Chương 1078: Thủ đoạn Quá Xuân Phong!
Chương 1078: Thủ đoạn Quá Xuân Phong!Chương 1078: Thủ đoạn Quá Xuân Phong!
"Chúng ta đã phân tích triệt để tinh não của người ở Bắc Ninh thị kia."
Văn Tử nhanh chóng nói: "Tuy lịch sử ghi chép đã bị xóa, nhưng sau khi dùng kỹ thuật phục hồi vẫn tìm ra lượng lớn số liệu, hai ngày trước chiếc tinh não này đã từng xem qua tin tức về “thú triều đột kích Thiên Đô thị”, “Đinh Linh Đang”, “giáo sư Mạc Huyền”, “người Phi Tinh”, tin tức cuối cùng được xem là “lễ tưởng niệm 100 ngày người chết trong tai nạn ở Thiên Đô thị”."
"Chủ nhân tinh não xác nhận hắn không search những tin tức này, đồng nghĩa với có người khác đã sử dụng tinh não của hắn, thời gian xem tin tức trùng khớp với thời gian chủ nhân tinh não mê man."
"Tình báo này tương ứng với tình báo chúng ta nắm giữ trước khi, gần như có thể khẳng định, mục tiêu của đối phương sẽ là Thiên Đô thị!"
"Cho nên, chúng ta mới phát cảnh báo, triệu tập trên dưới toàn cục!"
Quá Xuân Phong giống như một con mèo già mơ màng buồn ngủ, ngồi trên ghế nệm cũ nát, quanh thân phù hiện mạt hào quang mê ly, phảng phất tiến vào một cảnh giới huyền diệu khó giải thích, một lát sau mới ngáp nói: "Nếu đối phương thật sự là Lý Diệu, vậy hắn nhất định biết chúng ta đã khám phá ra thân phận Huyết Ma, muốn đến thủ đô, hắn không khả năng quang minh chính đại ngự kiếm mà đi."
"Từ Bắc Ninh thị đến Thiên Đô thị cách nhau đâu chỉ vạn dặm, hắn không khả năng chọn cách đi bộ hoặc dùng phương tiện giao thông ở khoảng cách ngắn, cái thứ nhất tốc độ quá chậm, cái thứ hai giờ khắp nơi toàn là trạm kiểm tra và giám sát, lặn lội đường xa như thế, xác suất bị phát hiện rất cao."
"Lựa chọn hợp lý duy nhất là chiến hạm vận tải dân dụng hoặc phương tiện giao thông đường dài."
"Muốn lên những phương tiện giao thông đó cần một thân phận hợp pháp, Lý Diệu là cao thủ cải trang giả dạng, dịch dung thâm nhập, nhưng bất luận ngụy trang thế nào, CMND có chứa lượng lớn thông tin hợp pháp vẫn là thứ khó có khả năng ngụy tạo ra."
"Tra!"
"Tra tìm hết thảy CMND có liên quan đến các vụ tranh chấp và trộm cắp ở khu vực phía bắc, trọng điểm là Bắc Ninh thị. Chú ý, không nhất định phải là án trộm CMND. Kể cả CMND bị mất cũng phải điều tra rõ ràng!"
Văn Tử và mấy tên bí kiếm sử ngơ ngác nhìn nhau, khó xử nói: "Lão đại, nếu chỉ là án mất trộm CMND thì còn dễ xử lý, nhưng CMND bị mất, đến sau lại tìm về được, chuyện như thế có 99% là sẽ không báo án, muốn tra rất phí sức!"
Quá Xuân Phong hớp một ngụm trà đặc. Liếm sạch mảnh lá trà dính trên môi, nhét vào miệng, vừa nhai nuốt ngon lành vừa nói: "Thử đổi vị trí mà nghĩ xem, nếu ngươi là Lý Diệu, muốn lấy CMND thì sẽ làm thế nào?"
"Trộm ở trên đường? Sao ngươi biết ai là người mang theo CMND, ai lại không mang? Cũng không thể tung lưới khắp trời, trộm túi tiền của mười mấy hai chục người để thử vận may được, đúng không?"
"Dù là Tu Chân giả cường đại, liên tục trộm hơn mười hai mươi túi tiền cũng sẽ để lại rất nhiều dấu vết."
"Ngươi nhất định sẽ chọn một nơi mà tất cả người tiến vào đó đều mang theo CMND, khi đó ngươi mới dễ bề ra tay."
"Nơi nào mà tất cả mọi người đều mang CMND? Ngân hàng, trạm thu phí điện nước, phí sử dụng Linh Năng, hoặc nơi ăn chơi chỉ có người thành niên mới được phép tiến vào!"
"Tra những chỗ này."
Văn Tử và phần đông bí kiếm sử như bừng tỉnh đại ngộ. Sau một hồi tính toán trên màn hình, bọn họ liên tục gật đầu: "Nói như vậy, phạm vi liền rút nhỏ nhiều, dự đoán trong vòng hai mươi bốn giờ sẽ có kết quả!"
"24 tiếng đồng hồ?"
Quá Xuân Phong nhíu mày: "Quá chậm, không thể để Lý Diệu có nhiều thời gian như vậy, chúng ta phải nhìn từ góc độ khác. Cùng lúc thực hiện hai phương án!"
"Sau khi Lý Diệu trộm được CMND, chắc chắn sẽ sử dụng thân phận mới lên tàu hoặc chiến hạm vận tải dân dụng đi tới Thiên Đô thị."
"Ừ, chiến hạm vận tải dân dụng được kiểm tra nghiêm mật. Khả năng đi tàu càng lớn một chút."
"Nhưng mà, người ngồi trên đoàn tàu tinh quỹ đi tới Thiên Đô thị là Lý Diệu, chứ không phải chủ nhân CMND!"
"Vậy thì đơn giản, tra tìm danh sách hành khách từ Bắc Ninh thị đi tới Thiên Đô thị trong ba ngày gần đây, sau đó gửi linh hạc truyền thư cho từng người, duy trì liên hệ với bọn họ."
"Nhớ kỹ, đừng dùng dãy số linh hạc truyền thư bọn hắn để lại lúc mua vé, dãy số đó rất có khả năng là giả, mời cảnh sát Bắc Ninh thị phối hợp, dùng dãy số linh hạc truyền thư mà những hành khách này dùng để liên hệ với cơ quan chính phủ trước đây, đó mới là số thật!"
"Nếu sau khi liên hệ phát hiện “hành khách nào đó” đã tới Thiên Đô thị, nhưng rõ ràng còn đang ở Bắc Ninh thị, vậy đó chính là thân phận mà Lý Diệu đang ngụy trang!"
"Nếu hành khách nào đó mãi mà không liên lạc được thì cũng phải lưu ý, hắn rất có khả năng đã bị Lý Diệu giết."
Văn Tử trố mắt cứng lưỡi: "Lão đại, tra tất cả hành khách từ Bắc Ninh thị tới Thiên Đô thị trong ba ngày gần đây? Cái đó, số người trong danh sách này lớn bằng trời, lớn gấp cả trăm lần số người “đánh rơi CMND” nữa!"
"Không, không nhiều vậy đâu."
Quá Xuân Phong mỉm cười nói, "Lý Diệu không có thân phận hợp pháp, cũng không dám sử dụng Linh Võng, liền không cách nào mua vé thông qua mạng, cho nên, các ngươi chỉ cần lấy ra danh sách người dùng tiền mặt và Kim Linh thông tạp không ghi tên để mua vé là được."
"Thời buổi này, Linh Võng phát triển, tuyệt đại đa số người đều mua vé trên mạng, dù mua ở quầy bán vé thì đa phần cũng quét thẻ, người dùng tiền mặt mua vé tuyệt đối không nhiều!"
Hai mắt Văn Tử và phần đông bí kiếm sử đều sáng lên, mắt nhìn Quá Xuân Phong càng thêm sùng bái, liên tục gật đầu: "Hiểu rồi, chúng ta đi điều tra ngay, như vậy, tối đa chỉ 3 đến 5 tiếng đồng hồ là sẽ có kết quả!"
"Đi thôi, không có chuyện gì gấp thì đừng làm phiền ta, ta muốn nghĩ một lát, “trò vui” phía sau còn dài."
Quá Xuân Phong tựa lên ghế mềm, kéo lấy chăn lông trong góc đáp lên người.
"Đúng rồi, lão đại."
Văn Tử lại nghĩ tới một chuyện: "Hôm nay phía phòng 3 phát tin vắn tới, nói đã tìm được đồng học cấp 3 cuối cùng của Lý Diệu, và cả tên côn đồ tên hiệu “Long Mập” năm đó từng sống cùng trong phần mộ pháp bảo."
"Đến 7h 29 phút sáng hôm nay, tất cả những nơi có liên quan với Lý Diệu ở Thiên Nguyên giới, bao gồm Đinh Linh Đang, giáo sư Mạc Huyền, tu sĩ Phi Tinh, đồng bạn ngày xưa ở phần mộ pháp bảo, trường cấp hai Xích Tiêu, Đại Hoang chiến viện, tất cả đều đã xác định được vị trí!"
"Phòng 3 nói, lúc này bọn hắn đã triệu tập tinh binh cường tướng, trên trăm cao thủ tổ thành đội ngũ truy tung Linh Võng, do giáo sư Cổ Mặc, chuyên gia Linh Võng cấp Nguyên Anh duy nhất trong Liên Bang dẫn đội, bảo đảm giám sát toàn phương vị tất cả lưới quan hệ của Lý Diệu!"
"Chỉ cần Lý Diệu gửi tin cho đám người Đinh Linh Đang, Mạc Huyền, dù chỉ là gửi đi một chữ, thậm chí một ám hiệu, thì cũng bị giám sát, hơn nữa trong vòng 10 giây sẽ xác định được địa điểm nơi tin tức phát ra!"
"A... A...!"
Mũi Quá Xuân Phong trào ra nước dãi, ngủ như chết.
"Lão đại?"
Văn Tử cẩn thận kêu một tiếng.
Quá Xuân Phong đột nhiên bừng tỉnh, bất mãn lầu bầu nói: "Loại chuyện nhàm chán này đừng có nhắc tới làm lãng phí thời gian, đám người phòng 3 bình thường bắt Tà Tu quen rồi, nhìn bất kỳ Tu Chân giả nào cũng đều không giống người tốt, không có chuyện gì thì đừng để bên đó làm phiền ta!"
"Ta đoán, bọn hắn hao tốn nhiều tài nguyên đi giam sát mạng lưới quan hệ của Lý Diệu như vậy, nhưng rốt cục vẫn chưa thu hoạch được gì, đúng không?"
Văn Tử khẽ gật đầu: "Đúng vậy, lạ thật, Lý Diệu vẫn chưa liên hệ với người quen nào, sao hắn nhịn được?"
"Nhịn được, mới là kền kền."
Quá Xuân Phong nhắm mắt lại, thản nhiên nói: "Nhịn không được, chính là loại tiểu tốt như Văn Tử ngươi, bị người tùy tiện tát một cái là chụp chết!"
"Hừ, kền kền Lý Diệu có thể xem là nhân vật nguy hiểm nhất trong trăm năm gần đây của Liên Bang. Hắn há lại không biết, mạng lưới quan hệ ngày xưa nhất định đã bị chúng ta giám sát? Gửi tin cho người quen cũ khác nào tự chui đầu vào lưới!"
"Dù thật sự có gửi tin cho người quen cũ, hắn nhất định cũng sẽ chọn dùng cách mà chúng ta không ngờ được, tuyệt đối sẽ không bị hệ thống giam sát phát hiện, chứ làm gì có chuyện hồ đồ truyền tin qua Linh Võng?"
"Đám người phòng 3 tưởng Lý Diệu cũng như đám Tà Tu mà bình thường bọn hắn bắt giữ trước kia? Ngu xuẩn!"
"Đúng rồi, Tu Chân giả bị giam sát có phản ứng thế nào? Đặc biệt là đám người Đinh Linh Đang, giáo sư Mạc Huyền và nhóm đạo hữu Phi Tinh giới? Bọn hắn biết chuyện mình bị giám sát không?"
Văn Tử gật đầu nói: "Biết, bản thân giáo sư Mạc Huyền là một trong những chuyên gia cấp cao về tinh não và Linh Võng của Liên Bang, giám sát ở mức độ này không khả năng qua mặt được bọn hắn, hơn nữa chuyện này còn liên quan đến nhân sĩ Phi Tinh giới, càng không khả năng làm ra chuyện âm thầm giám sát nhân viên ngoại giao được."
"Thế nên, tối hôm qua phòng 3 đã dùng danh nghĩa Bí Kiếm Cục chính thức phát hàm cho bọn họ, yêu cầu phối hợp."
"Còn thái độ, tự nhiên là rất bất mãn, đặc biệt là Đinh Linh Đang và giáo sư Mạc Huyền, bọn hắn một mực không tin tưởng Lý Diệu đã ngả về Vạn Yêu Điện, thái độ rất bất hợp tác với phòng 3."
"Đám ngu xuẩn này, mỗi lần đều phải để ta đi chùi đít cho chúng."
Quá Xuân Phong điều chỉnh tư thế cho càng thoải mái, quắt miệng nói: "Đám người Đinh Linh Đang, giáo sư Mạc Huyền và thủ lĩnh tu sĩ Phi Tinh Lạc Tinh Tử chắc đều ở Thiên Đô thị cả đúng không? Giúp ta hẹn bọn họ, tốt nhất là đêm nay, mọi người cùng nhau ăn bữa cơm, ngồi xuống tâm sự."
"Chuyện này, về công, là đại sự liên quan tới an toàn quốc gia, tuyệt đối không có dư địa để phản đối."
"Về tư, bọn hắn không tin Lý Diệu phản bội? Vậy thì càng nên phối hợp với công tác của chúng ta, mau chóng tra rõ chuyện này, trả lại trong sạch cho Lý Diệu!"
"Nói tiến triển công tác mới nhất cho bọn hắn biết, hứa với bọn hắn, nếu nguyện ý phối hợp, mỗi ngày chúng ta sẽ gửi cho bọn hắn ba lượt tin vắn tỉ mỉ, hơn nữa sau cùng khi bắt được Lý Diệu, sẽ mời bọn hắn cùng nhau tham gia!"
"Nếu bọn hắn không hy vọng Lý Diệu rơi vào tay người khác, vậy thì mong hiểu cho, đồng thời cũng phối hợp công tác của chúng ta!"
Văn Tử trịnh trọng gật đầu: "Vâng, lão đại!"
"Đi thôi!"
Quá Xuân Phong phất phất tay, dùng chăn lông trùm đầu lại.
Hắn đã bố trí sẵn hết thảy, trước khi tin tức điều tra gửi về, có lẽ nên ngủ một giấc, nghỉ ngơi dưỡng sức mới được.
Nhưng trằn trọc mãi mà không ngủ được, thần kinh ngày thường vô cùng thô to, giờ này lại ẩn ẩn nhói đau.
Trong lúc hoảng hốt, hắn cảm thấy mình đã phạm phải một sai lầm, một sai lầm chết ngươi.
Nhưng rốt cục là sai lầm ở đâu?