Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 860 - Chương 860. Chọn Người

Chương 860. Chọn người Chương 860. Chọn người

Chương 860: Chọn người

Cố Vân Đông cười nói: "Đồng An phải đi kinh thành với ta đấy."

Đồng An là người duy nhất cô không hỏi ý kiến đã quyết định mang đi, Đồng An quản lý nhà xưởng Cố gia vô cùng tốt, cũng rất thành công. Không có ai hiểu rõ việc vận hành của nhà xưởng hơn hắn, nhà xưởng ở kinh thành trong tương lai, chắc chắc không thể thiếu hắn được.

Cho nên, nhà xưởng Cố gia ở thôn Vĩnh Phúc, phải chọn một người quản lý thêm lần nữa.

Hai năm qua Tăng Hổ biểu hiện rất khá, ông ấy làm người chính trực, cũng rất vui vẻ học hỏi cái mới, không hiểu liền hỏi.

Trước kia ông ấy cũng từng làm tiểu quản sự, hiện tại thăng một cấp cũng bình thường.

Tăng Hổ nghe Cố Vân Đông nói xong, trên mặt lập tức nghiêm lại, kìm nén một tia kích động, nghiêm túc nói: "Cô chủ, yên tâm. Ta nhất định sẽ cố gắng làm tốt, không phụ kỳ vọng của cô chủ kỳ vọng."

"Ừ, có việc gì không hiểu, thừa dịp trong khoảng thời gian này, thúc hỏi Đồng An một chút."

"Vâng."

Cố Vân Đông nhìn Đồng An, lại quay đầu đi, nhìn về phía những người khác.

Một lát sau, Trần Tiến Bảo cũng đi tới: "Cô chủ, ta cũng đi."

Cố Vân Đông kinh ngạc nhìn về phía hắn: "Vợ con của ngươi thì sao?"

Trần Tiến Bảo cười nói: "Ta muốn ở kinh thành làm vài năm trước, đợi trong tay dành dụm được một khoảng, cũng truyền nghề lại cho đồ đệ giúp cô chủ rồi lại quay về thôn Vĩnh Phúc."

Hiện giờ hắn rất cố gắng, trong nhà có con trai đang đọc sách, tiêu hao nhiều hơn so với nhà người khác.

Trước kia khi Ngưu Đản đọc sách trong học đường ở trấn trên, không đọc được gì, còn còn bị người vu oan trộm tiền.

Hôm nay con hắn ở thư viện Đông Nghĩa, thành tích càng ngày càng tốt rồi.

Đã tiến bộ hơn, thế thì qua vài năm nữa việc tham gia khoa cử cũng phải cho vào danh sách quan trọng. Trong nhà cứ hễ có người đọc sách thì nhất định phải không thiếu bạc.

Trần gia xem như cũng không thiếu thốn gì, bản thân có một ít của cải tích tụ, nhưng vẫn chưa đủ.

Trần Tiến Bảo muốn đi ra ngoài xông pha một lần, thấy ý của cô chủ, tiền công đi kinh thành chắc chắn sẽ rất nhiều đấy.

Hơn nữa tình huống của hắn cũng không giống với những công nhân nhác trong nhà xưởng, hắn phụ trách vận chuyển hàng hóa và thu mua hàng. Vận chuyển hàng hóa không nói, chỉ nói việc thu mua này, chỉ cần hắn đàm phán được nhà hợp tác tốt, Cố Vân Đông đều trích phần trăm hoa hồng cho hắn.

Hắn đến kinh thành lại tiếp tục nỗ lực cố gắng, kiếm thêm vài nơi hợp tác làm ăn, trong tay nhất định có thể để dành thêm nhiều tiền.

Cố Vân Đông có thể hiểu được: "Được, ta viết tên của ngươi xuống trước, lát nữa ngươi thương lượng kỹ hơn với cha mẹ vợ con của mình, nếu xác nhận, ngày mai hãy nói với ta."

"Vâng."

Có Trần Tiến Bảo dẫn đầu, những người đang băn khoăn khác cũng bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.

Rất nhanh lại có thêm hai người đứng lên, cũng muốn cùng Cố Vân Đông đi kinh thành.

Cứ thế, tính thêm Đồng An thì có năm người quản lý đi rồi, số lượng không chênh lệch gì với dự tính trước của cô.

Cố Vân Đông nhìn thoáng qua danh sách, ngay sau đó cô ngẩng đầu hỏi: "Những công nhân còn lại, trong lòng mọi người có chọn được ai thích hợp không?"

"Cũng có mấy người." Đồng An đáp đầu tiên.

Những người khác suy nghĩ, đều gật đầu.

Cố Vân Đông nói bọn họ gọi những người họ nhìn trúng vào, vì vậy bên ngoài nhà xưởng lại lục tục ngo ngoe vào thêm hai mươi người.

Nhìn thấy Cố Vân Đông đang ngồi trên ghế trên, trong lòng những người này đều rất thấp thỏm lo âu.

Cho đến lúc Cố Vân Đông nói nguyên nhân, mọi người đều hơi sửng sốt.

Tiếp theo đó, họ bắt đầu suy nghĩ xem có khả thi hay không.

Cố Vân Đông cũng không muốn bọn họ quyết định ngay, chắc chắn phải về thương lượng với người nhà một chút, hôm nay chỉ nói trước cho bọn họ chuẩn bị tâm lý.

Nhưng, sau khi Cố Vân Đông nói xong, vẫn có ba người quyết định đi theo ngay lập tức.

Ba người này đều là đàn ông, trẻ tuổi, đều chưa kết hôn. Trong đó có một người cha mẹ mất sớm, trong nhà ngoại trừ một chị gái đã xuất giá ra, cũng không còn thân nhân nào khác.

Còn có hai người ở nhà không được coi trọng, cha mẹ chỉ xem bọn họ như cái cây rụng tiền mà ra sức bọc lột, bây giờ đến kinh thành, nói khổng chừng có thể thoát khỏi biển khổ.

Cho nên, ba người cũng không cần phải thương lượng với người khác.

Cố Vân Đông nhớ kỹ tên bọn họ, những người khác thì nói rằng họ phải trở về hỏi ý kiến của người nhà một chút.

Nói không sai biệt lắm, Cố Vân Đông để cho bọn họ đi ra ngoài trước.

Hai mươi mấy người lục đục rời khỏi phòng, bên này người vừa ra khỏi cửa, lập tức có người xúm lại.

Bọn họ cũng không giấu giếm, nói tin Cố chủ nhân muốn dẫn một vài người có kinh nghiệm đến Kinh Thành mở xưởng.

Mặc dù hầu hết mọi người vẫn chưa quyết định, nhưng điều đó không ảnh hưởng đến sự kiêu ngạo và kích động trong giọng nói bọn họ.

Người trong xưởng lập tức bùng nổ rồi.

Đi kinh thành!!!

Hóa ra Cố chủ nhân tập trung nhiều người như vậy, là để công bố tin tức tốt.

Chính là Kinh Thành đó, nếu được đi thật thì chính là phượng hoàng núi rời khỏi thôn, sắp phát đạt rồi.

Nhưng mà Cố chủ nhân không gọi bọn họ vào nói chuyện, chứng tỏ ngoại trừ hai mươi mấy người này, những người khác không nằm trọng phạm vi suy sét cảucủa cô, một đám người lập tức có chút thất vọng.

Nhưng cũng có người sau khi nghe xong trong lòng nảy sinh chủ ý, muốn tự đề cử chính mình.

Cố Vân Đông cũng không phản cảm với những người này, cho nên mới không dặn mọi người phải giữ bí mật.

Nếu như có người bức thiết muốn đến Kinh Thành, nhân phẩm không tồi, lại có dũng khí tới tìm cô, có thể cô sẽ đồng ý.

Sau khi xong xuôi mọi chuyện, Cố Vân Đông mới nhìn về phía phu thê Triệu Thành Hỉ, bọn họ đã bàn bạc xong.

“Chủ nhân, chúng ta đi.”

Đây là cặp đôi đầu tiên được xác nhận, dù sao người nhà đều ở đây.

“Được, hôm nay tới đây thôi, các người giải tán trước đi.”

Những quản sự có mặt ở đây lần lượt rời đi, ra khỏi phòng, rời khỏi nhà xưởng Cố gia.

Triệu Thành Hỉ đi được vài bước, sau đó đột nhiên tiến đến bên cạnh cha hắn Triệu Trụ, cúi thấp đầu nhỏ giọng nói: “Cha, cái kia……”

Triệu Trụ liếc mắt nhìn hắn: “Có chuyện gì thì nói thẳng, ấp a ấp úng làm gì?”

Triệu Thành Hỉ hít sâu một hơi, một lúc lâu sau rốt cuộc mở miệng: “Cha, hay là, cha tìm một người vợ đi.”

Triệu Trụ: “……” Tên tiểu tử thối này nói cái gì thế?

“Con nói thật đấy, cha, cha còn trẻ, nếu con và Nhị Lan cùng nhau rời đi, cha chỉ có một mình sẽ rất cô đơn, về đến nhà ngay cả người để nói chuyện cùng cũng không có. Cha ở một mình, nhất định sẽ tùy tiện ăn gì đó cho qua bữa. Tìm người chăm sóc cha, con cũng có thể yên tâm.”

Trước đây Triệu Thành Hỉ kịch liệt phản đối việc cha hắn tái giá. Hồi nhỏ, người mẹ kế mà cha hắn lấy về ngược đãi hắn, ly gián tình cảm giữa hai cha con hắn, tuy rằng sau này cha hắn đã hưu người mẹ kế kia.

Nhưng đã có khoảng cách và thù hận, cho nên dẫn đến hắn đã một đống tuổi rồi nhưng vẫn không thể hòa hợp với cha mình, suốt ngày trộm cắp chọc tức cha hắn.

Hai năm trở lại đây, hắn và cha mình chung sống hòa bình, bản thân cũng đã thành thân nên tính tình thành thục hơn trước, suy nghĩ cũng theo đó mà thay đổi.

Triệu Trụ chưa đến bốn mươi, tuổi còn trẻ, lại chịu được gian khổ có việc làm, muốn tìm một người vợ hoàn toàn không có vấn đề gì.

Triệu Trụ nghe xong lại trừng mắt liếc nhìn hắn một cái: “Ngươi cứ lo việc của mình cho tốt là được.”

“Cha, bằng không để con tìm giúp cha một người.” Đôi mắt Triệu Thành Hỉ đảo hai vòng, trong đầu nhanh chóng hiện lên một người mà hắn cảm thấy phù hợp lại tốt bụng.

“Ngươi, cái tên tiểu tử thối này.” Triệu Trụ giơ tay lên đánh hắn.

Triệu Thành Hỉ nhanh chóng chạy về phía trước, không chú ý, đột nhiên hắn đụng vào một người.

Hắn vội xoay người, liền nhìn thấy vẻ mặt hâm mộ của Đại Tiền.

Bình Luận (0)
Comment