Chương 1077: Sơ hở của phong bạo!
Chương 1077: Sơ hở của phong bạo!Chương 1077: Sơ hở của phong bạo!
"Tích tích tích!"
Trên tuyến đường, mấy chiếc xe Phi Toa ở đằng sau bị hành động dừng lại của Quá Xuân Phong làm cho trở tay không kịp, dùng phù trận khuếch đại âm thanh ra hiệu hắn tránh đường, thậm chí có người bay đến bên cạnh, quay cửa kính xe xuống chửi ầm lên.
Quá Tiểu Hà bị hất lên cao cao, may mà có dây an toàn giữ lại, bánh trứng mới ăn ọc cả ra, ôm ngực nói: "Cha, sao vậy!"
Biểu tình Quá Xuân Phong vô cùng xoắn xuýt, nhìn chăm chăm bốn chữ "gió lốc cực lớn", ánh mắt hung tợn như muốn xé màn hình thành từng mảnh nhỏ.
Hít sâu một hơi, hắn kéo mạnh bánh lái, xe mua thức ăn trực tiếp hạ xuống, như một quả cân rơi xuống vài trăm mét, nện xuống mặt đất!
Quá Tiểu Hà bị hành vi của lão ba làm cho kinh ngốc, đầu óc trống rỗng, quên luôn cả chuyện sao phụ thân trước nay vốn luôn cẩn thận lại có được kỹ thuật lái xe cao siêu như thế!
"Xuống xe."
Quá Xuân Phong nói khẽ: "Gọi taxi đi tìm mẹ, về nhà nghỉ ngơi thật tốt, hai ngày nay ba không về, hai mẹ con chú ý an toàn, nếu mẹ con muốn thì hai mẹ con về quê ông ngoại ở vài ngày."
"Cái! A!"
Quá Tiểu Hà thực sự không tin được lỗ tai mình, nàng dùng sức bức tóc: "Ba, ba, ba có bệnh không đấy, lão bà sắp ly hôn với ba rồi, ba không biết?"
"Ba biết."
Quá Xuân Phong nhắm mắt lại, lẩm bẩm nói: "Nhưng mà, có một cơn gió lốc cực mạnh rất nguy hiểm đang di chuyển tới Thiên Đô thị, nếu để nó kéo được tới Thiên Đô thị, có lẽ rất nhiều người sẽ chết, rất nhiều rất nhiều người."
"Ba nói bậy bạ gì đấy!"
Quá Tiểu Hà giận điên lên, nước mắt bất giác rớt xuống, khóc hô: "Trong lịch sử Thiên Đô thị có bao giờ bị gió lốc đâu? Mà dù thật sự có, một nghiên cứu viên nho nhỏ như ba thì làm được gì? Giờ ngươi cần có ba nhất là lão bà của ba, ba có biết hay không, có biết hay không!"
Quá Xuân Phong trầm mặc một lát, sau đó "Ba" một tiếng, mở cửa xe, lại đưa cho con gái một tấm Kim Linh thông tạp.
Quá Tiểu Hà trợn mắt há mồm, nhìn thẳng vào mắt phụ thân, ánh mắt dần từ màu đỏ phẫn nộ chuyển thành màu xám tuyệt vọng, nàng hung hăng đánh văng thẻ trong tay phụ thân, đầu không ngoảnh lại nhảy thẳng xuống xe.
"Đợi một chút!"
Quá Xuân Phong cuối cùng nhịn không được, từ trong cửa sổ thò ra đầu tóc vấy mỡ, trong đôi mắt sưng vù toát ra thần sắc phức tạp, trầm giọng nói: "Chiếu cố tốt mẹ con. Đừng làm chuyện ngốc nghếch, có lẽ đến một ngày ngươi sẽ biết."
Quá Tiểu Hà nghiến răng nghiến lợi: "Biết cái gì?"
Quá Xuân Phong: "Biết vì sao Thiên Đô thị chưa từng gặp phải gió lốc."
Quá Tiểu Hà sửng sốt, vô thức hỏi lại: "Vì sao?"
Quá Xuân Phong nói ra từng chữ: "Bởi vì… trước khi chúng kịp thành hình đã bị ta đánh bại."
Quá Tiểu Hà trố mắt cứng lưỡi, nhìn chằm chằm phụ thân vài giây đồng hồ, sau đó đột nhiên khoa tay múa chân giơ lên ngón giữa, hung hăng nói: "Ba đi chết đi!"
Thiếu nữ lãnh khốc trên mặt văn xăm hình chiến huy Liên Bang cứ thế xoay người rời đi, biến mất nơi góc đường.
Nhìn theo bóng lưng con gái khuất dần, Quá Xuân Phong thở dài, ấn xuống một đạo linh phù kín đáo phía dưới góc bên trái màn hình, xe mua thức ăn tạo hình bình phàm lập tức phát ra một tiếng gầm như dã thú kêu gào
"Soạt! Soạt! Soạt!"
Đúng lúc này, có người gõ cửa xe.
Là một cảnh sát giao thông toàn thân tỏa sáng lập lòe.
"Chào ngài. Ở đây không cho phép dừng đỗ xe, phiền ngài tắt phù trận động lực, xuất trình giấy tờ và bằng lái."
Quá Xuân Phong: " "
"Oanh! Oanh! Oanh!"
Tiếng gào thét trầm thấp biến thành tiếng tru lên cuồng bạo, mặt ngoài xe mua thức ăn đột nhiên phát ra một tầng lưu quang mỹ lệ, như chợt mọc ra mấy chục chiếc cánh sáng rực, biển số xe đằng sau chuyển thành màu ám kim của những chiếc xe cấp bậc cao nhất trong chính phủ!
"Bá!"
Xe mua thức ăn hóa thành một đạo lưu quang, dùng tốc độ của xe đua Phi Toa siêu cấp gào thét mà đi, len lỏi như tia chớp giữa dòng xe cộ cuồn cuộn, gần gần 0.1 giây sau đã biến mất không thấy đâu nữa!
Chỉ còn lại mỗi tên cảnh sát giao thông đang trợn mắt há mồm, cơ thịt trên mặt bị cuồng phong thổi cho co quắp!
10 phút sau, ngoại ô phía đông Thiên Đô thị, sở nghiên cứu lôi điện cục khí tượng Liên Bang.
Nhìn từ bên ngoài, đây là một cơ quan bình thường có thể bắt gặp bất kỳ đâu ở ngoại ô thủ đô, kiến trúc cấp bốn màu xám trắng xếp tầng tầng lớp lớp, bề ngoài có phần rạn nứt, sơn đen không thấm nước trực tiếp bạo lộ dưới ánh mặt trời, đã lâu không có dự toán để lần nữa tân trang, khắp nơi vẫn giữ phong cách kiến trúc già cỗi từ mấy trăm năm trước, ngay cả bảo vệ canh cổng cũng lộ vẻ uể oải, chán nản so với bảo vệ canh cổng ở những nơi khác.
Nhưng mà, phía dưới bộ dạng kiến trúc không thu hút đó lại là một trong những hệ thống chiến đấu lớn nhất của thủ thô, chủ nhân nơi đây chính là cục tình báo Liên Bang, đơn vị khiến cho Yêu Ma nghe tên mà khiếp đảm… Bí Kiếm Cục!
"Lão đại!"
Lúc Quá Xuân Phong mặt ủ mày chau tiến vào trung tâm chỉ huy phòng số 1, mấy trăm tên bí kiếm sử thần sắc tinh hãn, khí tức cường hoành đồng thời đứng dậy, cung kính hướng hắn hành lễ.
Sắc mặt đại bộ phận bí kiếm sử đều ửng hồng, tay chân luống cuống, sâu trong đôi mắt tán phát ra vẻ khẩn trương xen lẫn phấn khởi.
Có cơ hội giao thủ cùng “kền kền Lý Diệu” trong truyền thuyết, còn là phiên bản Huyết Ma được cường hóa, đây có lẽ là vinh diệu lớn nhất trong đời bất kỳ tu sĩ Thiên Nguyên nào!
"Đại Miêu."
Quá Xuân Phong ngáp dài, gọi tới một thanh niên trẻ tuổi mập mạp: "Ba chuyện, thứ nhất, giúp ta đưa lẵng hoa tới cho giáo sư Tiết đại học Đông Hải, cầm theo một khối Yêu Đan thu được từ tháng trước, biểu đạt áy náy, để giáo sư Tiết bỏ qua chuyện lần này."
Người thanh niên tự hiểu trong lòng: "Là chuyện của Tiểu Hà muội tử? Có cần lộ ra thân phận ngài không?"
"Không cần, vẫn như cứ, xem như là làm cho em gái ngươi."
"Được!"
Thanh niên cười hì hì nói: "Làm ca ca thế này đã là lần thứ mười bảy mười tám rồi, ta biết phải làm thế nào."
"Chuyện thứ hai."
Quá Xuân Phong nói tiếp: "Phái thêm một ít người tới đơn vị chỗ chị dâu, mấy ngày nay tâm tình nàng không tốt lắm, đừng để xảy ra chuyện."
"Hiểu rồi."
Đại Miêu làm bộ kính lễ một cái.
"Chuyện thứ ba…. "
Quá Xuân Phong liếc nhìn đám bí kiếm sử hưng phấn cực độ trong phòng, cau mày nói: "Ai phát tin yêu cầu toàn cục trực ban? Đùa gì đấy!"
"Giờ ai cũng không dám chắc đối phương có phải thật sự là Lý Diệu hay không, dù có là thật, tính toán thời gian, hắn cũng không dễ dàng tiến vào Thiên Đô thị nhanh vậy được!"
"Các ngươi lại sớm hăng máu như vậy, tiêu hao sạch tinh lực, đợi lúc người ta giết đến tận cửa thì làm thế nào, một bên ngủ gật một bên đấu trí đấu dũng với người ta chắc?"
"Nhanh nhanh xóa bỏ lệnh toàn cục trực ban, mọi người nên ăn thì ăn, nên ngủ thì ngủ, nên tan tầm về nhà thì ngoan ngoãn về nhà với vợ con!"
"Số còn trực ban cũng đừng căng thẳng, chẳng phải chỉ một tên kền kền Lý Diệu thôi ư, hắn ba đầu sáu tay? Là Hóa Thần lão quái chắc? Đến độ phải luống cuống tay chân vậy mà!"
"Đi, Đại Miêu, trước đi xem xem căn tin hôm nay có món gì, phải ăn mới có sức chiến đấu, không ăn lúc này thì còn ăn lúc nào?"
Hai mắt Đại Miêu sáng rực lên, xoa xoa tay nói: "Thật ư, lão đại? Mấy chiếc “tay gấu Tử Viêm Băng Cực” kia, các huynh đệ đã thèm hơn nửa năm. Cục trưởng một mực không cho động."
Quá Xuân Phong cười nói: "Trước nghĩ cách cầm ra cái đã, tí nữa lại đi tìm cục trưởng phê duyệt. Nếu thật sự có thể tiêu diệt được cơn bão “kền kền” này, ăn mấy chiếc tay gấu có tính là gì!"
"Đúng vậy!"
Đại Miêu chảy nước miếng rời đi, số bí kiếm sử còn lại cũng được Quá Xuân Phong bố trí lại, nên nghỉ ngơi thì nghỉ ngơi, nên công tác bình thường thì công tác bình thường.
Không khí căng thẳng do sự xuất hiện của “kền kền Lý Diệu” gây ra lập tức bị Quá Xuân Phong hóa giải hơn phân nửa.
Trung tâm chỉ huy vừa nãy còn chướng khí mịt mờ. Thoáng cái nhẹ nhàng khoan khoái không ít.
"Văn Tử, nói đi, tình hình thế nào."
Quá Xuân Phong rót một bình trà đậm đặc, không hoảng không vội uống một ngụm, sau đó mới ngồi vào trong góc trung tâm chỉ huy, trên một chiếc ghế mềm không chút thu hút.
Đây là thói quen của hắn trong vài chục năm qua, bảo tọa trưởng phòng đặt ở trung tâm chỉ huy không ngồi, khăng khăng lại thích cuộn mình trong góc, vừa ngủ gật vừa suy nghĩ.
Văn Tử là một nữ tu trẻ dáng người xinh xắn lanh lợi, tay chân thon dài, quả thực không khác gì con muỗi (văn tử).
Văn Tử dùng ánh mắt vô cùng sùng bái nhìn Quá Xuân Phong, kích động nói: "Lão đại, ngươi đúng là thần, chúng ta dựa theo lời ngươi nói, bố trí lượng lớn nhân thủ điều tra án kiện trị an ở các thành trấn phía nam Cự Nhận Quan, quả nhiên có phát hiện trọng đại!"
"Lão đại, sao ngài biết mục tiêu sẽ gây án ở những thành trấn này?"
Mí mắt Quá Xuân Phong không thèm nhấc lên, như thể chẳng mấy hứng thú với câu hỏi không chút độ khó này, hời hợt nói: "Rất đơn giản, mục tiêu không có thân phận hợp pháp, trong nội lục nhân khẩu đông đúc rất khó che dấu hành tung, nếu đúng là kền kền Lý Diệu, với phong cách hành sự của hắn, nhất định sẽ nghĩ cách ngụy trang thân phận, tiến hành thẩm thấu."
"Muốn ngụy trang thân phận thì phải ra tay với CMND, chỉ cần điều tra các vụ án trị an ở thành thị biên cảnh liền nhất định sẽ có phát hiện."
Văn Tử dùng sức gật đầu: "Không sai, phát hiện của chúng ta bắt đầu từ một vụ án ẩu đả bình thường."
"Hai ngày trước, trong một nhà hàng ở Bắc Ninh thị xảy ra sự kiện ẩu đả, nguyên nhân là hai người tranh nhau đi nhà vệ sinh, người tới trước ở lỳ trong nhà vệ sinh hơn nửa giờ mà không chịu đi ra, người đến sau nóng nảy liền phá cửa, kết quả phát hiện người bên trong đang nằm ngáy o o, hai bên tranh cãi dăm ba câu thế là đánh nhau."
"Bản thân sự kiện này không có gì quái lạ, điều quái lạ chính là, trong lời khai người đi vào trước nói, hắn cũng không biết mình tại sao lại ngủ quên trong nhà vệ sinh!"
"Chúng ta tra xét ghi chép của hắn, sinh hoạt đêm trước đó của người này rất bình thường, không có thói quen trường kỳ thức đêm, tinh lực không đủ, đột nhiên không chút lý do ngủ quên trong nhà vệ sinh hơn một giờ, quả thực rất kỳ quặc!"
Quá Xuân Phong nói: "Người này không phải Tu Chân giả? Là người bình thường không chút bối cảnh?"
Văn Tử nói: "Đúng vậy."
Quá Xuân Phong thản nhiên nói: "Vậy phải điều tra lịch sử sử dụng tinh não nơi cổ tay người này, rất có khả năng mục tiêu lừa lúc hắn vào nhà vệ sinh rồi đánh gục, dùng tinh não trên người hắn để tra tìm tình báo."