Chương 1011: Trơ trơ mắt xâm nhập!
Chương 1011: Trơ trơ mắt xâm nhập!Chương 1011: Trơ trơ mắt xâm nhập!
Đếm ngược còn 25 giây!
Kiêu Long hào quay chụp cấm khu quân sự từ đủ các góc độ, kể cả lộ tuyến tuần tra cố định của hai đội tuần tra đều được truyền vào trong đầu Lý Diệu, tiến hành dựng mô hình.
Vấn đề mà Lý Diệu cân nhắc chủ yếu là, vạn nhất giữa đường đội tuần tra bất chợt thay đổi lộ tuyến thì nên làm thế nào?
Kim Tâm Nguyệt đã từng nói qua, trong sách yếu lĩnh tuần tra cảnh giới của liên quân vạn yêu; mỗi một đội tuần tra đều được bố trí ba đến bốn lộ tuyến tuần tra bất đồng, nửa giờ hoặc một giờ thay đổi một lần.
Nếu Lý Diệu và Hỏa Nghĩ Vương có nhiều thời gian hơn để quan sát, hai người có thể thấy được quy luật thay đổi lộ tuyến tuần tra.
Nhưng bọn hắn chỉ có thời gian ngắn ngủn vài phút để chuẩn bị, đành phải thử vận may thôi.
Một khi đối phương thật sự thay đổi lộ tuyến, Lý Diệu phải có bước chuẩn bị.
Hắn căn cứ địa hình trong cấm khu quân sự, tính toán ra đội tuần tra có khả năng làm ra 23 loại cải biến, xác định tối thiểu mình chỉ có thời gian là 7 giây.
Đếm ngược còn 15 giây!
Hỏa Nghĩ Vương từ trong lòng lấy ra một chiếc ống đồng tuyên khắc yêu văn, thập phần tinh xảo, nhẹ nhàng xoáy mở, từ trong ống đồng bay ra hai con bọ cánh cứng toàn thân đen kịt, sau lưng có gai nhọn màu xanh.
Dưới sự điều khiển của Hỏa Nghĩ Vương, hai con bọ cánh cứng càng bay càng cao, lướt qua tường cao bên ngoài cấm khu quân sự, bay đến bên cạnh cửa vào đường ống thông gió số 2.
Đếm ngược còn 5 giây!
Lý Diệu bỏ đi trang phục ngụy trang thành thương nhân, đổi sang một bộ chiến y bó sát mới.
Bộ chiến y này mỏng như cánh ve, hệt như màng da thứ hai, bó sát lấy thân thể, gần như không có một chút khe hở nào.
“Bá!”
Lý Diệu sờ nhẹ một đạo phù văn bên hông chiến y, mặt ngoài chiến y màu xám nhạt nổi lên từng đạo rung động, sau đó dần dần chuyển thành bán trong suốt, cuối cùng như hòa tan vào trong không khí. Khiến hắn hoàn toàn ẩn hình!
Đây là quần áo tàng hình do chuyên gia tổ chức Hỗn Độn Chi Nhận thông qua chiết xuất tế bào Yêu thú của tắc kè hoa, Bạch Ngân ngư, Thanh Diệp Trúc trùng mới điều chế ra được.
Mặc bộ đồ này, lúc bất động rất khó bị phát giác.
Thiếu sót duy nhất là, tất cả thành phần tạo nên trang phục tế bào ẩn hình này đều có độ hoạt tính cao, cần cất giữ trong dung dịch đặc thù, một khi lấy ra bạo lộ trong không khí, tuổi thọ sẽ không vượt quá năm phút đồng hồ.
Trên cơ bản, sau bốn phút 30 giây, bộ quần áo tàng hình này sẽ dần dần mất đi hiệu lực.
Mặt khác, loại quần áo tàng hình này chỉ có hiệu quả tốt nhất lúc bất động, còn khi di chuyển ở tốc độ cao thì vẫn lưu lại một đạo tàn ảnh, khiến cho không khí trình hiện ra cảnh tượng vặn vẹo cổ quái.
Đếm ngược còn 0 giây!
Lý Diệu như một làn khói nhẹ nhàng đi ra.
“Bá!”
Hắn nhạy bén cảm ứng được lưới nhiệt năng trên tường cấm khu quân sự, lập tức thu súc cốt cách và cơ bắp trên người tới cực hạn, thu lại chỉ như một con mèo, chui qua khe hở trên lưới nhiệt năng!
Hai đội tuần tra đang tiến tới cửa vào đường ống thông gió số 2 từ chiều ngược lại, Lý Diệu một bên tính toán thời gian bọn hắn vòng trở về, một bên quan sát góc độ quan sát của mắt giám sát đặt ở trên cao, chuyển dời đến các góc chết, nhanh chóng tiếp cận gần mục tiêu.
Đúng lúc này ——
Một đội tuần tra trong đó còn chưa đi tới điểm cuối cấm khu quân sự thì đã sớm vòng trở lại, đổi sang lộ tuyến tuần tra mới!
“Đáng chết!”
Lý Diệu lập tức đình chỉ động tác, nhịp tim và hô hấp được áp chế đến cực hạn, ngay cả lỗ chân lông cũng hoàn toàn khóa lại. Không thả ra bất cứ nhiệt lượng hay hơi thở nào, trơ mắt nhìn đội tuần tra này xông đến trước mặt.
Chỉ cần tuyệt đối bất động, quần áo tàng hình có thể phát huy tác dụng, thời gian ẩn hình tận năm phút đồng hồ, vậy là đủ rồi!
Đội tuần tra đội sát qua bên người Lý Diệu. Tên binh lính ở gần nhất chỉ cần duỗi lưng một cái là có thể thấy được đầu Lý Diệu.
May mắn, bọn hắn không để ý tới một tia không khí văn vẹo ở gần trong gang tấc.
Mặc dù bọn hắn đã đi qua nửa phút, Lý Diệu vẫn không nhúc nhích, mà dựa vào Kiêu Long hào, quan sát hết thảy lộ tuyến tuần tra mới của bọn hắn.
Sau khi đổi sang lộ tuyến tuần tra mới, góc chết giữa hai đội tuần tra cũng khác hẳn vừa nãy, hết thảy đều phải tính toán lại lần nữa.
Yên lặng tính toán một phần lẻ hai giây, Lý Diệu mới lần nữa khởi động!
Ở sâu trong não vực hắn, mắt sinh hóa giám sát trên đỉnh đầu, ba mươi con mắt của hai đội tuần tra phảng phất phóng xạ ra từng đạo xạ tuyến đỏ thẫm như thực chất, tạo thành một vùng đan xen trước mặt hắn.
Góc chết không ngừng biến ảo, hắn cũng tùy theo đó mà nhẹ nhàng nhảy múa, chợt nhanh chợt chậm, chợt tiến chợt lui, dùng hơn ba phút đồng hồ mới gian nan di động đến phía trước cửa vào ống thông gió số hai.
Giờ phút này, cách thời điểm quần áo tàng hình mất đi hiệu lực chỉ còn một phút đồng hồ.
Vì vận chuyển không khí xuống chủ thể Huyết Yêu chi nhãn nằm sâu dưới lòng đất, đường kính mỗi một đường ống thông gió đều trên dưới một thước, một người trưởng thành vóc dáng tầm trung có thể miễn cưỡng chen vào được.
Nhưng cửa vào ống thông gió lại được bao trùm bởi một tấm lưới sắt tinh mật, bốn phía còn có phù trận cảnh giới.
Lý Diệu nhanh chóng nhìn lướt qua, hiểu rõ nguyên lý vận hành của phù trận cảnh giới, hẳn là thông qua cảm giác chấn động để phát ra cảnh báo.
Một khi có ngoại lực cường hành phá vỡ lưới sắt, nhất định sẽ truyền ra chấn động dị thường, chỉ cần cảm giác được, lập tức sẽ phát ra cảnh báo.
“Bá bá bá bá!”
Bên trong lưới sắt, vào sâu trong đường ống chừng nửa mét, ba phiến cánh quạt cực lớn đang quay với vận tốc mỗi phút 1500 vòng, trên cánh quạt còn tuyên khắc phù trận hệ Phong, xoáy lên một thanh phong nhận sắc bén, biến đoạn đường ống này thành cối xay thịt vô hình.
Khoảng cách quần áo tàng hình triệt để mất đi hiệu lực còn 45 giây.
“Xì xì, xì xì!”
Lý Diệu cảm ứng được quần áo tàng hình trên người dần dần trở nên cứng ngắc, trì trệ.
Đây là dấu hiệu tế bào ẩn hình sắp héo rũ.
Giờ phút này, hai đội tuần tra đều đã đi tới nơi cách xa hắn nhất, toàn bộ mắt sinh hóa giám sát cũng vừa khéo đang quan sát khu vực khác.
Có điều, sau khi lộ tuyến điều chỉnh, thời gian lưu lại cho Lý Diệu chỉ còn 11 giây!
“Vậy là đủ rồi!”
Hai tay Lý Diệu lập tức hóa thành hai luồng sương mù xám, trước nhè nhẹ hấp thụ bốn miếng pháp bảo như nam châm bên cạnh phù trận cảnh giới, bốn miếng pháp bảo hợp thành một mạch kín tạm thời, tương đương với tạm thời dẫn phù trận cảnh giới vào “đường rẽ”, để nó bỏ qua chấn động rất nhỏ trên lưới sắt.
Ngay sau đó, Lý Diệu dùng một thanh dao sắc bén cẩn thận cạo xuống gỉ sắt trên lưới, hơn nữa còn thu lại những gỉ sắt kia.
Làm xong hết thảy, tốn mất ba giây đồng hồ của Lý Diệu.
Kế tiếp, hắn mới vẽ một vòng tròn trên bề mặt lưới sắt, vô thanh vô tức cắt bỏ đi, chui vào!
Phá vỡ lưới sắt không mấy khó khăn, khó chính là để nó khôi phục nguyên dạng!
Đội tuần tra đến điểm xa nhất trong cấm khu lại bắt đầu quay người, hai mắt sinh hóa giám sát cũng dần dần chuyển góc trở lại, sắp tập trung tới cửa vào ống thông gió số 2.
Mười ngón Lý Diệu giống như là mười con rắn nhỏ không có xương cốt, giữa mỗi hai ngón tay lại kẹp một sợi lông trâu giống như châm nhỏ.
Những châm nhỏ này lại phát sáng, mặt sau còn có một túi dịch nho nhỏ, tồn trữ lượng nhỏ keo dính tự nhiên, vốn được dùng để tiến hành cố định cấu kiện của pháp bảo cỡ siêu nhỏ.
Lý Diệu thao túng cơ thịt nhỏ bé trên từng ngón tay, nặn ra keo dính để dán lại lưới sắt, thậm chí hắn còn thổi rỉ sắt vừa cạo xuống lên lớp keo để không ai nhận ra khác thường.
Cuối cùng, hắn lấy ra một bình phun, nhẹ nhàng phun lên lưới sắt.
Lập tức, mặt ngoài “gỉ sét loang lổ” của lưới sắt liền xuất hiện một tầng tro bụi, thậm chí còn có từng đoàn mảnh nhỏ như là mạng nhện.
Chợt nhìn, không chút sơ hở, căn bản không nhìn ra dấu vết bị người cường hành phá mở.
Lúc này Lý Diệu mới vận dụng Linh Năng, hút bốn miếng “nam châm” trở về, để mạch kín của phù trận cảnh giới khôi phục bình thường.
“Bá!”
Mắt sinh hóa giám sát đảo qua cửa vào đường ống thông gió số 2, không phát hiện bất cứ dị trạng nào.
Nhưng thời gian sử dụng của quần áo tàng hình trên người Lý Diệu cũng đạt tới cực hạn, bắt đầu xuất hiện từng vết lốm đốm vặn vẹo.
Một khi đội tuần tra tới gần, nhất định có thể phát hiện đằng sau lưới sắt có một bóng xám mơ hồ.
Hai con Hắc Giáp Trùng của Hỏa Nghĩ Vương cũng chui vào theo Lý Diệu, lao thẳng về phía cánh quạt đang xoay tròn!
Chiếc quạt này vận tốc quay cực nhanh, lực hút mạnh, thường xuyên hút vào một ít côn trùng nho nhỏ.
Hai con Hắc Giáp Trùng kia lại đều là “Thanh Du Hỏa Trùng” do Hỏa Nghĩ Vương tỉ mỉ điều chế, hung hăng đập lên cánh quạt, lập tức phát ra hai tiếng “bành bành”, tuôn ra hai hỏa cầu nho nhỏ!
Hai hỏa cầu này quấy nhiễu phù trận hệ Phong trên cánh quạt, cơ chế bảo hộ của quạt lập tức được khởi động, vận tốc quay thoáng hạ thấp, bắt đầu tiến hành bài trừ dị vật.
Nhân cơ hội này, Lý Diệu trợn trừng hai mắt, đồng tử không ngừng rung động, nhìn rõ từng chi tiết trên quạt đang xoay tròn, cũng cảm giác được những phong nhận mà mắt thường không cách nào nhìn thấy.
“Bá!”
Hắn thành công chui vào qua khe hở khi tốc độ cánh quạt giảm xuống mỗi phút 780 vòng!
Có ba đạo phong nhận hung hăng cắt lên người hắn, chẳng qua hắn khóa cứng cơ bắp quanh thân, không bị cắt ra nửa giọt máu tươi nào.
Nửa giây sau, tốc độ quay của quạt lại khôi phục về 1500 vòng một phút, đội tuần tra kia cũng đúng lúc đi ngang qua cửa vào đường ống số 2
Bọn hắn bị tiếng vang do Thanh Du Hỏa Trùng nổ tung hấp dẫn, thoáng hồ nghi bước qua lưới sắt, vào trong nhìn quanh.
Quạt vận hành vẫn rất ổn định, ngoại trừ cánh quạt quay tít, bọn hắn không chứng kiến thấy gì khác thường.
Còn mùi cháy khét nhàn nhạt trong không khí, bọn hắn đều biết rất rõ, chẳng qua là lại có vài con côn trung bị quạt hút vào mà thôi.
Rỉ sét, tro bụi thậm chí tơ nhện dính trên lưới sắt đã dẹp tan hồ nghi trong lòng bọn họ, đội tuần tra lại về lại lộ tuyến tuần tra bình thường, triệt để ném chuyện vặt vãnh này ra sau đầu.
Phía sau cánh quạt, Lý Diệu lau đi mồ hôi lạnh trên trán, nhếch miệng cười cười.
Từ khu cảnh giới thứ tư thẩm thấu đến khu cảnh giới thứ ba, đã thành công một nửa!
Phía trước hắn, là đường ống thông gió đen sì nối thẳng xuống lòng đất, bên trong hiện đầy các loại độc trùng chí mạng được dùng làm hệ thống cảnh giới.