Truyền Kỳ Nữ Đế

Chương 8 - Trung Tâm Mua Sắm (Thượng)

Nhìn lại sắc trời bây giờ, những tia nắng cuối cùng của một ngày đang dần dập tắt ở cuối đường chân trời , Thanh Thanh sau một hồi đắn đo , quyết định đi tới nhà của Nguyệt Nhi . Vừa để gặp mặt nói chuyện với Nguyệt Nhi mà còn để xem danh sách dược thảo của chú Châu Nhuận Phát . Hồi sáng sớm do có vài đám khách không mời mà tới ,lại thêm việc tị thương má không đi dược .Chuyện dược thảo, dược liệu đối với tình trạng của Thanh Thanh hiện nay có thể nói là chuyện vô cùng quan trọng và gấp rút .

Do nhà của Thanh Thanh là 1 gia tộc khá giàu có và có tiếng ở đất Sài Thành . Nên Thanh Thanh quyết định trước khi tới cũng phải đi mua sắm quần áo sạch sẽ , xinh đẹp và mua một ít quà nhỏ khi tới thăm gia đình Nguyệt Nhi. Dù sao trước kia mình còn nghèo không có tiền nên có thể còn không chú ý tới việc đó.Nhưng nay cô đã có ít tiền mà sau này lại có ý định hợp tác để mua dược thảo lâu dài nếu đợt giao dịch này có thể giúp cô vừa ý .

Nghĩ là làm nên trên đường đi , cô tạt ngang qua Diamond Plaza để mua sắm đồ . Vừa bước vào cửa cô đã bị không gian lộng lẫy của tòa nhà mua sắm làm giật mình . Xung quanh là những vị khách mặc trên người những bộ vest , bộ đầm mắc tiền đang dạo quanh các cửa hàng để mua sắm . Các nhân viên thì đang bận bịu chào hỏi các khách hàng và chào mua các sản phẩm của mình .

Không một ai chú ý đến Thanh Thanh , một cô bé mười một tuổi đứng một mình mặc bộ đồ bình thường , cũ kỹ , có vài chỗ bị rách , mặt mũi lại xấu nữa . Khi đi ngang qua coi các gian hàng thì các nhân viên ai cũng nhìn với nửa ánh mắt , không ai thèm che giấu vẻ mặt xua đuổi cô như một con ruồi đi cả .

Khi đi tới gian hàng của hãng Louis Vuitton thì cô ngừng lại một chút , đây là nhãn hàng của gia tộc cô thời trước . Mặc dù đã bị đuổi khỏi gia tộc nhưng một chút ý thức còn sót lại của chủ nhân cỗ thân thể Thanh Thanh đang ở luôn mong muốn được trở lại gia tộc và có thể được mặc lên người những sản phẩm thời trang của gia tộc mình.

Do bị chi phối bởi những cảm xúc như vậy nên Thanh Thanh quyết định bước vào gian hàng để xem một vòng . Liếc nhìn vế góc gần quầy thu ngân đang treo một bộ đầm màu xanh nhìn khá dễ thương và nhẹ nhàng cùng với những phụ kiện khác như giày,túi xách, mũ,... phối hợp với bộ đồ khá phù hợp và bắt mắt được đặt dưới ánh đèn lung linh chiếu xuống, Thanh Thanh lại gần quan sát và kiểm tra xem thử.Càng coi Thanh Thanh càng cảm thấy mình rất hài lòng 9 quay lại nhìn nhân viên bán hàng nói . “Chị ơi, lấy cho em nguyên bộ đầm này cùng với tất cả những phụ kiện này với ạ . “ Nhân viên bán hàng từ lúc Thanh Thanh bước vào chỉ hờ hững liếc mắt một cái tỏ vẻ khó chịu rồi không quan tâm nữa . Lúc này nghe Thanh Thanh nói vậy thì không khỏi sững sờ , tưởng mình nghe lầm hoặc tưởng Thanh Thanh nói giỡn nên tiếp tục không quan tâm mà quay sang làm việc khác.

Thanh Thanh nhíu mày , không khỏi lên tiếng lần nữa với âm giọng cao hơn:

-Chị bán hàng , em nói là em muốn mua nguyên bộ đầm này cùng các phụ kiện xung quanh.

-Đi đi, đi chỗ khác chơi, nhóc có tiền không mà đòi mua bộ này? Đây là bộ đầm sản xuất phiên bản giới hạn được thiết kế bởi nhà thiết kế Leonardo da Vinci số một thế giới đó. bộ đầm này là bộ trang phục chủ đạo trong bộ sưu tập mùa hè năm nay . Được toàn bộ giới thời trang đánh giá điểm tối đa đấy. Ở nước ta, đây là bộ duy nhất còn lại đấy . Những bộ khác đều đã được những ngôi sao đặt mua hết rồi.

Nữ nhân viên bán hàng vừa giới thiệu , vừa nhìn thẳng vào cả bộ đồ được đặt trang trọng ở kia, hai mắt không hế che giấu vẻ thèm thuồng, ham muốn , hâm mộ với bộ đầm .

-Em chắc chắn là mua bộ đầm này . Em có đủ tiền để mua nó mà.

Thanh Thanh nghe xong không khỏi mở giọng thánh thót như chim họa mi mà nói . Câu nói đó xuất phát từ một cô bé mười một tuổi không khỏi làm người khác bật cười .

-Để chị nói cho bé nghe nè , bé nói bé đủ tiền thế bé có biết là bộ này bao nhiêu tiền không ? Để mua được toàn bộ phụ kiện vs bộ đầm này cần năm mươi ngàn đô la Mỹ đó , tức là hơn một tỷ đồng đó. Thôi em đi đi .

-Em đã bảo là em đủ tiền mà . Thanh toán bằng thẻ cho em.

Nói xong cô đưa thẻ ngân hàng ra cho nhân viên bán hàng. Nữ nhân viên bán hàng sửng sốt một lúc , khong ngớ mình giải thích cả buổi trới xong mà Thanh Thanh vẫn muốn mua . Trời ạ ! Đó là một tỷ a , không phải chỉ có một , hai triệu nha. Làm sao một cô bé tầm mười , mười một tuổi ăn mặc rách rưới thế kia có thể mua được chứ. Cô chưa kịp trả lời thì bỗng dưng có âm thanh một cô bé khác vang lên .

-Mẹ , mẹ bộ đầm kia đẹp quá, con muốn rối. Mua cho con đi mẹ .

-Được , được con yêu của mẹ để mẹ mua cho con . Hôm nay sinh nhật con, con muốn gì mẹ cũng mua cho con được hết .

Thanh Thanh quay lại thì thấy có một cặp mẹ con đang đứng nhìn và chỉ về bộ đồ cô đang định mua. Thanh Thanh có thể nhận ra cô bé kia chính là một bạn học cùng lớp vs cô . Nhưng lúc này do quá quan tâm đén cái váy nên cô bé kia cũng không thèm nhín Thanh Thanh mà tất cả mọi quan sát đếu chú ý vào cái váy kia một cách si mê . Người mẹ kia cưng chiều nhìn con gái của mình rồi nói với nhân viên bán hàng.

-Chị bán hàng đóng gói cho tôi bộ quần áo này , tôi mua.

Nhân viên bán hàng nghe vậy , hai mắt sáng như sao . Nếu bán được bộ đồ này cô sẽ được năm phần trăm tỷ lệ , tức cũng đã năm mươi triệu đồng , bằng cả mấy tháng lương của cô. Nhanh chóng đáp :

-Dạ vâng, dạ vâng . Em đi đóng gói đồ cho chị liền ạ. Chị sang bên thu ngân thanh toán ạ .

Thanh Thanh nghe vậy không khỏi nhíu mày không vui . Cô lên tiếng nói lớn :

-Tôi là người tới muốn mua trước , thế nào chị lại bán cho hai người kia .

-Hả , Thanh Thanh ? Sao mày lại ở đây ? Nhỏ nghèo như mày ở đây làm gì ?

Đến khi nghe được Thanh Thanh lên tiếng thì cô bé mới chú ý tới bên này , nhịn không được lớn tiếng hỏi.

-Kim Phượng , con biết nhỏ đó là ai sao? -Người mẹ quay sang hỏi -Dạ, nó chính là nhỏ ăn mày xấu nữ Thanh Thanh cùng lớp với con nè, nó cũng chính là đứa trước đây đã từng bị đuổi khỏi gia tộc họ Nguyễn , chủ của thương hiệu Louis Vuitton này nè. Không biết một nhỏ ăn mày như no nghĩ gì mà lại đến trung tâm thương mại cao cấp để mua đồ nữa . Chẳng lẽ nó tưởng là nó vẫn là đại tiểu thư giàu có ngày nào à ??

Trường học của Thanh Thanh đang đi học làm trường học được gia tộc cô mở ra , dành cho những thành viên trong gia đình đi học . Bên cạnh đó cũng có rất nhiếu con cháu, con em nhà giàu có, quyền lực , quan chức ở khắp cả nước đổ dồn về học. Bọn họ đa số khi biết hoàn cảnh Thanh Thanh luôn nhìn cô với những ánh mắt khinh thường, chế giễu , thương hại về cô.họ có vong tròn bạn bé riêng của họ nên cô luôn bị cô lập . Chỉ có một số ít người như Nguyệt Nhi mới không chú ý xuất thân của cô mà chú ý đến với cô mà thôi .

Mà Kim Phượng trước mặt hiển nhiên là một trong những người có biểu hiện quyết liêm nhất. Kim Phượng thường ngày luôn chướng mắt với Thanh Thanh, cô là một người luôn tự hào về gia thế của mình nên luôn có cảm giác ưu việt hơn so với những ngươi thấp kém hơn, cô luôn nghĩ mình có thể vượt trội hơn so với những học sinh nghèo như Thanh Thanh.Thế nhưng dù trước đến giờ dù đã dược gia đinh tạo điếu kiện tối ưu nhưng trong trường , xếp hạng học sinh giỏi nhất cua trường cô luôn thua kém người đang đứng trước mặt kia. Bởi vì Thanh Thanh trước khi trùng sinh, vẫn luôn rất quý trọng thơi gian được đi học nên rất chăm chỉ học tập luôn đạt được thành tích học tập xuất sắc.Nói chi đến hiện tại, Thanh Thanh được trọng sinh lại thì vơi trí nhớ siêu việt cùng với trí thông minh tuyệt vời của minh thì chuyện được xếp hạng nhất toàn trường chỉ trong lòng bàn tay. Càng ngày Kim Phượng càng cảm thấy Thanh Thanh như con kim trong mắt mình , nên bất cứ khi náo có thời cơ thì Kim Phượng lại tranh thủ đả kích Thanh Thanh cũng như tìm cách bỏ đá xuống giếng làm Thanh Thanh mất mặt.

Thanh Thanh mặc kệ lời của Kim Phượng nói chuyện bên tai mà chỉ lạnh lùng ném ánh nhìn đến nhân viên bán hàng -Sao , giờ cô tính giải quyết sự việc này như thế nào? Cô giải quyết được không hay là phải để quản lý tới mới được.

Lúc ban đầu khi nghe Thanh Thannh hỏi thì nữ nhân viên còn cảm thấy bối rối . Thế nhưng cô từ khi nghe đoạn đối thoại nhỏ của Kim Phượng bên kia là Thanh Thanh làm ăn mày thì cảm thấy tự tin hơn , và quyết tâm giữ vững ý định ôm bắp đùi bên này.

-Thôi đi bé ơi , bé làm gì có tiền mà nãy giờ cứ giả bộ đòi mua hoài. Tránh ra cho thiên kim tiểu thư Lý gia mua đồ nào.

Mà bên kia ,Lý Kim Phượng giận tím mặt , thế mà Thanh Thanh dám không nhìn sắc mặt của ả mà bơ đi luôn . Cô giận quá mà cười nói -Hahaha , đúng là ăn mày mà đòi xôi gấc , cỡ mày mà cũng đòi mua được set đồ này à. Chị bán hàng nói ra giá thử bộ đôi này xem , xem có hù chết con ăn mày này không !! Hahaha -Dạ, em đã thông báo rồi. Giá trọn bộ là năm mươi ngàn đô la Mỹ ạ .

Hai mẹ con Kim Phượng nghe xong giá cũng một phen choáng vánh. Năm mươi ngàn đô a tức là một tỷ dồng cho một bộ đầm a. Mặc dù gia đình Lý gia rất khá giả nhưng cũng không thể phung phí chỉ vì một bộ đầm cho trẻ con a . Lúc ban đầu chưa biết giá , hai mẹ con mới mạnh mồm như vậy . Nghe vậy cũng không khỏi hỏi kỹ lại -Năm mươi ngàn, có nhầm không vậy ?

Nữ nhân viên cũng biết giá như vậy cũng khá mắc nên đã bình tĩnh giới thiệu lại bộ đầm.

Nghe xong mẹ cùa Kim Phượng cũng không khỏi ực nước miếng mà quay lại nói với Kim Phượng
-Hay là thôi đi con, năm mươi ngàn là khá nhiều đủ để mua cho con nguyên vài bộ đồ đẹp rồi .

-Dạ , con biết rồi ạ Kim Phượng tỏ vẻ thất vọng nhưng cũng biết là giá đó là quá cao kể cả so với những bộ đồ hiệu sang trọng bình thường cũng chỉ vài ngàn đô mà thôi .Kim Phượng quay sang nhìn Thanh Thanh, cố giữ vẻ kiêu căng mà nói :

-Nghe thấy chưa đây không phải là món mày có thể muốn có là có dược đâu!!

Tâm lý con người là vậy thứ mình không có được mà người khác cũng không có thì tâm lý sẽ dễ chịu hơn rất nhiều, nhất là khi đó lại là người mình ghét. Thanh Thanh tỏ vẻ không quan tâm, thứ cô muốn trước giờ sẽ cố gắng để đạt được. Đã có kinh nghiệm hai thế làm người , tiền không phải là một thứ gây ra áp lực với Thanh Thanh, cô có thể nghĩ ra nhiều cách để có thể kiếm được. Cô nhún vai một cai rồi đưa ra thẻ ngân hàng mà Châu Nhuận Phát đã đưa cho cô rồi nói :

-Quẹt thẻ cho em , bộ đồ này em mua.

Cả đám người xung quanh sững sờ .

Bình Luận (0)
Comment