Chương 1066: Tin về cái chết của Lý Diệu!
Chương 1066: Tin về cái chết của Lý Diệu!Chương 1066: Tin về cái chết của Lý Diệu!
Từng khối cơ thịt trên mặt Lý Diệu đều run lên, một câu thô tục ngậm trong miệng chuyển mười tám vòng mới hung hăng phun ra: "Cái mẹ gì thế này, chuyện quái quỷ gì đây!"
"Vị đạo hữu này, mời lập tức báo ra tính danh, tông phái và dãy số giấy chứng nhận của ngươi, đồng thời tiếp nhận kiểm tra từ chúng ta!"
Phản ứng dị thường của Lý Diệu khiến cho tiểu đội trưởng quân liên bang và toàn bộ binh sĩ đồng loạt nheo mắt lại, các binh sĩ nhao nhao đè tay lên Liên Cứ kiếm, Chấn Đãng chiến đao và Linh Năng bạo thương, thậm chí có binh sĩ "Bá" một tiếng, từ trong hai mảnh pháp bảo treo trên lỗ tai kích phát ra một đạo quang hồ bán trong suốt, nhìn như kính mắt, che chắn hai mắt lại.
"Đùng đùng, đùng đùng!"
Trong quang mang hình cung bắn ra liền một chuỗi số liệu, giống như thác nước không ngừng trút xuống.
Lý Diệu cảm ứng được vài đạo huyền quang không mang ý tốt quét qua trên người.
Đây là các binh sĩ đang quan sát ngoại hình hắn, chuẩn bị tiến hành đối chiếu với kho tài liệu số.
Đương nhiên Lý Diệu sẽ không ngốc đến mức dùng bộ mặt thật hạ xuống gặp người, như vậy vạn nhất có gì bất trắc, như vậy đến cả chút dư địa để xoay vần đều không có, bộ dáng hiện tại của hắn đã được thoáng điều chỉnh qua, trong kho tài liệu số tuyệt đối không tra tìm ra.
Sự chú ý của Lý Diệu bị quang mang hình cung do các binh sĩ trước mắt tạo ra chuyển dời đi: "Đây là máy thăm dò Yêu thú thế hệ mới nhất? Tạo hình hút mứt nhỉ!"
"Trong cơ sở dữ liệu không tìm thấy tin tức đối ứng, hắn không phải Tu Chân giả có đăng ký trong Liên Bang!"
Các binh sĩ như lâm đại địch, "Rắc...rắc..." ai nấy lần lượt kích phát hộp tinh nguyên, một mảnh đao thương kiếm kích bay múa hiện ra.
Tiểu đội trưởng càng là thần sắc nghiêm lệ, rút ra Liên Cứ kiếm, suýt nữa chọc trúng mặt Lý Diệu: "Đứng nguyên tại chỗ không được nhúc nhích, giao ra hết thảy pháp bảo công kích trên người, tiếp nhận kiểm tra toàn diện từ quân liên bang. Bất cứ động tác nào của ngươi, kể cả điều chỉnh Linh Năng hay phóng thích thần niệm đều bị coi là hành vi khiêu khích quân liên bang quân. Thế nên ngàn vạn, ngàn vạn đừng nhúc nhích!"
Nhìn hơn mười họng súng tối om nhắm vào mình, Lý Diệu ngoan ngoãn giơ hai tay lên. Năng lực tính toán gia tăng đến cực hạn, chỉnh lý tại tâm tư hỗn loạn.
Theo tình báo Huyết Yêu giới sưu tập được thì có thể thấy, trong mười một năm từ khi hắn truyền tống đến Phi Tinh giới, chính phủ liên bang chưa một lần xác nhận rằng hắn đã chết.
Tòa nghĩa trang này còn đang trong giai đoạn kiến thiết, từ tiến độ thi công thì thấy hẳn là mới chỉ bắt đầu được kiến thiết trong một hai tháng gần đây, chu kỳ đại khái tương đương cùng tòa cơ địa chiến tranh cách chỗ này vài chục km.
Vì sao?
Dựa theo lời nhắn hắn lưu cho giáo sư Mạc Huyền và tu sĩ Phi Tinh Lạc Tinh Tử. Bọn họ hẳn phải biết hướng đi của mình, cũng sẽ không cho rằng mình đã tử vong.
Trong mấy tháng tgắn ngủn này rốt cục đã xảy ra chuyện gì, khiến cho Liên Bang xác nhận tin mình đã chết?
Lý Diệu ngửi được một tia khí tức âm mưu, khí tức âm mưu rất nồng.
"Nói cho ta biết, kền kền Lý Diệu chết như thế nào?"
Hai tay Lý Diệu giơ lên cao khỏi đỉnh đầu, lạnh lùng hướng tiểu đội trưởng quân liên bang hỏi: "Các ngươi dựa vào cái gì mà xác định kền kền Lý Diệu đã chết, rốt cục các ngươi có chứng cớ gì?"
"Đừng nhúc nhích, ngươi rốt cục là ai? Vì sao đến cả tin Lý Diệu đã chết đều không biết! Toàn bộ Thiên Nguyên giới đều khó có người nào không biết chuyện này, ngươi từ đâu đến. Tới đây làm gì!"
Thanh âm tiểu đội trưởng quân liên bang càng lúc càng nghiêm lệ, tay nắm Liên Cứ kiếm thoáng run rẩy, hắn ra dấu tay chỉ huy số đông binh sĩ siết chặt vòng vây, nhưng lại có một tên binh lính chạy vội tới gian phòng nhỏ cạnh đó.
Lý Diệu biết, người kia đang đi thông báo cho quân liên bang trong cơ địa đến tiếp viện.
Phía cơ địa truyền đến tiếng không khí chấn động, đã có bốn chiếc chiến hạm Tinh Thạch bay lên trời tiến về hướng U Ám Tuyệt Vực truy tìm "Yêu tộc thẩm thấu đến Thiên Nguyên giới " .
Rất nhanh bọn họ sẽ biết chuyện xảy ra ở nghĩa trang, sau đó chạy đến trấn áp hắn.
Ánh mắt Lý Diệu cũng trở nên càng lúc càng sắc bén.
Nếu nói ánh mắt các binh sĩ là băng thọn, vậy thì ánh mắt của hắn chính là côn sắt, hung hăng đập nát tất cả băng bọn kia.
"Nói cho ta biết!"
Hắn gằn từng chữ, ẩn chứa uy áp đậm đặc: "Kền kền Lý Diệu chết như thế nào? Các ngươi có chứng cớ gì nói hắn đã chết?"
"Đừng nhúc nhích! Đừng nhúc nhích!"
Hơn mười binh sĩ quân liên bang đóng ở nghĩa trang đều bị khí tức cường đại của hắn ép cho không thở nổi, song bọn họ vẫn không quên chức trách của mình, đỏ mặt tía tai kêu gào.
Biểu hiện của bọn họ khiến Lý Diệu thoáng động dung, dù sao đây đều là đồng bào mình, đều là quân nhân làm theo chức trách, Lý Diệu không khả năng đối xử với bọn họ như đối xử với kẻ địch.
Thoáng chần chờ, sau đó thu lại toàn bộ khí tức.
Nhưng Lý Diệu lại đánh giá thấp ý chí chiến đấu của quân liên bang.
"Nổ súng!"
Ngay nháy mắt hắn thu lại linh áp. Tiểu đội trưởng quát to một tiếng, hơn mười mũi tên đồng loạt bộc phát, phun tuôn ra hơn mười đạo ánh sáng chói lòa!
"Đáng chết!"
Lý Diệu hung hăng quát một tiếng, thân hình đột nhiên hóa thành một đạo lưu quang, cả trăm phát bạo đạn Linh Năng sát qua bên người. Hắn duỗi ngón trỏ ra, điểm nhẹ lên trán mỗi tên binh lính một cái, kích choáng hết thảy bọn họ.
Ánh mắt quét qua hai bên, bên trái nghĩa trang là mấy tòa kiến trúc cao hai tầng, trên cửa lớn treo một tấm bảng "nhà kỷ niệm liệt sĩ Lý Diệu" .
Hai mắt Lý Diệu sáng lên, như một cơn gió lốc tiến vào.
Nhà kỷ niệm còn chưa trang trí xong, chỉ mới có chút sồ hình, thứ đặt ở ban công lầu một chủ yếu là một ít vật phẩm quen mắt, tỷ như tinh não và khí giới tu luyện mà hắn đã từng sử dụng qua.
"Đi thăm nhà kỷ niệm liệt sĩ của chính mình, cảm giác quái dị thật."
Lý Diệu nhìn thấy một bộ trang phục chiến đấu rách tả tơi, trên dòng ghi chút đặt phía dưới có viết "Trang phục chiến đấu liệt sĩ Lý Diệu dùng lúc tu luyện trong trường đại học " .
Bên cạnh còn có ấm nước, ghế, một ít công cụ hắn từng sử dụng qua, ở chính giữa là một chiếc Huyền Cốt chiến giáp rách rưới, hình như cũng là đồ hắn từng dùng qua.
Những vật này, không phải trọng điểm hắn muốn tìm kiếm.
Ánh mắt hắn đảo quanh bốn phía, rất nhanh liền từ trong góc chất đống hòm gỗ tìm ra ra một quyển sách nhỏ tương đối mỏng.
Đây là sách tuyên truyền của "nhà kỷ niệm liệt sĩ Lý Diệu ", trên bìa mặt in một tấm ảnh lúc hắn tuổi trẻ khinh cuồng, tư thế oai hùng mười mấy năm trước, hình như là chụp sau buổi đấu thầu Huyền Cốt chiến giáp, hắn nhớ không rõ nữa.
Mở ra sách tuyên truyền, trên đó bất ngờ viết:
"Lý Diệu, anh hùng cấp 1 Tinh Diệu Liên Bang, sinh năm 484 lịch Liên Bang ở phía đông trọng trấn tu luyện Phù Qua Thành."
"Lý Diệu xuất thân nghèo khổ, nhưng thuở nhỏ đã có chí lớn, vì mục tiêu “Tiến quân Huyết Yêu giới, san bằng Vạn Yêu Điện” mà không ngừng cố gắng "
"Hả?"
Lý Diệu gãi gãi tóc, tiếp tục xem tiếp, chỉ thấy toàn là các loại chí lớn cao xa, hiệp can nghĩa đảm, vì nước vì dân, không chút nào lợi mình, chuyên môn lợi người, còn có mấy đoạn hào ngôn tráng ngữ không biết là ai biên ra, hắn đọc mà không khỏi xấu hổ.
Lý Diệu dứt khoát lật đến trang cuối cùng, chỉ thấy trên đó viết:
"Năm 514 lịch Liên Bang, Lý Diệu sau khi phát hiện đồng bào Phi Tinh giới liền điều khiển một chiếc tinh hạm quay về Thiên Nguyên giới, lúc xuyên tới bầu trời Thiên Nguyên Tinh tình thì bất ngờ gặp không gian loạn lưu, bất hạnh bỏ mình, tinh hạm rơi hủy ở sâu trong Đại Hoang "
"Có cổ quái!"
Lý Diệu nhìn khắp ba lượt, trầm ngâm nói: "Tinh hạm của ta rõ ràng đã thành công xuyên tới Huyết Yêu giới, tuyệt đối không khả năng để lại chút dấu vết nào ở Thiên Nguyên giới, làm sao lại rơi hủy ở sâu trong Đại Hoang?"
"Chẳng qua, vấn đề đến rồi, từ biểu hiện của tên tiểu đội trưởng quân liên bang kia thì có thể thấy, tin về cái chết của ta đã truyền khắp toàn Liên Bang, như vậy Đinh Linh Đang, giáo sư Mạc Huyền, tu sĩ Phi Tinh Lạc Tinh Tử nhất định đều biết rõ, vì sao bọn họ không đứng ra chất vấn?"
Đúng lúc này, trên bậc thang truyền đến tiếng bước chân lảo đảo.
Một nữ binh chừng hai mươi tuổi, tóc ngắn nhìn còn rất trẻ chạy xuống dưới, mặt mũi đầy vẻ thất kinh, xem ra là bị tiếng súng vừa rồi hù sợ.
Từ chiến huy nàng đeo thì thấy nàng hẳn thuộc về hệ thống tuyên truyền trong quân liên bang, đoán chừng là nhân viên công tác, hướng dẫn viên trong nhà kỷ niệm.
Lý Diệu nheo mắt lại, lúc này hắn đã có kinh nghiệm, cũng lười nói nhảm, trong lòng thầm nói tiếng xin lỗi, hai mắt lóe lên tinh mang, một đạo thần niệm cường đại trực tiếp xông vào đại não nữ hướng dẫn viên!
Nữ hướng dẫn viên này chỉ là người bình thường, dưới sự dẫn đạo của Lý Diệu rất nhanh liền nói ra hết thảy.
Nữ hướng dẫn viên là binh sĩ phổ thông, ngay cả chi tiết lần tiếp xúc giữa Thiên Nguyên và Phi Tinh đều không biết, tự nhiên càng không biết gì về chuyện Lý Diệu truyền tống đến Huyết Yêu giới.
Nửa năm trước, những binh sĩ phổ thông như nàng chỉ biết “kền kền Lý Diệu” mất tích khỏi Thiên Nguyên giới, nhưng chính quyền một mực không công bố tin về cái chết của hắn.
Nhưng mà, hơn hai tháng trước, bởi vì thủ đô Thiên Đô thị bị Huyết Yêu giới tập kích, tạo thành phá hoại nghiêm trọng, toàn bộ trên dưới Liên Bang đều nổi giận lôi đình, quyết một trận tử chiến cùng Huyết Yêu giới.
Thế nên, bọn hắn một đường đẩy mạnh chiến tuyến, từ Cự Nhận Quan kéo tới biên giới U Ám Tuyệt Vực, kiến lập nên một tòa cơ địa quy mô khổng lồ ở chỗ này.
Mà trong quá trình kiến tạo cơ địa, lúc tiến hành khảo sát, ở chỗ này lại phát hiện mảng lớn hài cốt tinh hạm, qua nhiều lần kiểm tra, xác nhận là tinh hạm Lý Diệu từng sử dụng.
Hơn nữa, nghe nói trong đống hài cốt tinh hạm còn phát hiện một phần thi thể Lý Diệu, cho nên mới có thể xác minh rằng hắn đã chết.
Bởi vì tinh hạm đã vỡ thành mảnh nhỏ, “phần thi thể” của hắn cũng không khả năng chắp vá lại, đành phải mai táng tượng trưng ngay tại chỗ, đồng thời xây dựng một tòa nghĩa trang liệt sĩ ngay địa điểm phát hiện tinh hạm.
"Quá kì quái!"
"Tinh hạm của ta rõ ràng là rơi hủy ở trong Bách Hoang sơn mạch Huyết Yêu giới, tuyệt không khả năng xuất hiện ở sâu trong Đại Hoang Thiên Nguyên, hơn nữa “một phần thi thể” của ta càng là chuyện vớ vẩn!"
"Nhưng mà, chuyện này lại được gióng trống khua chiêng, oanh động đến toàn bộ Liên Bang, nghe nói vài ngày trước ở thủ đô còn cử hành hội nghị kỷ niệm long trọng, như vậy nhất định đã giành được xác nhận đám người từ Đinh Linh Đang, giáo sư Mạc Huyền và Lạc Tinh Tử!"
"Rốt cục là ai ở sau màn một tay đạo diễn “tin về cái chết của ta”, còn có cách khiến cho mấy người Đinh Linh Đang và giáo sư Mạc Huyền tin tưởng không nghi ngờ?"
"Bất luận là ai, người này thật sự là thủ đoạn thông thiên!"
Đúng lúc này, nội tâm Lý Diệu khẽ động, cảm ứng được chấn động truyền đến từ trong tầng mây.
Bốn chiếc chiến hạm Tinh Thạch đồng loạt thay đổi phương hướng, cùng nhau bay về phía nghĩa trang!