Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 485

Hoàng Kiến Đinh tức giận nói: Tthế nào, chẳng lẽ không phải sao?" "Bây giờ, việc trang trí tường ngoại thất khu biệt thự và xanh hóa khu dân cư nhỏ, có hạng mục nào mà tôi không bận tâm" "Tôi bận bịu cả ngày ở công ty, kết quả anh để Đặng Tiến Quân quản lý tài vụ, ba ngày dây dưa không đưa tiền, một ngày kiểm tra tài khoản hai lần." "Lâm Mạc Huy, tôi làm tổng giám đốc của công ty, là ý kiến của bố. "Anh làm như vậy, là cảm thấy tôi sẽ tham tiền của công ty, hay là bố sẽ tham tiền của công ty vậy?"

Advertisement

Đặng Tiến Quân bức xúc: "Họ Hoàng kia, anh đừng có đem chuyện này đổ lên đầu người khác." "Khoảng thời gian anh đến đây, công ty tiêu gần một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ" "Lần nào anh đòi tiền, mà tôi không đưa cho anh?" "Nhưng, tiền này tiêu cũng nhanh quá rồi đó?" "Tôi quản lý tài vụ, đưa cho anh một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ, lại không biết tiên này tiêu vào đâu, tôi đến điều tra một chút có vấn đề gì sao?" "Như vậy đâu có tính là làm khó anh?"

Advertisement

Lâm Mạc Huy sửng sốt: "Sao lại tiêu nhiều tiền như vậy?" Đặng Tiến Quân giận dữ: "Sao tôi biết được!" "Tiền thì toàn bộ đem đi rồi, chúng tôi căn bản không biết là tiêu vào đầu."

Hoàng Kiến Đình tức giận, đập bàn nói: "Họ Lâm kia, không có làm thì đừng có nói nhiều!" "Anh có biết, sửa chữa tường ngoại thất của khu biệt thự mắc đến cỡ nào không "Còn có xanh hóa khu biệt thự này, anh xem khu biệt thự này rộng bao nhiêu, phí chi tiêu có thể ít hả?" "Chúng ta muốn xây một khu biệt thự cao cấp chứ không phải kiều bãi rác, tôi tất nhiên là muốn đẹp muốn hoàn hảo, tiêu thêm chút tiền thì có làm sao?" "Lâm Mạc Huy, anh có biết dạo này công ty bản được bao nhiều căn nhà không?" "Những thứ này, đều là vì hiệu quả hoạt động của công ty, chẳng lẽ tôi làm sai cái gì rồi hả?" Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Lâm Mạc Huy nhíu mày, gần đây anh rất ít quan tâm việc kiến trúc công ty bên này, cho nên cũng không biết tình trạng công ty tiêu thụ như thế nào.

Đặng Tiến Quân bĩu môi: "Anh nói ít chút đi." "Công ty bán được nhà, có nửa xu nào liên quan đến anh không?" "Khách đến mua nhà, một nửa là do trước đây có từng đến xem qua, đã chuẩn bị mua từ sớm rồi." "Nửa còn lại, là nhờ Hổ Đông Anh bọn họ giới thiệu bạn bè đến, bạn bè của Tổng giám đốc Trậnf cũng đến đây mua đó." Hoàng Kiến Đình tức giận: "Vớ vẩn!" "Nếu không phải tôi trang trí tu sửa nhà đẹp như vậy, bọn họ sẽ mua sao?" "Anh tưởng người ta đều ngu ngốc hả, các anh nói đại vài câu thì họ sẽ mua hả?"

Đặng Tiến Quân: "Hoàng Kiến Đình, anh thật là dám nói " "Cái quá trình tu sửa này, là gần đây mới bắt đầu" "Lúc bọn họ đến mua nhà, cái tu sửa gì của anh còn chưa bắt đầu nữa." "Bọn họ mua hay không, có liên quan tới việc có tu sửa trang trí này hả?" Đặng Tiến Quân vừa nói xong, Hoàng Kiến Đình tức giận quát lại: "Mẹ nó, anh là cái gì mà dám nói chuyện với ông đây đây như vậy?" "Tôi nói cho anh biết, cái công trình kiến trúc của công ty này là của nhà họ Hứa bọn tôi đó." "Có chuyện gì, cũng là nhà họ Hứa tự mình giải quyết, không có một chút liên quan nào đến người ngoài như anh!" Ủng hộ team chúng mình bằng cách theo dõi truyện tại Truyện88.net

Lâm Mạc Huy lạnh giọng nói: "Vậy có liên quan với tôi không?" lời cá!"

Hoàng Kiến Đình tức giận nói: "Họ Lâm kia, anh cũng bớt phí "Tôi đến đây, là ý của bố, không có chút liên quan gì với anh "Nếu anh không phục, có thể đi tìm bố, để bố tự nói với anh!" "Hừ, còn về anh, không có tư cách hỏi tôi!" "Nói xong, Hoàng Kiến Đình trực tiếp quay người đi, căn bản không để cho Lâm Mạc Huy cơ hội nói chuyện.

Đặng Tiến Quân tức giận, đi đến bên Lâm Mạc Huy: "Mạc Huy, cái tên khốn này thật sự là quá phách lối "Thời gian anh ta đến công ty, tối nào cũng ra ngoài uống "Những nhà cung cấp tài liệu đó, mỗi ngày đều phải mời anh ta mấy bữa cơm "Tu sửa trang trí bên ngoài và xanh hóa của công ty chúng ta, dự tính là bảy trăm tỷ, nhưng bây giờ anh ta lại tiêu hết một nghìn bảy trăm năm mươi tỷ, mới chỉ là bắt đầu." "Cứ tiếp tục như vậy, tu sửa và xanh hóa bên ngoài của công ty ít nhất cũng là ba nghìn năm trăm tỷ "Cậu phải coi chừng chút, nếu không, không biết anh ta sẽ tiêu hết bao nhiêu tiền nữa!"
Bình Luận (0)
Comment