Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1103 - Chương 1070: Đánh Rắn Động Cỏ!

Chương 1070: Đánh rắn động cỏ! Chương 1070: Đánh rắn động cỏ!Chương 1070: Đánh rắn động cỏ!

"Xì xì xì xì...!"

Chiến đao trên tay năm tên khải sư ngưng tụ ra ngàn vạn hồ quang điện, chém tới quanh thân Lý Diệu, băng nhọn trên hai nắm tay Đoan Mộc Minh cũng vừa khéo oanh lên ngực hắn!

Băng hoa nổ tung, hình thành quanh thân Lý Diệu một đạo tường băng óng ánh!

Nhưng mà, tích tắc sau đó, hồ quang điện đã bị Linh Năng ba động mãnh liệt thôn phệ, xoay tròn, bắn ngược trở lại trên thân năm tên khải sư, khiến Tinh Khải của bọn hắn ngưng trệ trong thoáng chốc!

Giáp xác quanh thân Lý Diệu cũng nổ bung cùng tường băng, túi dịch a xít giấu dưới giáp xác tung tóe ra một chùm sương mù đủ để ăn mòn tinh tuyến, điên cuồng khuếch tán ra khắp bốn phương tám hướng!

Đoạn gai xương dài đến căn trượng cũng gào thét mà ra, như một tia chớp đâm tới mi tâm Đoan Mộc Minh, gai xương chưa đâm vào, một đạo hàn ý thấu xương đã xuyên thủng não vực Đoan Mộc Minh!

Đoan Mộc Minh kinh hồn táng đảm, không ngờ thực lực "Hàn Đồ Hổ" lại đột nhiên tăng vọt đến vậy, trúng liền năm đao mà vẫn như mộng chưa tỉnh, cái này đâu phải thứ cường giả Kim Đan có thể làm được!

"Ngươi không phải… "

Ba chữ "Hàn Đồ Hổ" còn chưa kịp nói ra, gai xương đã đâm vào mi tâm nơi giáp mặt!

Xương cổ Đoan Mộc Minh như chợt hóa thành vô hình, đầu ngửa ra sau, gai xương lướt qua ngay trên giáp mặt.

Nhưng gai xương lại "Oanh" một tiếng nổ tung trước mặt hắn, hồ quang điện và tia chớp mãnh liệt khiến toàn bộ Tinh Nhãn trên giáp mặt Đoan Mộc Minh lập tức mất đi hiệu lực, khiến hắn biến thành người mù trong thoáng chốc!

"Vèo!"

Lý Diệu thừa cơ lướt đến sau lưng Đoan Mộc Minh, thân hình co rút lại thành một đoàn như bóng da, dựa vào Tinh Khải khổng lồ để yểm hộ cho mình!

Năm tên tử sĩ do Đoan Mộc Minh một tay huấn luyện cũng không phải hạng xoàng, lập tức giãy dụa thoát khỏi quấy nhiễu từ hồ quang điện, nhao nhao tập trung vào Lý Diệu, các loại phi kiếm và tử đạn đang muốn trút tới, lại chợt mất đi mục tiêu.

Đoan Mộc Minh chắn giữa bọn hắn và Lý Diệu, "hệ thống phân biệt địch ta " khiến pháp bảo trong tay chúng bị khóa lại, không khả năng xuyên qua Đoan Mộc Minh, tiếp tục công kích Lý Diệu.

Động quật nơi đây cực kỳ nhỏ hẹp, cũng không khả năng vượt qua Đoan Mộc Minh để tiến hành công kích.

"Oanh!"

Sau lưng Đoan Mộc Minh truyền đến một tiếng vang thật lớn. Hắn như là bị Lý Diệu hung hăng đạp cho một cước, sau mông phun ra đuôi lửa mãnh liệt, hoa chân múa tay lảo đảo bay tới chỗ năm tên tử sĩ, sáu người ngã thành một đoàn.

Trong động quật nhỏ hẹp, Tinh Khải nặng nề biến thành gánh nặng, quanh thân Lý Diệu lại không mặc giáp trụ, thân hình lanh lẹ như một con linh miêu, lúc sáu người kia ngã thành một đoạn, hắn liền nhẹ nhàng lẻn qua!

"Bá! Bá!"

Mười ngón tay Lý Diệu khẽ búng. Nhét mấy chục viên tạc đạn Tinh Thạch cỡ nhỏ vào khe hở giữa hai tên khải sư, "Ba ba ba ba" mấy tiếng, quanh thân hai người lập tức bị ngàn vạn hồ quang điện quấn quanh, tinh tuyến đứt gãy, Tinh Khải mất đi khống chế, như bị kinh phong rung rung kịch liệt.

Lý Diệu giơ tay túm lấy, khải sư mặc Tinh Khải hạng nặng lên tới vài tấn, ở trong tay hắn lại nhẹ nhàng như không. Bị hắn ném mạnh bay thẳng ra ngoài cửa động!

Không ngoài dự liệu, lúc tên khải sư đầu tiên bị ném ra ngoài. Cửa động tức thì kích xạ ra mấy chục đạo phi kiếm và huyền quang, hung hăng xuyên thủng người kia, tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt.

Tên khải sư thứ hai tiếp tục bị vung ra, Lý Diệu lại hóa thành một đạo lưu quang, giấu ở dưới thân khải sư kia!

Lần công kích đầu tiên ngộ trúng người nhà. Tử sĩ mai phục đang có phần do dự, khi tên khải sư thứ hai bị ném đi ra, không khỏi dùng thêm nửa giây quan sát, sau khi thấy là người mình lại càng không dám ra tay.

Chờ bọn hắn lại bỏ ra nửa giây, thông qua cảm ứng nhiệt thấy được sự tồn tại của Lý Diệu thì đã trễ!

Lý Diệu hung hăng đạp một cước lên lưng tên khải sư thứ hai, đạp người này về phía bảy tám tên tử sĩ mai phục ngoài cửa động.

"Oanh" một tiếng, tạc đạn Tinh Thạch hắn lắp đặt sau lưng tên khải sư nổ bung

Quả tạc đạn Tinh Thạch này bị Lý Diệu nhét vào gần lò phản ứng siêu cao áp sau lưng khải sư, vụ nổ tạo ra phản ứng dây chuyền, như thể tên khải sư này trực tiếp tự bạo, một đoàn hỏa cầu cực lớn triệt để thôn phệ cửa động.

Lý Diệu cười lạnh một tiếng, nhẹ nhàng búng tay một cái, trong không gian phương viên hai mươi mét quanh thân, không khí vặn vẹo, phảng phất như xuất hiện từng đạo vòng xoáy sâu hun hút, trong mỗi vòng xoáy lại hiện ra một Hỏa Thần Pháo sáu nòng xoay tròn!

Tổng cộng ba mươi sáu Hỏa Thần Pháo, một trăm lẻ tám họng pháo như một tòa pháo đài di động, điên cuồng trút ra tia lửa!

Oanh oanh oanh oanh rầm rầm rầm!

Toàn bộ núi đá gần như bị cạo đi một lớp, bụi đất như mấy trăm con cự long màu vàng vút thẳng lên trời, phủ kín phạm vi bốn năm km!

Trước khi bụi đất và khói thuốc súng triệt để che phủ bầu trời, Lý Diệu quét mắt quan sát tình hình bốn phía.

Bốn phía không có quá nhiều quân liên bang chiếm giữ, ngay cả bốn chiếc chiến hạm Tinh Thạch khắc hai chữ “Long Tương” đều bỏ neo ở cách đó hơn mười dặm.

Điều này phần nào chứng minh phán đoán của hắn là đúng, mặc dù Đoan Mộc Minh là chiến đoàn trưởng chiến đoàn Long Tương, nhưng đối phương không khả năng kéo toàn bộ tướng sĩ bình thường xuống nước theo mình. Số sắp chết đến nơi còn chấp mê bất ngộ, cột lên cùng một chiến xa với U Tuyền Lão Tổ rốt cục chỉ là số ít.

Chẳng qua, Lý Diệu cũng không khả năng trực tiếp đi tìm những tướng sĩ bình thường của chiến đoàn Long Tương.

Bởi vì trong nhận thức của tuyệt đại bộ phận tướng sĩ, kền kền Lý Diệu đã chết; còn trong nhận thức của một bộ phận nhỏ còn lại, "kền kền Lý Diệu" đã biến thành "Huyết Ma Lý Diệu" !

Không có chứng cớ xác thực, làm sao để người khác tin tưởng lời hắn nói?

Đoan Mộc Minh nhất định đã cấu kết cùng Quá Xuân Phong, bố ra thiên la địa võng trong quân liên bang và Bí Kiếm Cục, muốn đột phá không phải là chuyện dễ dàng.

"Muốn chứng cớ đúng không? Dễ dàng!"

Đối mặt cục diện hiểm ác, Lý Diệu chẳng những không có nửa phần chán nản hay sợ hãi, ngược lại tràn đầy kích động và hưng phấn, từng lỗ chân lông quanh người đều giãn nở, phun ra chiến ý nóng rực!

Hắn phảng phất như được trở lại hai mươi năm trước, khi ở trong phần mộ pháp bảo, dùng thân hình gầy yếu quần thảo với cả trăm tráng hán hung thần ác sát!

Một giây sau, hắn thu Hỏa Thần Pháo, thả ra Kiêu Long hào và Hắc Dực kiếm, để Kiêu Long hào tiến vào hình thái ẩn nấp, bay lên cao 1000m nhằm theo dõi toàn cục, Hắc Dực kiếm thì dùng tốc độ cao nhất lao về hướng nam!

Sau đó, Lý Diệu khóa chết tất cả lỗ chân lông, âm thầm vận chuyển Linh Năng, hạ thấp nhịp tim, hô hấp và mạch đập xuống thấp nhất, thậm chí nhiệt độ cơ thể cũng được hắn điều chỉnh ngang với nhiệt độ môi trường!

Dưới sự yểm trợ của bụi đất đầy trời, trên thân Lý Diệu lại choàng lên một tầng vải ngụy trang quang học, như tắc kè hoa, lẳng lặng ẩn núp sâu trong núi đá tan hoang.

Giữa hắn và Đoan Mộc Minh chỉ cách hơn 10 m.

"Rầm rầm!"

Đoan Mộc Minh vọt ra từ lòng đất, rút kiếm nhìn chung quanh, chỉ thấy núi đá đổ nát và bụi đất phất phới đầy trời.

Tinh não thám trắc được một đạo Linh Năng ba động bay về hướng nam, đoán là mục tiêu đã trốn đi.

"Oanh!"

Đoan Mộc Minh thẹn quá thành giận, một kiếm hung hăng chém tới cột đá bên cạnh, cột đá nổ tung, sau đó mở ra tần số truyền tin bí mật.

"Liêu đoàn trưởng, mục tiêu bay tới khu vực ngươi phòng thủ, chú ý, hắn không phải Hàn Đồ Hổ, thực lực tối thiểu phải gấp ba Hàn Đồ Hổ, chú ý, là tối thiểu!"

"Lấy danh nghĩa “sưu tra Yêu tộc thẩm thấu”, phong tỏa toàn bộ khu vực phòng thủ, một con thằn lằn cũng không thể bỏ qua!”

"Trương… ta là Đoan Mộc, chúng ta có phiền toái "

Đoan Mộc Minh liên tục phát ra bảy đạo thông tin, liên lạc cùng bảy tên sĩ quan cao cấp trong quân liên bang.

Có một số người hắn kêu ra chức vụ, còn một số người lại dùng dòng họ để gọi, hoặc có khi gọi thẳng tên.

Thông qua những sĩ quan trung cao cấp này, hắn bày ra thiên la địa võng ngay trong Đại Hoang.

Chỉ tiếc, Đoan Mộc Minh không biết, người hắn nghiến răng nghiến lợi muốn bắt lại đang ẩn nấp bên mình, hơn nữa còn thông qua phù trận thu lại từng câu từng chữ hắn đang nói.

Lý Diệu cố ý nói ra bốn chữ "U Minh chi tử" là nhằm "đánh rắn động cỏ", khiến cho Đoan Mộc Minh thất kinh, ý thức được đại sự không ổn, đi liên lạc với đồng đảng.

Vừa rồi, Lý Diệu hung hăng đánh tới Đoan Mộc Minh, dùng gai xương công kích giáp mặt không phải là vì phá hư Tinh Nhãn, mà là để phá hư phù trận phòng ngự nơi giáp mặt, để khi vọt đến phía sau, thần không biết quỷ không hay gắn máy thu linh ba do Lý Diệu tự tay luyện chế lên tinh não lộ thiên ngoài Tinh Khải.

Máy thu linh ba này tổng hợp đủ loại công năng như nghe trộm, định vị, truy tung và thâm nhập linh võng, vừa có thể ghi lại tất cả thanh âm Đoan Mộc Minh phát ra, vừa có thể tùy theo linh ba truyền tống, truy ngược nguồn gốc, đi định vị tọa độ mà tần số truyền tin phát ra ở đầu bên kia.

"Rất tốt!"

Sâu trong bụi đất, Lý Diệu khẽ huýt sáo trong lòng.

Đoan Mộc Minh phát ra bảy đạo thông tin, giúp hắn định vị được bảy nơi tọa độ, trong đó có thanh văn của ba người tương ứng với danh sách nghi ngờ là "U Minh chi tử".

Bốn người còn lại chưa xác định được là ai, nhưng thanh văn và tọa độ đều đã bị Lý Diệu ghi vào trong hồ sơ, không lâu sau, những điều này sẽ là chứng cứ không cách nào chối cãi!

"Tích! Tích! Tích!"

Đoan Mộc Minh lại phát ra đạo thông tin thứ tám, lần này tốc độ truyền tải linh ba đặc biệt dài, dường như hắn muốn truyền tin đến một nơi cực kỳ xa xôi.

Đáy mắt Lý Diệu lập loè ra quang mang khác thường, trong tinh phiến siêu mỏng khảm nạm trên tròng mắt, vô số số liệu giống như thác nước trút xuống, một đường truy tung đến phía nam Cự Nhận Quan, một nơi nằm sâu trong nội lục Tinh Diệu Liên Bang.

Là Thiên Đô thị!

Đoan Mộc Minh thông qua đường kênh bí mật, trò chuyện cùng người nào đó ở thủ đô!

"Chúng ta có phiền hà!"

Năm giây sau, âm ba truyền tới nơi, có điều đối phương lại không lên tiếng, mà chỉ thở dài một hơi.

Đoan Mộc Minh vội la lên: "Người kia không phải Hàn Đồ Hổ, thực lực của hắn ít nhất phải mạnh gấp ba lần Hàn Đồ Hổ, rất có khả năng đạt đến đẳng cấp Nguyên Anh, giờ hắn đã thoát khỏi bao vây, đang chạy trốn về hướng nam!"

Lý Diệu tập trung tinh thần phân tích, nhưng bởi thể tích thiết bị truy tra quá nhỏ, hắn không có khả năng khảm nhập quá nhiều công năng, muốn định vị chuẩn xác tọa độ đối phương thì cần thời gian tương đối dài.

"Nhanh, nhiều lời chút đi!"

Lý Diệu thầm thì: "Ta cần thêm 30 giây!"
Bình Luận (0)
Comment