Chương 1012: Ba con con sâu nhỏ!
Chương 1012: Ba con con sâu nhỏ!Chương 1012: Ba con con sâu nhỏ!
Tự nhiên, dưới sự yểm trợ của Hỏa Nghĩ Vương, hết thảy thứ đó đều không thành vấn đề.
Lý Diệu ẩn mình sau quạt gió, lẳng lặng chờ đợi nửa canh giờ, chờ cho Hỏa Nghĩ Vương tìm kiếm được nơi giấu mình thích hợp.
Nửa canh giờ sau, miếng tinh phiến cỡ nhỏ dính sát nơi màng tai trái Lý Diệu chợt phát ra chấn động nhỏ yếu.
Đó là tín hiệu mà hắn và Hỏa Nghĩ Vương ước định khi trước, ba lượt chấn động nhỏ, chứng tỏ Hỏa Nghĩ Vương đã thuận lợi tìm kiếm ra nơi ẩn thân.
Tuy bọn họ có thể mang theo pháp bảo thông tin càng thêm thuận tiện cho việc liên lạc, nhưng vô luận là pháp bảo gì, muốn truyền đưa tin tức càng phức tạp liền sẽ tản mát ra chấn động Linh Năng càng mãnh liệt.
Cho nên, bọn hắn vẫn sử dụng loại tinh phiến chấn động dính sát nơi lưỡi và màng tai này, trước đó đã ước định mấy trăm loại ám hiệu với các tình huống bất đồng, dùng chấn động nhỏ yếu liên hệ với nhau, như vậy chấn động Linh Năng tán phát ra sẽ là nhỏ nhất.
Năm giây sau, Lý Diệu rút ra một bình kim loại phong kín từ sau lưng, nhẹ nhàng xoáy mở nắp trên.
Một luồng sương đỏ nhàn nhạt lập tức xâm nhập vào sâu trong ống thông gió, như là có được sinh mạng của riêng nó vậy.
Luồng sương đỏ này sẽ khiến tuyệt đại bộ phận Yêu thú côn trùng trong đường ống thông gió rơi vào trạng thái thôi miên.
Sau đó, Lý Diệu lại vặn mở nắp dưới bình kim loại, từ bên trong thả ra ba con Yêu thú côn trùng màu ám kim.
Con trùng yêu đầu tiên, xác nặng sừng to, toàn thân tỏa sáng.
Con trùng yêu thứ hai thì nhìn như con nhện, có mười hai chân lông năm màu lấp lánh.
Con trùng yêu thứ ba lại giống như một con chuồn chuồn cực lớn, trên cánh bán trong suốt, vòng xoáy như hoa văn, giống hệt bốn con mắt màu đỏ tươi.
Ba con trùng yêu này, dưới sự điều khiển từ xa của Hỏa Nghĩ Vương liền như quân vương trong đám Yêu thú côn trùng, giương nanh múa vuốt, uy phong lẫm liệt, chui vào sâu trong đường ống thông gió.
Rất nhanh, ở sâu trong ống thông gió chợt truyền đến từng hồi thanh âm “sột soạt”.
Chưa qua một giây, trên màng tai Lý Diệu lần nữa truyền đến chấn động.
Bên kia ra hiệu, tất cả Yêu thú côn trùng trong đường ống thông gió đã bị ba con “Trùng Hoàng” của Hỏa Nghĩ Vương trấn áp
Lý Diệu đứng thẳng người dậy. Bò vào sâu trong ống thông gió, quả nhiên nhìn thấy hơn ngàn con Yêu thú côn trùng chi chít phủ phục bên cạnh hắn, im lìm không nhúc nhích.
Côn trùng đông nghịt giống như cỏ xỉ rong rêu, khiến cho Lý Diệu nhìn mà da đầu không khỏi run lên, trong lòng tự nhủ nếu không có Hỏa Nghĩ Vương phụ trợ. Đoạn đường này nhất định là không bò vào được .
Từ khu cảnh giới cấp bốn trên mặt đất, muốn xâm nhập vào khu cảnh giới cấp ba dưới lòng đất, thì phải đi qua đường ống thông gió có tổng chiều dài là 25 km.
Lý Diệu không nóng lòng lẻn vào, mà trước rút ra một ống đồng kim loại từ bên hông, ngừng thở, thả ra ba con phi trùng hoàn toàn mới ở trong đó.
Ba con phi trùng này hình thể cực nhỏ, nhỏ hơn hai phần ba con muỗi bình thường, nhưng đây là kết tinh do Lý Diệu và Hỏa Nghĩ Vương kết hợp điều chế, là kết hợp hoàn mỹ giữa sinh hóa học và Linh Năng học
Ba con phi trùng chẳng những có thể được Hỏa Nghĩ Vương điều khiển từ xa, chia sẻ tầm quan sát cùng Hỏa Nghĩ Vương, mà ở phần bụng của chúng còn khảm nạm một túi kim loại nho nhỏ, bên trong tồn trữ một giọt độc dịch kỳ diệu.
Chúng là mấu chốt để hoàn thành nhiệm vụ lần này.
Lý Diệu phái ra Kiêu Long hào hộ tống ba con phi trùng, theo ống thông gió bay vào sâu bên trong, dùng hơn nửa giờ liền xâm nhập được vào khu cảnh giới thứ ba của Huyết Yêu chi nhãn.
Lúc này, là 7 giờ 22 phút sáng.
Khu cảnh giới thứ ba là khu vực sinh hoạt của nhân viên công tác trong Huyết Yêu chi nhãn, nơi đây có vài sảnh ăn quy mô cực lớn.
Lý Diệu và Hỏa Nghĩ Vương đều không biết Kim Chấn Nghĩa sẽ nghỉ ngơi ở phòng nào. Cũng không có thời gian dư thừa để tìm kiếm.
Nhưng mỗi một sảnh ăn nơi đây đều có đặc sắc riêng khác biệt, là vì thiết kế cho các Yêu tộc chủng loại bất đồng, như vậy, Vũ tộc thường sẽ tụ tập dùng cơm ở sảnh ăn số 3.
Lý Diệu và Hỏa Nghĩ Vương đặt cược vào nơi này.
Bọn hắn đánh cuộc tối hôm qua Kim Chấn Nghĩa nhất định về lại nghỉ ngơi trong khu sinh hoạt, hơn nữa buổi sáng nhất định còn tới sảnh ăn dùng cơm.
Đạo lý rất đơn giản, vô luận đối với Tu Chân giả hay cường giả Yêu tộc, “ăn” và “ngủ” không chỉ đơn thuần là nhu cầu sinh lý, mà càng là cơ sở để tiến hành tu luyện và công tác.
Đặc biệt là trước khi kế hoạch Xích Triều sắp phát động, càng cần có giấc ngủ sung túc và ẩm thực tốt nhất. Để tất cả nhân viên công tác giữ được trạng thái đỉnh cao.
Kim Chấn Nghĩa là chuyên gia ổn định cơ cấu ở tầng dưới chót, hệ thống ổn định chắc là đã hoàn thành chạy thử từ mười ngày nửa tháng trước, không khả năng kéo dài tới tận lúc này mới tiến hành chạy thử.
Mà ba vệ tinh thẳng hàng còn chưa bắt đầu, giờ phút này lực lượng thủy triều mà Huyết Yêu chi nhãn hấp thu được còn chưa mạnh, theo lý thuyết, không có khả năng khiến cho hệ thống ổn định gặp sự cố.
Cho nên, Kim Chấn Nghĩa với tư cách chuyên gia ổn định công tác ở tầng dưới chót, trước mắt hẳn sẽ khá nhàn rỗi, chuyện trọng yếu nhất hắn cần làm là nghỉ ngơi thật tốt, dưỡng sức chờ đợi ngày mai.
Lúc này, hắn rất không khả năng ở lỳ nơi làm việc, liên tục 24 tiếng đồng hồ thức trắng đêm không nghỉ, như vậy, thể xác và tinh thần đều mệt, đợi đến lúc “ba vệ tinh thẳng hàng”, hắn nhất định gánh không được.
Còn sảnh ăn Huyết Yêu chi nhãn là nơi khác hẳn sảnh ăn bình thường, nơi đây là nhà hàng cao cấp chuyên dùng để chuẩn bị cho các chuyên gia, nguyên liệu nấu ăn cực kỳ xa hoa, ẩn chứa Linh Năng cực phong phú, có thể giúp tất cả chuyên gia bảo trì trí nhớ ở vào trạng thái tốt nhất.
Từ tư liệu tổ chức Thiên Hỏa sưu tập được về Kim Chấn Nghĩa thì có thể thấy, đứa này khá là coi trọng bữa sáng, khi đảm nhiệm công việc giảng dạy ở học viện Thiên Vũ, mỗi sáng sớm 7 giờ 30 đến tám giờ đều đúng bữa dùng cơm.
Đến Huyết Yêu chi nhãn, không có lý do nào mà hắn lại đánh mất thói quen này.
Lý Diệu và Hỏa Nghĩ Vương nín hơi cùng đợi.
Sảnh ăn số 3 dùng dây leo Kim Ô mộc trang trí thành một mảnh rừng nhiệt đới nguyên thủy, tất cả bàn ghế đều cũng được làm từ dây leo.
Ba con phi trùng ẩn giúp dưới cành lá của đám dây leo đó.
7 giờ 38 phút, lúc Kim Chấn Nghĩa đi vào sảnh ăn, Lý Diệu và Hỏa Nghĩ Vương thoáng liếc mắt liền nhận ra lão đầu mũi khoằm, khuôn mặt hung ác nham hiểm, lưng hơi gù kia.
Tâm tình căng thẳng chờ đợi của hai người rốt cục mới yên ổn phần nào.
Có điều, phía sau hắn còn đi theo một tên Vũ tộc cao lớn, khuôn mặt tuấn mỹ, bên hông buộc một thanh trường kiếm, bộ dáng cường hãn, là cận vệ đi theo hắn như hình với bóng.
“Chú ý nghe trộm Kim Chấn Nghĩa cùng hộ vệ nói chuyện, tìm hiểu xưng hô và thái độ của hắn đối với hộ vệ”
7 giờ 41 phút, Kim Chấn Nghĩa và hộ vệ ngồi xuống trong một hốc cây.
Ba con phi trùng thần không biết quỷ không hay di động tới dây leo trên đỉnh đầu hắn.
Ở nơi cách đỉnh đầu bọn hắn bảy tám km, Lý Diệu giống như một con cá chạch lao nhanh trong đường ống thông gió.
7 giờ 45 phút, Kim Chấn Nghĩa tiếp lấy một bộ não sinh hóa đưa lên trên huyệt Thái Dương, một bên đọc tư liệu trong não sinh hóa, một bên bắt đầu dùng cơm.
Trên đỉnh đầu hắn và tên cận vệ, con thứ nhất trong ba con phi trùng lặng lẽ đẩy ra một giọt độc dịch nơi phần bụng.
Thông qua chuyển hóa đặc thù của phù trận sương mù hóa, giọt độc dịch này lập tức hóa thành một đoàn sương mù nhàn nhạt, bị Kim Chấn Nghĩa và hộ vệ hít vào xoang mũi.
“Hắt xì”
Hai người gần như đồng thời hắt hơi một cái.
Nhân lúc bọn hắn hắt hơi, phi trùng số 2 và phi trùng số ba như thiểm điện rơi xuống tóc bọn hắn, sự chú ý của hai người hoàn toàn cái hắt hơi vừa rồi quấy nhiễu, hoàn toàn không hay biết gì về sự tồn tại của hai con phi trùng
7 giờ 58 phút, Lý Diệu bò tới điểm cuối đường ống thông gió.
Phía dưới hắn là cửa ra vào bệnh viện nằm đối diện đường ống thông gió, so với trên mặt đất, phòng ngự ở đây buông lỏng hơn rất nhiều, chỉ có một tầng lưới sắt được hàn chết cực đơn giản.
Lý Diệu thở phào một hơi nhẹ nhỏm, khẽ điều chỉnh cơ thịt trên mặt, biến hóa ra một khuôn mặt khác.
Hắn từ trong Càn Khôn Giới và balo trên người lấy ra một đống bảo bối.
Trước là cầm ra nước thuốc thay đổi màu da và mùi trên cơ thể, sau đó dán màng vân tay lên trên ngón tay, tiếp nữa là dán lên hầu kết phù trận cải biến âm thanh, rồi đeo lên mắt tinh phiến dùng để mô phỏng mống mắt.
Cơ bắp và cốt cách Lý Diệu cũng từ từ mô phỏng ra bộ dạng Kim Chấn Nghĩa, cơ bắp lực lưỡng dần dần khô héo đi, từng sợi nếp nhăn xuất hiện trên khóe mắt, thậm chí thúc dục chân lông trên cơ thể, sinh trưởng ra bộ râu rậm, rồi nhuộm chúng thành màu nâu đồng.
Khó khăn nhất là phần cánh.
Sau lưng Kim Chấn Nghĩa mọc một đôi cánh nho nhỏ, đây là đặc trưng của Vũ tộc.
Dù ở thế giới dưới mặt đất không cách nào dùng để phi hành, nhưng lúc Vũ tộc trao đổi cùng người khác, cánh thường sẽ mở ra, khép lại hoặc rung rung, dùng để biểu đạt cảm xúc, giống như lỗ tai hay đuôi của các Yêu tộc khác.
Lý Diệu dùng kim loại rỗng siêu nhẹ luyện chế ra hai bộ khung xương như nhánh cây, trên đó tán ra mấy chục nhánh nhỏ, tất cả chạc cây đều có thể thông qua tinh tuyến nối liền với cơ bắp trên lưng hắn.
Sau đó, chuyên gia tổ chức Thiên Hỏa bao trùm lên khung xương kim loại một tầng tế bào máu thịt và làn da, trên từng nhánh lại cắm vào lông vũ tự nhiên, tiến hành so đối điều chỉnh với ảnh chụp Kim Chấn Nghĩa, trong thời gian ngắn khó mà phát hiện ra khác biệt.
Thông qua điều tiết cơ lưng rộng, cơ thang và cơ ba đầu, vi diệu dẫn dắt những tinh tuyến này, có thể mô phỏng động tác cánh của Vũ tộc không chút sơ hở.
May mắn có công chúa Vũ tộc là Kim Tâm Nguyệt mới có thể giúp Lý Diệu nắm giữ được phương thức sử dụng cánh tinh tế của Vũ tộc chỉ trong thời gian mấy ngày ngắn ngủn.
Hoàn thành ngụy trang, đã là 8 giờ 5 phút.
Lúc này, Kim Chấn Nghĩa đã dùng cơm xong, đang cùng cận vệ đi tới cửa ra sảnh ăn.
“Số 2, tiêm vào độc dịch”
Con phi trùng số 2 sấp trên mái tóc Kim Chấn Nghĩa dùng gai nhọn hoắt nhẹ nhàng đâm vào ót Kim Chấn Nghĩa, phần bụng đẩy vào một giọt độc dịch
Lập tức
Máu trong não Kim Chấn Nghĩa bị độc dịch ăn mòn, hồng cầu nổ tung từng mảnh lớn.
Kim Chấn Nghĩa mắt trợn trừng, kêu “a a” hai tiếng, bữa sáng mới ăn xong vừa rồi phun hết cả ra, bổ nhào ra sau.
Cận vệ tay mắt lanh lẹ đỡ lấy Kim Chấn Nghĩa, trước là kiểm tra con ngươi của hắn, sau đó lại kiểm tra mạch đập, rồi từ trong lòng ngực lấy ra một ống thuốc màu bạc, tiêm vào động mạch, sau đó mới cao giọng nói:
“Kim lão sư tẩu hỏa nhập ma, nhanh đưa vào bệnh viện”