Chương 1016: Phương án phá hoại
Chương 1016: Phương án phá hoạiChương 1016: Phương án phá hoại
Đầu tiên là lúc tất cả phù trận trên đó vận chuyển, mọi tạp âm, chấn động và quang sóng dư thừa phát ra đều được chuyển hóa thành nhiệt năng.
Sau đó lại dùng bốn tòa tháp làm lạnh này mang đi nhiệt năng.
Thứ lưu động trong đường ống giăng khắp bốn phía là dung dịch làm lạnh, lúc chảy qua tháp làm lạnh, dung dịch làm lạnh hấp thu lượng lớn năng lượng, bị đun nóng thành hơi nước, sau đó theo đường ống nối thẳng xuống lòng đất.
Lý Diệu đoán chừng, ở sâu dưới lòng đất còn có một con sông ngầm, lần nữa chuyển hóa hơi nước thành dung dịch làm lạnh, sau đó tái tuần hoàn sử dụng, hoặc là xả thẳng vào sông ngầm dưới đất.
Thông qua phương thức làm lạnh không ngừng tuần hoàn này, năng lượng dư thừa sẽ được xử lý ở mức tối đa, đảm bảo cho tính ổn định của Huyết Yêu chi nhãn.
Nếu như, có thể đánh sụp những tháp làm lạnh này?
Lý Diệu tâm tư điện chuyển, căn cứ hết thảy những gì mình được chứng kiến, cùng với kết cấu phù trận và pháp bảo ở đơn nguyên hạch tâm mà mình suy diễn, hắn sơ bộ đoán ra được, đơn nguyên trung tâm cũng là Truyền Tống Trận chủ chốt của Huyết Yêu chi nhãn hẳn sẽ nằm trên đỉnh đầu cách chỗ hắn đang đứng vài trăm mét.
“Trong phòng ổn định có tổng cộng hơn hai mươi nhân viên công tác, tất cả đều không phải nhân viên chiến đấu.”
“Ngoài ra còn có sáu tên bảo tiêu hoặc hộ vệ, đẳng cấp cùng lắm là yêu tướng, chỉ cần sớm tính toán ra lộ tuyến công kích, ta có thể giải quyết tất cả mọi người ở đây trong vòng hai giây.”
“Mặt ngoài bốn tòa tháp làm lạnh đều được mắc nối phù trận phòng ngự, nhưng không thể chống chịu được một kích toàn lực của ta!”
“Vấn đề là, dù đánh sụp bốn tòa tháp làm lạnh này, tối đa chỉ khiến cho nhiệt độ đơn nguyên trung tâm lập tức tăng vọt, chưa hẳn có thể hủy diệt toàn bộ hệ thống.”
“Đơn nguyên trung tâm nhất định còn có phương thức ổn định và hạ nhiệt độ dự phòng.”
Lý Diệu trầm ngâm, nhãn châu xoay động, đã có cách xử lý.
“Khi hiện tượng ba vệ tinh thẳng hàng xảy ra, lực hút thủy triều đạt tới lớn nhất, nhiệt độ đơn nguyên trung tâm cũng sẽ tăng lên điểm cao nhất, cần tháp làm lạnh toàn lực vận chuyển để hạ nhiệt độ.”
“Nếu khi đó đồng loạt đánh sụp bốn tòa tháp làm lạnh, nhiệt độ đơn nguyên trung tâm sẽ lập tức tăng vọt đến một mức khó có thể tiếp nhận, có lẽ sẽ lên tới ba bốn ngàn độ. Giống như là một lò nước thép cực nóng.”
“Tất nhiên, đơn nguyên trung tâm nhất định là được luyện chế từ tài liệu chịu nhiệt chịu áp đặc thù, có lẽ còn trộn lẫn tinh hạch yêu thú hệ hỏa, trong mấy giây ngắn ngủi tuyệt không khả năng đốt xuyên nó được.”
“Trong khi tối đa là sau khoảng hai đến ba giây, hệ thống ổn định dự phòng sẽ kịp hoán đổi, hạ nhiệt độ cho đơn nguyên trung tâm. Trong quá trình này, thậm chí không cần đình chỉ Truyền Tống Trận vận chuyển. Dù đang tiến hành truyền tống số lượng lớn cũng sẽ không bị quấy nhiễu!”
“Chẳng qua, nếu trong thời gian mấy giây ngắn ngủi đó, lại ném vào trong đơn nguyên trung tâm thêm mấy tạc đạn Tinh Thạch thì sao?”
Giữa đơn nguyên trung tâm và phòng ổn định tối đa cách khoảng mấy trăm mét, giữa chúng còn được nối liền bởi đủ loại đường ống Linh Năng và đường ống làm lạnh, chứ không phải kín không kẽ hở.
Lý Diệu có mũi khoan Huyền Quang, còn có Tế Bào Nhân Diệt Pháo bản thăng cấp, cách mấy trăm mét oanh ra một lỗ thủng không phải là điều không khả năng.
Hơn nữa thứ Lý Diệu chuẩn bị đánh vào đơn nguyên trung tâm là tạc đạn Băng Tinh uy lực cực mạnh, bên trong ẩn chứa u lam băng tinh được áp súc đến cực đại.
Trong quá trình từ thể rắn chuyển thành thể lỏng, rồi lại từ thể lỏng chuyển hóa thành thể khí, thể tích sẽ bành trướng gấp bối.
Loại u lam băng tinh mà Lý Diệu sử dụng này, lúc từ trạng thái “băng tinh” cố định hóa thành trạng thái khí “u lam băng vụ”, thể tích thậm chí bành trướng lên gấp vạn lần.
Một khi u lam băng tinh ở nhiệt độ cực thấp tiếp xúc đến đơn nguyên trung tâm mấy ngàn độ, trong vòng 0,01 giây thể tích sẽ bành trướng hơn một ngàn lần, khi đó sẽ như thế nào?
Khi đó sẽ hệt như, cầm một khối băng cực lớn ném vào trong nước thép nóng rực, là một trường tai nạn không thêm không bớt.
“Cứ làm như thế!”
Lý Diệu liếm liếm miệng môi, hai mắt gần như hóa thành hai khối cầu sắt nung đỏ.
Bình sinh hắn thả ra vô số tạc đạn Tinh Thạch, nhưng đây sẽ là lần hoa lệ nhất, đồ sộ nhất, điên rồ nhất.
“Lão sư?”
Chính lúc đang tự nghĩ trong đầu, chợt có mấy tên nhân viên công tác từ đằng xa chạy tới chào hỏi, thanh niên Vũ tộc đi đầu tất cung tất kính nói.
Bọn họ đều đã biết tin tức “Kim Chấn Nghĩa” tẩu hỏa nhập ma, thế là mới chạy lại hỏi han.
Tinh quang chợt lóe trong mắt Lý Diệu. Hắn nhận ra người thanh niên này.
Trong cơ sở dữ liệu do Kim Tâm Nguyệt cung cấp có tin tức về người thanh niên này. Hắn tên Ô Đạt Uy, là học sinh được Kim Chấn Nghĩa coi trọng nhất trong học viện Thiên Vũ, xem như là đệ tử thân truyền.
Có điều, mấy tên nhân viên công tác theo đằng sau thì Lý Diệu không gọi được ra tên.
Hơn nữa, cơ cấu làm việc trong phòng ổn định này rốt cục như thế nào, mình phải gánh vác chức trách gì, kế tiếp nên phải làm sao?
Những vấn đề này mà không được giải quyết thì hắn sẽ lộ tẩy ngay.
Mấy tên cận vệ và hộ vệ vẫn đang ngồi quanh bốn góc phòng, mắt đăm đăm nhìn bọn hắn.
Cách thời điểm xảy ra hiện tượng “ba vệ tinh thẳng hàng” ít nhất cũng còn một ngày, giờ lực hút thủy triều mà Huyết Yêu chi nhãn hấp thu còn chưa đủ. Lúc này dù Lý Diệu có khống chế tất cả mọi người ở đây, oanh tạc đạn băng tinh vào đơn nguyên trung tâm, thì nhiệt độ ở đơn nguyên trung tâm vẫn chưa đủ cao, không khả năng tạo thành tổn hại chí mạng, đối phương hoàn toàn có thể khôi phục khẩn cấp trong một ngày còn lại.
Cho nên, hắn tất phải ngụy trang thành Kim Chấn Nghĩa, sống qua ở chỗ này một ngày!
“Bá!”
Sắc mặt Lý Diệu lập tức trầm xuống, ánh mắt hung ác nham hiểm nhìn chằm chằm tên “đệ tử”.
Trên trán Ô Đạt Uy ứa ra mồ hôi lạnh, lắp bắp nói:
“Lão… lão sư, nghe nói buổi sáng ngài tẩu hỏa nhập ma, không biết giờ…”
“Đừng có nói nhảm!”
Lông vũ Lý Diệu lại giương lên, rung động dồn dập, bộ dạng trách cứ:
“Vì sao lại kích phát “Vạn Nhận Huyền Băng trận” ở tổ phù trận số 4 tới cực hạn? Nhìn, Huyền Quang phóng ra tận hơn một thước, ranh giới mờ hết cả, đây là dấu hiệu phù trận không ổn định!”
“Không sai, làm vậy đúng là có thể giúp hiệu suất làm lạnh tăng thêm 3% trở lên, thoạt nhìn cũng sẽ không có chút bất ổn nào.”
“Nhưng mà, các ngươi có nghĩ đến khả năng xảy ra địa chấn không? Ba vệ tinh sắp thẳng hàng, lực hút thủy triều sắp được kích phát đến cực đại, sức hút ở vùng này sẽ vượt xa hẳn lúc bình thường!”
“Dù chỉ có tỷ lệ một phần ngàn dẫn lên vỏ quả đất biến động, nhưng lỡ vạn nhất trúng vào chúng ta thì sao?”
“Ta dạy ngươi thế nào? Dù là nhân tố ngoài ý nhỏ bé nhất cũng đều phải được cân nhắc cẩn thận! Nếu ngươi cứ phải muốn ép khô tiềm lực tổ phù trận số 4, vậy ít nhất phải liên kết tổ phù trận số 6, số 7 và số 8 thành một mạch kín an toàn. Vạn nhất tổ phù trận số 4 thật sự xuất hiện tình trạng quá tải, thì cũng tiện dẫn năng lượng dư thừa vào trong mạch kín kia!”
“Đây là nguyên lý dùng bốn tổ phù trận để phân tán nguy hiểm của một tổ phù trận! Chuyên đơn giản như vậy còn cần chính mồm ta nói ư?”
Ô Đạt Uy bị Lý Diệu quở trách cho mặt đỏ đến mang tai, cánh rụt cả lại, liên tục gật đầu:
“Vâng, vâng, để ta đi xử lý.”
“Hừ!”
Lý Diệu hung hăng trừng tất cả mọi người còn lại một lượt:
“Ta chỉ mới tới muộn một lúc, nhìn xem các ngươi làm ra chuyện gì đi!”
Ai nấy đối mắt nhìn nhau, tất cả đều súc cổ lại.
Mọi người đều biết tính tình Kim Chấn Nghĩa không tốt lắm, lại vừa mới tẩu hỏa nhập ma, tâm tình chắc đang rất tệ hại.
Ai cũng không muốn chọc hắn vào lúc này.
Lý Diệu xụ mặt, lạnh lùng nói:
“Các ngươi lấy nhật ký công tác ra đây, ta muốn nhìn xem, từ tối hôm qua đến bây giờ, các ngươi còn làm ra bao chuyện tày trời nữa!”
Toàn bộ nhân viên công tác đều ngoan ngoãn giao ra nhật ký công tác, sau đó liền bị Lý Diệu xua đuổi về cương vị làm việc.
Lúc này Lý Diệu mới ngồi xuống vị trí dành cho Kim Chấn Nghĩa.
Kim Chấn Nghĩa tất nhiên cũng có nhật ký công tác, nhưng toàn bộ số nhật ký công tác của hắn đều có mật mã.
Lúc Kim Chấn Nghĩa bị hắn giết chết, thời gian quá gấp gáp, căn bản không kịp đi tra hỏi mật mã!
Cho nên hắn đành phải dùng cách này, thông qua xem xét nhật ký công tác của nhân viên công tác, từ đó chắp vá ra tình hình làm việc ở phòng ổn định, cùng với chức trách của Kim Chấn Nghĩa!
“Bá bá bá bá!”
Lý Diệu dán từng tấm từng tấm ngọc giản lên trán.
Ngọc giản mà Yêu tộc sử dụng không khác ngọc giản Nhân tộc là mấy, chỉ là ở phương thức truyền thâu lại hơi có bất đồng, thông qua cộng hưởng sóng điện não để trực tiếp truyền thâu, tuy tốc độ hơi chậm, được cái tính kháng nhiễu càng mạnh, càng thêm ổn định.
Một hơi xem xét hơn mười tấm trong ngọc giản nhật ký công tác, Lý Diệu mỉm cười, trong lòng đã nắm bắt phần nào.
Hắn đại khái hiểu được kết cấu chỉnh thể của phòng ổn định, cùng với phạm vi công tác của đa phần nhân viên ở đây.
Kim Chấn Nghĩa và Lý Chính chí đều là chuyên gia phù trận học của Vũ tộc, ở lĩnh vực ổn định học và kiêm dung tính có tạo nghệ rất cao, ở nơi đây bọn hắn là chính phó chủ quản.
Cơ cấu tầng dưới chót Huyết Yêu chi nhãn có tổng cộng bốn bộ phương án ổn định, hai người mỗi bên phụ trách hai bộ.
Trước mắt đang vận hành là phương án số một, lấy ý tưởng của Kim Chấn Nghĩa làm chủ, Lý Chính Chí là trợ thủ của hắn.
Nếu xảy ra sự cố, phương án số 1 mất đi tác dụng, như vậy lập tức sẽ đổi thành phương án số 2 do Lý Chính Chí làm chủ đọa.
Mặt khác, vạn nhất người chủ đạo xảy ra điều gì ngoài ý, tỷ như buổi sáng hôm nay Kim Chấn Nghĩa “tẩu hỏa nhập ma”, như vậy, chuyên gia ổn định còn lại phải kịp thời tiếp nhận toàn bộ công tác, tương đương với chủ quản “dự khuyết”.
Dùng phương thức “hai chủ quản, bốn phương án” bảo đảm cho phòng ổn định vận hành suôn sẻ.
“Thì ra là thế, tuyệt đại bộ phận công tác chạy thử đã được hoàn thành, kế tiếp không có công việc nào phức tạp cả, chỉ cần ngồi ở chỗ này giám sát toàn cục là được!”
“Quá tốt, phương án ổn định số 1 của Kim Chấn Nghĩa quả nhiên không chọn dùng ý tưởng phù trận hay Linh Văn hão huyền nào, tất cả chi tiết ta đều có thể hiểu.”
“Thật là trời cũng giúp ta, hành động lần này thật sự quá thuận lợi, quá hoàn mỹ!”
Đồng tử Lý Diệu đột nhiên co rụt lại, ẩn ẩn sinh ra cảm giác nguy hiểm.
“Không hay!”
“Căn cứ kinh nghiệm chiến đấu mười năm thì thấy, mỗi lần đáy lòng ta thở phào một hơi nhẹ nhõm, cảm thấy nhiệm vụ nào đó đặc biệt thuận lợi, khả năng hoàn thành đặc biệt cao, thì đều sẽ xảy ra một ít biến cố không ngờ tới!”
“Hệt như, trong tối tăm, số mệnh của ta rất thích chơi khăm vào những giờ phút then chốt sau cùng!”
“Cho nên, ta ngàn vạn không thể khinh thường, càng không thể nảy sinh suy nghĩ “quá thuận lợi, quá hoàn mỹ”!”
“Không sai, ta nhất định phải thôi miên chính mình, phải cho chính mình tin tưởng, nhiệm vụ lần này thật sự quá gian khổ, quá phức tạp, quả thực nguy cơ tứ phía, sát cơ trùng trùng, còn có vô số gian nan hiểm trở chờ ta. . .”
Đúng lúc này
Oanh!
Mấy chục tòa phù trận trên đỉnh phòng ổn định đột nhiên tản mát ra quang mang chói mắt, giống như chợt bị đun nóng đến trên ngàn độ, sau đó đồng loạt nổ tung trong tiếng ầm vang liên tiếp!