Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1258 - Chương 1225: Bộ Đội Đặc Chủng Thời Đại Hồng Hoang!

Chương 1225: Bộ đội đặc chủng thời đại hồng hoang! Chương 1225: Bộ đội đặc chủng thời đại hồng hoang!Chương 1225: Bộ đội đặc chủng thời đại hồng hoang!

Ba người Lý Diệu một đường tìm tòi trong vòng tròn đồng tâm theo chiều nghịch kim đồng hồ, trên đường lại phát hiện vô số thi hài và Khôi Lỗi khảm nạm giữa các nếp uốn trong tầng nham thạch.

Từ cảnh tượng thi hài song phương sít sao dây dưa cùng một chỗ, cùng nhau đồng quy vu tận, phá thành mảnh nhỏ, lờ mờ có thể tưởng tượng ra được sự khủng bố và kịch liệt của đại chiến Hồng Hoang ngàn vạn năm trước.

Phong cách luyện chế của áo giáp và pháp bảo hai bên không chênh lệch nhau nhiều, nhiều khi còn phân biệt không ra trận doanh ai là ai.

Chẳng qua, sau khi quan sát trên trăm bộ thi hài, Lý Diệu ẩn ẩn nhận ra chút khác biệt nhỏ bé trên Linh Văn tuyên khắc trên pháp bảo của hai bên.

Một phe trong đó Linh Văn ngay ngắn chỉnh tề, quy tắc sâm nghiêm, mang đến cho người xem cảm giác hoàn mỹ vô khuyết, uy nghiêm không dung sửa đổi, lại thiếu mất vài phần sinh khí, có vẻ khá là khô khan.

Một phe khác thì Linh Văn lại thoăn thoắt, chuyên dùng gợn sóng và vân văn, nhìn cứ như là siêu tân tinh bộc phát, trình hiện hình phóng xạ tản ra, mang đến cảm giác tràn ngập sinh cơ và sức sống, lại tránh không được có vài phần hỗn loạn thậm chí phấn khích.

Hai chủng tộc trong đại chiến Hồng Hoang này cũng có sự phân biệt rõ ràng, là hai loại hình thài hoàn toàn khác nhau.

Phía Linh Văn ngay ngắn, quy tắc sâm nghiêm đều là chủng tộc Hồng Hoang hình thù kỳ quái, người thì mặt xanh nanh vàng, người thì ba đầu sáu tay, có kẻ lại đầu người thân rắn.

Tuyệt đại bộ phận chủng tộc Hồng Hoang này dù không cao đến gần trăm mét như "Khoa Phụ tộc" lúc nãy, nhưng bình quân mười mấy hai mươi mét, ba bốn tầng lầu cao, ai nấy đều là cự nhân nguy nga.

Còn phía Linh Văn thoăn thoắt, tràn ngập sinh cơ và hỗn loạn thì tuyệt đại bộ phận chiến sĩ đều là nhân loại tiêu chuẩn, điều khiển các loại Khôi Lỗi chiến tranh, chống lại những Thần Ma to lớn hơn xa bọn hắn kia!

Lý Diệu vẫn luôn để tâm đến Khôi Lỗi chiến tranh siêu khổng lồ cao hai mươi tầng lầu, một lòng muốn tìm được một bộ được bảo tồn càng thêm hoàn hảo.

Có điều một đường tìm tòi hơn mười dặm, huyền quang đã quan sát được mấy trăm bộ Khôi Lỗi chiến tranh, nhưng tuyệt đại bộ phận Khôi Lỗi chỉ cao tầm chừng hai mươi thước, không có loại càng thêm khổng lồ.

Xem ra, dù là ở đại chiến Hồng Hoang thời đại Thượng Cổ thì loại Khôi Lỗi chiến tranh siêu khổng lồ cao sáu bảy mươi mét cũng là chí bảo cực kỳ hiếm thấy.

Ngẫm lại thì cũng bình thường, loại Khôi Lỗi chiến tranh siêu khổng lồ như thế, mục đích luyện chế ra là để đồ Thần diệt Ma, trong khi loại cự nhân thân cao trăm mét như "Khoa Phụ tộc" rốt cục chỉ là số rất ít!

Nếu đại bộ phận Bàn Cổ tộc đều chỉ có thân hình hơn 20m, như vậy Khôi Lỗi chiến tranh bình thường chỉ cần luyện chế đến hơn 20m là cũng miễn cưỡng đủ rồi.

Trên thực tế, độ khó trong luyện chế loại Khôi Lỗi chiến tranh này nhất định không nhỏ, bởi vì ngay cả Khôi Lỗi chiến tranh cao 20m cũng không gặp nhiều.

Tuyệt đại bộ phận chiến sĩ Nhân tộc vẫn chỉ mặc áo giáp đơn bạc tương tự như Tinh Khải, bằng thân thể máu thịt của mình đương cự cùng Chư Thiên Thần Ma!

Lý Diệu cẩn thận quan sát qua những chiến sĩ và áo giáp đã gần như hóa thạch kia.

Thiết kế trên rất nhiều áo giáp đều có một loại cảm giác nguyên thủy và tiên tiến cùng tồn tại, giống như chỉ là thứ thử nghiệm chưa chính thức.

Tuy chọn dùng rất nhiều thần thông Lý Diệu chưa quen thuộc, nhưng từ kết cấu chỉnh thể thì có thể thấy, sức chiến đấu cũng cường đại không đến đâu.

Lý Diệu ẩn ẩn cảm thấy, mấy bộ áo giáp trong đó khá là quen mắt, hắn tâm tư điện chuyển, lập tức hiểu ra vấn đề ở đâu.

Áo giáp những chiến sĩ nhân tộc này mặc trên người, về cơ bản đều giống áo giáp chiến sĩ Bàn Cổ Tộc như đúc, chỉ là “bản thu nhỏ” của đối phương, nhìn qua cứ như “hàng nhái”!

Vấn đề ở chỗ, Bàn Cổ Tộc hình thù kỳ quái, bản thân đã ẩn chứa quảng đại thần thông, áo giáp của bọn hắn đương nhiên cũng được luyện chế nhằm phối hợp với những thần thông này.

Phỏng chế đơn thuần, cùng lắm thì qua một phen cải tạo đơn giản, đương nhiên sẽ không quá cân đối với thân thể nhân loại.

Hình ảnh tuyên khắc trên một vách đá dựng đứng, nhìn như phù điêu để lại cho Lý Diệu ấn tượng vô cùng khắc sâu.

Nhân vật chính là một tên Bàn Cổ tộc thân hình vượt qua 30m, đầu đồng trán sắt, sườn sinh hai cánh, trên tay chân đều lồi ra gai xương sắc bén, quanh thân còn khoác lên áo giáp hạng nặng do vô số lân phiến ngưng kết mà thành, quả thực là một tòa bảo lũy chiến tranh di động.

Đối đầu với hắn không phải Khôi Lỗi chiến tranh cao hai ba mươi mét, mà là hơn mười chiến sĩ Nhân tộc nhỏ bé mặc đơn bạc áo giáp.

Dù được trang bị “áo giáp nhái”, nhưng những chiến sĩ nhân tộc này thân cao không quá 2m, chênh lệch rất lớn với Bàn Cổ Tộc.

Đối với Bàn Cổ tộc mà nói, phi kiếm trong tay bọn họ càng giống như là kim thêu, rất gây cười.

Nhưng mà, bọn hắn dựa vào phi kiếm như kim thêu kia, gắt gao dán chặt trên người Bàn Cổ Tộc, dù tên Bàn Cổ Tộc này đã mở ra bàn tay to lớn, ngắt nát bấy cốt cách mấy tên chiến sĩ Nhân tộc quanh thân, cũng vẫn không người nào lùi bước, thẳng đến đồng quy vu tận, cùng nhau chôn vùi trong bụi bặm lịch sử mới thôi!

Chẳng biết tại sao, Lý Diệu đột nhiên cảm thấy, những chiến sĩ Nhân tộc thân mặc giáp trụ đơn sơ này lại càng cao lớn, càng hiên ngang, càng bất khuất hơn bộ Khôi Lỗi chiến tranh siêu khổng lồ cao sáu bảy mươi mét kia!

Chẳng qua, không phải cuộc chiến đấu này Nhân tộc cũng là bên chịu thiệt.

Lý Diệu phát hiện một cỗ thi hài Nhân tộc chôn sâu trong tầng nham thạch, ở bên cạnh rõ ràng không có kẻ địch, hắn lại lộ ra biểu tình vô cùng vặn vẹo, thậm chí dùng phi kiếm hung hăng đâm lên người mình, bộ dạng như muốn mổ bụng tự sát.

Lý Diệu cẩn thận quan sát, thật vất vả mới phát hiện mấy bộ thi hài chỉ chừng ngón tay trên người hắn.

Chim sẻ tuy nhỏ, ngũ tạng đều đủ, tuy chỉ là tiểu thi hài chừng ngón tay nhưng vẫn mặc áo giáp cực kỳ tinh xảo, vung vẩy đao kiếm nho nhỏ, qua bao nhiêu năm tuế nguyệt ăn mòn dần dần biến thành nham thạch màu xám trắng, nhìn cứ như là con rối trẻ con hay chơi đùa.

"Đây cũng là Bàn Cổ Tộc?"

Lý Diệu hoang mang không biết nên khóc hay cười, thời đại vũ trụ hồng hoang đúng là huyền diệu khó giải thích, thật không thể tưởng tượng a!

Đúng lúc này, hắn nghe được tiếng kêu hưng phấn của Hỏa Nghĩ Vương.

Hỏa Nghĩ Vương phát hiện một mảnh thi hài vô cùng quỷ dị.

Ở vị trí chính giữa là một cỗ thi hài thân cao hơn mười thước, nửa người trên là hình người, nửa dưới lại hình rắn, hẳn là một tên Bàn Cổ Tộc.

Nhưng giáp trụ hắn mặc trên người lại mơ hồ có thể nhìn thấy lượng lớn gợn sóng cùng vân văn, dù qua ngàn vạn năm tuế nguyệt ăn mòn vẫn để lộ ra một cỗ sinh cơ bừng bừng.

Hơn nữa, ở chung quanh hắn còn vây quanh hơn mười chiến sĩ Nhân tộc, nhìn có vẻ không phải đang chém giết, mà là đang dựa vào nhau kề vai chiến đấu!

Nội tâm Lý Diệu khẽ động: "Hẳn… người này là Nữ Oa tộc?"

"Đây là trường đại chiến Hồng Hoang xảy ra trên Côn Luân, hai bên tham chiến đều rất rõ ràng, một phe trong đó là liên minh văn minh Bàn Cổ, bao gồm các chủng tộc Chúc Dung, Cộng Công, Khoa Phụ; phe còn lại là Nữ Oa tộc, những người đã phản bội liên minh văn minh Bàn Cổ, cùng với Nhân tộc do Nữ Oa tộc một tay sáng tạo ra."

Như thế liền nói được thông, dù sao cũng là Nữ Oa tạo người, Nữ Oa tộc tương đương với mẹ đẻ của Nhân tộc, nếu thật sự quyết liệt cùng liên minh văn minh Bàn Cổ, Nhân tộc khẳng định sẽ đứng về phía Nữ Oa tộc!

"Ta không phải có ý cho ngươi xem cái này, mà là cái này, nhìn thi hài này xem!"

Hỏa Nghĩ Vương mặt mày hớn hở, dùng ánh mắt chỉ dẫn Lý Diệu và giáo sư Mạc Huyền nhìn lên thân một chiến sĩ Nhân tộc trong đó.

Lý Diệu tập trung nhìn, quả nhiên phát hiện kỳ quặc.

Người chiến sĩ này tuy thân hình cũng chỉ chừng hai mét, trên người mặc chiến giáp Linh Văn sinh cơ bừng bừng, cùng số đông Nhân tộc và Nữ Oa tộc kề vai chiến đấu, nhưng hình thái của hắn lại khác hẳn người bình thường!

Máu thịt sớm đã bị ăn mòn, bong ra thành từng màng, nhưng xương cốt vẫn được bảo tồn tương đối hoàn hảo.

Có thể chứng kiến rõ ràng, chiều dài xương tay của hắn vượt xa người bình thường, trên năm ngón tay đều có móng vuốt sắc bén giống như loan đao.

Đặc điểm càng rõ ràng hơn là, xương quai hàm hắn gồ hẳn ra trước, không ngừng co rút lại, hình thành một tam giác sắc nhọn, giống như miệng chim; đồng thời các đốt xương hai chân cũng uốn lượn về phía trước, không khác loài chim là mấy!

Hai bên xương cột sống hai của hắn phân thành hai nhánh, chẳng qua xương cốt nơi đó thật sự quá yếu ớt, đã sớm chôn vùi, không phân biệt ra có phải khí quan tương tự như cánh hay không.

Tóm lại, đây giống như một dung hợp thể giữa nhân loại và loài chim, bất luận thế nào đều không thể tính là người bình thường.

Nhưng từ thái độ kề vai sát cánh, nương tựa đùm bọc đến chết cũng không xa rời của các chiến sĩ nhân loại chung quanh, hai bên tất phải là chiến hữu thân mật khăng khít.

Lý Diệu quăng ném ánh mắt xen lẫn chút hồ nghi về phía Hỏa Nghĩ Vương.

"Vẫn chưa rõ ư?"

Hỏa Nghĩ Vương lại đang lệ nóng doanh tròng, thổn thức nói: "Đây là một Yêu tộc, chiến sĩ Yêu tộc a!"

Lý Diệu bừng tỉnh đại ngộ, từ kết cấu cốt cách thì thấy, đây thật sự một tên Yêu tộc chính cống, giống như là tổ tiên của “Vũ tộc” hiện đại!

"Thì ra là thế, ta hiểu rồi."

Giáo sư Mạc Huyền trầm ngâm nói: "Bốn vạn năm trước Ba Ngạn Trực tiền bối đã giành được một nhóm “Côn Luân Thần Thủy”, sáng tạo ra nhóm Yêu tộc sớm nhất mà chúng ta từng biết."

"Nhưng trên thực tế, Côn Luân Thần Thủy được lưu truyền từ thời đại hồng hoang, như vậy ở thời đại hồng hoang, khẳng định sớm đã có Yêu tộc!"

"Có lẽ, điều chế ra Côn Luân Thần Thủy là Nữ Oa tộc, mục đích là tạo ra chiến sĩ với các binh chủng khác nhau."

"Các ngươi ngẫm lại mà xem, Tu Chân giả khá là am hiểu trực tiếp vận dụng Linh Năng, tiến hành công kích từ xa; còn Yêu tộc lại sở trường dùng Linh Năng rèn luyện khí lực, tiến hành chém giết cận thân! Có phải giống như là hai binh chủng bất đồng không?"

"Sát phạt trên chiến trường, chú trọng nhất là phối hợp giữa các binh chủng bất đồng, trước đó Nữ Oa tộc đã sáng tạo ra Nhân tộc, nhưng bọn họ phát hiện chiến sĩ Nhân tộc còn tồn tại một số thiếu hụt, không thích ứng với tình hình cực đoan của chiến trường, vì vậy lại điều chế ra Côn Luân Thần Thủy, chuyển hóa một bộ phận chiến sĩ Nhân tộc thành cao thủ chém giết cận thân, cùng với “bộ đội đặc chủng” thích ứng với chiến trường gian khổ, đấy chính là nguyên nhân ra đời Yêu tộc!"

Phỏng đoán này tương đối hợp lý, trong bối cảnh ba giới Thiên Nguyên, Phi Tinh cùng Huyết Yêu dung hợp, chúng ta cũng có thể lấy đó để trắng trợn tuyên truyền, dùng làm cơ sở lý luận để thành lập Tân Liên Bang—— nếu ở thời đại Hồng Hoang đã từng kề vai chiến đấu, vậy bây giờ lần nữa liên hợp lại cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa!

"Răng rắc răng rắc!"

Từ các góc độ khác nhau, Lý Diệu quay chụp lại di tích "Nhân tộc và Yêu tộc Hồng Hoang kề vai chiến đấu" này.

Có thể tưởng tượng, một khi những ảnh chụp này truyền tống về tam giới, tuyệt đối sẽ dẫn lên oanh động cực lớn.

"Ồ, ở đây còn có chữ!"

Lý Diệu phát hiện trên ngực trái áo giáp người chiến sĩ Yêu tộc, ở vị trí trái tim rõ ràng có tuyên khắc ba chữ nhỏ, không phải Linh Văn, mà là văn tự Thượng Cổ.

Văn tự truyền thừa, so ngôn ngữ thì còn vững chắc hơn nhiều.

Mỗi thế giới đều có phương ngôn thổ ngữ riêng, như câu người ta vẫn thường hay nói, mười dặm tiếng khác nhau, trăm dặm phong tục khác nhau.

Nhưng thứ như văn tự, một khi tuyên khắc trên nham thạch hay kim loại liền sẽ rất khó cải biến và phai mờ.

Lý Diệu lập tức nhận ra đây là một loại chữ triện cực kỳ cổ xưa, được xưng là "Quy văn", ở thời đại cổ tu bốn vạn năm trước chuyên dùng để tế tự và xem bói.

Ba chữ theo thứ tự là: "Lôi, Chấn, Tử!"

"Lôi Chấn Tử?"

Lý Diệu thì thầm hai lần, tuyên khắc ở vị trí rõ ràng như giáp ngực, lại không quá giống tên người, rất có khả năng là tên hiệu bộ đội tương ứng.

Giáp ngực những chiến sĩ Nhân tộc khác rất ít khi tuyên khắc văn tự, chứng tỏ, đây là đãi ngộ của bộ đội tinh nhuệ.

Xem ra, giáo sư Mạc Huyền đoán không sai, người chim này quả đúng là đến từ một chi bộ đội đặc chủng ở thời đại Hồng Hoang, tên hiệu chi bộ đội này là “Lôi Chấn Tử”!
Bình Luận (0)
Comment