Chương 1501: Linh Thứu điên cuồng!
Chương 1501: Linh Thứu điên cuồng!Chương 1501: Linh Thứu điên cuồng!
"Tạch tạch tạch tạch tạch tạch tạch...!"
Trong giáp ngực Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh bất ngờ truyền đến một tràng tiếng kim loại đứt gãy cổ quái, tay chân lập tức mất cân đối, bước đi có phần loạng choạng, giống như cự nhân uống say lảo đảo trong đại điện, pháp bảo dùng để cảm giác bốn phía dường như đều mất tác dụng, thiếu chút thì trượt chân vấp phải sàn bảo dưỡng sau lưng, chân đạp mạnh xuống đất, oanh ra dấu chân cực lớn.
Đây là biểu hiện Linh Năng mất đi khống chế, điên cuồng tràn ra!
Không đúng, không phải kết cấu bên trong đứt gãy, mà giống như... Có "tồn tại" nào đó đang tranh đoạt quyền khống chế Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh cùng Lôi Vân Tiên Quân!
"Đây là —— "
Sâu trong tư duy của Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh truyền đến tiếng than nhẹ kinh ngạc từ Lôi Vân Tiên Quân, sau đó than nhẹ biến thành tiếng thét lớn: "Không!"
Tất cả kinh mạch thủy tinh đỏ chói quanh thân Cự Thần Binh múa may cuồng loạn như là rắn độc, lại không công kích Lý Diệu và Yến Ly Nhân, ngược lại hung hăng công tới chỗ hiểm và các đốt ngón tay của chính mình!
Chỉ nghe "xuy xuy xuy xuy", mấy chục tiếng bạo vang, chúng bất ngờ quấn vào các đốt ngón tay của bản thân, tương đương với trói gô chính mình lại!
Thật sự quá kỳ quái!
"Chuyện gì xảy ra?"
Lý Diệu cũng chấn động.
Tình thế đột biến, hắn cường hành át chế không điều khiển Tinh Khải gào thét mà ra, nhưng lại cảm giác được bụi gai Linh Năng và hộ thuẫn quang diễm mặt ngoài Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh đều biến mất sạch sẽ giống như thủy triều rút đi!
Bất luận đã xảy ra chuyện gì, đây là cơ hội tốt nhất!
Lý Diệu và Yến Ly Nhân liếc nhau.
Ba tháng qua, hai người gần như sớm chiều ở chung, đấu kiếm với nhau, sớm đã hình thành ăn ý cực vi diệu!
Yến Ly Nhân không thốt một tiếng, thân hình như cục thịt "quay tròn" lướt đến giữa trời, mười ngón tay thô ngắn xòe ra, bốn khối Càn Khôn giới trên ngón tay phóng ra hào quang, một hơi lấy ra trên trăm thanh phi kiếm!
Tuy thứ Yến Ly Nhân yêu nhất chỉ có "thanh kiếm thứ tư" độc nhất vô nhị kia, nhưng thân là trưởng lão Tử Cực Kiếm Tông, kiếm tu mạnh nhất Cổ Thánh giới, bình thường tự nhiên cũng tiếp xúc với đủ loại bí kiếm thiên hình vạn trạng, chủng loại phong phú, trên trăm thanh phi kiếm này đều là trân phẩm được hắn sưu tầm, một ít trong đó càng được Lý Diệu tôi luyện qua, dài ngắn đủ loại, quang mang rực rỡ, trán phóng ra quang huy vô cùng vô tận, giao hòa với nhau, quả thực như một mảnh thác nước bằng ánh sáng!
Thác nước ánh sáng chợt hóa thành sóng trào mãnh liệt, tấn công tới khe hở trên giáp ngực Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh!
Động tác Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh thoáng ngưng trệ, ngưng trệ hơn cả vừa nãy bị trọng lực Phiên Thiên Ấn đè áp, không có vẻ gì là muốn trốn tránh!
Trong lúc đó đại trận phòng ngự dùng để dung hợp Linh Năng, quấy nhiễu sóng ánh sáng, ngăn cản công kích lại ảm đạm vô quang, mặc cho kiếm ý, kiếm quang và kiếm khí của Yến Ly Nhân tiến quân thần tốc, lần lượt trảm kích lên trên khe hở kia!
Khe hở vốn đã yếu ớt như tơ nhện lập tức bị xé toạc!
Có thể thấy được rõ ràng toàn bộ tầng kim loại đen sì hai bên khe hở đều biến thành màu vỏ quýt, dưới sự xung kích điên cuồng của kiếm khí, nhiệt độ bị đẩy lên tới mấy ngàn độ!
Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh liên tiếp lùi ra sau, dường như muốn thò tay chụp chết Yến Ly Nhân, nhưng cự trảo giơ lên giữa không trung nửa buổi, lại mãi không rơi xuống nổi, phảng phất pháp bảo và thần thông dùng để xác định mục tiêu đều đã mất đi hiệu lực.
Thời cơ lấy mạng là đây!
Đợt kiếm chiêu như gió táp mưa rào của Yến Ly Nhân vừa ngưng nghỉ, Lý Diệu đã từ bả vai Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh phi thân nhảy đến lồng ngực nó, "hưu hưu hưu hưu hưu hưu hưu", mấy chục khối Chưởng Tâm Lôi chuẩn xác men theo khe hở Yến Ly Nhân vừa xé toang, bắn vào trong buồng điều khiển Cự Thần Binh.
Sau đó lại là mấy chục khối, rồi lại mấy chục khối, tiếp sau vẫn lại là mấy chục khối!
"Thằng này rốt cục mang theo bao nhiêu Chưởng Tâm Lôi?"
Tề Trung Đạo, Hàn Bạt Lăng và đám siêu cấp Nguyên Anh đều trợn mắt há hốc mồm, hoài nghi "Linh Thứu Thượng Nhân" có phải dùng toàn bộ không gian trong Càn Khôn Giới để tồn trữ Chưởng Tâm Lôi?
Lý Diệu cười một tiếng dữ tợn, sau khi đầu nhập trên trăm khối pháp bảo tạc đạn chọn dùng Tinh Thạch thuần thuất, tinh tủy và nội đan linh thú luyện chế mà thành, hai tay hắn kết ấn, mười ngón hung hăng chúi xuống, điên cuồng hét lên một tiếng: "Bạo!"
Oanh oanh oanh oanh rầm rầm rầm!
Trong tư duy Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh truyền đến tiếng ầm vang đinh tai nhức óc, ngọn lửa do mấy vạn loại màu sắc tổ thành chui ra từ trong khe hở, lập tức lưu chuyển quanh toàn thân Cự Thần Binh!
Rầm rầm!
Cửa ra vào tư duy Cự Thần Binh mở ra!
"Quá, quá điên cuồng!"
Nhìn biểu hiện dũng mãnh vô song của Lý Diệu, Tề Trung Đạo, Hàn Bạt Lăng, Ba Tiểu Ngọc, Thích Trường Thắng... tất cả siêu cấp Nguyên Anh đều trợn mắt há hốc mồm!
Ngay cả “Hỗn Thiên Vương Thích Trường Thắng” nổi danh với phong thái hung hãn không sợ chết, dũng mãnh hào hùng cũng không khỏi hít sâu một hơi khí lạnh.
Dù hắn có "hạn tiêu bất diệt thể", nhưng cho tới bây giờ cũng chưa từng nghĩ tới có thể làm ra chuyện không thể tưởng tượng như vậy!
"Linh Thứu Thượng Nhân!"
Cái tên này, lần nữa khắc sâu trong nội tâm phần đông siêu cấp Nguyên Anh, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng bọn hắn!
Số tu sĩ cao giai còn đang kịch chiến quanh bốn phía càng là nghẹn họng trân trối, chấn kinh tới cực điểm!
Trong đại điện Cự Thần Binh nhất thời lặng ngắt như tờ, ai nấy bất giác đình chỉ chém giết, lẳng lặng nhìn xem Lý Diệu giữa trời, đều không thể tin hắn… hắn… hắn không ngờ lại cuồng mãnh như thế, cường hành bắn nổi Vân Tần kim nhân do "Thượng tiên" khống chế!
"Tiên, Tiên Quân!"
Không ít “chuẩn Tu Tiên giả” vừa mới hạ quyết tâm đầu nhập Lôi Vân Tiên Quân lập tức nhao nhao hô lớn, ai nấy đều thấy được tình hình Lôi Vân Tiên Quân có vẻ đang rất không ổn, bọn hắn hình như đã... Đầu hàng quá sớm!
"A!"
Trong khói đặc cuồn cuộn, Lôi Vân Tiên Quân thất thểu chui ra từ trong tư duy Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh, bộ dạng thống khổ vạn phần, Tinh Khải quanh thân mặc dù không bị Chưởng Tâm Lôi nổ tung, nhưng cũng bị nổ cho người đầy bụi đất, bề mặt phù trận mơ hồ, Linh Năng vận chuyển mất linh!
Lý Diệu cười lạnh một tiếng, cánh tay phải chẳng biết lúc nào đã quấn quanh Thanh Đồng Quỷ Trảo, hung hăng chộp lên đầu Lôi Vân Tiên Quân!
Lôi Vân Tiên Quân vì khống chế Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh, hẳn là đã sử dụng một bộ Tinh Khải chuyên dụng dùng để phóng đại sóng điện não, gia tăng cường độ thần hồn, lượng lớn cấu kiện pháp bảo đều chồng chất quanh mũ bảo hiểm và phụ cận bả vai, tạo nên một phần đầu to lớn.
Tạo hình như vậy đương nhiên không thích hợp cho vật lộn cận thân!
Hơn nữa lại bị dị biến sâu trong Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh quấy nhiễu, Lôi Vân Tiên Quân tựa hồ triệt để mất đi phương tấc, không kịp trốn tránh, bị Quỷ Trào của Lý Diệu bắt được!
"Hưu!"
Lý Diệu dùng hết khí lực toàn thân, hung hăng kéo hất lên, vung Lôi Vân Tiên Quân ra giữa trời!
Kiếm của Yến Ly Nhân và Long Dương Quân, Phiên Thiên Ấn của Tề Trung Đạo, Kim Cương hùng chưởng của Hàn Bạt Lăng, tẩu hút của Ba Tiểu Ngọc, tràng hạt và thiền trượng của Khổ Thiền đại sư, Liệt Diễm trảm mã đao của Thích Trường Thắng, Bạch Liên âm hồn sát của Vạn Minh Châu... Tám đại siêu cấp Nguyên Anh đồng loạt vây công Lôi Vân Tiên Quân, dù hắn có Tinh Khải phòng thân vẫn cứ bị đánh cho liên tục bại lui, hoàn toàn không sức đánh trả, Tinh Khải dần dần sụp đổ!
"Oanh!"
Lúc kiếm quang của Yến Ly Nhân và Long Dương Quân một trước một sau gần như sắp xỏ xuyên qua Tinh Khải của hắn, sau lưng Lôi Vân Tiên Quân đột nhiên tuôn ra một đoàn hỏa cầu sáng ngời.
Cùng thời điểm, mặt ngoài Tinh Khải hiện ra từng đạo khe hở sáng lóng lánh, khe hở không ngừng giao thoa và vươn dài, giống như lưới đánh cá bao trùm quanh thân.
Cuối cùng, từng phiến khải giáp bất ngờ bắn bay ra ngoài!
Lý Diệu biết rõ, đây là Tinh Khải khởi động công năng "giải thể khẩn cấp".
Hẳn là lò phản ứng bị xỏ xuyên, sắp sửa phát sinh nổ tung kịch liệt trong vài giây đồng hồ nữa, nếu không khẩn cấp bắn khải sư ra ngoài thì sẽ bị Tinh Khải của chính mình nổ chết.
Quả nhiên, lát sau, một khối đơn nguyên pháp bảo đen sì bắn ra từ sau lưng Tinh Khải đã phá thành mảnh nhỏ, nổ tung giữa không trung, hóa thành một mảnh đốm lửa đỏ rực, "xuy xuy xuy xuy" rơi vãi khắp mặt đất!
Lôi Vân Tiên Quân sớm đã bị rất nhiều siêu cấp Nguyên Anh đánh cho hấp hối, mất đi Tinh Khải tăng phúc và chống đỡ, lại bị sóng xung kích từ lò phản ứng nổ tung trùng kích, hắn kêu thảm một tiếng, đầu dưới chân trên, vô lực ngã xuống từ giữa không trung.
"Đừng giết hắn!"
Tề Trung Đạo và Hàn Bạt Lăng đồng thời cao giọng kêu to: "Người này đại có huyền cơ!"
Phần đông siêu cấp Nguyên Anh đương nhiên biết tên "Lôi Vân Tiên Quân" này mặc dù không phải là tiên nhân thực sự, nhưng trên người hắn nhất định cất dấu bí mật cực lớn, đương nhiên không thể cứ vậy giết đi.
Bọn hắn chỉ lạnh lùng tập trung vào đám cận vệ Hỏa Phượng quanh bốn phía, e sợ những người này hành động thiếu suy nghĩ, lần nữa làm ra dị biến.
Thình lình một đạo lưu quang dùng tốc độ vô cùng nhanh bắn về phía Lôi Vân Tiên Quân, bắt lấy hắn, rung lắc cuồng bạo thân thể hắn, như là hung hăng chà đạp một chiếc bao tải rách nát.
"Ngươi là ai! Ngươi rốt cuộc là ai? Ngươi không phải lão tổ nhà ta? Mấy năm này ngươi vẫn luôn gạt ta, gạt ta!"
Tiếng gầm rú khàn cả giọng kia tự nhiên là xuất từ “thiên cổ nhất đế” dã tâm bừng bừng muốn trung hưng Đại Càn, kết quả lại biến thành trò cười ngay trước mắt bao người, Phượng Hoàng Đế Chu Tông Hữu.
Quan hệ giữa Phượng Hoàng Đế và Lôi Vân Tiên Quân không giống bình thường.
Mấy năm trước, Chu Tông Hữu vẫn là người không được coi trọng trong tất cả hoàng tử, bị đày đi trông coi Tổ miếu "Lôi Vũ điện", mắt thấy không những cả đời mình, mà ngay cả đời đời con cháu đều sống trong tầm thường vô vị.
Giữa lúc đó, chính tên "Lôi Vân Tiên Quân" này lại xuất hiện với thân phận tổ tiên Chu gia, còn trở thành "sư tôn" mà hắn vô cùng sùng kính, không những hiển lộ các loại pháp thuật Tiên gia không cách nào tưởng tượng, phô bày rất nhiều chí bảo Tiên gia hoa hết cả mắt, thậm chí còn giúp hắn cướp lấy ngôi vị hoàng đế chí cao vô thượng!
Thủ đoạn và pháp bảo của Lôi Vân Tiên Quân không phải là thứ thế tục giới có thể có được.
Thủ đoạn mà hắn dạy cho Chu Tông Hữu càng là chưa từng thấy, chưa từng nghe.
Cho nên, Chu Tông Hữu luôn tin tưởng từ tận đáy lòng, rằng Lôi Vân Tiên Quân là tổ tiên của hắn đặc ý về lại thế gian để giải cứu Đại Càn, đồng thời cũng giải cứu mình!
Tông Hữu Tông Hữu, tên của hắn chẳng phải cũng vừa khéo hàm ẩn ý trời, nói rõ đời này hắn nhất định được "tổ tông phù hộ", làm ra một phen đại sự ư?
Thẳng đến bây giờ, Chu Tông Hữu đã trở thành "Phượng Hoàng Đế", lại tìm được Tiên Cung trong truyền thuyết, mọi thứ đều đang ở trên đỉnh cao!
Nhưng sau đỉnh cao là biến hóa nghiêng trời lệch đất, hắn thoáng chốc từ trên đỉnh cao quang mang vạn trượng hung hăng ngã xuống u cốc sâu không thấy đáy, té cho cơ hồ thịt nát xương tan!