Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1535 - Chương 1502: Thanh Âm Trong Hắc Khô Lâu!

Chương 1502: Thanh âm trong Hắc Khô Lâu! Chương 1502: Thanh âm trong Hắc Khô Lâu!Chương 1502: Thanh âm trong Hắc Khô Lâu!

Phượng Hoàng Đế giận không thể át, hắn triệt để điên cuồng, dùng sức kéo xé Lôi Vân Tiên Quân, chấn vỡ toàn bộ trang phục chiến đấu bao quanh, lộ ra một hình tượng lão giả tóc trắng xoá, mũi ưng, hốc mắt sâu hoắm.

Chợt nhìn quả có vài phần phong thái siêu phàm nhập thánh, tiên phong đạo cốt, đáng tiếc lúc này lại lấm lem máu tươi, gần như hôn mê, thoi thóp một hơi.

Trong kịch đấu vừa rồi, phần đông siêu cấp Nguyên Anh mặc dù bản thân không bị trọng thương, song ít nhất đều là giếng cạn đèn khô, Linh Năng tiêu hao rất nhiều.

Chỉ có Phượng Hoàng Đế là không tham chiến, hắn không biết rốt cục nên giúp bên nào, vẫn cứ duy trì dự trữ Linh Năng cường đại, linh diễm điên cuồng bành trướng, người khác rất khó ngăn cản hành động mất kiềm chế của hắn.

Chợt nghe "xoẹt" một tiếng, hắn hung hăng túm lấy mái tóc trắng xóa của Lôi Vân Tiên Quân!

Chính bản thân Phượng Hoàng Đế cũng hơi sững sờ, nhìn từng sợi tóc bạc như tơ trong lòng bàn tay mà không biết làm sao, rồi bỗng đột nhiên giơ hai tay lên trên đầu Lôi Vân Tiên Quân.

"Bệ hạ, đừng!"

"Tiểu hoàng đế, dừng tay!"

Tề Trung Đạo và Hàn Bạt Lăng đồng thời kêu lên, e sợ Phượng Hoàng Đế nộ khí công tâm, bất chấp tất cả giết chết Lôi Vân Tiên Quân!

Sắc mặt Phượng Hoàng Đế lại đầy vẻ cổ quái, hai tay như văn vê vắt mì, chà xát vò loạn một hồi trên đầu Lôi Vân Tiên Quân, không đến một giây, mười ngón co thành móng vuốt sắc bén, dùng sức xé mạnh, "bá" một tiếng, da mặt Lôi Vân Tiên Quân bị hắn kéo xuống!

"A!"

Tề Trung Đạo và Hàn Bạt Lăng gần như ồ lên cùng một lúc, lát sau, cả hai lại đồng loạt chấn kinh: "Hả?"

Da mặt Lôi Vân Tiên Quân bị giật xuống, nhưng không có cảnh máu tươi đầm đìa, huyết nhục mơ hồ, đây rõ ràng chỉ là một tầng tế bào hoạt tính giả làm màng da được luyện chế cực kỳ tinh xảo, là lớp ngụy trang gần như hoàn hảo!

Đằng sau bộ dạng lão giả tóc trắng mũi ưng lại là... Một gương mặt nữ tử ngăm đen, ngũ quan khá là sắc bén!

Lôi Vân Tiên Quân không ngờ lại là một nữ nhân, một nữ tử tuổi trẻ khí chất hệt như một đóa hoa hồng đen!

Đương nhiên, đã bị đánh cho thừa sống thiếu chết, dù hình dung khí chất nàng cao quý sắc bén thần bí thế nào cũng đều là dư thừa!

"Cái này!"

Phượng Hoàng Đế không ngờ vị lão tổ kiêm sư tôn mình kính như thần minh lại có bộ mặt thật là một nữ tử, nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải.

"Cái này!"

Tề Trung Đạo và đám siêu cấp Nguyên Anh cũng không nghĩ tới cái gọi là "vị khách Tiên giới " lại có bộ mặt thật thế này, bọn họ ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy đều sững sờ.

"Không thể nào?"

Ngay cả Lý Diệu đều âm thầm nhíu mày.

Nữ tử này nhất định là bộ đội đặc chủng tinh nhuệ của đế quốc Chân Nhân Loại, chẳng qua trọn cả sự kiện và quá trình đế quốc thẩm thấu tân thế giới “Tô Trường Phát” kể lúc xưa tựa hồ hơi có chỗ bất đồng, lực độ thật sự quá yếu!

Vì sao chỉ có một mình nàng?

Thực lực của nàng thoạt nhìn còn không bằng Tô Trường Phát và Khấu Như Hỏa, cùng lắm chỉ cao hơn Đường Thiên Hạc một chút, không giống như là thủ lĩnh của một chi "tiểu đội xâm nhập đến từ đế quốc".

Ngoài ra hơn mười tên cận vệ Hỏa Phượng kia thực lực còn yếu hơn cả nàng, toàn là dựa vào Tinh Khải mới miễn cưỡng chống đỡ, tám chín phần mười cũng không phải là thành viên quân viễn chinh đế quốc, mà là binh sĩ thổ dân được nàng chiêu mộ, dạy dỗ và khống chế tại Cổ Thánh giới mà thôi!

Vậy vấn đề là, nàng còn có đồng bạn khác nữa không? Nếu chỉ lẻ loi một mình, vậy rốt cục vì sao lại "lưu lạc" đến bước này?

"Đám đầu heo óc chó các ngươi, mở to hai mắt mà nhìn cho rõ!"

Vẫn là Hàn Bạt Lăng phản ứng nhanh nhất, tuy hắn cũng không hiểu ra sao, không biết chân tướng rốt cục thế nào, nhưng với sự nhạy bén như một thợ săn, lập tức nắm lấy cơ hội đả kích sĩ khí đối phương, cười ha ha nói với đám Tu Chân giả vừa nãy thuần phục "Lôi Vân Tiên Quân": "Đây chính là Tiên Quân của các ngươi, nhìn bộ dạng nàng bây giờ đi, có đáng để các ngươi thuần phục không? Nàng sẽ ban cho các ngươi Tiên gia chí bảo, thần thông vô thượng ư? Đúng là buồn cười!"

"Cái gọi là Lôi Vân Tiên Quân, chẳng qua là một tên nhãi nhép không biết chui ra từ đâu mà thôi, giờ nàng đã triệt để thất bại, các ngươi cũng đã đến bước đường cùng, đừng chống cự vô ích, đầu hàng đi!"

"Cả các ngươi nữa, cũng tương tự, trong vòng nửa nén hương, lập tức lột bỏ toàn bộ chiến giáp trên người, nếu không, giết không cần luận, thần hồn không lưu!"

Hàn Bạt Lăng thanh sắc câu lệ, sát khí đằng đằng.

Những lời sau cùng kia là nói với hơn mười tên cận vệ Hỏa Phượng.

Không cần hắn nhắc nhở, những Tu Chân giả trước kia hướng Lôi Vân Tiên Quân quỳ xuống thuần phục, đến sau lại bị ma quỷ ám ảnh ra tay với sư huynh đệ và đồng bào đều biết đại thế đã mất, tận thế hàng lâm, nguyên một đám mặt xám như tro, như tang cha mẹ!

Một niệm Thiên Đường, một niệm Địa phủ, lời này quả thực không sai chút nào, gần gần nửa canh giờ trước, bọn hắn còn là trưởng lão đức cao vọng trọng trong Tu Chân giới, là đường chủ thậm chí là chưởng môn, giờ phút này lại bị dày vò bởi vô số ánh mắt xem thường, rơi xuống kết cục thân bại danh liệt, vạn kiếp bất phục!

Hơn mười tên cận vệ Hỏa Phượng kia đều bị Lôi Vân Tiên Quân dùng bí pháp và cấm chế khống chế thần hồn, giờ Lôi Vân Tiên Quân thần chí mơ hồ, bọn hắn đều giống như Phượng Hoàng Đế, cấm chế hơi hơi lỏng đi, nhất thời không biết nên làm thế nào.

Tràng diện bỗng chốc sa vào trong im lặng quỷ dị.

Lý Diệu lại không chút quan tâm những ngững người này có đầu hàng hay không.

Toàn bộ chú ý của hắn đều tập trung trên thân Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh.

"Phù phù... Phù phù... Phù phù... Phù phù..."

Hắn ẩn ẩn cảm giác được, dù cho Lôi Vân Tiên Quân đã bị thoát ra từ trong tư duy Cự Thần Binh, nhưng sâu trong Cự Thần Binh vẫn còn ẩn núp tồn tại nào đó... Vô cùng cường đại, phát ra uy áp to lớn ngang bằng nhịp tim của Thần Ma!

Khí thế khiếp người còn kinh khủng gấp mấy lần Lôi Vân Tiên Quân khống chế Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh lúc nãy!

Rất nhanh, tất cả siêu cấp Nguyên Anh đều cảm giác được “tiếng tim đập” liên miên không dứt kia.

Ngoại trừ Lý Diệu ra, ai nấy đều lộ vẻ cả kinh, nghẹn họng trân trối nhìn chằm chằm Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh, trơ mắt nhìn linh diễm lần nữa thiêu đốt quanh thân nó, dần dần bao trùm bởi một đoàn khói đen thần bí!

Chiến đấu, vẫn chưa chấm dứt!

Hoặc nói cách khác, giờ mới bắt đầu!

Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh rõ ràng không người khống chế, vậy mà bất ngờ lần nữa hành động!

Nó nâng lên cánh tay phải, duỗi ra đoạn ngón tay gầy trơ cả xương, đầu ngón tay kích đãng lên một đoàn quang mang màu đỏ tươi gai mắt!

Da đầu đám siêu cấp Nguyên Anh, bao gồm cả Tề Trung Đạo, Hàn Bạt Lăng đều tê rần, trái tim gần như vỡ tung, sinh ra cảm giác sợ hãi tuyệt vọng không chỗ để trốn!

"Hưu!"

Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh nhẹ nhàng bắn ra, quang cầu màu đỏ tươi kia lập tức hóa thành một đạo chỉ đỏ nhanh như chớp, xuyên qua phần đông tu sĩ cao giai, gọn gàng mà linh hoạt chui vào mi tâm một gã trưởng lão Ngự Thú Trai!

Tên trưởng lão này vẫn không có phát giác được rốt cục đang xảy ra chuyện gì, thẳng đến khi phát hiện người khác đang nhìn mình bằng ánh mắt quỷ dị mới ý thức được không ổn, con mắt dần lồi lên giống như cá chết, hắn thò tay muốn bắt lên mi tâm, nhưng tay vừa đưa lên một nửa, từ trong mi tâm chợt vươn dài ra mấy chục đạo tia sáng màu đỏ tươi, giống như lưới cá bao bọc toàn thân, hung hăng thu lại, chặt đứt toàn bộ mạch máu, kinh mạch và cốt cách của hắn, thậm chí đến cả thần hồn cũng bị trực tiếp xoắn cho nát bấy!

Trưởng lão Ngự Thú Trai ngã xuống, đồng thời đầu ngón tay Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh lần nữa ngưng kết ra năm quang cầu màu đỏ tươi, đồng loạt phun về năm hướng khác nhau.

Dù nhìn rõ lộ tuyến công kích, lại không ai có thể trốn tránh!

Tiếp tục có năm tu sĩ cao giai ngày xưa quát tháo phong vân, giờ đến kêu thảm cũng không kịp phát ra, thậm chí biểu tình hoảng sợ gần chết cũng không kịp hiển hiện trên mặt, thì đã hóa thành năm cỗ thi thể!

Chớp mắt, Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh liên tục oanh giết sáu tu sĩ cao giai, nhưng vẫn không lây dính chút bụi trần.

So với bộ dạng sứt đầu mẻ trán, luống cuống tay chân vừa nãy lúc Lôi Vân Tiên Quân khống chế, hoàn toàn là chênh lệch như trời với đất!

Đây mới là uy năng thực sự của Cự Thần Binh!

Đây mới là siêu cấp pháp bảo đủ để thay đổi kết quả một trường chiến dịch!

Phần đông thổ dân Cổ Thánh giới lập tức ồ lên xôn xao.

Lúc này bọn hắn mới phát hiện, chết thảm dưới công kích thần bí khó lường của Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh đều là “chuẩn Tu Tiên giả” vừa rồi quỳ xuống thuần phục Lôi Vân Tiên Quân, sau đó ra tay công kích người nhà!

"Để cho các ngươi chết rõ ràng, sở dĩ các ngươi tội không thể tha, không phải là bởi các ngươi đầu hàng “Lôi Vân Tiên Quân”, mà là bởi các ngươi lại ra tay với người nhà!"

Sâu trong Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh truyền đến một giọng nữ thâm trầm: "Đạo của Tiên giới từ cổ đã có, phi thăng Tiên giới càng là điều vô số Tu Chân giả tha thiết ước mơ! Cho nên, nếu bị tên “Lôi Vân Tiên Quân” này mê hoặc, sinh ra tâm thái thuần phục Tiên giới thì cũng là điều thường tình của con người, tội không đáng chết!"

"Chẳng qua, thuần phục Tiên Nhân cùng Tiên giới là một chuyện, còn bị tham lam ăn mòn, bị Tiên Khí hấp dẫn, sau đó động thủ với đồng môn sớm chiều ở chung, cùng sống cùng chết, thậm chí là động thủ với cả tiền bối sư môn, vậy lại là một chuyện khác!"

"Cổ Thánh giới đã đạn nạn lâm đầu, sắp xảy ra tai họa các ngươi không cách nào tưởng tượng, hệt như hành tẩu trên tơ nhện dưới Cửu U Hoàng Tuyền, hơi không cẩn thận liền thịt nát xương tan, vạn kiếp bất phục, không chỉ các ngươi, mà tông môn và gia tộc, Đại Càn và Vân Tần, tất cả mọi người, tất cả thế lực, toàn bộ thế giới đều sụp đổ, triệt để chôn vùi!"

"Giữa thời khắc mưa gió phiêu diêu, sinh tử tồn vong đó, tất cả Tu Chân giả nhất định phải đoàn kết, ngưng tụ Cổ Thánh giới thành một chỉnh thể mới có một tuyến sinh cơ, vượt qua ải khó!"

"Đầu hàng Tiên giới cũng được, không đầu hàng Tiên giới cũng được, tóm lại, tất cả Tu Chân giả đều phải đoàn kết nhất trí, trên dưới một lòng! Tuyệt không thể chứa chấp nửa tên vô sỉ bất trung với Cổ Thánh giới, bất nghĩa với đồng bào tồn tại!"

Mỗi lần giọng nữ trầm thấp nói một câu, trên mười ngón Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh lại ngưng kết ra mười đoàn quang cầu màu đỏ tươi, lao vút tới đám đông, giết chết những chuẩn Tu Tiên giả vừa nãy đầu hàng Lôi Vân Tiên Quân, lại ra tay tàn nhẫn với người mình!

Tề Trung Đạo, Hàn Bạt Lăng và đám siêu cấp Nguyên Anh đã tiêu hao quá nhiều trong lúc kịch chiến đối kháng Lôi Vân Tiên Quân vừa rồi, căn bản không phải đối thủ của Hắc Khô Lâu Cự Thần Binh trong trạng thái đã hiển lộ ra sức chiến đấu thực sự.

Huống hồ nghe ý tứ trong lời đối phương thì có vẻ là bạn chứ không phải địch, là đang giúp bọn hắn tiêu diệt nhân tố không ổn định trong Cổ Thánh giới.

Dù là “tu sĩ chính đạo” như Tề Trung Đạo, Ba Tiểu Ngọc và Khổ Thiền đại sư đều không phải hạng giả nhân giả nghĩa nhân từ nương tay, không phân biệt được thị phi, bọn họ thật sự tìm không ra lý do đi ngăn cản đối phương đại khai sát giới, diệt trừ "phản đồ" !
Bình Luận (0)
Comment