Chương 1072: Lẻn vào nội lục!
Chương 1072: Lẻn vào nội lục!Chương 1072: Lẻn vào nội lục!
Ở trong vòi rồng Lý Diệu như cá gặp nước, hai cánh Huyền Cốt chiến giáp giang rộng, mỗi mảnh lông vũ kim loại đều biến chuyển góc độ linh hoạt, nắm bắt chuẩn xác biến hóa của từng tia khí lưu, khiến hắn giống như hóa thân của phong bạo, tung hoành ngang dọc giữa Lôi Đình và thiểm điện!
"Hưu!"
Lý Diệu hóa thành một đạo lưu quang, khống chế ngàn vạn tia chớp, lao tới đám khải sư tứ tán trong vòi rồng!
Những khải sư này rơi vào trong vòi rồng, sớm đã bị cuốn cho đầu váng mắt hoa, một số tên không may Tinh Khải trực tiếp bị thiểm điện bổ trúng, phù trận và đơn nguyên pháp bảo báo hỏng, sau khi kiên trì vài phút thì triệt để mất đi động lực.
Nhìn thấy Lý Diệu như thần ma hạ phàm, hung hãn lao tới, bọn hắn ngoại trừ gầm loạn gọi bậy thì không làm ra được chống cự nào hữu hiệu. Dù có gào khàn cả giọng, ở trong phong bạo tứ ngược, rất nhanh liền bị chôn vùi, không cách nào chủ động di chuyển được!
"Oanh!"
Hai chân Lý Diệu hợp lại, trùng trùng đạp xuống, hung hăng đá bay một tên khải sư ra ngoài khu Lôi Bạo.
Tứ chi bách cốt tên khải sư này đã gần như tê liệt, Tinh Khải vỡ vụn từng mảnh, tim gần như ngừng đập, mất đi dũng khí lần nữa tiến vào khu Lôi Bạo, quay người hốt hoảng bay đi.
Lý Diệu thừa cơ xoay về vòi rồng, dựa vào lực ly tâm gia tăng tốc độ đến cực hạn, lần nữa xông tới tên khải sư thứ hai khải sư, không chút lưu tình tung chân quất mạnh, như gió thu cuốn lá vàng, quét bay đối phương ra ngoài.
Tên khải sư này cũng chật vật lui ra chiến trường.
Lý Diệu không phải đang giết người, mà là đang cứu người.
Tuyệt đại bộ phận khải sư đều là quân sĩ liên bang không biết rõ chân tướng, chỉ là đang chấp hành mệnh lệnh từ thượng cấp, Lý Diệu tự nhiên không thể trơ mắt nhìn bọn hắn triệt để mất đi động lực, sau đó bị cuốn vào sâu trong khu Lôi Bạo.
"Đi ngươi!"
Thân hình Lý Diệu như thiểm điện, huyễn hóa ra bảy tám đạo tàn ảnh, một hơi hung hăng đánh bay mấy chục tên khải sư ra ngoài.
Một ít khải sư thấy động tác của hắn không có ác ý. Không khỏi sững sờ ngây ra; có một số khải sư thì đầu óc cháng váng nổ súng lung tung, nhưng bất luận là tử đạn hay phi kiếm, ở trước mắt sức mạnh thiên nhiên cuồng bạo, tất cả đều bị thổi cho không biết bay tới phương nào!
Giờ phút này, chỉ còn duy nhất một chiếc chiến hạm Tinh Thạch hạng nặng là vẫn đang kiên trì trong Lôi Đình. Chủ pháo nơi hạm thủ sắp bổ sung năng lượng hoàn tất, tán phát ra quang cầu chói mắt!
Trong vòi rồng, chiến hạm Tinh Thạch hạng nặng gia tăng Linh Năng hộ thuẫn tới cực hạn, tận lực ổn định tư thế, ba cụm chủ pháo tính thử tập trung lên người Lý Diệu.
Lý Diệu hừ lạnh một tiếng, thân hình lóe lên, như là dịch chuyển tức thời, đột ngột xuất hiện trên đầu chiến hạm. Huyết Nguyệt Truy Long đao kéo ra một đạo đao mang thê mỹ giữa không trung, một vòng Huyết Nguyệt quỷ dị xuất hiện, hung hăng chém tới chủ pháo chiến hạm Tinh Thạch!
"Các ngươi nghe ta giải thích!"
Nương theo một tiếng Lôi Đình rền vang khiến cho màng tai tất cả khải sư đều rung lên “ông ông”, vầng Huyết Nguyệt lăng lệ lóe lên trước ụ súng, gọt bay ba họng pháo một cách đều tăm tắp!
"Mẹ nó, ta thực sự là người tốt!"
Lý Diệu điên cuồng hét lên một tiếng, Linh Năng và yêu khí quanh thân tuôn ra như thác lũ. Gợn sóng điên cuồng oanh ra, hai chân phảng phất biến thành hai mảnh lưu tinh, hung hăng oanh kích lên hạm thủ chiến hạm Tinh Thạch!
"Oanh!"
Linh Năng hộ thuẫn nơi đầu chiến hạm Tinh Thạch hạng nặng trực tiếp bị hắn oanh ra một lỗ thủng to tướng, bọc thép do hợp kim siêu cứng lẫn với Tinh Thạch luyện chế mà thành bị Lý Diệu oanh ra một hố nhỏ sâu mấy mét, chiến hạm Tinh Thạch giống như dã thú bị đâm cho một truọng, đầu dưới chân trên, ngã vật xuống!
Tốc độ oanh kích của Lý Diệu vượt xa vận tốc âm thanh. Một lát sau mới truyền đến tiếng bọc thép cường hóa vặn vẹo biến hình, nghe hệt như một tiếng con cự thú sắt thép đang kêu rên thống khổ!
Chiến hạm Tinh Thạch ngã lộn nhào, nện vào đất cát, không nhổ ra được.
Bằng sức một mình, cường hành trấn áp một chiếc chiến hạm Tinh Thạch hạng nặng!
Cảnh tượng khó mà tưởng tượng như thế khiến cho tất cả khải sư bên ngoài Lôi Bạo đều ngây dại!
Lý Diệu lạnh lùng quét mắt liếc nhìn bọn hắn, huyết phiên dài trăm mét phất phơ bất định trong gió, giống như ngọn lửa được ngưng thành thực chất!
Suốt nửa phút, không một tên khải sư nào dám cả gan bước vào khu Lôi Bạo nửa bước.
Lúc này Lý Diệu mới quay người, Huyết Nguyệt Truy Long đao lần nữa hóa thành hai cánh, bay vào sâu trong Lôi Bạo, biến mất giữa Lôi Đình và thiểm điện, chỉ còn lại từng đạo đinh ốc do huyết phiên vẽ ra, cuối cùng biến thành một điểm nhỏ màu đỏ.
Mấy giây sau, điểm nhỏ màu đỏ cũng biến mất không thấy đâu.
Mãi tới giờ khắc này, trong tần số truyền tin vốn đang thinh lặng của quân liên bang mới có người lắp bắp phá vỡ bầu không khí trầm muộn: "Cái kia, cái kia, quái vật kia mới vừa nói gì?"
"Hắn, hắn là người tốt?"
Ba ngày sau, phía nam Cự Nhận Quan, khu nội lục Tinh Diệu Liên Bang.
Trên phố một tòa thành nhỏ tên là "Bắc Ninh thị", một gã lữ khách phong trần mệt mỏi đi tới.
Hắn khuôn mặt non nớt, ánh mắt thanh tịnh, mặc một bộ đồ học sinh đơn giản mà sạch sẽ, phía sau đồng phục có in đồ án đã phai màu, mơ hồ có thể nhìn ra hai chữ "Đại Hoang", phía dưới là tên trường học, nhưng đã không thấy được rõ ràng.
Chợt nhìn, đây là một thanh niên 18-19 tuổi, di dân từ Đại Hoang mà trong nội lục có thể bắt gặp ở bất cứ đâu.
Từ khi chính phủ liên bang áp dụng chính sách tiêu thổ đến nay, vô số người Đại Hoang bị bức chuyển dời tới nội lục, toàn thành toàn trấn di chuyển vào nội địa, Bắc Ninh thị cũng đã tiếp nhận không ít di dân, trên phố xá náo nhiệt, thiếu niên như thế tuyệt không hiếm thấy.
Nhưng mà, mỗi khi Phốc Cơ thú mang theo "chiến huy Cửu Tinh Thăng Long" của chính phủ liên bang tiến hành tuần tra trên đường phố, tô quét theo thông lệ thì thiếu niên này lại như biết trước, mỗi lần đều có thể vừa khéo né tránh Tinh Nhãn của Phốc Cơ thú.
Thiếu niên ấy, tự nhiên chính là Lý Diệu.
Ba ngày trước, hắn dựa vào khu Lôi Bạo thành công thoát khỏi vây khốn từ mấy chiếc chiến hạm Tinh Thạch hạng nặng của chiến đoàn Long Tương.
Đến sau, dưới sự yểm trợ của Lôi Bạo, Lý Diệu vòng về hướng bắc, hội hợp cùng Hắc Dực kiếm, rồi mới một đường hướng nam.
Hắn ngày nghỉ đêm đi, chú ý cẩn thận, lúc xuyên qua phòng tuyến có trọng binh quân liên bang canh gác, thậm chí vận dụng mũi khoan Huyền Quang, trực tiếp chui qua từ lòng đất.
Đại Hoang dù sao cũng là nơi hoang vắng, thường xuyên có những khu ngàn dặm không người, binh sĩ đầu nhập vào đây có nhiều đến mấy đều như muối bỏ biển, không khả năng canh phòng nghiêm ngặt từng tấc thổ địa được.
Lấy thực lực “Cứu Cực Kim Đan” của Lý Diệu, cộng thêm Hắc Dực kiếm và Kiêu Long hào phụ trợ, trong toàn bộ Tinh Diệu Liên Bang, người có thể ngăn cản hắn thẩm thấu quả thực không nhiều.
Sáng sớm hôm nay, hắn men theo sườn đông Cự Nhận sơn mạch, thuận lợi tiềm nhập nội lục.
Tâm tình của hắn, lại vẫn ngưng trọng như trước.
Trên Đại Hoang, Lý Diệu đã thăm dò qua vài tòa cơ địa chiến tranh quy mô khổng lồ, những cơ địa này đều đang toàn lực kiến thiết, vô số vật tư từ nội lục không ngừng được vận chuyển tới, tồn trữ trong căn cứ.
Hắn còn quan sát thấy nhiều lần diễn tập ở cấp độ rất cao, tất cả đều mang tính chất tiến công rõ rệt, chứ không phải chỉ tập trung phòng thủ. .
Đây là dấu hiệu chứng tỏ quân liên bang chuẩn bị chuyển từ "chiến lược phòng ngự" sang "chiến lược tiến công".
Hiện tại, Yêu tộc không chiếm cứ mảnh đất nào ở Thiên Nguyên giới, như vậy, "chiến lược tiến công", tự nhiên là chỉ viễn chinh Huyết Yêu giới.
Cẩn thận nghĩ lại, điều này cũng không kỳ quái.
Hơn ba tháng trước, thủ đô liên bang Thiên Đô thị bị liên quân vạn yêu tập kích, tình hình thương vong tạm thời bất luận, chỉ từ khía cạnh vinh dự quốc gia mà nói, đây là một cái tát trời giáng.
Đối với lần tập kích ấy, nếu chính phủ liên bang không thể làm ra đáp trả cường ngạnh, chỉ sợ tất cả công dân Liên Bang sẽ không chấp nhận.
Lại thêm "U Minh chi tử" và "Thâm Uyên" ở bên cạnh châm gió thổi lửa, hậu quả càng là khó mà tưởng tượng.
"Nhất định phải ngăn cản trường chiến tranh này!"
Lý Diệu hít sâu một hơi, âm thầm siết chặt nắm tay.
Hắn rất rõ ràng hiện trạng của Huyết Yêu giới. Hiện tại, ôn dịch nổi lên khắp nơi, toàn phải dựa liên quân vạn yêu cường lực trấn áp, nếu lúc này quân liên bang đánh vào Huyết Yêu giới, hai bên đánh cho lưỡng bại câu thương. Nhưng vậy kết quả duy nhất chính là ôn dịch khuếch tán khắp Huyết Yêu giới, vô số quân liên bang cũng bị cuốn vào, sau đó thông qua quân liên bang rút lui, ôn dịch được dẫn vào Thiên Nguyên giới!
Ngoại trừ bệnh độc, trận chiến tranh này không có kẻ thắng lợi thứ hai!
"Phải lập tức liên hệ cùng đám người Đinh Linh Đang, giáo sư Mạc Huyền và Lạc Tinh Tử!"
Lý Diệu không biết ngoại trừ Đoan Mộc Minh và Quá Xuân Phong ra, trong Liên Bang rốt cục còn ẩn núp bao nhiêu "U Minh chi tử", trong khi bọn hắn lại cấu kết cùng "Thâm Uyên", U Tuyền Lão Tổ, bện thành một tấm lưới khổng lồ.
May mắn, vẫn có một ít người tuyệt đối có thể tín nhiệm.
Lạc Tinh Tử và đám Tu Chân giả đến từ Phi Tinh giới, giáo sư Mạc Huyền và Đinh Linh Đang, kể cả chủ tịch quốc hội Liên Bang Giang Hải Lưu, những người này đều là đối tượng có thể tin tưởng.
"Ta cần tình báo mới nhất, xem xem đi đâu để tìm Đinh Linh Đang!"
Vừa nghĩ tới Đinh Linh Đang, Lý Diệu lại nghĩ tới tin tình báo giả mà Đoan Mộc Minh nói trước kia, hắn có quan hệ mập mờ với Kim Tâm Nguyệt? Có khả năng trở thành con rể Kim Đồ Dị?
Cái quỷ quái gì thế này!
Đinh Linh Đang… sẽ không tin tưởng đấy chứ?
Lý Diệu vạn phần xoắn xuýt, gãi gãi đầu tóc như tổ chim, trong lòng rất là oan uổng.
Hắn nhìn như tất tả đi trên đường phố, ánh mắt lại tỉ mỉ quét qua cổ tay từng người đi đường, rất nhanh liền tìm được mục tiêu.
Đấy là trung niên quần áo giản dị, bộ dạng có phần tùy tiện, người này vừa mới thông qua tinh não nói chuyện cùng bạn bè, đến cả màn hình còn chưa tắt đi, cứ thế tiến vào một tiệm ăn nhanh bên đường.
Lý Diệu đi vào theo, ngón trỏ tay phải vươn ra, bắn một đạo chân khí vào xương cụt người này.
Trung niên gãi gãi mông, lầu bầu một tiếng, đi về phía toa lét.
Lý Diệu đã dùng Kiêu Long hào trinh sát qua, trong nhà vệ sinh không một bóng người, lúc trung niên mở cửa phòng ra, hắn liền như một làn khói nhẹ đuổi kịp, khẽ khàng ấn lên gáy trung niên.
Trung niên lập tức ngồi liệt trên nắp bồn cầu, ngáy o..o.
Lý Diệu đóng cửa phòng vệ sinh, nhấc chân lên để tránh có người từ bên ngoài nhìn ra sơ hở, lúc này mới tháo xuống tinh não nơi cổ tay trung niên.
Lý Diệu tất nhiên là có tinh não của riêng mình, tùy thời có thể kết nối với Linh Võng vô tuyến.
Chẳng qua kinh nghiệm chiến đấu ở Phi Tinh giới nói cho hắn biết, lúc bất luận chiếc tinh não nào kết nối với Linh Võng thì đều sẽ bị truy tung, xác định tọa độ.
Huống chi, tinh não hắn mang đến từ Huyết Yêu giới là tinh não không có đăng ký hợp pháp, dùng loại tinh não này kết nối Linh Võng trong vùng Đại Hoang không người, quả thực chẳng khác gì đánh dấu rõ ràng vị trí của mình trong hệ thống giám sát của Bí Kiếm Cục!
Cho nên, từ lúc lẻn vào Đại Hoang, hắn luôn cố nén không lên mạng.
Thẳng đến khi tới tòa thành nhỏ này mới thử dùng tinh não người khác, lên mạng chừng hơn 10 phút, như vậy tuyệt đối sẽ không bị hoài nghi!