Chương 1071: Lôi Bạo, Nhạc Viên của ta!
Chương 1071: Lôi Bạo, Nhạc Viên của ta!Chương 1071: Lôi Bạo, Nhạc Viên của ta!
"Không phải Hàn Đồ Hổ?"
Phía bên kia truyền đến thanh âm rít nhọn: "Nói rõ ràng, sau khi các ngươi tiếp xúc, rốt cục đã xảy ra chuyện gì!"
Lý Diệu nhíu mày, thanh âm đối phương thông qua tinh phiến được chuyển hóa thành mấy đường thẳng tắp.
Đây là kết quả của việc dùng pháp bảo biến thanh điều khiển dây thanh quản nào đó.
Bằng cách này thanh âm đối phương được che dấu, không khả năng xác định được là người nào.
Đoan Mộc Minh dùng tốc độ nhanh nhất kể lại quá trình tiếp xúc giữa hắn và Lý Diệu, đối phương một mực lẳng lặng lắng nghe, không hồi đáp.
"Hai mươi lăm giây, hai mươi sáu giây "
Trên tinh phiến nơi võng mạc Lý Diệu, sơ đồ kết cấu lập thể của Thiên Đô thị không ngừng được phóng đại, tọa độ chuyển hóa thành số liệu, sắp xác định được vị trí cụ thể.
Đúng lúc này, Đoan Mộc Minh đã nói đến đoạn Lý Diệu bay nhào lên người mình, chế tạo hỗn loạn, thừa cơ đào thoát.
Đầu bên kia đột nhiên cao giọng, lạnh lùng nói: "Đợi một chút, ngươi có khả năng bị lừa rồi, nhanh đổi một bộ Tinh Khải khác!"
"Bá!"
Đối phương dứt khoát cắt đứt truyền tin!
Lý Diệu âm thầm hô một tiếng đáng tiếc, chỉ thiếu hai giây là hắn có thể xác định được vị trí cụ thể của đối phương, còn hiện tại mới truy tung ra được tọa độ đại khái là một quảng trường.
Chẳng qua, có thể xác định được bảy tên "U Minh chi tử", ngoài ra còn có một tên ẩn núp sâu trong Thiên Đô thị, rất có khả năng chính là “Thâm Uyên”, thu hoạch như thế đã là không nhỏ.
Tiếp sau liền phải nghĩ cách thoát khỏi Đại Hoang, tới đất liền, tìm kiếm người mà mình có thể tin tưởng!
Lý Diệu kiên nhẫn chờ đợi, giống như hai mươi năm trước, hắn ẩn núp trong đống rác hôi thối, kiên nhẫn chờ đợi thuyền chở rác đi đến.
Thân là chiến đoàn trưởng chiến đoàn Long Tương, Đoan Mộc Minh tuyệt không phải hạng ngu dốt, được đối phương nhắc nhở, rất nhanh liền kịp có phản ứng, tức thì thay một bộ Tinh Khải mới.
Lúc đổi Tinh Khải cũng là cơ hội tốt nhất cho Lý Diệu tấn công. Nếu ra tay khi đó, hắn có chín thành nắm chắc đánh chết Đoan Mộc Minh.
Nhưng mà. Hắn lại án binh bất động.
Đoan Mộc Minh là chứng cớ rõ ràng nhất, hắn còn cần Đoan Mộc Minh sống sót để chứng minh sự tồn tại của "U Minh chi tử", người chết sẽ không nói chuyện, cũng không cách nào nhận tội.
Huống hồ, hiện giờ ám sát Đoan Mộc Minh chỉ sợ sẽ chứng thực thân phận “thích khách Yêu tộc” của mình, nước bị quấy càng đục, kế hoạch về sau lại càng bất lợi.
Thôi thì cứ để đầu của hắn yên vị trên cổ thêm mấy ngày, đợi ngày sau đưa lên đài thẩm phán, đi xử phạt mức cao nhất theo pháp luật vậy!
Hắc Dực kiếm vẫn một đường bay thẳng về hướng nam, Đoan Mộc Minh sau khi đổi sang một bộ Tinh Khải mới liền cũng đuổi về hướng nam, núi đá vừa nãy còn ầm vang náo nhiệt lập tức trở lại vẻ thinh lặng thường ngày.
Lý Diệu đợi năm phút đồng hồ, xác định bốn phía không còn Linh Năng ba động mới nhảy ra từ trong bụi đất, cắm đầu chạy về hướng tây bắc!
Hắn không có cố ý che dấu sự hiện diện của mình. Ngược lại toàn lực oanh ra lượng lớn Linh Năng, giống như là một viên đạn pháo mọc lò xo, mỗi bước chân đều đạp xuống mặt đất hố sâu mấy mét. Nhảy một cái đã vọt ra vài trăm mét, nháy mắt liền chạy xa mấy trăm km
Không chút kiêng dè như thế, tự nhiên rất nhanh liền bị phát hiện, không đến 10 phút, Đoan Mộc Minh đã ý thức được mình bị mắc lừa, tức tốc tụ tập bộ đội, thay đổi phương hướng đuổi tới tây bắc.
Tốc độ Tu Chân giả có nhanh tới đâu cũng khó có khả năng nhanh hơn chiến hạm Tinh Thạch trong thời gian dài, dù sao người muốn di chuyển phải tiêu hao Linh Năng trong cơ thể. Còn đối phương lại có thể dùng Tinh Thạch tồn trữ tính bằng tấn để liên tục không ngừng đưa vào khoang động lực.
Trong khi đó Lý Diệu không triệu hồi ra "Huyền Cốt chiến giáp, Huyết Yêu hình", chỉ bằng một ngụm chân khí, hai bắp chân, sao có thể là đối thủ của chiến hạm Tinh Thạch.
Không tới nửa giờ, hắn đã sắp bị lượng lớn quân liên bang đuổi kịp.
Lý Diệu cắn răng gia tăng tốc độ, đường chân trời sau lưng cuộn lên gió cát như bài sơn đảo hải, mấy chục chiếc chiến hạm Tinh Thạch, trên trăm tên khải sư tinh nhuệ, hơn ngàn chiến chiến toa quân dụng đuôi lửa giăng khắp trời, cơ hồ khiến cho bầu trời vạn dặm không mây bốc cháy hừng hực!
"Oanh! Oanh! Oanh!"
Tùy theo từng đoàn Chấn Hám Đạn bán trong suốt hung hăng nện bên người, mặt đất xung quanh Lý Diệu khi thì gồ lên, khi thì lõm xuống, hiện ra rất nhiều hố sâu nhìn không thấy đáy!
Lý Diệu giống như một con chuột nhỏ liều mạng trốn chạy trong núi lở, tốc độ và tính linh hoạt liên tục gia tăng, sóng xung kích mãnh liệt biến thành đôi cánh phụ trợ cho hắn, giúp hắn liên tục gia tốc, lanh lẹ chuyển dời giữa vực sâu và vách đá!
Dù vậy, khoảnh cách giữa hắn và chiến hạm Tinh Thạch vẫn từ từ rút ngắn, chẳng mấy chốc hắn đã nằm trong phạm vi tầm bắn của chủ pháo!
Lý Diệu rõ ràng cảm ứng được, ở mấy chục km sau lưng, từng đoàn từng đoàn Linh Năng ba động kịch liệt đang như núi lửa bộc phát, từ từ ngưng tụ lại.
Quân liên bang giống như một con cua khổng lồ vươn ra hai chiếc càng sắc bén, chậm rãi bọc đánh, từng chút từng chút co rút không gian hoạt động của hắn.
Ở trước mặt hắn…
Mây đen cuồn cuộn, sấm sét vang dội!
Phía trước, là khu Lôi Bạo!
Lý Diệu thét dài một tiếng, đón lấy lôi đình và thiểm điện, xông thẳng tới!
Lôi đình và gió lốc là hiện tượng thời tiết thông thường trên Đại Hoang, từ khi hai giới Thiên Nguyên và Huyết Yêu dung hợp, phạm vi U Ám Tuyệt Vực càng lúc càng lớn, dù là Đại Hoang ở ngoài U Ám Tuyệt Vực, số lần khu Lôi Bạo xuất hiện cũng càng lúc càng nhiều!
Lúc trước Lý Diệu điều khiển Kiêu Long hào bay lên cao mấy ngàn thước, một mặt là quan sát hướng đi của quân liên bang, mặt khác là để tìm kiếm trong phương viên mấy ngàn dặm có khu Lôi Bạo cường liệt quy mô lớn, tốc độ di chuyển nhanh nào hay không!
Trong vùng Lôi Bạo, Lôi Đình lẫn với vòi rồng, vòi rồng cuốn lấy tia chớp, khắp nơi toàn là vòng xoáy Linh Năng điên cuồng, pháp bảo cỡ lớn như chiến hạm Tinh Thạch nếu xâm nhập vào trong rất dễ thu hút tia chớp, trở thành mục tiêu công kích của Lôi Đình, thậm chí có khả năng bị rơi tan!
Ngược lại, đối với Lý Diệu mà nói…
Lôi Đình, chính là quy túc của hắn, vòi rồng, chính là Nhạc Viên của hắn!
"Bá bá bá bá!"
Mấy trăm mũi phi kiếm từ bốn phương tám hướng kéo theo hồ quang mỹ lệ triệt để xuyên thủng Lý Diệu!
Nhưng Lý Diệu sau khi bị xuyên thủng lại dần dần mơ hồ, phân liệt, tiêu tán, hiển lộ ra bản chất chỉ là tàn ảnh!
Còn Lý Diệu thực sự thì đã cướp trước một bước, chui vào khu Lôi Bạo!
Ở trước mặt hắn, vòi rồng cuốn theo hàng tỉ tấn cát sỏi và đất đá trên Đại Hoang, ngưng tụ thành hơn ngàn đạo vòi rồng cuồng bạo, điểm cuối của mỗi đạo vòi rồng đều là một đoàn mây đen, Lôi Đình từ giữa mây đen đánh thẳng xuống, xé tung thành từng luồng hồ quang điện, tùy theo vòi rồng gào thét bắn ra bốn phía, giao thoa thành một mảnh lưới điện phô thiên cái địa!
Lý Diệu bật cười ha ha, toàn thân khoan khoái dễ chịu, chắp tay trước ngực, bắt chân trong gió lốc thành hình chữ Đại, Huyền Cốt chiến giáp hình thái Huyết Yêu đươc triệu hoán ra từ trong Càn Khôn Giới, Yêu Linh màu đen như có được sinh mạng bao trùm khắp toàn thân!
"Bá!"
Giờ phút này, Huyền Cốt chiến giáp yêu khí tung hoành, nhìn khá là dữ tợn, vì che dấu yêu khí, trường phiên dài trăm thước mà trước đây Lý Diệu từng dùng ở Phi Tinh giới lần nữa hiện thân!
Trường phiên màu máu choàng trên hai vai Huyền Cốt chiến giáp, trước là lượn lờ mấy vòng quanh người, hấp thu hơn phân nửa yêu khí, sau đó tung bay ra sau, phất phới vài trăm mét, như tia chớp đỏ thẫm tung bay trong sấm sét dữ dội!
Thoáng híp mắt, hít sâu một hơi, không khí mang theo cát sỏi và hồ quang điện khiến Lý Diệu hưng phấn đến độ phổi như muốn nổ tung!
Lý Diệu còn nhớ rõ, lúc mình mới học tập khống chế Tinh Khải cũng là ở trong khu Lôi Bạo, điên cuồng tu luyện giữa thiểm điện và vòi rồng, cuối cùng sáng tạo ra sát chiêu "Liệt Phong Lôi Sát đao" !
Chiến đao của hắn, đến cả vòi rồng cũng có thể chém giết!
"Đến đây đi!"
Lý Diệu khống chế Huyền Cốt chiến giáp, thả người nhảy vào một đạo vòi rồng, nhưng trong vòi rồng hắn lại như diều gặp gió, đâm thẳng vào giữa mây đen, ngàn vạn cánh chim màu đen dẫn động điện mang, ngưng tụ thành một thanh chiến đao do hồ quang điện giao thoa mà thành, nhắm thẳng tới truy binh sau lưng.
Truy binh sớm cũng đã thăm dò được nơi này có một khu Lôi Bạo cường liệt, nhất thời trù trừ không dám tiến, một lát sau, chiến hạm Tinh Thạch hạng nhẹ và binh lính điều khiển chiến toa quân dụng đều ngừng lại ngoài khu Lôi Bạo, chỉ có ba bốn chiếc chiến hạm Tinh Thạch hạng nặng mới dám mở ra toàn bộ hộ thuẫn Linh Năng, kiên trì xâm nhập khu Lôi Bạo.
Bốn phía chiến hạm Tinh Thạch hạng nặng là mấy chục quang điểm sáng lập lòe, đó đều là những khải sư tinh nhuệ, Tu Chân giả có thâm niên trong quân liên bang.
Chỉ bọn hắn mới đủ gan xâm nhập khu Lôi Bạo.
Bọn hắn cũng là lực lượng chủ lực truy tung Lý Diệu, giải quyết được bọn hắn, bằng với giải quyết được hơn phân nửa vấn đề.
Lý Diệu mỉm cười, hai tay giơ cao chiến đao, Linh Năng quanh thân bộc phát ra như núi lửa, đan chéo cùng hàng tỉ tia chớp cuốn theo trên chiến đao, kích phát ra đao mang dài vài trăm mét, phảng phất như cự phủ phá trời, hung hăng bổ tới!
Không phải bổ về phía truy binh, mà bổ về phía trung tâm khu Lôi Bạo!
Trung tâm khu Lôi Bạo ngưng tụ lượng năng lượng lớn vốn cùng, số năng lượng này vốn sẽ từ từ phóng thích ra trong thời gian dài đến mấy ngày, nhưng một kích long trời lở đất này của Lý Diệu lại như đốm lửa rơi xuống thùng thuốc nổ, kích phát toàn bộ năng lượng trong đó!
Chớp mắt, cuồng phong rít gào giận dữ, Lôi Đình cuồng nộ, Lôi Bạo và vòi rồng điên cuồng xung kích, phảng phất thiên địa đều bị phá thành mảnh nhỏ, trọn cả thế giới đều bị Lôi Bạo nuốt chửng!
Khải sư quân liên bang giống như diều đứt dây bay loạn trong vòi rồng, ngay cả chiến hạm Tinh Thạch hạng nặng cũng bị thiểm điện phong bạo cuốn bay lảo đảo, Linh Năng hộ thuẫn bao phủ bên ngoài chiến hạm lúc sáng lúc tối, như ngọn nến trước gió, có thể bị dập tắt bất cứ lúc nào!
Hoàn cảnh ác liệt như thế, đừng nói đuổi bắt địch nhân, ngay cả bảo đảm bản thân ổn định cũng đã là việc khó hơn lên trời!
"Oanh!"
Hai chiếc chiến hạm Tinh Thạch hạng nặng mất điều khiển trong vòi rồng, ầm vang đụng vào nhau, may mắn bọn hắn đều ngưng tụ ra Linh Năng hộ thuẫn đủ kiên cố, xác ngoài không bị vỡ, nhưng va đập giữa Linh Năng khiến chúng bắn bay ra xa, mất hẳn khống chế.
Một chiếc trong đó xiên vẹo rơi xuống đất, một đầu đâm vào trong cát, phù trận động lực sau đuôi bị dập tắt, các loại đường ống đều bị cát bụi tuôn vào.
Chiếc chiến hạm Tinh Thạch hạng nặng còn lại thì như trâu rừng bị chấn kinh, gian nan tìm cách đổi hướng, hốt hoảng lui ra ngoài khu Lôi Bạo!