Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1046 - Chương 1013: Kế Đánh Tráo

Chương 1013: Kế đánh tráo Chương 1013: Kế đánh tráoChương 1013: Kế đánh tráo

Đối với những chuyên gia trí nhớ vô cùng cao minh mà nói, nơi này chính là chiến trường của bọn hắn, tiêu hao tế bào não vượt quá mức giới hạn trong một thời gian dài khiến cho hồng cầu nổ tung, thần kinh héo rút, thậm chí rất nhiều tế bào não chết đi, đấy đều là những chuyện xảy ra thường xuyên.

Đặc biệt là giai đoạn kế hoạch Xích Triều tiến triển đến giờ phút này, vì hoán cải hình thức truyền tống của Huyết Yêu chi nhãn, trọn mấy ngàn nhân viên công tác làm việc suốt ngày đêm, ai nấy đều thiêu đốt tánh mạng, tiêu hao thần hồn, hao hết rất nhiều tâm huyết.

Thời gian nửa năm, số nhân viên công tác trọng thương thậm chí tử vong đã lên tới mười mấy người.

Tẩu hỏa nhập ma, xuất huyết não là hiện tượng hết sức bình thường.

Mà đấy cũng chính là hiệu quả độc dịch Hỏa Nghĩ Vương điều chế tạo ra.

Loại độc chất này có chứa tính ăn mòn nhỏ yếu, có thể hòa tan hồng cầu, hơn nữa khiến cho bộ phận thần kinh não héo rút, bệnh trạng giống hệt hiện tượng dùng não quá độ tẩu hỏa nhập ma.

Loại tẩu hỏa nhập ma này là bệnh thông thường trong Huyết Yêu chi nhãn, trong sảnh ăn số 3 vốn cũng có bác sĩ chữa bệnh và nhân viên chăm sóc chờ lệnh, nháy mắt khi nhìn thấy Kim Chấn Nghĩa bổ nhào, không cần cận vệ kêu la, lập tức đã có một tên bác sĩ và một tên hộ công đi tới.

Sau khi kiểm tra sơ qua đồng tử, bác sĩ nói:

“Đúng là tẩu hỏa nhập ma, chẳng qua bệnh trạng không nghiêm trọng lắm, lập tức tới bệnh viện điều dưỡng một lát là ổn!”

Mọi người cùng nhau đưa Kim Chấn Nghĩa vào trong một khoang điều trị sinh hóa có thể di động, vội vã rời khỏi sảnh ăn.

Chuyện này không hề dẫn phát bạo động quá lớn trong sảnh ăn.

Mấy tháng qua, người đột nhiên tẩu hỏa nhập ma giống như vậy thật sự quá nhiều, thậm chí có người đang tranh luận vấn đề kỹ thuật nào đó cùng đồng sự, bỗng nhiên đầu nổ tung, óc bắn tung tóe ra đất.

So sánh ra, chuyện của Kim Chấn Nghĩa thật sự chẳng đáng là gì.

Khu cảnh giới cấp ba, trong bệnh viện.

Tùy theo ba vệ tinh thẳng hàng càng lúc càng gần, Huyết Yêu chi nhãn hoàn toàn mới sắp được mở ra, càng lúc càng có nhiều chuyên gia đến gần bên mép sụp đổ.

Dù chưa tẩu hỏa nhập ma, bọn hắn đều được yêu cầu đến bệnh viện tiến hành kiểm tra toàn diện thân thể. Hơn nữa còn cung cấp thuốc chữa bệnh thích hợp, cam đoan thời khắc mấu chốt đại não ổn định.

Là bệnh viện duy nhất nằm ở khu vực trung tâm Huyết Yêu chi nhãn, người ở đây rất đông, náo nhiệt vô cùng. Hơn mười bác sĩ đều bận đến tối tăm mặt mũi.

May mắn, với cấp bậc và bệnh tình của Kim Chấn Nghĩa thì vẫn được an trí đến một gian phòng bệnh hai người, sau đó lập tức có bác sĩ đến khám chữa bệnh cho hắn.

“Là dùng não quá độ, hồng cầu nổ tung bình thường. May mạch máu chủ không nổ, thời gian cũng không dài, máu chưa đông tắc, cũng không gây áp lực lên trung khu thần kinh.”

“Kim lão sư thần hồn lớn mạnh, tế bào não cực kỳ mạnh mẽ, đang trong quá trình tự chữa trị, máu đông đang nhanh chóng tan rã, mạch máu bị đứt cũng tự nối lại rồi.”

“Sau đây ta sẽ tiêm mấy ống thuốc xúc tiến tế bào não hoạt động, rồi truyền một ít dịch dinh dưỡng giàu có Linh Năng, Kim lão sư nghỉ ngơi trong khoang điều trị sinh hóa mấy phút là sẽ khỏe lại.”

Một tên bác sĩ cường tráng toàn thân mọc đầy lông xám như là bò rừng sau khi tiến hành khám tỉ mỉ cho Kim Chấn Nghĩa liền bắt đầu tiêm thuốc.

Cường giả Yêu tộc cũng như Tu Chân giả, đại não phát triển hơn xa thường nhân, với bọn hắn mà nói, xuất huyết não không phải bệnh tình gì quá mức nghiêm trọng, chẳng khác mấy với “cảm nắng, thiếu máu” hoặc là “mệt nhọc quá độ, dinh dưỡng không đủ” của người bình thường.

Chỉ cần mạch máu chủ và trung khu thần kinh không bị tổn thương, dù không uống thuốc, cùng lắm là mất chút thời giờ liền sẽ từ từ hồi phục lại.

Lúc này, Kim Chấn Nghĩa cũng đã tỉnh lại, sắc mặt âm trầm, gật gật đầu, quay sang nói với cận vệ:

“Tiểu Quan. Nói một tiếng với bên trong, ta chậm chút lại đi vào!”

Nâng Kim Chấn Nghĩa vào trong khoang điều trị sinh hóa, thiết lập thời gian trị liệu là ba giờ, sau đó bác sĩ mới rời đi.

Hôm nay số bệnh nhân tiếp nhận kiểm tra và trị liệu thật sự quá nhiều, bác sĩ tự nhiên không khả năng ngồi ngốc ở đây chờ đợi suốt ba giờ.

Lúc này, trong phòng bệnh có tổng cộng hai khoang điều trị sinh hóa. Ba gã Yêu tộc.

Kim Chấn Nghĩa, cận vệ “Tiểu Quan”, cùng với một nhân viên công tác khác cũng đang tiếp nhận trị liệu.

Chẳng qua, cấp bậc nhân viên công tác này hiển nhiên không cao bằng Kim Chấn Nghĩa, bên người không có bảo tiêu đi theo.

Trong liều thuốc sinh hóa ẩn chứa thành phần thôi miên cực nhỏ, đứa này đã ngủ say, nhìn số liệu trên khoang điều trị, thời gian trị liệu của hắn còn hơn một giờ.

“Kim lão sư, ngài cứ ở tạm trong đây một lát.”

Cận vệ “Tiểu Quan” cung kính nói.

“Ừ” Kim Chấn Nghĩa ứng một tiếng, hắn quả thực còn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại sau cơn xuất huyết não, hơn nữa thành phần thôi miên trong thuốc sinh hóa rất nhanh liền khiến hắn nhắm mắt lại, hô hấp cũng trở nên trầm thấp đều đều.

Cận vệ Tiểu Quan ngồi xuống trên ghế bên cạnh, thân hình thẳng tắp, hai mắt mở to nhìn chằm chằm Kim Chấn Nghĩa.

Đúng lúc này ——

“Xoẹt!”

Con phi trùng thứ 3 ẩn núp trên đầu tóc tên cận vệ nhẹ nhàng tiêm một giọt độc dịch vào trong mạch máu hắn.

Độc dịch này khác với độc dịch được tiêm vào trong cơ thể Kim Chấn Nghĩa, nó không khiến người xuất huyết não, ngược lại kích thích trung khu thần kinh, khiến người sinh ra cảm giác buồn nôn dữ dội. . .

“Ọt ọt! Ọt ọt! Ọt ọt!”

Bụng tên cận vệ phát ra từng hồi tiếng ợ chua, sắc mặt của hắn dần dần từ trắng biến xanh.

“Phốc —— phốc phốc phốc phốc —— “

Tên cận vệ đánh rắm mấy tiếng liên tục, sắc mặt lại từ dưa leo biến thành cà rốt.

Hắn bịt lấy mũi, duỗi cánh ra phe phẩy, liếc mắt nhìn xuống, may mắn Kim Chấn Nghĩa và tên bệnh nhân kia đều đang ngủ say trong khoang điều trị.

“Ọt ọt ọt ọt ọt ọt ọt ọt!”

Tiếng dị vang trong bụng càng lúc càng gấp, cận vệ che bụng, hai hàng lông mày dựng đứng lên, hàm răng nghiến vang “ken két”.

Nhịn năm phút đồng hồ, thật sự nhịn hết nổi, tên cận vệ đứng bật dậy. ,

Loại phòng bệnh hai người này là một phòng xép lớn, bên trong kèm theo một toa-lét, không cần phải đi ra bên ngoài.

Cận vệ lấy ra một con linh tước màu nông vàng, lông xù, đầu như gà con từ trong lòng, ném ra giữa không trung.

Tiểu hoàng tước lập tức lượn vòng quanh khoang điều trị của Kim Chấn Nghĩa.

Linh tước này cũng là một loại Yêu thú được điều chế, cặp mắt của nó có tác dụng như mắt sinh hóa giám sát, thông qua phóng thích sóng điện não nhỏ yếu, kết nối cùng sóng điện não của tên cận vệ, giúp tên cận vệ dù ở trong nhà vệ sinh bên kia tường đều có thể nhìn rõ những chuyện xảy ra bên ngoài.

Cận vệ yên tâm, lúc này mới ôm bụng tiến vào toa-lét.

Ngay tích tắc khi cận vệ đóng cửa lại——

Trong đường ống thông gió phía trên phòng bệnh bay ra một con sâu nhỏ như con rận, tốc độ nhanh như tia chớp, từ sau lưng chuẩn xác nhảy tới trên đầu tiểu hoàng tước!

“Xoẹt!”

Từ nơi bụng “con rận” cũng đâm ra một mũi độc châm, đâm vào sau đầu tiểu hoàng tước, phóng ra lượng nhỏ độc dịch gây mê, làm nhiễu võng mạc và thần kinh thị giác của nó.

Loại linh tước giám sát này là một trong những Yêu thú Vũ tộc thường dùng nhất, Kim Tâm Nguyệt thân là đại công chú Kim Ô Quốc tự nhiên rõ ràng tính năng và nhược điểm của nó như lòng bàn tay.

Ngay tích tắc khi hai mắt linh tước giám sát mất linh, cận vệ trong nhà vệ sinh cũng nghênh đón luồng xung kích đầu tiên từ tác động của độc dịch, thần kinh căng cứng hết sức, phản ứng với bên ngoài cũng chậm lại.

Cửa phòng bệnh bị vô thanh vô tức mở ra, một đạo u ảnh lướt vào.

Lý Diệu không bò xuống theo đường ống thông gió, mà từ trên hành lang nghênh ngang đi tới.

Hắn mặc thân áo khoác trắng, dùng một bộ khẩu trang đặc chế che đi hơn phân nửa khuôn mặt, trước từ đường ống thông gió bò vào toa-lét công cộng phía cuối hành lang, sau đó mới quang minh chính đại đi đến chỗ này.

“Ba!”

Bốn viên hạt châu xanh đen được Lý Diệu nhẹ nhàng bắn ra, tạo thành một tam giác lập thể trên khoang sinh hóa trị liệu cho Kim Chấn Nghĩa, vươn dài ra ba đạo màng ánh sáng cũng màu xanh, như một chùm tia sáng hoàn toàn bao phủ lấy khoang sinh hóa!

Loại pháp bảo này tên là “Phong Ba tháp”, có thể thả ra cấm chế, tạm thời ngăn chặn hết thảy chấn động bên trong phóng thích ra ngoài.

Tạp âm, chấn động và Linh Năng ba động, hết thảy đều bị ngăn chặn.

Lý Diệu hóa thành một đạo thiểm điện, tiến vào trong cấm chế, từ trên cao nhìn xuống Kim Chấn Nghĩa.

Sát khí lạnh thấu xương khiến Kim Chấn Nghĩa lập tức có phản ứng.

Nhưng mà hắn là chuyên gia phù trận chứ không phải chiến sĩ hung hãn, mà dù có là chiến sĩ, thì vẫn sao có thể là đối thủ của Cứu Cực Kim Đan như Lý Diệu?

Lý Diệu giơ tay phải ra, khẽ hấp, liền kéo Kim Chấn Nghĩa ra từ trong khoang sinh hóa, kẹt cứng lấy cổ hắn.

Kim Chấn Nghĩa trợn mắt há hốc mồm, hồn nhiên không biết sát thần này rốt cục chui ra từ đâu, hai mắt lập tức hiện đầy tơ máu, theo bản năng muốn tìm cách giãy dụa!

Nhưng hắn như bị gông xiềng vô hình trói buộc, đến cả một sợi lông vũ đều không thể nhúc nhích, Linh Năng sôi trào như là nham tương tuôn ra từ lòng bàn tay Lý Diệu, thuận theo động mạch chủ nơi cổ lưu chuyển quanh thân, sau cùng hội tụ trong não hắn!

“Ba ba ba ba ba ba!”

Lúc này, mạch máu trên người Kim Chấn Nghĩa và trung khu thần kinh đều đang sôi trào, thiêu đốt, nổ tung!

Kim Chấn Nghĩa thậm chí không kịp kêu thảm tiếng nào thì đã bị Lý Diệu giết chết!

Lý Diệu mặt không đổi sắc, tay phải run lên, lòng bàn tay xuất hiện một viên hạt châu màu đỏ hồng, mặt ngoài hạt châu tuyên khắc Linh Văn huyền ảo phức tạp, giống như từng sợi hỏa diễm nhảy nhót bất định.

Hắn dùng tay trái mở miệng Kim Chấn Nghĩa ra, hung hăng nhét hạt châu hỏa diễm vào mồm Kim Chấn Nghĩa, dùng chân khí cường hành rót vào trong bụng Kim Chấn Nghĩa.

Lý Diệu lẩm bẩm mấy tiếng, hai tay nhanh chóng kết ấn, nơi ngực bụng Kim Chấn Nghĩa dần dần trở nên trong suốt, giống như trong bụng hắn có một ngọn đèn pha đang tỏa ánh sáng xuyên ra bên ngoài.

Ngay sau đó, trên làn da tái nhợt của Kim Chấn Nghĩa chợt hiện ra từng đạo hỏa diễm lưu văn giương nanh múa vuốt, phảng phất như Linh Văn được tuyên khắc trên hỏa diễm châu đều được chuyển dời lên da hắn.

Những hỏa diễm lưu văn này vô thanh vô tức lan tràn, thiêu đốt lên, cắn nuốt thi thể Kim Chấn Nghĩa, dần dần cháy thành một đống tro tàn, nhưng lại không tản mát ra ngoài nửa phần nhiệt lượng.

Đầu ngón tay Lý Diệu lần nữa xuất hiện một hạt châu lượn lờ băng văn màu trắng, hai tay hợp lại, nghiền hạt châu thành bụi phấn, bụi phấn rơi trên tro tàn, tro tàn lập tức bị đống kết thành một khối băng.

Lúc này, toa-lét truyền đến tiếng xả nước.
Bình Luận (0)
Comment