Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 715 - Chương 715. Có Vấn Đề Gì Không?

Chương 715. Có vấn đề gì không? Chương 715. Có vấn đề gì không?

Chương 715: Có vấn đề gì không?

Hai người còn muốn phản bác, Cố Vân Đông lại cười hỏi: "Các ngươi cảm thấy ta nói không đúng?”

Trong lúc cô nói, Đồng Thủy Đào đã đi về phía trước vài bước, trong tay nắm lấy một cái chân bàn nặng nề, sau đó, dễ dàng giơ lên.

Hai người há miệng, trên mặt xẹt qua một tia hoảng sợ. Mới vừa rồi còn có suy nghĩ làm lớn chuyện, mình không dễ chịu cũng không để cho người khác dễ chịu, trong nháy mắt bị đánh bay không còn một mảnh.

Làm ầm ĩ à? Không được, không nhìn thấy tiểu cô nương này tuổi còn trẻ, lại rất không dễ chọc sao?

Cố Vân Đông vừa lòng, lại nhìn về phía những người còn lại.

Các nàng hai mắt nhìn nhau, càng không dám nói chuyện.

Qua một lúc lâu, mới có người nói: "Cố chủ nhân, vậy... Chúng ta đi trước?"

“Ừm." Cố Vân Đông gật đầu.

Những người khác vội vàng rời đi.

Còn lại năm người được Cố Vân Đông lựa chọn.

Cố Vân Đông nhìn về phía các nàng, nói: "Các ngươi có vấn đề gì thắc mắc không?”

Mai Hồng không có vấn đề gì, kỳ thật hôm qua nàng cũng nhìn biểu hiện của mọi người, ít nhiều đoán được nguyên nhân mấy người được trúng tuyển.

Trương Nghênh Nguyệt cũng không.

Ba người còn lại liếc nhau một cái, suy nghĩ một chút, vẫn mở miệng hỏi: "Chúng ta, chúng ta muốn biết vì sao lại chọn chúng ta."

“Rất đơn giản, bởi vì các ngươi làm việc gọn gàng, sạch sẽ. Nhát gan không sao cả, không dám lớn tiếng nói chuyện cũng không quan trọng, ta sẽ tùy tình huống mà an bài công việc cho các ngươi.”

Cũng không nhất định phải phục vụ bên ngoài, hậu cần cũng cần nhân thủ.

Đường Lê Hoa nhát gan, nhưng hôm qua lúc nàng ấy đun nước đã vô cùng cẩn thận lau sạch chén, sau khi dùng xong ly, lại rửa sạch hai lần còn dùng nước nóng tráng qua mới đặt lại vị trí ban đầu.

Chỉ có một mình nàng làm điều đó.

Cố Vân Đông còn hỏi nàng vì sao phải dùng nước nóng tráng qua, Đường Lê Hoa nói nam nhân của mình sinh bệnh không thể xuống giường, mỗi ngày đều phải uống thuốc. Có một đại phu khuyên, nàng ấy nên dùng nước nóng tráng qua chén nước trượng phu nàng đã dùng thì tốt hơn.

Vì vậy, ngày hôm qua nàng đã làm điều theo bản năng.

Lúc ấy Cố Vân Đông nghe xong không nói gì, nhưng kỳ thật trong lòng đã chọn nàng.

Còn có Ngụy Tú Hương, bưng khay thiếu chút nữa vấp ngã, nhưng nàng lại cố gắng ổn định khay. Cho nên chén trà lật đổ, nước trà trong chén lại chỉ văng lên mu bàn tay nàng, người đứng bên cạnh nàng một chút cũng không bị liên lụy.

Về phần Đinh Như Quân, có thể vì am hiểu thêu thùa, quen ngồi một lần mấy canh giờ, tính tình cực kỳ nhẫn nại.

Và một... Trương Nghênh Nguyệt.

Cố Vân Đông ban đầu không muốn chọn nàng ta, mục đích không đơn thuần thì tuyển vào làm gì?

Nhưng Hạ ma ma lại cảm thấy, người này tuyển vào cũng không phải là không thể.

Trương Nghênh Nguyệt thông minh, trong cửa hàng cần người như vậy. Về phần có thể làm ầm ĩ hay không, Hạ ma ma tỏ vẻ, bà có thể uốn nắn người ta về đường chính đạo, thuận tiện nhìn xem rốt cuộc nàng ta muốn làm gì.

Dù sao cho dù lần này đánh trật Trương Nghênh Nguyệt, ai biết được lần sau sẽ là ai?

Nếu Cố Vân Đông đã lựa chọn Hạ ma ma làm nữ chưởng quầy, vậy tất nhiên cũng sẽ tin tưởng bà ấy

Cho nên, cuối cùng mới có thể định ra năm người này.

Kỳ thật nhân thủ có chút ít, cửa hàng này của các cô còn có hậu viện và lầu hai, ngoại trừ tiểu nhị còn cần phòng bếp.

Cũng may Cát thị cũng tìm hai người tới hỗ trợ.

Cố Vân Đông nhìn về phía các nàng: "Còn có vấn đề gì khác không?”

Năm người lại nhìn nhau, vẫn là Mai Hồng hít sâu một hơi, tiến lên một bước hỏi: "Ta muốn biết, tiền công của chúng ta. Bao nhiêu?”

Cố Vân Đông nhìn nàng một cái, Mai Hồng có chút khẩn trương.

Nhưng không còn cách nào khác, trong nhà nàng còn có đệ đệ muội muội phải nuôi, nàng rất để ý tiền công.

Cố Vân Đông cười nói: "Tiền công tạm thời một tháng năm lượng bạc. Nếu làm tốt, sau này còn có thể nâng lên. Ngoài ra, ngày lễ cũng sẽ có quà, mỗi mùa cửa hàng sẽ chuẩn bị cho hai bộ quần áo để thay thế giặt ủi.”

Cố Vân Đông vừa dứt lời, trên mặt năm người đều hiện lên vẻ vui mừng.

Một tháng năm lượng bạc tiền công? Như vậy còn nhiều tiểu nhị ở một số cửa hàng khác.

Hơn nữa chủ nhân nói sau này làm tốt còn có thể tăng lên, thậm chí còn có quà và quần áo.

Kỳ thật vấn đề tiền công các nàng sớm đã muốn hỏi, chỉ là không dám, nữ tử muốn tìm việc làm vốn không dễ dàng. Thật vất vả mới tìm được một công việc ổn định, ai cũng không muốn buông tha, tiền công ít một chút thì ít hơn một chút, còn tốt hơn là hôm nay có việc làm ngày mai lại không có.

Mà hiện giờ nghe được tiền công còn cao hơn các nàng tưởng tượng, sao có thể không vui mừng ngoài ý muốn chứ?

"Nhưng các ngươi cũng thấy được, cửa hàng còn đang tu sửa, ước chừng còn cần khoảng một tháng nữa mới có thể khai trương, cho nên trong thời gian ngắn không có biện pháp khởi công. Bất quá các ngươi cũng không phải là không có việc gì làm, một tháng này, các ngươi sẽ được huấn luyện trước, hiểu rõ cách tiếp đãi khách hàng, hiểu rõ cửa hàng chúng ta buôn bán gì, nắm giữ kỹ năng phục vụ cơ bản nhất."

“Yên tâm, tiền công vẫn trả."

Năm người đều có chút kinh ngạc, bồi dưỡng các nàng, vậy mà còn phát tiền công?

Chưa từng nghe nói người học việc còn có tiền công.

Nhưng không thể không nói, đây là những gì họ cần, một tháng không có một chút thu nhập nào, cuộc sống của họ cũng rất khó duy trì.

Bởi vậy năm người đều gật đầu: "Dạ, chủ nhân, chúng ta hiểu rõ.”

“Ừm, Mai Hồng ngươi biết chữ, ngươi đọc cho mọi người nghe khế thư. Nếu các ngươi không có ý kiến, hãy ký và nhấn dấu tay.”

Mai Hồng tiến lên, cầm khế thư đọc.

Kỳ thật trên khế thư rất đơn giản, Cố Vân Đông yêu cầu mọi người giữ bí mật chuyện trong cửa hàng, nếu ai tiết lộ ra ngoài, sẽ phải bồi thường. Thêm một số quy tắc và quy định khác.

Nhưng mà làm cho Mai Hồng và những người khác ngoài ý muốn chính là, phần khế thư này chẳng những ràng buộc các nàng, mà chủ nhân cũng bị ràng buộc.

Cố Vân Đông không được vô cớ sa thải các nàng, nếu không có lý do chính đáng, cần bồi thường hai tháng tiền công.

Các nàng chưa từng thấy chủ nhân tự mình viết khế thư, còn ràng buộc chính mình.

Sự lo lắng của các nàng cũng hoàn toàn được buông xuống, cảm thấy được làm việc trong cửa hàng như vậy, sẽ rất ấm áp rất an tâm.

Tất cả mọi người tiến lên, biết chữ thì ký tên, không biết chữ thì ấn dấu tay.

Lúc Trương Nghênh Nguyệt ấn dấu tay đã chần chờ một chút, sắc mặt có chút phức tạp nhìn những điều mục phía trên, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì, thật lâu sau mới ấn ngón tay xuống.

Chuyện làm xong, Cố Vân Đông thu thập khế thư, lúc này mới nói: "Ngày mai, các ngươi đến Thiệu phủ số 25 ngõ Hợp Thái, ta sẽ an bài các ngươi học tập."

“Dạ, chủ nhân."

Cố Vân Đông gật đầu, mang theo Hạ ma ma và Đồng Thủy Đào rời đi.

Bình Luận (0)
Comment