*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Sau khi sáu chủ nhà của sáu đại gia tộc rời đi, Lâm Mạc Huy mới nhìn đám người nhà họ Hứa đang trợn mắt há mồm ở trong sân. “Hứa Hà Phương, xem ra mười đại gia tộc không thể thay bà chủ trì công đạo rồi!” “Bây giờ, bà còn muốn nói gì nữa?”
Lâm Mạc Huy cười nói.
Vẻ mặt của Hứa Hà Phương trắng bệch. Bà ta biết lần này bản thân đã hoàn toàn hết hy vọng.
Về phần những người còn lại trong nhà họ Hứa, tất cả đều tay chân bủn rủn, mềm nhũn trên đất. “Nếu không muốn chết thì mau vào nhà, xin lỗi vợ “Nếu họ tha thứ cho các người, vậy thì các người và bố mẹ vợ của tôi.” có thể sống sót rời khỏi đây!”
Lâm Mạc Huy lạnh giọng quát lớn.
Lúc này, người nhà họ Hứa lấy lại tinh thần, chen lẫn nhau chạy vào trong biệt thự, tìm Hứa Thanh Mây,Hứa Đình Hùng, Phương Như Nguyệt để xin lỗi.
Lâm Mạc Huy cũng không thèm để ý tới những người này.
Đám người nhà họ Hứa này căn bản không thể lọt vào mắt của anh, về phần mấy người Hứa Thanh Mây có tha thứ cho người nhà họ Hứa hay không, Lâm Mạc Huy vốn chẳng hề quan tâm.
Lâm Mạc Huy gọi nhóm người Phương Ngọc Đức vào trong phòng. Tối nay, anh đã đoạt được rất nhiều tài sản của sáu gia tộc đó, vì thế mà thực lực bất ngờ tăng lên nhất nhiều.
Bởi vậy, anh cũng muốn chia sẻ một chút lợi ích cho những người ủng hộ mình. Anh lấy ra gia sản của ba gia tộc, chia cho bốn gia tộc này, còn có Hồ Đông An. Về phần bản thân Lâm Mạc Huy, anh nằm giữ gia sản của ba gia tộc khác. Nhờ đó, Lâm Mạc Huy đã đạt được một tầm cao mới dù là về tiềm lực tài chính hay thực thực cá nhân. ít nhất, đã mạnh hơn so với nhà họ Tống trước kia.
Nhóm người Phương Ngọc Đức đều vui mừng khôn xiết.
Vốn dĩ, bọn họ đều là các gia tộc xếp chót trong mười đại gia tộc.
Lần này nhận được nhiều lợi ích như vậy, thực lực của họ cũng có thể tăng mạnh.
Trong lòng bốn người hiện đều nghĩ tới mộtchuyện, đó là quyết định hợp tác với Lâm Mạc Huy thật sự là một quyết định quá đúng đắn
Phương Ngọc Đức nói: "Đúng rồi, cậu Mạc Huy, kế tiếp cậu định xử lý sáu gia tộc đó như thế nào?”
Tuy Lâm Mạc Huy đã nuốt được không ít tài sản của sáu gia tộc này nhưng dù sao, sáu gia tộc đó cũng có căn cơ vững chắc, suy cho cùng vẫn là một mối đe dọa.
Vẻ mặt Lâm Mạc Huy bình tĩnh: “Tạm thời không cần để ý tới bọn họ. “Các người truyền tin ra, cứ nói rằng tôi muốn lập lại thứ hạng của mười đại gia tộc ở thành phố Hải Tân.” “Tôi muốn đá sáu gia tộc này ra khỏi danh sách mười đại gia tộc ở thành phố Hải Tân!”
Trong mắt Phương Ngọc Đức lóe lên tia sắc bén, ông ta không nhịn được nhìn Lâm Mạc Huy thêm một cái.
Chu Vĩ Khánh cũng trầm trồ: “Cậu Mạc Huy, cậu quả là người túc trí đa mưu, thật khiến người khác khâm phục!”
Lâm Mạc Huy cười nhạt.
Chỉ cần một câu nói đã có thể nhìn rõ bốn vị chủ nhà này.
Phương Ngọc Đức và Chu Vĩ Khánh là hai người khôn khéo, lập tức đã đoán được kế hoạch của Lâm Mạc Huy.
Lưu Thiên Tường vẫn đang trầm ngâm, nhìn dáng vẻ ông ta có lẽ vẫn chưa hiểu rõ lắm.Chủ nhà họ Đinh thì hoàn toàn mờ mịt.
Không còn nghi ngờ gì nữa, chủ nhà họ Đinh là người kém thông minh nhất trong số bốn người này.
Phương Ngọc Đức hỏi: “Vậy sẽ chọn ra mười đại gia tộc mới như thế nào?”
Lâm Mạc Huy khẽ cười: “Chuyện này phải xem mấy người tuyên truyền như thế nào rồi.” “Thành phố Hải Tân có nhiều gia tộc lớn căn cơ vững chắc như vậy, thực lực của bọn họ ra sao, các ông là người hiểu rõ nhất.” “Chuyện này cứ giao cho bốn người các ông sắp xếp!”
Bốn người Phương Ngọc Đức hai mắt nhìn nhau, đều cảm thấy vui mừng không xiết. Chuyện này chẳng khác nào Làm Mạc Huy đã giao cho một họ một quyền hành lớn.
Cứ như vậy, chẳng phải gia tộc nào muốn nằm trong danh sách mười đại gia tộc đều phải tới tìm bọn họ xin giúp đỡ sao?
Xử lý xong mọi chuyện, Lâm Mạc Huy để mọi người rời đi.
Bốn người Phương Ngọc Đức ngồi chung một chiếc xe rời đi, bọn họ đang chuẩn bị thảo luận kỹ càng chuyện sẽ chọn ra mười đại gia tộc như thế nào.
Chủ nhà họ Đinh ngồi ở trong góc, ông ta vẫn còn chưa hiểu chuyện gì: “Ba vị, mọi người nói xem, cậu Mạc Huy làm chuyện này có phải có chút không phân nặng nhẹ không?”