Chương 1245: Thế giới tự diệt vong!
Chương 1245: Thế giới tự diệt vong!Chương 1245: Thế giới tự diệt vong!
Tô Trường Phát dẫn Lý Diệu tới một gian mật thất hình vòng cung, vách tường bốn phía tràn ngập lưu quang đủ màu sắc, giống như gửi thân vào trong một quả trứng khổng lồ lấp lánh.
Quang ảnh lập loè, vách tường dần dần hòa tan biến mất, hóa thành một mảnh Tinh Hải bao la, 3000 thế giới và vô vàn tinh vực giống như những chiếc đèn lồng lập lòe, chìm nổi bất định trong vũ trụ hắc ám.
Thời gian dần trôi qua, tất cả vì sao đều bị kéo duỗi thành một mảnh dài hẹp, Tinh Vân và Hằng Tinh không ngừng phóng đại, một khối tinh cầu màu nâu xám nhanh chóng phóng đại trước mặt hai người.
Đây là một chỗ phòng mô phỏng "Thái Hư Huyễn Cảnh" cỡ lớn, Thái Hư Huyễn Cảnh kích phát ra chân thật hơn hẳn tất cả những Thái Hư Huyễn Cảnh Lý Diệu từng chứng kiến, thậm chí còn tinh tế chi li hơn cả thế giới thực.
Hắn ẩn ẩn cảm ứng được, luồng tin tức cuộn trào như biển cả đang bành trướng mãnh liệt, tung trào kích đãng sau mỗi đám quang ảnh!
Lý Diệu thầm hô quái lạ, lúc tiến hành khiêu dược Tinh Hải cự ly siêu dài, mỗi gam trọng lượng đều tạo thành gánh nặng cực lớn, phải tiêu hao Linh Năng mới có thể truyền tống tới.
Vì sao trên Thanh Dương hào, Tô Trường Phát lại mang theo một gian phòng mô phỏng “Thái Hư Huyễn Cảnh” nhìn như không có chút tác dụng gì thế này?
Tâm tư điện chuyển, Lý Diệu lập tức kịp có phản ứng.
Đây là "Phòng tẩy não" .
Ba tên Tu Tiên giả từ xa đến đây, nhất định phải phát triển đồng loại ở thế giới mới, vun trồng đại diện trung thành và tận tâm, mở rộng sức ảnh hưởng của đế quốc.
“Dẫn đường đảng” dùng quyền thế và lợi ích mua chuộc được đều là hạng cặn bã nhân cách ti tiện, không chút trung thành đáng nói, bất cứ lúc nào cũng có thể bị quyền thế và lợi ích lớn hơn chuyển hóa.
Chỉ có triệt để tẩy não "Dẫn đường đảng", biến chúng thành là Tu Tiên giả thực sự, chân tâm thật ý bán mạng cho đế quốc, đó mới là thủ đoạn cao minh nhất!
Thế nên, trong tinh hạm của bọn hắn đương nhiên phải có một gian "Phòng tẩy não", để tiến hành tẩy não càng sâu đối với nhân vật quan trọng như Lý Diệu!
Lý Diệu đoán chừng quá trình của bọn hắn hẳn là thế này, đầu tiên xác định giá trị và khả năng lôi kéo của nhân vật mục tiêu, sau đó dùng thủ đoạn uy bức lợi dụ, trước sơ bộ lôi kéo tới.
Sau khi lôi kéo được rồi, lại dùng bộ lý luận vừa rồi để xò xét, nếu đạo tâm mục tiêu không kiên định, thế giới quan khá là yếu ớt, liền rất có khả năng dao động, thế giới quan, nhân sinh quan và giá trị quan triệt để sụp đổ.
Tiếp sau nữa liền mang đến chỗ này, thông qua “câu chuyện lịch sử” càng thêm "chân thật" để xây dựng một thế giới quan hoàn toàn khác trước.
Nếu là Tu Chân giả dưới Nguyên Anh, đạo tâm lại không kiên định, qua một loạt thủ đoạn như vậy, rất có khả năng sẽ tin tưởng bộ lý niệm kia không chút nghi ngờ, cuối cùng biến thành Tu Tiên giả!
Lý Diệu hừ lạnh một tiếng trong lòng.
Hắn đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh, đạo tâm và thần hồn dung làm một thể, là phần tử cực kỳ ngoan cố, tuyệt không khả năng bị một phen lý luận và vài đoạn câu chuyện tẩy não.
Hắn chỉ mắt lạnh bàng quan, nhìn xem những Tu Tiên giả này rốt cục còn có thủ đoạn gì!
Trước mặt Lý Diệu, tinh cầu màu vàng nâu càng lúc càng lớn, có thể nhận ra đây là hành tinh thứ tư tính từ Hằng Tinh, có được tầng khí quyển và hải dương của riêng mình.
Hình ảnh dần dần vượt qua tầng khí quyển, góc nhìn hạ thấp xuống, mỗi chi tiết trên tinh cầu đều hiện lên rõ nét.
Ai cũng có thể thấy được, đây là một tinh cầu văn minh phát triển rất cao, được cải tạo và kiến thiết trên quy mô lớn. Trên đại lục bao la, khắp nơi hiện đầy thành thị giống như tổ ong, dùng một loại thông đạo chân không bán trong suốt nào đó nối liền với nhau.
Tất cả thành thị đều là nhà cao tầng, nối tiếp san sát, quy mô không ít thành thị thậm chí còn khổng lồ hơn cả Thiên Đô thị Tinh Diệu Liên Bang!
Chỉ là, tất cả thành thị đều trống rỗng, không một chút sinh khí, dù là kiến trúc hoa mỹ nhất cũng hiện đầy rỉ sắt và bụi bậm.
Cảnh này giống như vô số tòa mộ bia đứng sừng sững, vô thanh vô tức kể ra giai đoạn huy hoàng trước kia.
Để lại ấn tượng khắc sâu nhất cho Lý Diệu là quảng trường ở trung tâm một thành thị trong đó, nơi đó có một pho tượng cao hơn trăm mét, là một nam tử trẻ tuổi tay chống nạnh, tay kia chỉ hướng mặt trời.
Từ gương mặt bừng bừng sinh cơ và thân hình tráng kiện, có thể lờ mờ thấy được phong thái không chút sợ sệt, dũng cảm tiến tới của người ở thế giới văn minh nhân loại này!
Chỉ tiếc, giờ đây, pho tượng lại gỉ sét loang lỗ, ý cười bị bụi bậm và vết bẩn bao phủ, khắp nơi trên thân pho tượng toàn là dấu vết cứt chim và dây leo mọc ngập đầu.
Pho tượng vốn rực rỡ, nay biến thành màu nâu xám, cây cỏ mọc lan tràn, rách rưới tả tơi.
Giọng nói thâm trầm của Tô Trường Phát vang lên từ sau lưng Lý Diệu: "Sau đây ta muốn giới thiệu cho Lý đạo hữu về câu chuyện của ba đại thiên thế giới. Từ khi đế quốc Tinh Hải sụp đổ, bọn hắn đều hấp thu một bộ phận tinh hoa của văn minh đế quốc, là nhóm đầu tiên phục hưng, dưới sự dẫn dắt của Tu Chân giả, bước lên đỉnh cao huy hoàng!"
"Nhưng mà, chính vì Tu Chân giả không biết tiết chế thương cảm, vì thói giả nhân giả nghĩa tư lợi, cùng với lý niệm ngu xuẩn không tiếc hết thảy thủ hộ người bình thường, khiến cho ba thế giới này dần dần bước lên con đường tự hủy hoại, cuối cùng diệt vong."
"Bọn hắn diệt vong không phải vì dị tộc Tinh Không xâm lấn, cũng không phải thiên tai hay kiếp số, càng không liên quan gì tới đế quốc Chân Nhân Loại chúng ta!"
"Trên thực tế, một thế giới Tu Chân giả trong đó đã tự hủy diệt trước khi đế quốc Chân Nhân Loại ra đời! Để lại cho chúng ta chỉ là một đống thi hài, một tòa mộ bia, một bài học vô cùng khắc sâu!"
"Đây là thế giới đầu tiên, Bàn Long giới!"
Thế giới chung quanh Lý Diệu khẽ run lên, lần nữa huyễn hóa ra toàn bộ Tinh Đồ của Bàn Long giới.
"Bàn Long giới tương tự như Phi Tinh giới các ngươi, cùng là một đại thiên thế giới hoang vu có mười mấy tinh vực, nó nằm ở phụ cận Hoàn Đô của đế quốc Tinh Hải xưa kia, được coi là một thế giới tương đối màu mỡ, cũng không sa vào chiến hỏa nghiêm trọng, thế nên chỉ một hai ngàn năm sau khi đế quốc Tinh Hải sụp đổ liền từ từ phục hưng!"
Hình ảnh lóe lên, có thể thấy được vô số nhân loại áo quần kỳ dị đang đào móc di tích ở Bàn Long giới, thăm dò dị tinh, xây dựng rầm rộ, trùng kiến văn minh.
Tuy hoàn cảnh vô cùng ác liệt, nhưng trên mặt ai nấy đều lóng lánh quang mang hi vọng và hạnh phúc, giống như trong lồng ngực có một ngọn lửa đang thiêu đốt hừng hực.
"Chỉ có điều, phân bố tài nguyên ở Bàn Long giới hết sức đặc thù, Bàn Long tinh, hành tinh mẹ, cũng là hành tinh duy nhất có thể cư trú tự nhiên là nơi cực kỳ thiếu thốn tài nguyên Tinh Thạch. Tuyệt đại bộ phận tài nguyên Tinh Thạch đều nằm ở các tinh cầu hoàn cảnh ác liệt phía rìa ngoài Bàn Long giới, cách hành tinh mẹ rất xa!"
Lý Diệu khẽ gật đầu, tình cảnh của Phi Tinh giới cũng tương tự như vậy.
Có lẽ, đây là đặc tính chung của thế giới do nhiều tinh vực tổ thành.
Tô Trường Phát tiếp tục nói: "Ngay từ đầu, người Bàn Long người còn chưa ý thức được điểm này, dựa vào lượng tài nguyên không mấy phong phú của hành tinh mẹ vẫn phát triển ra được văn minh tương đối cao !"
"Văn minh càng tiên tiến, lượng Tinh Thạch tiêu hao lại càng lớn, rất nhanh, Bàn Long tinh bùng nổ nhân khẩu, các loại tài nguyên gần như khô kiệt!"
"Lúc này, người Bàn Long lại khai quật ra được mấy di tích thời đại đế quốc Tinh Hải, rốt cục đã có được nhận thức tương đối thanh tỉnh về vị trí thế giới mình đang sống!"
"Sau khi biết được toàn bộ tài nguyên Tinh Thạch chôn dấu ở tầng nông bề mặt Bàn Long tinh đã tiêu hao gần như không còn, dù đào móc thế nào cũng không khai thác thêm được, tất cả người Bàn Long đều chấn kinh!"
"Ha ha, Lý đạo hữu, nếu ngươi là người lãnh đạo văn minh Bàn Long, gặp phải tình huống này ngươi sẽ làm gì?"
Lý Diệu không cần nghĩ ngợi, buột miệng nói: "Điều này thì đơn giản, lập tức tổ chức hạm đội khai thác, tới tinh cầu giàu tài nguyên xa xôi đào quáng!"
"Không sai, đây là lối suy nghĩ chính xác nhất, bất luận tinh cầu nào, trước khi tài nguyên khô kiệt, đều phải tìm cách nhảy ra hành tinh mẹ, đi thăm dò những tinh cầu giàu tài nguyên khác!"
"Nếu trước khi tài nguyên khô kiệt, bọn hắn nắm giữ được kỹ thuật đi thuyền trong Tinh Hải vô cùng cao minh, nhảy ra hành tinh mẹ, phóng tới Tinh Hải, văn minh liền có thể bảo tồn, tiến vào giai đoạn phát triển tiếp theo."
"Nếu sau khi tài nguyên khô kiệt bọn hắn vẫn không thể nhảy ra hành tinh mẹ, liền sẽ vĩnh viễn bị khốn chết ở đây, trừ phi may mắn có văn minh đẳng cấp càng cao kịp thời phát hiện bọn hắn!"
Tô Trường Phát thở dài một tiếng, nói: "Vấn đề của người Bàn Long là ở chỗ, tính lừa gạt của hành tinh mẹ thật sự quá mạnh!"
"Ngoại trừ tài nguyên Tinh Thạch ra, Bàn Long tinh phân bố rất nhiều sản vật và mỏ kim loại dồi dào, quả thực cái gì cần có đều có, khí hậu cũng khá là ổn định, xác suất xảy ra thiên tai mang tính hủy diệt là cực nhỏ, lại không có Yêu tộc và Thiên Ma quấy rối, là động thiên phúc địa thích hợp nhất cho sinh mạng sinh sôi nảy nở!"
"Dù tài nguyên Tinh Thạch thiếu thốn, nhưng đại bộ phận đều cất chứa ở tầng nông trên bề mặt, độ khó khi khai phát cực nhỏ, thậm chí có lượng lớn tinh quáng lộ thiên, đá một cước cũng có thể đá ra quặng thô Tinh Thạch, khiến người sinh ra ảo giác, tưởng lầm ở tầng càng sâu dưới mặt đất còn ẩn chứa mạch khoáng Tinh Thạch phong phú."
"Cho nên, một đoạn thời gian rất dài, người Bàn Long vẫn cho rằng hành tinh mẹ cực kỳ giàu tài nguyên, đất rộng của nhiều, không gì không có!"
"Bọn hắn hoàn toàn không vội vàng thăm dò tinh thần đại hải, mà dồn toàn bộ tài nguyên vào kiến thiết hành tinh mẹ, biến Bàn Long tinh thành tiên cảnh nhân gian, cải thiện hoàn cảnh sinh tồn, đừng nói Tu Chân giả, đến cả người bình thường cũng có thể sống cuộc sống xa hoa, tiêu pha vô độ!"
"Ai nấy đều cho rằng cuộc sống như vậy có thể kéo dài mãi mãi, ai nấy đều chỉ cần làm việc sáu tiếng đồng hồ mỗi ngày, một tuần 2 ngày nghỉ, nghỉ đẻ ba năm, các loại phúc lợi như lương hưu thành là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Ai nấy đều muốn làm những công việc thoải mái, có tính sáng tạo, ngành giải trí, cờ bạc, dịch vụ phát triển chưa từng thấy. Còn những việc cơ bản cần đến tay chân thì không ai muốn làm, công nhân làm những công việc này hơi tí lại dùng lý do xâm phạm nhân quyền tiến hành bãi công, yêu cầu rút ngắn thời gian, cải thiện hoàn cảnh làm việc, cùng với phúc lợi và tiền lương cao hơn!"
"Cuộc sống vô ưu vô lự đó kéo dài suốt 300 năm, không biểu hiện ra bất cứ vấn đề gì, Bàn Long giới nghiễm nhiên trở thành điển hình của thế giới Tu Chân giả và người bình thường sống chung hòa thuận, tuyệt đối là thế ngoại đào nguyên đảm bảo nhân quyền tuyệt đối!"
"Chỉ tiếc, ngày lành cũng đến điểm dừng, tất cả tài nguyên Tinh Thạch ở Bàn Long tinh sắp tiêu hao cạn kiệt!"
"Sau khi phân tích lượng lớn bản đồ phân bố tài nguyên để lại từ thời đế quốc Tinh Hải, người Bàn Long nhận ra một tin tốt, một tin xấu."
"Tin tốt là, tài nguyên Bàn Long giới không hề cằn cỗi, còn ẩn chứa lượng lớn tài nguyên Tinh Thạch, đủ cho bọn hắn khai thác mấy ngàn năm."
"Tin xấu là, những mỏ tinh thạch này đều phân bố ở tinh vực xa xôi trong Bàn Long giới, trên những tinh cầu hoàn cảnh vô cùng ác liệt, tuyệt đối không thích hợp nhân loại sinh tồn!"
"Người Bàn Long may mắn có được hành tinh mẹ màu mỡ, trong mấy trăm năm không hề phát triển kỹ thuật đi thuyền Tinh Hải trên quy mô lớn."
"May mà bọn hắn nhà lớn nghiệp lớn, lại thêm lượng lớn di tích đế quốc Tinh Hải, chính như câu thuyền nát cũng có ba cân đinh. Sau khi điên cuồng khai quật, phân tích phỏng chế, rốt cục đã có được năng lực đi thuyền Tinh Hải và thu thập tài nguyên khoáng sản sơ cấp!"
"Chỉ có điều "
"Sau khi phân tích cẩn thận, giới chuyên gia học giả Bàn Long giới cho ra kết luận, bằng trình độ kỹ thuật trước mắt, muốn tới tinh vực xa xôi đào quáng, bất luận thế nào cũng phải trả giá hi sinh!"
"Nhất định sẽ có vô số thợ mỏ, bởi vì đủ loại nhân tố mà chết thảm trong dị tinh hắc ám!"
"Tỉ lệ tử vong tỷ lệ thuận với lượng Tinh Thạch bọn họ khai thác, muốn tài nguyên, phải cầm mạng người ra đổi!"
"Tính sơ bộ, mỗi khai thác một tấn quặng thô Tinh Thạch, có thể phải chết mất ba đến năm thợ mỏ!"