỉ có các ngươi, đối mặt với người vây xem bên ngoài hỏi thăm, gần như là biết gì nói nấy. Ta muốn tuyển tiểu nhị, không tuyển người nhiều miệng, cái gì cũng nói ra bên ngoài.”
Hai người bị nói đến đỏ mặt, nhiều chuyện?
Các nàng, các nàng sao lại là người nhiều chuyện? Các nàng đây là tính tình đặc biệt hướng ngoại, làm tiểu nhị không phải cần nhiệt tình với tất cả mọi người sao?
Hơn nữa người bên ngoài luôn hiểu lầm cửa hàng này làm ăn không chính đáng, cho nên các nàng cũng giúp cửa hàng thanh minh nha, các nàng còn có công lao.
Tóm lại, hai người này tuyệt đối không thừa nhận mình không kín miệng.