Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1342 - Chương 1309: Vừa Huyễn Vừa Thực

Chương 1309: Vừa huyễn vừa thực Chương 1309: Vừa huyễn vừa thựcChương 1309: Vừa huyễn vừa thực

Long Vân Tâm từng nghe nói về trận chiến Tạp Lan.

Đó là một vòng mấu chốt nhất Vũ Anh Kỳ ở trên con đường đi thông đỉnh phong quyền lực, sau đó tất cả hoành đồ bá nghiệp cùng gió mây biến ảo đều bởi vậy dựng lên.

Ở trong một trận chiến này, Vũ Anh Kỳ “hy sinh” tám trăm vạn bình dân và thương binh trên Tạp Lan tinh, đem bộ chỉ huy tối cao quân xâm lược của Thánh Minh một lưới bắt hết, thuận thế tiếp thu lượng lớn vật tư quân sự của Thánh Minh, cũng gắt gao khống chế mười mấy thế giới biên cảnh.

“Hy sinh tám triệu, cứu vớt mấy chục tỷ” rốt cuộc có đáng giá hay không, vấn đề rất rối rắm này, ở trên thi biện luận của đại học Phi Tinh, cũng là đề biện luận hot thường xuyên xuất hiện.

Long Vân Tâm cũng từng lướt qua tự hỏi.

Nhưng khi đó, cô thoải mái ngồi ở trong sô pha, hưởng thụ nhiệt độ thoải mái cùng thức ăn ngon, cùng ba năm người bạn tri kỉ ở chung một chỗ, hoặc là từ thị giác nghị viên thậm chí nghị trưởng của nước cộng hóa Tinh Hải, hoặc là từ thị giác của Hắc Tinh đại đế Vũ Anh Kỳ, thậm chí là từ góc độ “người đời sau” vượt qua Vũ Anh Kỳ cùng cao tầng nước cộng hóa Tinh Hải để dối đãi, thuần túy là một loại bàn suông.

Cô chưa bao giờ thử, từ thị giác của một người thường lúc ấy sinh hoạt ở trên Tạp Lan tinh, để đối đãi chuyện này.

Không, không thể nói “đối đãi”, mà là tự mình “cảm nhận” chuyện này, trở thành người đích thân trải qua lịch sử.

Long Vân Tâm gian nan nuốt một ngụm nước bọt, cảm giác yết hầu vừa tanh vừa cứng, thần hồn như rơi vào hầm băng, lục phủ ngũ tạng hoàn toàn đông lại.

Quanh thân lại nóng rát vô cùng, làn da phát ra đau đớn như lửa thiêu, giống như hồ quang trong thế giới hư ảo xâm nhập, thẳng đến giờ phút này còn lưu lại sâu trong xương tủy.

Cô vươn cái tay có chút phát run, lại lựa chọn nhân vật thân phận khác nhau của trò chơi.

Những người này...

Hoặc là thợ mỏ vẫn luôn sinh hoạt ở trên Tạp Lan tinh, ở trong giếng mỏ không có ánh mặt trời, lặng lẽ không gợn sóng kính dâng sinh mệnh, đào móc ra quặng thô tinh thạch.

Hoặc là người nhà của thợ mỏ và đám chuyên gia tinh luyện kim loại, giáo viên, thầy thuốc, y tá, người bán hàng ở khu sinh hoạt.

Thậm chí là các binh sĩ, anh hùng chiến đấu ở trong một giai đoạn trước chiến đấu bị thương nặng, không kịp dời đi.

Tuy đều là từng cái tế bào nho nhỏ không bắt mắt nhất trong toàn bộ văn minh, ở trên người bọn họ cũng có vô số câu chuyện đặc sắc động lòng người.

Vốn chỉ là thợ mỏ thanh niên bình thường tầng dưới chót nhất, ở sau khi kẻ xâm lược Thánh Minh chiếm lĩnh Tạp Lan tinh, cầm lấy xèng quang năng tấn công cùng máy phá quặng thô, ở dưới lòng đất mạng nhện dày đặc, sâu trong đường mỏ quặng vết nứt ngang dọc, trở thành thành viên đội du kích xuất quỷ nhập thần.

Các thầy thuốc, y tá, người bán hàng ban đầu làm việc ở khu sinh hoạt, thì lá mặt lá trái, ngoài phục tùng âm thầm chống đối, đem lượng lớn vật tư giấu đi, vụng trộm trợ giúp đến chỗ sâu nhất của mỏ quặng.

Các anh hùng chiến đấu bản thân bị thương nặng, tay nắm tay, vai kề vai, chống gậy, đỡ lẫn nhau, hướng tinh hạm Thánh Minh rợp trời rợp đất phóng đi.

Long Vân Tâm khắc sâu ấn tượng nhất, là một nữ giáo viên trẻ tuổi trên Tạp Lan tinh.

Ở sau khi chiến hỏa xâm nhập tinh cầu nho nhỏ này, cô đứng ra, bảo vệ hơn hai mươi học sinh tiểu học của lớp học.

Cô vụng trộm giấu một lá quốc kỳ nước cộng hóa Tinh Hải, còn một lần lại một lần dạy bọn nhỏ hát quốc ca nước cộng hóa Tinh Hải.

Khi bên ngoài truyền đến tiếng tinh hạm gầm rú đinh tai nhức óc, những thanh âm non nớt này đã ngưng tụ thành tường thành cuối cùng.

Hát rồi hát, cô sẽ rơi lệ đầy mặt nói: “Vô luận trôi giạt đến nơi nào của tinh hải, đều vĩnh viễn đừng quên quê nhà của mình, nhớ kỹ, chúng ta đến từ nước cộng hóa Tinh Hải, đến từ Tạp Lan tinh, chúng ta đều là người Tạp Lan!”

Nhưng tất cả cái này ――

Vô luận là đội viên du kích ương ngạnh chống đối, quân nhân thương tật tàn phế anh dũng bất khuất, bình dân kiên trì nho nhỏ, tiếng ca thanh thúy của giáo viên cùng bọn nhỏ... Đều không có chút tác dụng.

Bởi vì, vô luận “điều kiện thắng lợi” của mỗi một nhân vật trò chơi là gì, bọn họ đều không có khả năng kiên trì đến khi bình minh đến.

Kết cục của mọi người đều giống nhau, bị cơn bão sấm sét đến từ lòng đất hoàn toàn cắn nuốt, theo quê hương Tạp Lan tinh của bọn họ cùng nhau hóa thành bột phấn!

Không có kỳ tích, không có siêu cấp anh hùng, không có gió đổi chiều và tuyệt địa phản kích, hủy diệt là tương lai duy nhất của bọn họ!

Đây là một trò chơi vĩnh viễn cũng không thể thắng lợi, thậm chí cũng không thể xưng là “trò chơi”, mà là toàn bộ tin tức mô phỏng, “manga đi ngang qua sân khấu” thẩm thấu lòng người nào đó.

Lại có một loại sức hấp dẫn không nói nên lời, hấp dẫn Long Vân Tâm một lần lại một lần chơi tiếp, lần lượt thể nghiệm lúc tận thế của Tạp Lan tinh đến, hỉ nộ ái ố, thất tình lục dục, khát khao cùng tiêu tan, hy vọng cùng tuyệt vọng cuối cùng của các cư dân Tạp Lan!

Một đoạn manga đi ngang qua sân khấu cuối cùng, tập trung tiêu cự trên thân nữ giáo viên kia.

Khi Vũ Anh Kỳ trước đó chôn bom tinh thạch thiết lập sâu trong Tạp Lan tinh, đem tài nguyên Tử Lôi Tinh của cả tinh cầu dẫn nổ hết thảy, ở trên đường chân trời nhấc lên sóng triều sấm sét ngập trời, nữ giáo viên là người đầu tiên phát hiện.

Cô lập tức nhảy lên, dang hai tay, nghênh đón sóng to sấm sét, lớn tiếng hò hét, đem toàn bộ đứa nhỏ đều bảo vệ ở phía sau mình.

Giống như là trong trò chơi bọn họ trước kia thường xuyên chơi “diều hâu bắt gà con”, cô sắm vai diều hâu, thủ hộ mỗi một “con gà con” sau mông.

Nữ giáo viên dùng tư thái như vậy, chống lại Hắc Tinh đại đế sắp thành lập Chân Nhân Loại đế quốc.

Mặc dù ánh sáng mạnh mẽ làm cô lâm vào mù trong nháy mắt, sâu trong đôi mắt cảu cô vẫn toát ra từng đám lửa lấp lánh.

Cô nghênh đón sóng to sấm sét, không chút dao động, không nhượng bộ chút nào, thẳng đến trước khi cô và bọn nhỏ cùng nhau bị hồ quang xé thành mảnh vụn, hóa thành sương khói, vẫn duy trì tư thái như vậy, giống như là pho tượng dùng vật chất thần bí nào đó tạo ra.

“Phù... Phù... Phù... Phù...”

Long Vân Tâm gắt gao che mặt, mặc cho nước mắt từ trong kẽ ngón tay chảy ra, ở trong khoang trò chơi không tiếng động run rẩy thật lâu, mới thoáng khôi phục.

Đây quả thực là một trò chơi có độc!

Nhưng cô lại sốt ruột không chờ được muốn thử nhiều nội dung trò chơi hơn nữa.

Mặc dù là nữ hài tử như cô không thích chơi loại trò chơi sách lược quân sự, ở sau khi trải qua mọi thứ trên Tạp Lan tinh, cũng sốt ruột không dằn được muốn chơi hết toàn bộ trò chơi, muốn lựa chọn trở thành nghị viên, tướng lĩnh trung ương quân, giới chủ thế giới biên cảnh nước cộng hóa Tinh Hải, đi dốc hết khả năng, ngăn cản Vũ Anh Kỳ, ngăn cản Hắc Tinh đại đế, ngăn cản Chân Nhân Loại đế quốc!

Thở phào một hơi, cảm giác được sâu trong não vực mơ hồ phát đau, Long Vân Tâm biết đây là di chứng của việc thời gian dài ở lại trong khoang trò chơi, cảm giác thời gian vặn vẹo nghiêm trọng.

Không thể chơi nữa.

Cô nhìn lướt qua thời gian, chuẩn bị rời khỏi khoang trò chơi.

“Ồ, thế mà đã trôi qua nửa ngày!”

Long Vân Tâm âm thầm chậc lưỡi.

Cô là một người năng lực tự khống chế rất mạnh, bình thường cũng không có thói quen sa vào thế giới trò chơi.

Nhưng trò chơi《 văn minh 》này quả thực có ma lực văn chương không cách nào hình dung, làm người ta muốn ngừng mà không được, căn bản không dừng được.

Choáng váng rời khỏi khoang trò chơi, xung quanh có không ít bạn học cũng đã hoàn thành thí nghiệm, lại không líu ríu, hưng phấn dị thường như lúc mới tới, mỗi người cuộn mình ở trong góc, trầm mặc tự hỏi, biểu cảm trên mặt khi thì hoảng hốt, khi thì mê mang, khi thì chợt hiểu ra, cực kỳ ngoạn mục.

Thậm chí có mấy nữ sinh tình cảm phong phú, giống với Long Vân Tâm nước mắt chảy như chuỗi ngọc trai.

Có lẽ, bọn họ cũng đã chơi tới thẻ tư liệu《 đế quốc quật khởi 》, nhưng nhìn thấy lại không phải “Đế quốc quật khởi”, mà là từng tiểu dân hủy diệt đi!

“Cô Long!”

Nhìn thấy Long Vân Tâm đi tới, mấy nữ sinh như ở trong dòng nước xiết bắt được cọng cỏ cứu mạng, tất cả đều xông tới.

“Trò chơi này thật quá đáng sợ, văn minh kéo dài, thật sự là gian nan như vậy sao?”

“Em, em thật sự không biết nên chọn như thế nào! Vừa mới bắt đầu lúc em chơi nền văn minh Vũ Anh, cảm thấy người Sa Man thật đáng giận, mà người Vũ Anh lại quá thiện lương, quả thực thiện lương quá mức! Nhưng sau khi em thay nhân vật, sắm vai một nữ tử Sa Man ở trong đại sa mạc nóng bức sinh lão bệnh tử, bảy tám đứa nhỏ đều bị yêu thú cắn nuốt, bị bệnh tật đoạt đi sinh mệnh, em lại cảm thấy, chỉ cần có thể để con của em được hưởng cuộc sống như người Vũ Anh, em nguyện ý trả giá tất cả, chuyện gì cũng có thể làm, thần ma nào cũng nguyện ý tin tưởng!”

“Tạp Lan tinh! Tạp Lan tinh! Tạp Lan tinh hủy diệt thật sự là không thể tránh khỏi sao? Trước kia em vẫn không biết, ‘tám triệu người’ rốt cuộc là khái niệm gì, bây giờ em đã biết, có lẽ...”

Các nữ hài tử khóc không thành tiếng.

Bình thường lúc này, sớm có các nam sinh nhiệt huyết sôi trào tới “anh hùng cứu mỹ nhân”, cợt nhả an ủi các nữ sinh, thuận tiện chiếm chút hời nho nhỏ.

Nhưng hôm nay, một ít nam sinh vừa hoàn thành thí nghiệm cũng ngồi ở bên cạnh khoang trò chơi, hốc mắt hãm sâu, hai mắt đăm đăm, lẳng lặng suy tư, hồn treo nơi cành cây, mất hồn mất vía.

Long Vân Tâm có chút không chịu nổi, miễn cưỡng tìm cớ nói muốn đi tìm Lý Diệu, ở dưới sự chỉ dẫn của nhân viên công tác, thoát khỏi trung tâm trò chơi.

Lý Diệu đang ở trong một gian nhã xá phía sau trung tâm trò chơi, cùng một trưởng giả mặt mũi hiền lành, tiên phong đạo cốt, đầu bạc phiêu dật chuyện trò vui vẻ.

Thấy Long Vân Tâm tiến vào, hắn lập tức đi lên đón.

“Các ngươi sao có thể khai phá ra một trò chơi tràn ngập ma lực như vậy?”

Long Vân Tâm không để ý khách sáo, nói thẳng, “Nó căn bản không phải một ‘trò chơi’ nhỉ? Toàn bộ văn minh trong trò chơi, đều là từng tồn tại chân thật, hơn nữa tất cả đều đã hủy diệt, đúng hay không?”

“Đúng vậy.”

Lý Diệu thản nhiên thừa nhận, “Chúng ta ở sau khi tiếp thu căn cứ chiến tranh của Chân Nhân Loại đế quốc, đối với các đơn nguyên pháp bảo đều dỡ ra nghiên cứu, trong đó căn phòng bí mật dùng để tẩy não cho người tu chân, đem người tu chân chuyển hóa thành người tu tiên, càng là trọng điểm nghiên cứu của chúng ta!”

“Chúng ta phát hiện, ở trong một ‘phòng tẩy não’ này, cất giữ không chỉ có riêng ba đoạn lịch sử văn minh suy vong đơn giản như vậy, mà là nhiều tới mấy chục nền văn minh tu chân khác nhau.”

“Có lẽ, người tu tiên có thể căn cứ đặc điểm đối tượng tẩy não, để lựa chọn tài liệu tẩy não độ phù hợp cao nhất đi!”

“Chúng ta lấy các tài liệu tẩy não này làm cơ sở, lại thêm các tài liệu người tu tiên thổi phồng Hắc Tinh đại đế võ công hiển hách, không ngừng hoàn thiện và cường hóa, cuối cùng liền biến thành 《 văn minh 》 và một thẻ tư liệu đầu tiên《 đế quốc quật khởi 》của nó!”

“Về phần nói, nội dung trò chơi có phải chân thật hay không, đương nhiên không phải hoàn toàn chân thật.”

“Một mặt, trong số liệu nguyên thủy của Chân Nhân Loại đế quốc, khẳng định có lượng lớn thành phần thêm mắm thêm muối, không nhận thức được, cũng không thể hoàn toàn tin tưởng.”

“Mà ở trong quá trình cải biên thành trò chơi, chúng ta cũng hy vọng thêm vào nội dung đa nguyên hóa hơn, để nguyên nhân mỗi một thế giới bị ‘hủy diệt’ càng phong phú hơn chút, càng có ý nghĩa phổ biến hơn.”

“Cho nên, nó cũng không phải loại ‘chân thật’ trăm phần trăm phù hợp lịch sử đó.”

“Nhưng toàn bộ logic giải toán, còn có nhân vật mô phỏng làm ra đủ loại phản ứng, đều vô hạn tiếp cận ‘chân thật’, nói cách khác, ở sâu trong tinh hải mênh mông, quả thực ‘có khả năng’ xảy ra những việc này!”
Bình Luận (0)
Comment