Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1328 - Chương 1295: Đạo Tâm Thượng Thứ

Chương 1295: Đạo tâm thượng thứ Chương 1295: Đạo tâm thượng thứChương 1295: Đạo tâm thượng thứ

Lý Diệu và Quá Xuân Phong trợn mắt há hốc mồm.

Đã không phải vì Tô Trường Phát vô liêm sỉ vượt qua bọn họ tưởng tượng, cũng không phải bởi vì bọn họ thật sự không thể nào phản bác.

Mà là chấn động bởi Tô Trường Phát thế mà sẽ ngây thơ đến loại trình độ này ―― chẳng lẽ lão cho rằng sính vài câu miệng lưỡi lợi hại, mình sẽ ngoan ngoãn thả người sao?

Khóe mắt Lý Diệu giật giật.

Hắn tuyệt đối không tin Tô Trường Phát sẽ là người nhàm chán như vậy, lão gia hỏa này chính là nhân vật linh hồn trong ba người tu tiên!

Tâm tư xoay chuyển thật nhanh, Lý Diệu nháy mắt đã hiểu ý đồ của Tô Trường Phát, cũng cảm giác được cái gai kia như ẩn như hiện ở đáy lòng mình.

“Quá đại ca, mượn một bước nói chuyện.”

Lý Diệu đem Quá Xuân Phong gọi ra ngoài phòng giam.

“Người tu tiên này có phải đầu óc có bệnh hay không?”

Quá Xuân Phong cảm thấy không thể tưởng tượng, “Lão hẳn là sẽ không cho rằng, người tu chân chúng ta thật sự ‘ngây thơ’ đến loại trình độ này, tùy tiện nói nhảm mấy câu, sẽ đem lão thả đi chứ?”

“Lão không phải ý tứ này.”

Lý Diệu cười khổ nói, “Lão sợ sớm đã không để ý sống chết rồi, lão cũng không chờ mong tùy tiện nói mấy câu ma quỷ, thì có thể khiến bản thân thoát được, mấy câu nói đó là chuyên môn nói cho ta nghe.”

“Nói cho ngươi nghe?”

Quá Xuân Phong không hiểu, “Vì sao, có ý nghĩa gì chứ?”

“Lão muốn gieo xuống một cái gai ở đáy lòng ta, một hạt giống có khả năng trưởng thành làm ‘Tu tiên đại đạo’.”

Lý Diệu nghiêm túc nói, “Ta nhắm chừng có hai nguyên nhân.”

“Thứ nhất, một tay ta làm hỏng việc tốt của lão, đem lão hoàn toàn đùa giỡn, lão nhắm chừng đáy lòng cực kỳ khó chịu, hy vọng mượn dùng phương thức này, phá đạo tâm của ta.”

“Cho dù làm đạo tâm ta xuất hiện một khe hở, từ cảnh giới Nguyên Anh ngã xuống đến cảnh giới Kết Đan, coi như là báo thù rửa hận!”

“Thứ hai, có lẽ ở ngoài cực độ thống hận, lão cũng không từ bỏ hy vọng, muốn thử một lần cuối cùng, có thể đem ta chuyển hóa thành người tu tiên hay không.”

Quá Xuân Phong bật cười: “Chỉ bằng mấy câu nói nhẹ bẫng như vậy?”

“Có lẽ thế.”

Lý Diệu cực kỳ nghiêm túc nhìn Quá Xuân Phong, “Nói thật, mấy ngày nay ta luôn suy tư sự khác biệt giữa người tu chân cùng người tu tiên, nếu giữa đôi bên có một giới tuyến rõ ràng, vậy giới tuyến này rốt cuộc ở nơi nào? Hoặc là nói, căn bản không có một giới tuyến rõ ràng, chỉ tồn tại một mảng khu vực màu xám ái muội không rõ?”

“Thân là người tu tiên, Tô Trường Phát rốt cuộc phạm vào tội gì? Tinh Diệu Liên Bang chúng ta, rốt cuộc có quyền lực đi thẩm vấn cùng trừng phạt lão hay không? Mặc dù lão có hiềm nghi ‘nguy hại an toàn quốc gia’, nếu phải bị giam giữ, kỳ hạn loại giam giữ này là bao lâu? Nếu lão một mực không chịu thành thật khai ra, chúng ta có thể đại hình hầu hạ, mọi cách tra tấn đối với lão hay không?”

“Đáp án của mấy vấn đề này, thật là thứ ta muốn biết.”

Quá Xuân Phong cười nhạt: “Ngươi đây là lòng dạ đàn bà!”

“Có lẽ thế, nhưng một bộ phận của đạo tâm ta, chính là do ‘Lòng dạ đàn bà’ như vậy tạo thành, nếu một bộ phận này sụp đổ, đạo tâm của ta cũng liền phá, cảnh giới tuyệt đối xuống dốc không phanh!”

Lý Diệu trầm ngâm nói, “Hơn nữa như vậy, ta liền không trả lời được bản thân một vấn đề ―― nếu không có chút ‘lòng dạ đàn bà’ đó, vậy khác biệt của người tu chân cùng người tu tiên, rốt cuộc ở nơi nào?”

“Ha ha, có lẽ như vậy, ta sẽ rúc vào sừng trâu càng rúc càng sâu, không thể tự rút ra, cuối cùng diễn giả làm thật, thật sự biến thành một người tu tiên.”

“Nghĩ một chút ví dụ Lữ Túy cùng Chu Hoành Đao liền biết, có đôi khi, từ người tu chân biến thành người tu tiên là rất nhanh, có lẽ chỉ cần một giây.”

Quá Xuân Phong nghiêng đầu suy nghĩ hồi lâu, nói: “Ta hiểu rồi, lão gia hỏa này không phải giãy dụa cầu sinh, chỉ là muốn dùng đoạn lời này, lại thêm ‘jết cục thê thảm’ của mình, chôn xuống ở đáy lòng ngươi một hạt giống, một ngày nào đó, đem ngươi chuyển hóa thành một người tu tiên ‘vì đạt mục đích, không từ thủ đoạn’!”

“Đúng vậy.”

Lý Diệu gật đầu, “Cho nên, ta phi thường bức thiết muốn biết, chúng ta đem lão giam giữ lại như vậy, thậm chí trải qua vài ngày đại hình hầu hạ, áp bức thần hồn của lão, rốt cuộc có căn cứ pháp luật hay không?”

“Dù sao, lão từ đầu tới đuôi, quả thực chưa làm ra một chút nào hành vi đối địch với Tinh Diệu Liên Bang, thậm chí ở nháy mắt Hỏa Nghĩ Vương và giáo sư Mạc Huyền xâm nhập khoang chữa bệnh của lão, đã nộp vũ khí đầu hàng, toàn bộ quá trình tương đối phối hợp!”

“Nếu không có, ngươi sẽ ngăn cản chúng ta thẩm vấn?”

Quá Xuân Phong nhíu mày hỏi.

“Điều đó đương nhiên không có khả năng, dù sao người tu tiên này và căn cứ chiến tranh của lão ẩn chứa giá trị thật sự quá lớn, ta không có khả năng ngăn cản các ngươi.”

Lý Diệu nghĩ một chút, nói, “Nhưng, đáy lòng ta sẽ chôn xuống một cái gai, sẽ có chút nghĩ không thông, từ nay về sau, tất nhiên không thể đúng lý hợp tình, đối với tu luyện và chiến đấu đều tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng, thậm chí trong tương lai một ngày nào đó, bỗng nhiên ‘nghĩ thông suốt’, chỉ cần vì lợi ích liên bang, bất cứ việc gì cũng có thể buông tay đi làm!”

“Kết quả của nó chính là, ta liền biến thành người tu tiên như Lữ Túy, Chu Hoành Đao, Tô Trường Phát.”

“Hiểu.”

Quá Xuân Phong lấy ra vại trà thủy tinh trút một ngụm, dùng sức nhai bột trà, “Cho nên nói, vì không để ngươi ‘Anh hùng liên bang đặc cấp (cấp độ đặc biệt)’, ngôi sao tương lai của Tinh Diệu Liên Bang này bị đạo tâm phá diệt, chúng ta phải dùng phương thức hoàn toàn hợp pháp, tìm ra chứng cứ xác thực không thể nghi ngờ, để xử lý cả sự kiện?”

“Xấp xỉ vậy, có khó khăn sao?”

“Vậy đi, cho ta năm phút đồng hồ, ta nghĩ chút.”

Năm phút đồng hồ sau.

Lý Diệu mặt mày hớn hở về tới phòng giam.

Tô Trường Phát sụp mí mắt, có chút hồ nghi nhìn hắn.

“Vấn đề đã giải quyết, Tô tiền bối.”

Lý Diệu nhẹ nhàng nói, “Chúng ta quả thực không có bất cứ chứng cớ nào, chống dỡ cho toàn bộ lên án với ngươi, nhắm chừng ngươi rất nhanh sẽ khôi phục tự do.”

Tô Trường Phát sửng sốt, đáy mắt phát ra một tia hào quang mê hoặc, không hiểu Lý Diệu rốt cuộc đang làm cái quỷ gì, thật sự cứ như vậy đem lão thả ra?

“Nhưng có một điểm, hy vọng Tô tiền bối biết.”

Lý Diệu vội ho một tiếng, làm như có thật nói, “Sớm ở trước khi tinh hạm Chân Nhân Loại đế quốc các ngươi đi lên di tích nền văn minh Bàn Cổ, đoàn khảo sát Tinh Diệu Liên Bang chúng ta đã giành trước phát hiện nơi này, cho nên, chúng ta có lý do phi thường đầy đủ tuyên bố, nơi này đã sớm trở thành lãnh thổ của Tinh Diệu Liên Bang!”

Con mắt Tô Trường Phát hầu như nhìn thẳng, đọng lại hồi lâu mới một lần nữa chuyển động, yết hầu khàn khàn nói: “Cho nên?”

“Cho nên, Tô tiền bối trên thực tế là xúc phạm ‘tội nhập cảnh phi pháp’ trong pháp luật liên bang. Đương nhiên, chúng ta hiểu là Tô tiền bối đối với việc này cũng không biết tình huống, cho nên không chuẩn bị chính thức tố tụng đối với ngài, chỉ là tịch thu phương tiện giao thông nhập cảnh phi pháp của ngài, cũng tuyên bố ngài là ‘người không được hoan nghênh’ của nước ta, đem ngài trục xuất là được.”

Lúc này đến lượt Tô Trường Phát hồi lâu nói không ra lời, nhìn chằm chằm Lý Diệu thật lâu, mới cười lạnh nói: “Ý tứ trục xuất, có phải tịch thu toàn bộ pháp bảo của ta, rồi đem ta phóng ra ngoài tầng khí quyển đi chờ chết hay không?”

“Tuyệt đối không phải!”

Lý Diệu trịnh trọng lắc đầu, “Chúng ta quả thực sẽ đem ngươi phóng ra ngoài tầng khí quyển, nhưng khẳng định sẽ để ngươi mang theo đủ thức ăn nước uống, còn có thể cho ngươi một bộ quần áo phong bế kín đủ để sinh tồn vài ngày ở trong tinh hải!”

“Chúng ta sẽ đem ngươi phóng đến trên một tuyến đường cố định, nơi đó mỗi ngày đều sẽ có mấy chiếc chiến hạm vận tải đến từ Phi Tinh giới đi ngang qua, ngươi nhất định sẽ được cứu trợ!”

Trong cổ họng Tô Trường Phát như là nhét một cục băng: “Phi Tinh giới?”

“Không sai, Phi Tinh giới.”

Lý Diệu bổ sung một câu, “Chính là Phi Tinh giới kia vài năm trước từng bị người tu tiên quấy sinh linh đồ thán, chết mất vô số người thường.”

Tô Trường Phát hung hăng trừng mắt nhìn Lý Diệu.

“Mỗi một chi tiết, ta đều từng tỉ mỉ tự hỏi giúp Tô tiền bối, tổ quốc của ta làm như vậy, tuyệt đối hợp pháp luật và tinh thần chủ nghĩa nhân đạo, không bắt bẻ được gì cả!”

Lý Diệu khoanh tay nói, “Có thể giúp Tô tiền bối tranh thủ được đãi ngộ như vậy, ta cũng phi thường vui mừng, cảm thấy đạo tâm trong lồng ngực mình càng thêm tươi đẹp!”

Tô Trường Phát nhìn chằm chằm Lý Diệu không dời mắt, gằn từng chữ một nói: “Ta từ trước tới giờ chưa từng gặp người tu chân vô liêm sỉ giống như ngươi.”

Lý Diệu gãi cằm: “Có lẽ người tu chân không vô liêm sỉ như vậy, đã sớm bị vũ trụ tàn khốc đào thải rồi nhỉ?”

Tô Trường Phát nói: “Nói cách khác, chỉ cần ta không khai ra lượng lớn tình báo của Chân Nhân Loại đế quốc, cùng với toàn bộ bí mật của căn cứ chiến tranh, các ngươi sẽ đem ta giao cho người Phi Tinh ―― người Phi Tinh có thù sâu hận lớn với người tu tiên?”

“Nói từ trên kỹ thuật, chúng ta chỉ là đem Tô tiền bối trục xuất mà thôi, huống chi các ngươi một lần này đường xa mà đến, ban đầu chính là đến chinh phục Phi Tinh giới, đem ngươi giao cho người Phi Tinh, đạo tâm của ta cũng không có chút nào bất an.”

Lý Diệu nói, “Hơn nữa, ta không rõ, Tô lão đã lựa chọn đầu hàng, vì sao không muốn thống thống khoái khoái khai hết ra chứ?”

“Cái đó nào có giống nhau?”

Tô Trường Phát tức giận nói, “Đầu hàng chỉ là việc riêng của cá nhân ta, đánh không lại thì đầu hàng, giữ lại một tia sinh cơ, có lẽ còn có cơ hội Đông Sơn tái khởi, đây là lựa chọn chiến thuật, không đáng xấu hổ!”

“Nhưng ta khai ra tình báo có tính mấu chốt, lại vô cùng có khả năng tổn hại ích lợi chỉnh thể của nền văn minh nhân loại!”

“Ta chung quy là lão già thối hơn hai trăm tuổi, mặc dù sợ chết nữa, cũng không sợ đến trình độ phải bán đứng toàn nhân loại, để sống trộm qua ngày!”

Lý Diệu ngạc nhiên nói: “Cái đó và ích lợi chỉnh thể của nền văn minh nhân loại có quan hệ gì?”

“Đương nhiên là có liên quan.”

Tô Trường Phát nói, “Trải qua mấy ngày nay tìm hiểu, ta đã nhìn ra, Tinh Diệu Liên Bang các ngươi tuy nằm ở góc tinh hải, thế đơn lực mỏng, nhưng lại là mặt trời mới lên, dã tâm bừng bừng, rất có chút hương vị Thánh Minh ngày xưa!”

“Trước mắt các ngươi chỉnh hợp lực lượng ba đại thế giới, lại phát hiện một di tích nền văn minh Bàn Cổ quy mô to lớn như thế, lại bị các ngươi đạt được lượng lớn tình báo của đế quốc, càng là như hổ thêm cánh!”

“Một khi liên bang quật khởi, đế quốc sẽ hai mặt đối địch, nếu tiêu hao ở trên người các ngươi quá nhiều tài nguyên cùng lực lượng, thì càng không có thừa sức đi đối kháng Thánh Minh!”

“Nhỡ đâu bị Thánh Minh chiến thắng đế quốc, văn minh nhân loại sẽ hoàn toàn bị ‘Chí Thiện Chi Đạo’ trấn áp, trọn đời không thể siêu sinh! Ngươi nói, thế này có phải tổn hại ích lợi chỉnh thể của nền văn minh nhân loại hay không?”

“Hê hê, Khấu Như Hỏa tên mãng phu kia đốt cháy hết sinh mệnh, chính là vì để Bàn Cổ tộc nhìn thấy đảm phách cùng dũng khí của nhân loại chúng ta! Ta lão già thối này, nếu là vì sống thêm mấy chục năm, liền bán đứng tất cả, ngày sau xuống Cửu U hoàng tuyền, nào có mặt mũi đi gặp Khấu Như Hỏa chứ?”
Bình Luận (0)
Comment