**********
Chương 973: Tên giám đốc tuyệt vọng
"Anh Mã, rốt cuộc có chuyện gì vậy?" "Tại sao lại bắt tôi quỳ xuống?"
Dương Hùng Dũng nôn nóng hỏi.
Mã Phú Quý cũng không nói gì, một cước liền đá mạnh vào chân anh ta, làm Dương Hùng Dũng ngã nhào xuống đất. "Quỳ xuống đây đàng hoàng, nếu không, tạo sẽ cắt đứt hai cái chân chó này cho mày quỳ vĩnh viễn!" Mã Phú Quý gầm lên.
Dương Hùng Dũng kinh hãi, thật sự không dám kêu la với Mã Phú Quý, chỉ có thể đàng hoàng quỳ trên đất.
Mã Phú Quý lúc này mới quay đầu lại, trên mặt tràn đầy hoảng sợ, cúi đầu cung kính với Lâm Mạc Huy: “Anh Lâm, thật sự xấu hổ" "Tôi không biết anh và Thái tử đang ở đây." "Nếu không, đánh chết tôi cũng không dám tới gây chuyện với hai người!" "Tên khốn kiếp này, tôi đối với anh ta không quen, chuyện của anh ta cũng không liên quan gì đến tôi." "Anh muốn xư trí anh ta thế nào, cứ việc nói với tôi một tiếng." "Hay là, đem anh ta chặt cho chó ăn, hai người cảm thấy thế nào?"
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người xung quanh đều sợ ngày người.
Ngay cả Hứa Đình Hùng, Phương Như Nguyệt, Hứa Thanh Mây đều trợn tròn mắt.
Không ai có thể nghĩ rằng ông lớn ngầm ở Hải Dương này, lại có thể cung kính với Lâm Mạc Huy như vậy?
Vốn dĩ bọn họ tưởng rằng Lâm Mạc Huy chỉ được mười gia tộc hàng đầu nể mặt, ở trước mặt những kẻ liều mạng này, cũng không có bao nhiêu uy thế.
Bây giờ xem lại có vẻ như họ đã thực sự sai lầm. Lâm Mạc Huy, bốn chữ Danh dự Hải Dương, tuyệt đối không phải là cái tên hư danh, viển vông!
Danh dự Hải Dương, lúc này tất cả mới được thông suốt, không ai dám cợt nhả! Đồng thời, Dương Hùng Dũng, còn có tên giám đốc kia, đều sợ đến vãi ra quần.
Lúc trước bọn họ con cho rằng Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt là những người tỉnh lẻ, dễ ức hiếp, cho nên mới gây ra chuyện như vậy.
Ai có thể nghĩ ra, ngay cả Mã Phú Quý cũng phải cúi đầu trước mặt bọn họ.
Lần này, bọn họ thực sự đá nhầm vào tấm sắt rồi!
Nhất là tên giám đốc đó, anh ta run lẩy bẩy vì sợ hãi. Bởi vì anh ta đã nghe thấy Mã Phú Quý gọi Thái tử. Nói cách khác, người thanh niên này thực sự là Thái tử Hải Phòng!
Nghĩ đến những gì anh ta nói lúc trước, tên giám đốc này thực sự tuyệt vọng.
Với tính cách của Thái tử, làm sao có thể bỏ qua cho anh ta.
Lâm Mạc Huy nhìn Dương Hùng Dũng đang quỳ trên đất: "Tổng giám đốc Dương, không phải anh vừa nói Mã Phú Quý tới thì sẽ giết tôi sao?" "Bây giờ, Mã Phú Quý đang ở đây." "Nói đi, anh định giết tôi như thế nào?"
Dương Hùng Dũng sợ hãi, run lẩy bẩy nói: "Anh ơi, anh ơi, tôi biết lỗi rồi." "Tôi thật là có mắt không tròng, có mắt mà không thấy thái sơn, dám đắc tội với anh, ta tôi đáng chết, tôi đáng chết" "Anh à, anh cho tôi một cơ hội, tôi... Tôi sẽ không bao giờ dám nữa, cầu xin anh... ТrцуeлАРР.*cоm trang web cập nhật nhanh nhất
Lâm Mạc Huy vẻ mặt lạnh lùng: "Cho anh một cơ hội?" "Mã Phú Quý, anh ta vừa mới uy hiếp vợ tôi, còn có bố mẹ vợ tôi nữa." "Anh ta không chỉ ăn nói bất kính với họ, mà con cậy đông định ra tay đánh bọn họ." "Anh nghĩ chuyện này nên xử lý như thế nào?"
Mã Phú Quý sửng sốt, anh ta còn không biết rốt cuộc Dương Hùng Dũng đã làm gì.
Giờ nghe xong, anh ta cũng biết Dương Hùng Dũng lần này chết chắc.
Uy hiếp vợ người khác, lại còn cả bố mẹ vợ nữa, nhất định là tội chết
Anh ta lập tức nói: "Anh Lâm, chuyện này giao cho tôi xử trí đi." "Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ cho anh một câu trả lời thỏa đáng!"
Lâm Mạc Huy liếc anh ta một cái: "Được rồi, chuyện này tôi giao cho anh." "Đừng để tôi thất vọng!"
Mã Phú Quý gật đầu thật mạnh: "Anh Lâm, anh cứ yên tâm."
Anh ta phất tay một cái, đám người của anh ta lập tức lao lỗi Dương Hùng Dũng ra ngoài.
Đồng thời, đám người của Dương Hùng Dũng toàn bộ đều bị lôi ra ngoài, không còn sót một ai.
Những người này, lần này cũng xong đời.
Bên trong phòng, tên giám đốc cũng quỳ rạp trên đất run rẩy.
Thái tử trịch thượng nhìn anh ta: “Bây giờ, anh còn nghi ngờ thân phận của tôi nữa không?