Chương 1363: Yêu hỏa hố sâu!
Chương 1363: Yêu hỏa hố sâu!Chương 1363: Yêu hỏa hố sâu!
Nhớ lại hành vi của mình sau khi tới Hỏa Lỗ thành trại, giống như vẫn luôn bị đối phương dắt mũi đi.
Toàn bộ bố cục của đối phương từng vòng lồng vào nhau, từng tầng tiến dần lên, quả thực không có chút sơ hở.
Hắc Nguyệt tôn giả tuy âm hiểm giả dối, nhưng kế sách như vậy, hắn là tuyệt đối không nghĩ ra được.
Nghe danh đã lâu Côn Bằng Chi Chủ Hàn Nguyên Thái là kiêu tướng trí dũng song toàn trong Quỷ Tần bát bộ, phụ tá đắc lực của Hàn Bạt Lăng, đây nhất định là ra từ tay hắn, quả nhiên danh bất hư truyền!
Giết chết một chiêu thảo sứ, triều đình có thể phái người thứ hai, người thứ ba... Phái một trăm người cũng được.
Nhưng nếu hình tượng Đại Kiền vương triều bị hoàn toàn đánh nát, lòng người mất hết, tất cả đều không thể vãn hồi nữa.
Lăng Thủ Kính liên thanh cười khổ.
Không sai, hắn là trong nháy mắt đã nhìn thấu tất cả cái này, lại có ích lợi gì chứ, chẳng qua là mã hậu pháo mà thôi.
Quả nhiên, hướng Hỏa Lỗ thành trại truyền đến từng đợt tiếng huyên náo, vô số cây đuốc tạo thành rồng lửa uốn lượn mà đến, đều là tù trưởng, động chủ, trại chủ, vu sư... đại nhân vật địa vị tôn sùng trong vu man trăm tộc.
Bọn họ vốn đều là được Hắc Nguyệt tôn giả mời đến, quan sát Bách Thắng Đại Lôi ba ngày sau.
Giờ phút này lại trở thành nhân chứng tốt nhất, có thể tận mắt thấy hoạt động “Không tuân thủ quy củ, không biết xấu hổ vô sỉ” của Đại Kiền vương triều.
Do đó, lão tộc trưởng Hỏa Lỗ bộ tộc tự dưng chết bất đắc kỳ tử, chậu cứt này úp đến trên đầu triều đình, tựa như cũng không có gì không ổn.
Rường cột đã nghiêng, tất cả đều không thể vãn hồi, đáy lòng Lăng Thủ Kính tuyệt vọng còn hơn con gái gấp trăm lần.
Quả nhiên, Hắc Nguyệt tôn giả căn bản không để ý tới Lăng Lan Nhi nghi vấn, chỉ là cười có chút hòa ái với cô, lộ ra hàm răng trắng lóa, dùng thanh âm khẽ không thể nghe thấy nói: “Nghe danh đã lâu Tử Cực Kiếm Tông là huyền môn chính tông, một bộ 《 Tử Cực Hỗn Nguyên Diệu Pháp 》 thuần khiết hùng hậu, là bí pháp dưỡng khí luyện hồn hạng nhất, Lăng tiểu hữu trẻ tuổi như vậy đã có thể xông lên cảnh giới Kim Đan, nghĩ hẳn cũng đem《 Tử Cực Hỗn Nguyên Diệu Pháp 》 tu luyện đến mức tận cùng, dưỡng ra một thân máu thịt tuyệt không thể tả?”
“Ta dừng lại ở Nguyên Anh kỳ sơ giai mấy chục năm, không biết cắn nuốt bao nhiêu tinh huyết cũng không tiến thêm, bây giờ có cơ thể Kim Đan này của Lăng tiểu hữu, có lẽ cũng có thể xông lên Nguyên Anh kỳ trung giai nhỉ? Ha ha, ha ha ha ha!”
Sắc mặt Lăng Lan Nhi tái nhợt.
Tuy chưa hoàn toàn nghe hiểu ý tứ đối phương, nhưng Hắc Nguyệt tôn giả lấy thân Nguyên Anh tôn quý, hướng cô phóng ra khí tức không có ý tốt, lại là thứ cô căn bản không thể ngăn cản.
Bị loại ánh mắt cực độ tà ác đó của Hắc Nguyệt tôn giả đánh giá cao thấp, cô giống như dê con được tắm rửa sạch sẽ, đã rơi vào trong miệng sài lang, bị răng nanh sắc bén chậm rãi ma sát.
Xung quanh tiếng người ồn ào, vô số vu man tộc trưởng và vu sư đều kêu ngao ngao chạy tới quanh doanh địa của Hỏa Vô Cữu.
Lúc này, chân trời đã thiêu đốt ra ánh bình minh đầu tiên, như đốm lửa cháy lan ra đồng cỏ, rất nhanh đỏ rực nửa bên trời, đem mọi thứ xảy ra trong doanh địa chiếu rọi càng thêm rõ ràng.
Cha con Lăng gia cùng nhiều Huyền Hổ Thiết Vệ như vậy xuất hiện ở trong doanh địa của Hỏa Vô Cữu, còn có khắp nơi có mảnh thi thể cùng máu chảy thành sông, đây đều là chứng cứ không thể cãi lại!
“Dũng sĩ trăm tộc Vu Nam, nhìn xem hoạt động vô sỉ không biết xấu hổ của bọn người Trung Nguyên này!”
Tà khí trên mặt Hắc Nguyệt tôn giả chợt tắt, chậm rãi bay đến giữa không trung, hoàn toàn là bộ dáng chính khí nghiêm nghị, không thể nhịn được nữa, giận dữ phá ải.
Hắn nháy mắt thay đổi một giọng điệu lòng đầy căm phẫn, gầm khẽ, “Chúng ta rõ ràng đã nói, cùng ở trước mặt toàn bộ thần ma Thập Vạn Đại Sơn phát lời thề máu, đem tranh đoạt vị trí tộc trưởng Hỏa Lỗ bộ tộc, đặt tới trên ‘Bách Thắng Đại Lôi’, dùng đảm phách cùng võ dũng của hai bên để quyết định!”
“Bọn người Đại Kiền ti tiện vô sỉ, khiếp đảm yếu đuối này, lại là không nói quy củ, thừa dịp trăng mờ gió lớn, đến đánh lén doanh trại Hỏa Vô Cữu, cũng giết chết vô số người Vu Nam chúng ta!”
“Bọn hắn sợ rồi, không dám ở trên lôi đài, đường đường chính chính cùng dũng sĩ chúng ta, cùng Vân Tần dũng sĩ so đấu, thế mà dùng loại thủ đoạn ác độc không thể lộ ra ngoài ánh sáng này!”
“Nếu không phải bị ta kịp thời đánh vỡ, bọn hắn nhất định sẽ giết chết Hỏa Vô Cữu!”
“Quy củ thần thánh chúng ta truyền lưu ngàn năm bị bọn hắn vũ nhục rồi! Tôn nghiêm của toàn bộ dũng sĩ Vu Nam bị bọn hắn vũ nhục rồi! Cả vùng núi non trùng điệp Vu Nam đại địa, đều bị bọn hắn vũ nhục rồi!”
Mỗi một chữ của Hắc Nguyệt tôn giả đều như một tia sét, nổ vang ở bên tai đám đông tu sĩ vu man cùng động chủ tù trưởng.
Hắc Nguyệt tôn giả ở trong Vu Nam trăm tộc địa vị tôn sùng, vu sư không ít bộ tộc đều có muôn vàn sợi quan hệ với hắn, huống chi chứng cớ ngay tại trước mắt nhiều Huyền Hổ Thiết Vệ như vậy, chung quy không phải là Hỏa Vô Cữu kiệu lớn tám người khiêng mời tới chứ?
Thủ đoạn của triều đình quá mức không biết xấu hổ rồi!
Tu sĩ vu man vốn đã đứng ở bên Hỏa Vô Cữu, tự nhiên ai cũng nổi giận, kêu quang quác.
Phái trung gian luôn theo gió lắc lư, lập trường bất định, cũng nhíu chặt lông mày, cảm thấy khinh thường vì loại thủ đoạn không thể lộ ra ngoài ánh sáng này của “Đường đường quân đội vương triều”.
Mặc dù tu sĩ vu man cùng động chủ tù trưởng luôn khuynh hướng Đại Kiền, đứng ở Lăng Thủ Kính cùng Hỏa Vô Kỵ bên này, cũng tránh không được mặt lộ ra sự xấu hổ, lập trường xảy ra dao động.
Đặc biệt các tu sĩ vu man ở trên tiệc rượu bị đám người Lăng Thủ Kính trút say, bây giờ hết cơn say tỉnh lại, đáy lòng lại sinh ra một tia lửa giận vô danh.
Có ý tứ gì, tập kích đêm chuyện lớn như vậy cũng giấu bọn họ, còn đem bọn họ trút say hết, đây không phải bày rõ không tin được bọn họ, lấy bọn họ làm ngụy trang sao?
Càng mấu chốt hơn là, nhiều tinh thạch cùng pháp bảo như vậy, hết thảy đều không có phần của bọn họ nữa nha!
Thế này, thế này quả thực quá không biết xấu hổ rồi, quá vô sỉ rồi, quá đáng hận rồi!
Trong lúc nhất thời, lòng người di động đến cực điểm, không có bao nhiêu tu sĩ vu man thực lòng đứng về bên Đại Kiền nữa.
Khóe miệng Hắc Nguyệt tôn giả cong lên một nụ cười âm hiểm lướt qua rất nhanh, cánh tay phải hung hăng vung xuống: “Giết sạch bọn hắn!”
Mấy trăm tên Quỷ Tần thiết kỵ Luyện Khí Kỳ trở lên, vừa rồi giống như khối băng hòa tan ở trong nước, luôn ẩn nấp ở sâu trong rừng rậm, không tra được một tia động tĩnh nào.
Giờ phút này lại là bùng lên, tạo thành mấy chục đầu mũi tên, cuốn lên sát khí ngập trời, lao về phía Huyền Hổ Thiết Vệ.
Tu sĩ vu man vốn đã bố trí bên ngoài doanh địa, trung với Hỏa Vô Cữu cũng nhảy ra diễu võ dương oai, chặn đường cá lọt lưới.
Hàn Nguyên Thái phụ tá đắc lực của Quỷ Tần nhiếp chính này, Côn Bằng Chi Chủ trên U Vân đại thảo nguyên, khống chế Long Lang yêu thú so với bò tót càng thêm cường tráng, so với báo săn càng thêm nhanh nhẹn, so với rắn độc càng thêm hung tàn, hướng Lăng Thủ Kính trực tiếp chà đạp tới.
Hắc Nguyệt tôn giả lại liếm môi, cười tủm tỉm tìm tới Lăng Lan Nhi!
“Vù vù vù vù!”
Mũi tên nhọn người Quỷ Tần, hết thảy đều là pháp bảo, khắc linh văn huyền ảo phức tạp, ở giữa không trung kích phát ra hình ảnh ánh sáng thiên biến vạn hóa, từng mũi tên nhọn thế mà có thể phân hoá ra bảy tám tia sáng, tạo thành hiệu quả mưa tên như thác, phủ đầu Huyền Hổ Thiết Vệ!
“Rầm!”
Lăng Thủ Kính trực tiếp bị Long Lang đánh bay ra bảy tám mét, khiên linh năng bảo vệ quanh thân tính cả áo giáp đều chia năm xẻ bảy, một ngụm máu tươi tiếp một ngụm máu tươi điên cuồng phun ra, căn bản không địch nổi Hàn Nguyên Thái một hiệp.
Nếu không phải Hàn Nguyên Thái có ý để vị “Đại Kiền thiên sứ” này tỏ ra chật vật hơn chút, chỉ sợ một lần chà đạp này, có thể đem hắn va đập tan xương nát thịt.
“Vù!”
Hoa lan bí kiếm của Lăng Lan Nhi ở giữa không trung nở rộ ra hào quang lấp lánh sáng lạn.
“Phốc!”
Một vòng khí đen mờ nhạt ngưng tụ thành bộ dáng vầng trăng, dễ dàng đem kiếm khí hình thái hoa lan chém thành hai đoạn, còn phóng ra như gợn sóng như “quầng trăng”, đem kiếm khí cắn nuốt hết.
Đối phương có hai Nguyên Anh tọa trấn, bên này lại chỉ có một Kết Đan sơ kỳ cùng một Kim Đan tội nghiệp, đây căn bản là một cuộc chơi không chút hồi hộp.
Lăng Thủ Kính, Lăng Lan Nhi và toàn bộ Huyền Hổ Thiết Vệ đều tuyệt vọng đến cực điểm, vẻ mặt cùng giống đầu kiếm tu Tử Cực Kiếm Tông lăn trên mặt đất như đúc.
“Việc hôm nay, chỉ chết mà thôi!”
Lăng Thủ Kính giãy dụa từ trên mặt đất bò dậy, vừa hộc máu, vừa điên cuồng hét lên, “Đại Kiền tu sĩ, thà chết không lùi!”
Đám đông Huyền Hổ Thiết Vệ, trên thân mỗi người ít nhất cắm ba năm mũi tên nhọn, cũng phát ra tiếng rống giận: “Lăng gia Hổ Bí, tử chiến không lùi!”
Trên mặt nữ kiếm tu Kim Đan Lăng Lan Nhi hiện lên một tia kinh hoảng và mê mang, sau một lát, bị kiên nghị lạnh lùng thay thế, trường kiếm chỉ Hắc Nguyệt tôn giả phía xa, kiếm khí xuyên qua ánh sáng mặt trời vừa mới từ trong núi dâng lên!
Hắc Nguyệt tôn giả cười ha ha, ở trên đất nhẹ nhàng điểm một phát, thân hình như trăng non trong mây đen khó mà nắm bắt, lướt về phía Lăng Lan Nhi.
Mắt thấy trò chơi sư tử vồ thỏ này sắp phải chấm dứt ở trong nháy mắt.
Quỷ Tần quý tộc Hàn Nguyên Thái vẫn luôn mặt không biểu cảm, thâm trầm như biển, khuôn mặt chữ điền miệng vuông mắt rông, cũng là vặn vẹo thành ma hoa hình.
“Cẩn thận phía sau!”
Hắn phát ra tiếng cảnh cáo sắc nhọn, hoàn toàn mất đi trấn định tự nhiên Nguyên Anh lão quái nên có, so với Lăng Thủ Kính vừa rồi nhìn thấy hắn xuất hiện còn khẩn trương hơn.
Hắn bỏ qua Lăng Thủ Kính nhẹ nhàng ho một tiếng có thể đánh chết, như mũi tên rời cung, bắn như điện về phía Hắc Nguyệt tôn giả!
Lúc này, Hắc Nguyệt tôn giả cách Lăng Lan Nhi cũng chỉ có một bước.
Mà phía sau lưng hắn, lại đối diện trung ương doanh địa, cái hố to ban đầu dựng lên quân trướng của Hỏa Vô Cữu.
Cái hố to này, là cạm bẫy Hàn Nguyên Thái và Hắc Nguyệt tôn giả đã sớm chuẩn bị sẵn, bên trong chôn lượng lớn Chưởng Tâm Lôi và dầu độc, quỷ hỏa, vừa rồi một hơi bẫy chết mấy chục tu sĩ vu man trung với Đại Kiền.
Lấy xác chết các tu sĩ vu man đó làm nhiên liệu, quỷ hỏa xanh lét, đốt tới giờ phút này vẫn chưa tắt, ngược lại ở lúc Hắc Nguyệt tôn giả từ trên hố to nhảy qua, lao về phía Lăng Lan Nhi, đột nhiên trở nên mãnh liệt!
Quỷ hỏa xanh lét, giống như có được sinh mệnh nhảy nhót không ngừng, sâu trong quỷ hỏa phát ra một đợt tiếng cười quái dị “Khặc khặc khặc khặc”, thế mà vươn hai cái xúc tu lửa to như mãng xà, một cái hung hăng vung về phía Hàn Nguyên Thái, một cái khác thì vô thanh vô tức cuốn về phía Hắc Nguyệt tôn giả!
“Bốp!”
Hàn Nguyên Thái không né không tránh, va chạm mạnh với một xúc tua trong đó, nhấc lên linh diễm kích động muôn tía nghìn hồng!
Chợt nghe thấy vài tiếng vang lạ “Xẹt xẹt xẹt xẹt”, vị Côn Bằng Chi Chủ trên U Vân thảo nguyên này phát ra tiếng kêu thảm thiết xé tim xé phổi, ngã về phía sau, đưa tay sờ loạn ở trên mặt!
Thì ra, trong yêu hỏa nhìn như hư vô mờ mịt, trống không một vật, thế mà còn ẩn chứa từng cây kim dài so với tơ tóc còn nhỏ hơn mấy lần!
Hàn Nguyên Thái vốn tưởng đối phương là thuần túy linh khí công kích, tự cao linh năng hùng hậu, không sợ cứng đấu cứng với đối phương một lần.
Không ngờ tồn tại quỷ dị này ẩn nấp ở trong hố sâu yêu hỏa, thế mà ti tiện như vậy, chơi một trò “Trong bông giấu kim”!
Mà kim dài lại không biết là dùng tài liệu, thủ pháp gì luyện chế, nhỏ như lông sói, mềm yếu không có xương, lấy sức cảm giác cấp bậc Nguyên Anh của hắn thế mà cũng không kiểm tra được!
Nhưng nó lại cứng rắn vô cùng, dễ dàng đâm thủng khiên linh năng bảo vệ của hắn, đâm thật sâu vào trong miệng mũi hắn!
Từng cây kim dài lông sói ẩn chứa thần thông quỷ dị, sau khi đâm vào mặt hắn, thế mà còn dụi dụi, như giòi trong xương khoan thẳng vào trong óc hắn!
“Đây là yêu thuật tà pháp gì!”
Hàn Nguyên Thái rất kinh hãi, như gặp quỷ vội vàng thối lui, toàn lực vận công bức ra cây kim lông sói, nào còn để ý được tới Hắc Nguyệt tôn giả?
Hắc Nguyệt tôn giả chỉ có Nguyên Anh kỳ sơ giai, thực lực so với Hàn Nguyên Thái càng kém hơn một bậc, huống chi xúc tu quỷ hỏa chủ yếu là nhằm vào hắn mà phát, không đợi hắn phản ứng lại, đã đem cả cái chân phải cuốn lấy, mấy chục cây kim độc ẩn nấp trong quỷ hỏa “Xẹt xẹt xẹt xẹt” đều đâm vào trong mạch máu của hắn, theo mạch máu tràn đi quanh thân!
“A!”
Hắc Nguyệt tôn giả chỉ cảm thấy mạch máu quanh thân đều gặp đau đớn như vạn con kiến cắn vào tim, linh khí vận hành hoàn toàn bế tắc!
“Bá!”
Ở trước mắt toàn bộ tu sĩ vu man, Huyền Hổ Thiết Vệ và Quỷ Tần thiết kỵ, chỉ thấy Hắc Nguyệt tôn giả bị xúc tu quỷ hỏa hung hăng túm, hoàn toàn không có sức phản kháng, đã bị túm vào trong quỷ hỏa xanh lét quấn quanh, giống như cái hố to sâu không thấy đáy!