Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1037 - Chương 1004: Dự Luật Nhân Quỷ Bình Quyền

Chương 1004: Dự luật nhân quỷ bình quyền Chương 1004: Dự luật nhân quỷ bình quyềnChương 1004: Dự luật nhân quỷ bình quyền

“Vụ án này trước sau náo loạn gần mười năm, bởi vì trong luật pháp liên bang định nghĩa về mưu sát đúng là “phi pháp cướp đoạt tánh mạng công dân”, mà pháp luật không quy định minh xác Quỷ Hồn là “công dân”, hơn nữa Quỷ Hồn hoàn toàn không có “táng mạng”, lại thêm lúc ấy thế lực ủng hộ quan điểm “quỷ tu không phải là người” rất lớn mạnh, rất nhiều công dân bình thường không thể đảo ngược quan niệm này, cho nên tận khi quan tòa đánh tới chung thẩm, tội danh mưu sát của những tà tu kia vẫn không được thành lập, chỉ dùng mấy hạng tội danh không có ý nghĩa để trừng phạt.”

“Kết quả đó chọc giận rất nhiều người, kể cả em trai của cô bé kia.”

“Kể từ sau khi cô bé bệnh chết, vài chục năm qua đi, em trai cô bé ngày xưa đã trưởng thành, trở thành một binh sĩ quân liên bang.”

“Hắn tác chiến anh dũng trong chiến đấu chống cự “thú triều xâm lấn”, bất hạnh bị dịch a-xít của một con “độc giác toan tích” phun trúng. Mắt trái, cánh tay trái và chân trái bị ăn mòn nghiêm trọng, nửa người bên trái không thể không đổi bằng Linh Giới Nghĩa Thể, dùng thân phận một “quân nhân tàn tật” xuất ngũ.”

“Với tư cách “quân nhân tàn tật xuất ngủ”, về mặt vật chất cuộc sống của hắn không có bất cứ vấn đề gì. Nhưng sau khi chị gái bệnh chết, thần hồn lại lọt vào tay người khác, bị chúng lợi dụng, tra tấn và hủy diệt. Thế mà khi lôi ra xét xử, đối phương lại bị phán vô tội, bất công như vậy, sao có thể không khiến quân nhân xuất ngũ trẻ tuổi kia tức giận!”

“Đây là một thanh niên cực kỳ thông minh, trong mười năm tố tụng đó, hắn tự học toàn bộ chương trình về luật pháp liên bang, nắm giữ kỹ xảo biện luận cao siêu, đồng thời kết bạn được với không ít hảo hữu cùng chung chí hướng trong trào lưu tư tưởng “Quỷ tu làm người”. Ngưng tụ thành một cỗ thế lực mới trong xã hội.”

“Sau khi tòa chung thẩm đưa ra phán quyết tội mưu sát không thành lập, thanh niên kia làm ra một quyết định kinh người.”

“Hắn trực tiếp khởi tố chính phủ liên bang!”

“Chi tiết cụ thể thế nào không cần nói rõ, dù sao cuối cùng hai phái “quỷ tu không phải người” và “quỷ tu cũng là người” triển khai biện luận kịch liệt ngay trên pháp viện tối cao, đây cũng là một lần tường thuật trực tiếp tòa án thẩm vấn công khai với toàn bộ Liên Bang, gần như tất cả công dân Liên Bang đều cực kỳ chú ý tới lần thẩm phán này.”

“Trên thẩm vấn tại tòa, người thanh niên kia ném ra vấn đề mà ta vừa hỏi, chỉ là phương thức của hắn càng thêm kịch liệt.”

“Hắn trực tiếp dùng cánh tay máy lạnh như băng đâm vào trong lồng ngực mình, đâm vào trái tim thủy tinh nhân tạo, hỏi ta có còn là người không?”

“Tùy theo kỹ thuật phát triển, các loại pháp bảo và thần thông tăng lên, càng ngày càng nhiều người dùng tay chân giả linh giới để thay thế tứ chi bị hư tổn.”

“Nếu tay của một người bị hoại tử, phải đổi bằng một cánh tay kim loại, hắn có còn được xem là người không?”

Kim Tâm Nguyệt nghe đến nhập thần, bất giác gật đầu nói:

“Đương nhiên!”

Lý Diệu tiếp tục nói:

“Như vậy, người thanh niên kia anh dũng tác chiến, bất hạnh bị thương, một nửa thân thể gần như hư hỏng. Kể cả trái tim cũng phải thay bằng máy móc Linh Năng để điều khiển, vậy có còn là người?”

Kim Tâm Nguyệt nhẹ gật đầu:

“Đương nhiên vẫn tính là người!”

“Nếu hơn quá nửa thì sao?”

Lý Diệu nói:

“Nếu 51% thân thể đều là Linh Giới Nghĩa Thể thì sao? Nếu 99% thân thể đều là Linh Giới Nghĩa Thể thì sao? Nếu là 99,99% thì sao?”

Vấn đề này, vừa nãy hắn đã hỏi qua.

Khi đó, Kim Tâm Nguyệt có thể dùng luật pháp liên bang dễ dàng trả lời hắn, vẫn tính là người!

Nhưng giờ, sau khi rõ ràng mọi chuyện, Kim Tâm Nguyệt lại sa vào trầm tư.

Lý Diệu nói:

“Điều người thanh niên thực sự muốn hỏi chính là, người, rốt cục thế nào mới được xem là người?”

“Nếu mọi người cảm thấy, một gã lắp tay chân giả, 10% thân thể là máy móc vẫn được tính là người; còn một gã 99,99% toàn thân đều bị cải tạo thành máy móc thì không được tính là người.”

“Như vậy, từ 10% đến 99,99% nhất định tồn tại điểm giới hạn nào đó nằm giữa người và không phải người.”

“Giả thiết điểm giới hạn này là 50%.”

“Vậy thì, một binh sĩ tàn tật xuất ngũ như hắn, nếu toàn thân có 49,99% khí quan đều thay thế thành máy móc Linh Năng, hắn vẫn tính là người.”

“Nếu chẳng may, con “độc giác toan tích” lúc trước nhả trúng người hắn thêm một nhúm dịch a-xít, rất có thể trên người hắn sẽ có 50,01% khí quan bị hư tổn, phải thay bằng tay chân linh giới, vậy hắn còn tính là người?”

“Rất hiển nhiên, cách nói này quá mức vớ vẩn, như vậy “điểm giới hạn” kia không khả năng tồn tại trong khoảng từ 10% đến 99,99 %!”

“Đến ngay cả đại não cũng không có khả năng trở thành tiêu chuẩn để phán đoán người và không phải người, bởi vì lúc ấy kỹ thuật chip hỗ trợ đại não của Liên Bang đã cực kỳ phát triển, rất nhiều người não bị thụ thương nghiêm trọng đều được gắn chip, bọn hắn đương nhiên vẫn là người.”

“Cho nên, 99,99% khí quan trên người bị thay thế bằng Linh Giới Nghĩa Thể vẫn tính là người!”

“Như vậy, trong tầm từ 99,99% đến 100% sẽ có điểm giới hạn mà chúng ta cần tìm ư?”

“Giả thiết một thương binh tàn tật, thương thế thực sự quá mức nghiêm trọng, chỉ có thể giữ lại 0,01% tế bào não, số bộ phận thân thể còn lại đều bị thay thế thành Linh Giới Nghĩa Thể, dựa theo lý luận vừa rồi, hắn là người, có thể được hưởng quyền lợi của người bình thường.”

“Nếu như không phải 0,01% tế bào não, mà là 0,001%, 0,0001% thì sao?”

“Con số này có thể vô hạn thu nhỏ lại, thẳng đến triệt để về không mới thôi, cái gọi là “điểm giới hạn”, rốt cục nên đặt ở đâu? Nếu nói, còn 0,00000001% tế bào não còn sống thì vẫn coi là người, nếu không thì coi là quỷ. Đây không phải quá hoang đường ư?”

“Cái gọi là “Quỷ tu” chẳng phải là 100% khí quan toàn thân đều hư hao, thay thế thành Linh Giới Nghĩa Thể ư? Như vậy, bọn hắn và người thay thế 99,99% khí quan bằng Linh Giới Nghĩa Thể sẽ có gì khác nhau?”

“Người thanh niên kia liên tục chất vấn, nói cho trọn cả toà án đều á khẩu không đáp được.”

“Ngay cả những công dân Liên Bang ngồi trước màn hình quan sát phiên xử được tường thuật trực tiếp này cũng bắt đầu suy tư về cái gọi là bản chất “người” đến tột cùng là cái gì.”

“Về sau, vụ kiện tụng này ảnh hưởng rất sâu đến một loạt pháp quy và chính sách của Liên Bang.”

“Mà người thanh niên kia ngoại trừ khiển trách hệ thống pháp luật hiện hành ra, còn không ngừng bái phỏng cao tầng hiệp hội quân nhân tàn tật xuất ngũ, cuối cùng nhất tranh thủ được đến ủng hộ của toàn bộ quân nhân tàn tật xuất ngũ, thậm chí là toàn bộ quân liên bang!”

“Đạo lý rất đơn giản, dù Đại Hoang về sơ bộ đã được bình định, nhưng xung đột quy mô nhỏ giữa quân liên bang và Yêu tộc còn đang tiếp tục. Tương lai thậm chí có thể sẽ đối mặt với đại chiến cùng Huyết Yêu giới, cho nên quân liên bang và Tu Chân giả đều là nhóm người có tỷ lệ tử vong cao nhất trong Liên Bang.”

“Tu Chân giả thần hồn kiên cố chắc không cần phải nói nhiều, ngay cả quân liên bang cũng đa phần là thanh niên huyết khí phương cương, thần hồn kiện vượng, sau khi chết xác suất bọn hắn giữ lại Quỷ Hồn, chuyển hóa thành quỷ tu cao hơn hẳn người bình thường.”

“Nếu một binh sĩ quân liên bang anh dũng chém giết vì tổ quốc, chẳng may bất hạnh hi sinh, hóa thành quỷ tu, kết quả lại đánh mất hết thảy quyền lợi, người khác có thể tùy ý chà đạp, tra tấn, nô dịch mà không bị chế tài pháp luật xử lý, điều này chẳng phải quá buồn cười ư?”

“Cho nên, quân liên bang và tất cả đại tông phái tu luyện đều lần lượt đảo về phía người thanh niên kia, trào lưu tư tưởng trong xã hội cũng dần dần thay đổi phương hướng. Số công dân ủng hộ “quỷ tu cũng là người” càng lúc càng nhiều, phe “quỷ tu không phải người” từ từ biến thành thiểu số.”

“Dù sao, đời người xưa nay có ai là không chết. Sau khi chết đều sẽ có tỷ lệ nhất định biến thành quỷ, ai cũng đều phải nghĩ cho tương lai của mình.”

“Cuối cùng, trong vụ kiện tụng này, chính phủ liên bang bị xử thua!”

“Hai năm sau, chính phủ liên bang công khai “dự luật nhân quỷ bình quyền”, lần đầu tiên từ phương diện pháp luật định nghĩa Quỷ Hồn có ý chí cũng là “công dân”, được hưởng hết thảy quyền lợi, gánh chịu hết thảy nghĩa vụ, được quân liên bang và Tu Chân giả bảo hộ!”

“Trải qua hơn 100 năm dung hợp. Hiện tại, kẻ sống và người chết trong Liên Bang đã hoàn toàn dung hợp lại với nhau, không còn xảy ra hiện tượng kỳ thị quỷ tu, coi quỷ tu là dị loại.”

Kim Tâm Nguyệt nghe đến độ cảm xúc phập phồng, đột nhiên nghĩ đến một chuyện khác:

“Những tà tu hại chết cô bé kia thì sao? Có dự luật này, tội danh mưu sát của bọn hắn chắc phải được thành lập chứ?”

“Không hề.”

Trên mặt Lý Diệu hiện ra nụ cười thần bí:

“Luật pháp không truy tố, ở tòa chung thẩm tội danh mưu sát của bọn hắn đã được tuyên không thành lập, làm gì có chuyện một bộ pháp luật mới được tung ra, lại truy cứu tội danh trước kia?”

“Trên thực tế, mấy tội danh mà bọn hắn bị phán đều rất nhẹ, trước một năm khi dự luật “nhân quỷ bình quyền” được áp dụng, bọn hắn đã ra tù, lần nữa tiêu dao khoái hoạt.”

“Được rồi!”

Kim Tâm Nguyệt nhíu mày, không biết tại sao, nàng không khỏi có chút tiếc nuối đối với vụ án hơn trăm năm trước kia.

Từ sau khi biến thành người, tình cảm của nàng dường như càng lúc càng phong phú.

Có điều, nàng lại cảm thấy nụ cười trên mặt sư phụ rất là quỷ dị, nội tâm khẽ động, bèn hỏi:

“Trong này còn có chuyện xưa nào nữa?”

Lý Diệu cười tủm tỉm nói:

“Không có chuyện xưa nào nữa cả, chỉ là mấy tên cặn bã kia sau khi ra tù hơn nửa năm, cũng là một tháng trước khi dự luật “nhân quỷ bình quyền” được ban bố thì bị mấy chiến hữu của người thanh niên kia giết chết!”

Kim Tâm Nguyệt sững sờ, nói:

“Ta còn tưởng người thanh niên kia sẽ chọn cách chống án, muốn dùng pháp luật làm vũ khí, không ngờ hắn lại xúc phạm pháp luật, tự động tư hình.”

Lý Diệu nói:

“Tự động tư hình là thật, nhưng xúc phạm pháp luật thì chưa hẳn, quân liên bang là người bảo vệ quốc gia, tự nhiên cũng là người bảo vệ pháp luật, như thế sao lại biết pháp mà phạm pháp được?”

“Những chiến hữu của thanh niên kia tuy đều bị khởi tố, nhưng cuối cùng cũng là vô tội phóng thích, tội danh mưu sát của bọn họ cũng không thành lập!”

Kim Tâm Nguyệt mơ hồ:

“Vì sao, là quân liên bang gây áp lực lên pháp viện ư?”

Lý Diệu nói:

“Đương nhiên không phải! Bởi vì, từ kỹ thuật mà nói, trước khi dự luật “nhân quỷ bình quyền” chính thức ban bố, những chiến hữu của người thanh niên kia đều là quỷ, không phải “người”.

Kim Tâm Nguyệt:

“Hả?”

Lý Diệu nói:

“Đã hiểu chưa? Những chiến hữu của người thanh niên kia đều từng chém giết anh dũng trên chiến trường, sau đó lừng lẫy hi sinh, nhưng giữ lại được thần hồn, biến thành quỷ tu!”

“Trước khi dự luật “nhân quỷ bình quyền” ban bố, Tinh Diệu Liên Bang không thừa nhận Quỷ Hồn có nhân quyền.”

“Quỷ không phải người, cho nên giết chết một con quỷ không tính vào tội “mưu sát”, đó cũng chính là căn cứ để phán định những tà tu kia vô tội.”

“Vấn đề là, người giết quỷ, không phải mưu sát, vậy quỷ giết người thì sao?”

“Sau khi vụ án báo thù này xảy ra, mọi người lại quay đầu nhìn luật pháp liên bang, lúc đó mới kinh ngạc phát hiện, Liên Bang từ kiến quốc đến nay luôn phải tác chiến cùng Yêu tộc, coi Yêu tộc là uy hiếp căn bản, cho nên điều khoản pháp luật nhắm vào Yêu tộc vô cùng nhiều, nhưng lại không có điều nào đề cập tới “quỷ giết người”!

“Điều này cũng rất dễ lý giải, dù là ở thế giới cổ tu, quan phủ cũng không khả năng định ra tội danh “quỷ giết người”, đúng không? Khi đó toàn là do Tu Chân giả gánh vác chức trách “trảm quỷ trừ yêu”, ác quỷ giết người, đều có hòa thượng, đạo sĩ, Tu Chân giả đi diệt trừ.”

“Nhưng giờ là thời đại mới, là xã hội pháp trị rồi. Coi trọng nhất là lấy pháp trị quốc, tông phái tu luyện cũng phải hành xử theo pháp luật, tu luyện theo pháp luật, hành hiệp trượng nghĩa theo pháp luật!”

“Trước khi dự luật “nhân quỷ bình quyền” ban bố, về mặt pháp luật những chiến hữu kia đều chưa được tính là người thì sao phán bọn hắn tội “mưu sát” được?
Bình Luận (0)
Comment