Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1341 - Chương 1308: Thẻ Tư Liệu

Chương 1308: Thẻ tư liệu Chương 1308: Thẻ tư liệuChương 1308: Thẻ tư liệu

“Thì ra cái gọi là chế độ làm việc ‘chín chín sáu’, đối với người thường sẽ tạo thành tàn phá lớn như thế, quả thực không phải cuộc sống của con người!”

“Toàn bộ hệ thống kinh tế đều lấy phúc lợi cao làm cơ sở để vận chuyển, nếu tùy tiện tiến hành cải cách kịch liệt, quả thực tạo thành rung chuyển cực lớn đối với cuộc sống của người thường, ở trên bảng biểu kinh tế, bọn họ chỉ là từng dãy số có thể cân nhắc lợi hại, hy sinh bất cứ lúc nào, nhưng ở trong cuộc sống hiện thực, bọn họ lại người sống sờ sờ, có được thất tình lục dục, biết oán giận thậm chí phản kháng!”

“Đi tinh cầu tài nguyên biên thùy tinh hải đào quặng, quanh năm suốt tháng đối mặt bóng tối vô tận, còn có tỉ lệ tử vong ở mức cao mãi không giảm uy hiếp, mỗi một tấn tinh thạch khai thác ra, đều mang theo vết máu loang lổ, khó trách đại bộ phận người Bàn Long đều là mặt mày đau khổ!”

“Nền văn minh Bàn Long mấy ngàn năm qua chưa phát triển quá nhiều kỹ thuật di chuyển trong tinh hải, muốn từ không thành có tạo ra một hạm đội tinh hải, thật sự quá khó! Người thường bớt ăn bớt mặc mười mấy hai mươi năm, cũng không nhất định có thể nhìn thấy tiến triển rõ ràng, như là ở đêm tối mờ mịt dạo chơi, mãi không thấy được phương hướng bình minh, đổi là ai cũng chịu không nổi!”

Khi Long Vân Tâm nhìn thấy nhân vật mình sắm vai, từ bộ dáng ban đầu thiếu nữ thanh xuân xinh đẹp, đầy sức sống, từng bước một biến thành hình dung tiều tụy, mặt đầy nếp nhăn, bị gánh nặng cuộc sống ép không thở nổi, đáy lòng không khỏi sinh ra suy nghĩ vô cùng rối rắm.

Thiếu nữ này sinh ra ở “thời đại hoàng kim” trước khi tài nguyên thiếu thốn, từ nhỏ đã lớn lên trong hũ mật, ngây thơ, vô ưu vô lự, đem tất cả hạnh phúc khoái hoạt trong cuộc sống đều coi là đương nhiên.

Nhưng, ngay sau khi cô và người chồng ngây thơ thiện lương tương tự kết hôn được ba ngày, chính phủ liền tuyên bố nền văn minh Bàn Long tiến vào thời đại “hành quân quang vinh”, sẽ trên diện rộng cắt giảm phúc lợi, kéo dài thời gian làm việc, cưỡng chế dự trữ cùng mua trái phiếu chính phủ, toàn thể quốc dân đều thắt lưng buộc bụng, đi ủng hộ xây dựng hạm đội tinh hải.

Khi Long Vân Tâm xem đến nơi đây, rất có cảm giác tự làm tự chịu.

Bởi vì chính sách tương tự, cô vừa rồi ở lúc đảm đương quan chấp chính cao nhất, đã từng hạ đạt vài lần.

Lúc ấy, cô cũng mạnh như thác đổ, nắm thái độ ôm hết toàn cục để đối đãi tương lai của nền văn minh Bàn Long, lại chưa từng nghĩ, thay đổi như vậy đối với người thường mà nói ý nghĩa điều gì.

Sau khi tiến vào thời đại “hành quân quang vinh”, nữ tử Bàn Long bình thường cô sắm vai, cuộc sống như căn phòng thủy tinh tinh xảo đó đã bị vô tình đánh nát.

Giờ làm việc kéo dài trên diện rộng, tiền lương lại giảm bớt một nửa ―― mặc dù là một nửa tội nghiệp này, cũng phải lại chia ra một nửa, cưỡng chế cất giữ ở trong tài khoản chỉ định của “Ngân hàng khai phá tinh hải”, lấy mười năm làm kỳ hạn, không đến mười năm muốn lấy ra, chẳng những không có lợi tức, ngay cả tiền vốn cũng sẽ giảm bớt một lượng lớn!

Đầu tư lượng lớn tài nguyên vào trong việc xây dựng hạm đội tinh hải, giá hàng trên xã hội tăng cao, tiền giảm giá trị, lòng người hoảng sợ.

Lạm phát và khủng hoảng kinh tế mỗi hai ba năm sẽ bùng nổ một lần, đến cuối cùng không thể không thực thi chế độ bán phân phối (1 nửa bao cấp) nghiêm khắc, mới miễn cưỡng ổn định cục diện.

Lớp khăn che mặt dịu dàng giữa cô cùng người chồng rất nhanh đã bị hiện thực nghiêm khắc xé nát. Người chồng ban ngày ở nhà xưởng bị vắt cạn mồ hôi và máu, trở nên càng ngày càng trầm mặc, càng ngày càng mẫn cảm, càng ngày càng khó tiếp cận.

Hôn nhân của hai người còn có quan hệ gia đình với nhau đều ở bên bờ sụp đổ.

Cuối cùng có một ngày, bên ngoài lại truyền đến tin tức xấu, tinh hạm đào quặng loại mới nhất hao phí lượng vốn khổng lồ tạo ra, lại một lần nữa tuyên bố thí nghiệm thất bại, ở trong vụ nổ lớn đem tài nguyên vô số người thắt lưng buộc bụng vận chuyển ra ngoài đều lãng phí vô ích hết!

Mọi người rốt cuộc không kiềm chế được lửa giận ở đáy lòng, trào ra ngoài đường du hành kháng nghị, bao gồm “chồng” của Long Vân Tâm ở bên trong!

Long Vân Tâm biết xí nghiệp chỗ “chồng” nàng bởi vì nguyên vật liệu thiếu thốn đối mặt đóng cửa, hắn đã nhiều ngày tâm tình cực tệ, ngẫu nhiên sẽ còn đối mặt vách tường, hai mắt đăm đăm, tự nói một mình.

Long Vân Tâm không yên lòng, ra ngoài đường, ở trong đám người chen chúc lớn tiếng kêu gọi tên chồng.

Phía trước bỗng nhiên nhấc lên một luồng khí nóng rực, một đám khói đen đặc bốc lên!

Theo một đợt tiếng kinh hô xé tim xé phổi, Long Vân Tâm nghe được tiếng rít của đạn tinh thạch nổ xé rách không khí ―― đó là thanh âm cuối cùng cô nghe được trong một ván chơi này.

“A!”

Long Vân Tâm từ trong trò chơi đột nhiên bừng tỉnh, không biết khi nào thoát ly tâm tính của người xem, hoàn toàn lâm vào trong đó.

Cô như vừa mới thoát đi một cơn ác mộng, thở dốc gần một phút đồng hồ, nhịp tim mới dần dần ổn định.

Nhưng, đem chi tiết của đoạn cuộc sống người thường này lần lượt loại bỏ, hơi thở của cô lại gấp rút hẳn lên.

Bởi vì cô phát hiện, đây không phải chính là đoạn chuyện lúc cô chơi ván thứ hai, từ trấn áp biến thành đồ sát đó sao?

“Thì ra là thế, bây giờ lấy thân phận người thường trải qua tất cả, đều là bản thâ ta vừa rồi một tay tạo thành!”

Long Vân Tâm mơ hồ cân nhắc đến ý nghĩa thật sự của trò chơi《 văn minh 》này.

Cô không thích mô phỏng kinh doanh cùng đối chiến sách lược, nhưng đối với nhân vật sắm vai thì lại không phản cảm.

Kế tiếp, cô lại sắm vai mười mấy nhân vật khác nhau trong nền văn minh Bàn Long, nhưng bọn họ có một đặc điểm chung, tất cả đều là tiểu nhân vật, người thường nước chảy bèo trôi.

Trong đó có chủ tịch công hội lo lắng hết lòng muốn tranh thủ thêm cho hội viên một ít quyền lợi.

Còn có binh sĩ quân đội bình thường tham dự trấn áp vào đồ sát.

Cũng có thợ mỏ đi xa trên tinh cầu tài nguyên biên thùy tinh hải đào quặng, cuối cùng bởi vì sự cố chết thảm ở sâu trong mỏ quặng, mất xác.

Còn có người nhà thân nhất của các thợ mỏ gặp nạn này.

Càng tiếp xúc đến góc tầng dưới chót, các mặt xã hội nền văn minh Bàn Long, tâm tính Long Vân Tâm liền trở nên càng rối rắm, càng phức tạp.

“Tài nguyên trên một tinh cầu là có hạn, muốn khiến văn minh sinh sôi không thôi, kéo dài mãi, nhất định phải nhảy ra khỏi hành tinh mới được!”

“Nhưng, nhảy ra khỏi hành tinh lại nói dễ hơn làm, vô cùng có khả năng lãng phí mấy chục năm thời gian, tiêu hao tài nguyên con số thiên văn, ở vô số gia đình trình diễn từng màn thảm kịch, nhưng kết quả vẫn là công dã tràng giỏ trúc múc nước!”

“Một văn minh muốn phát triển, thậm chí cũng không nói chuyện gì phát triển, chỉ là sinh tồn kéo dài ở trong vũ trụ mênh mông, cũng thật sự quá khó, quá khó, quá khó!”

Long Vân Tâm cảm khái không thôi.

Cô vốn còn muốn lựa chọn nhiều văn minh hơn, thử một phen cuộc sống người thường của Dược Xoa giới, Vũ Anh giới thậm chí Sa Man giới.

Nhưng, phía dưới giao diện chính lại xuất hiện một hàng chữ nhỏ lập lòe ánh sáng vàng, hấp dẫn sức chú ý của cô.

Tựa như cô ở trong quá trình trò chơi vừa rồi, thỏa mãn một số điều kiện đặt sẵn, mở ra một mô khối hoàn toàn mới của trò chơi.

Mô khối đó là một thẻ tư liệu của trò chơi《 văn minh 》, tên là 《 đế quốc đích quật khởi (sự quật khởi của đế quốc) 》.

Ở phía trên năm chữ to lấy sắt thép đúc, mơ hồ tản ra hương vị khói thuốc súng này, còn có một lá cờ tia chớp màu đen che cả bầu trời, dưới chiến kỳ, là một hình cắt màu đen đội nón mang giáp.

Mấy năm gần đây, một ít lời đồn về Chân Nhân Loại đế quốc, ở phố lớn ngõ nhỏ của tam giới đều truyền bá rất mạnh, bao gồm con đường Hắc Tinh đại đế quật khởi, cũng có mấy chục phiên bản chuyện xưa bay khắp trời.

Long Vân Tâm lập tức đoán được, thẻ tư liệu này hẳn là kể lại lịch sử sau khi Vũ Anh Kỳ tới nước cộng hóa Tinh Hải, từng bước một quật khởi, cướp đoạt quyền lực cao nhất, cuối cùng đăng cơ xưng đế, thành lập Chân Nhân Loại đế quốc.

Quả nhiên, trong giới thiệu của thẻ tư liệu kể đến, 《 đế quốc quật khởi 》 là dựa vào kho số liệu cùng sức tính toán khổng lồ của《 văn minh 》diễn sinh ra một thế giới hoàn toàn mới, bản đồ chủ yếu tập trung ở vùng nước cộng hóa Tinh Hải phồn hoa nhất thế giới nhân loại.

Người chơi có thể tự do lựa chọn sắm vai nhân vật, đã có thể là nghị viên hội nghị nước cộng hóa Tinh Hải, cũng có thể là chủ tông phái lớn lịch sử lâu đời, lại hoặc là tướng lĩnh trung ương quân bảo vệ xung quanh thủ đô, lãnh tụ dân bản xứ thế giới bán độc lập nơi biên cảnh... Lấy thân phận khác nhau, để tăng tốc, trì hoãn, ủng hộ hoặc là ngăn cản Chân Nhân Loại đế quốc xuất hiện.

Đương nhiên, nếu muốn, cũng có thể trực tiếp sắm vai bản thân Vũ Anh Kỳ, từ thị giác “Hắc Tinh đại đế”, đi kinh nghiệm con đường quật khởi màu đen kia của bản thân.

Nhưng bây giờ, tuyệt đại bộ phận mô khối công năng còn đang trong hoàn thiện, tất cả thân phận kể trên đều còn chưa thực hiện, người thí nghiệm có thể sắm vai, chỉ có vài nhân vật ít ỏi có thể đếm được.

Long Vân Tâm từ trong từng hàng tên thường thường không có gì lạ tùy ý lựa chọn một cái, hình ảnh ánh sáng trước mắt chợt lóe, như xuất hiện ở một thế giới hoàn toàn mới.

Lượng lớn tin tức cuồn cuộn không ngừng rót vào sâu trong não vực của cô.

Cô là một công dân bình thường của nước cộng hòa Tinh Hải, chồng là một chuyên gia kết cấu đường mỏ quặng lâu năm.

Mười năm trước, cô theo chồng cùng nhau đến tinh cầu tài nguyên nho nhỏ này an cư lạc nghiệp, cô làm việc ở tiểu học phụ thuộc khu vực khai thác mỏ, còn sinh ra hai cục cưng rất đáng yêu một trai một gái, cuộc sống ấm áp mà bình tĩnh, giống như cứ như vậy thiên trường địa cửu cũng rất tốt.

Chiến tranh đánh vỡ cuộc sống bình tĩnh của bọn họ, tinh cầu tài nguyên bị kẻ địch thế tới rào rạt chiếm lĩnh, bộ chỉ huy bên ta ban đầu bố trí ở nơi này vội vàng rút lui, lại đem đám bình dân bọn họ ném lại hết ở đây.

Bọn họ chưa từ bỏ chống cự, không ít tàn binh và thanh niên khỏe mạnh trong bình dân đều chui vào sâu trong đường mỏ quặng rắc rối phức tạp kiên trì tác chiến, phí công bảo vệ tôn nghiêm của nước cộng hóa Tinh Hải.

Chồng của cô tuy không trực tiếp gia nhập thế lực chống cự trong lòng đất, lại lấy tri thức chuyên nghiệp của mình, cung cấp trợ giúp cho thế lực chống đối, còn mạo hiểm sinh mệnh, đem nhà bọn họ coi là địa điểm hội nghị bí mật của thế lực chống cự.

Trò chơi ở trong đoan chuyện xưa của tiểu nhân vật không biết tên này đưa vào lượng lớn sức tính toán và hiệu quả đặc biệt nhuộm đẫm, xây dựng ra một thế giới thật giả khó phân biệt, làm Long Vân Tâm sinh ra cũng cảm giác hư ảo và chân thực.

Cô như là “nhìn” thấy mình ôm con gái, dắt con trai, làm bộ như tản bộ ở cửa nhà, lại là đang trông chừng giúp thành viên tổ chức chống đối trong nhà.

Cô thậm chí có thể cảm nhận được rõ ràng loại tâm tình khẩn trương, lo lắng, phẫn nộ, thù hận trộn lẫn cùng một chỗ, không thể dùng văn chương hình dung đó của mình.

“Kẻ địch sẽ phát hiện tổ chức chống đối tồn tại không, nhỡ đâu bị phát hiện, bọn hắn sẽ trả thù chúng ta như thế nào?”

“Quân đội của chúng ta còn có thể đánh trở về không?”

“Bản thân ta không sao cả, nhưng con trai cùng con gái của ta, có thể trở lại trong lòng tổ quốc, bình an khỏe mạnh lớn lên không?”

Long Vân Tâm hoàn toàn đem bản thân thay vào đến trên người nhân vật của trò chơi, thấp thỏm lo âu nghĩ.

Đúng lúc này, cô bỗng cảm thấy mặt đất nhẹ nhàng run lên, ngay sau đó ngửi thấy một mùi cháy khét nồng đậm, trên đường chân trời lao ra mấy trăm hơn một ngàn đạo hồ quang màu lam tối, giống như là một vạn ngọn núi lửa chứa đầy sấm sét đồng thời bùng nổ!

Cô nhìn thấy vô số tinh hạm kẻ địch hốt hoảng cất cánh, còn chưa đột phá vòng trói buộc của lực hấp dẫn đã bị hồ quang đuổi kịp, xé rách cùng vỡ nát!

Nhưng cô còn chưa kịp khen hay, lôi điện đã hóa thành một làn sóng lớn rợp trời rợp đất, quét ngang toàn bộ tinh cầu, đối xử bình đẳng, đem toàn bộ kẻ địch, chiến sĩ tổ chức chống đối, bao gồm cô và hai đứa trẻ ở bên trong toàn bộ bình dân cắn nuốt hết thảy!

Long Vân Tâm một lần nữa từ trong trò chơi giãy ra.

Toàn thân lạnh tới mức giống như một người chết, chỉ có răng kịch liệt va chạm, phát ra tiếng “Ken két”.

Cô đã biết mình sắm vai là ai.

Là một trong tám trăm vạn bình dân ở trong “trận chiến Tạp Lan”, bị Hắc Tinh đại đế “Hy sinh”.
Bình Luận (0)
Comment