Chương 1504: Mông Xích Tâm và Vu Tùy Vân
Chương 1504: Mông Xích Tâm và Vu Tùy VânChương 1504: Mông Xích Tâm và Vu Tùy Vân
Sự xuất hiện của hai đại Hóa Thần Vu Tùy Vân và Mông Xích Tâm quả như một hòn đá kích lên ngàn tầng sóng, khiến cho phần đông tu sĩ cao giai nhao nhao hít sâu một hơi khí lạnh, kinh ngạc vô cùng.
Tạm thời không nói hai đại Hóa Thần rốt cục tại sao lại xuất hiện trong Tiên Cung thần bí, cũng không nói bọn tại sao bọn hắn lại chuyển hóa thành quỷ tu, còn giấu kín trong Vân Tần kim nhân, hệt như ngay từ vừa bắt đầu đã đào sẵn bẫy rập cho "Lôi Vân Tiên Quân".
Chỉ nói thân phận và quá khứ trước đây của hai người bọn họ, rõ ràng là cừu địch không đội trời chung, làm sao giờ lại vai sóng vai đứng chung một chỗ?
Trăm năm qua rốt cục đã xảy ra chuyện gì, hai quỷ tu thần bí khó lường này có thật sự là Vu Tùy Vân và Mông Xích Tâm?
Đáy lòng tất cả mọi người không khỏi đều hiện lên cùng một nghi vấn.
Mông Xích Tâm là tu sĩ thiên tài xuất sắc nhất trên đại thảo nguyên U Vân mấy ngàn năm qua.
Mấy trăm năm trước, thế lực "U Vân Quỷ Tần" còn chưa xuất hiện, trên đại thảo nguyên U Vân hỗn tạp rất nhiều bộ lạc và một số tông phái, cũng không có quân đội và cơ cấu chính trị thống nhất, tương tự như Vu Nam ngũ lộ, đều được xem là phiên thuộc của Đại Càn Vương Triều.
Tuy tu sĩ thảo nguyên kiệt ngao không thuần, càng thêm khó chơi hơn xa tu sĩ Vu Man, chẳng qua trong lòng bọn họ, Đại Càn Tu Chân giới vẫn cứ là tồn tại như mặt trời ban trưa, không thể chống lại, mặc dù những chuyện như cướp bóc quy mô nhỏ, âm thầm tập kích thương đội Đại Càn vẫn thường phát sinh, song rốt cuộc vẫn không dám công nhiên giơ cờ phản loạn.
Mông Xích Tâm ngang trời xuất thế đã thay đổi hết thảy!
Nghe nói hắn đào móc ra rất nhiều bí bảo còn sót lại của Biên Hoang Vương Triều mấy vạn năm trước từng nhập chủ Trung Nguyên ở sâu trong thảo nguyên.
Bản thân hắn cũng là thiên tài tu luyện tư chất kinh người đúng thời mà sinh.
Dùng năm mươi năm ngắn ngủi liền dung hội quán thông hết thảy công pháp và thần thông phức tạp truyền lưu vài vạn năm trên thảo nguyên, lại đi Vu Tồn tinh tiến hành cải tiến, được xưng là tập "800 thần thông" lên thân mình!
Ngay lúc đó U Vân đại thảo nguyên và Đại Càn Vương Triều chưa triệt để trở mặt, Tu Chân giới hai bên vẫn còn trao đổi, giúp nhau đấu đạo là chuyện hết sức bình thường.
Đấu đạo trước đây thường thường đều là tu sĩ Đại Càn nhẹ nhàng chiến thắng, tu sĩ man di tứ phương thảm bại mà về.
Đại Càn chính dựa vào vũ lực vô địch Tu Chân giới mới có thể chỉ dựa vào chút ít biên quân mà chấn nhiếp được tứ phương.
Mông Xích Tâm sau khi đánh khắp thảo nguyên vô địch thủ liền xuôi nam Trung Nguyên, quang minh chánh đại phát động khiêu chiến với cao thủ sáu đại phái.
Trên lôi đài hắn liên tiếp đánh bại mười tám tên siêu cấp cao thủ uy phong của sáu đại phái, nhất thời chấn động thiên hạ, danh tiếng nổi như cồn, cũng khiến cho tu sĩ Man Hoang tứ phương nảy sinh hoài nghi đối với thực lực Tu Chân giới Trung Nguyên, bởi vậy gieo xuống hạt giống phản loạn sau này!
Nếu chỉ là mấy lần thắng lớn trên lôi đài thì chưa đủ để thành tựu uy danh vô địch cho Mông Xích Tâm.
Sau khi liên tiếp đánh bại mười tám tên cao thủ sáu đại phái, hắn lại trằn trọc đi tới phía nam Đại Càn hòng khiêu chiến càng nhiều cao thủ, nhưng nửa đường thì bị mấy trăm tu sĩ thần bí vây công.
Kết quả, mấy trăm tu sĩ kia vẫn không thể lưu lại Mông Xích Tâm, bị hắn ra mở một con đường máu, trốn vào trong Thập Vạn Đại Sơn phía nam Đại Càn.
Mấy trăm tu sĩ đuổi theo vào núi rừng rậm rạp, lại gặp phải đại đồ sát khinh khủng trước nay chưa từng thấy.
Mông Xích Tâm lợi dụng hoàn cảnh núi cao rừng sâu, hang hốc liên hoàn, quần nhau ròng rõ mấy tháng với trên trăm tu sĩ, cuối cùng hắn giết chết gần trăm người trong đó, nghênh ngang rời đi, quá quan trảm tướng, thuận lợi trở về đại thảo nguyên U Vân!
Việc này truyền ra, ai nấy đều xôn xao.
Dù không một tông phái nào nguyện ý thừa nhận, nhưng đưa mắt khắp thiên hạ, mọi người đều biết, đây nhất định là do Tu Chân giới Trung Nguyên với lục đại phái cầm đầu làm ra!
Tu vi không bằng người thì cũng thôi, đằng này còn làm ra hành vi hèn hạ vô sỉ như vậy!
Mà làm ra hành vi hèn hạ vô sỉ như vậy thì cũng thôi, đằng này còn thất bại thảm hại!
Mấy trăm Tu Chân giả vây công một người, không ngờ bị đối phương giết chết gần trăm người sau đó nghênh ngang rời đi!
Mặt mũi Tu Chân giới Trung Nguyên đúng là bị mất sạch!
Trận chiến đó là bước ngoặt cực thịnh chuyển suy của Tu Chân giới Đại Càn.
Trước trận chiến này, tu sĩ man di tứ phương hoặc nhiều hoặc ít còn bảo trì vài phần kính sợ đối với Tu Chân giả, đối với sáu đại phái, triều đình và Tu Chân giới Đại Càn, làm việc luôn có vài phần cố kỵ, không dám liều lĩnh tùy ý làm xằng.
Sau trận chiến này, bộ mặt miệng cọp gan sứa của Tu Chân giới Đại Càn hiện ra rõ mồn một trong mắt thiên hạ, từ đó về sau thiên hạ rung chuyển, gió nổi mây vần, những kẻ dã tâm bừng bừng nhao nhao trồi lên mặt nước, nổi sóng nổi gió, đẩy Đại Càn tới vực sâu!
Trận chiến này còn dẫn phát hai sự kiện không ngờ ảnh hưởng sâu xa đến cách cụ thiên hạ ngày sau.
Thứ nhất, thanh danh Mông Xích Tâm lan truyền nhanh chóng sau trận chiến trong Thập Vạn Đại Sơn, được xưng "Lang Thần", nhất thời vô số anh hùng hào kiệt trên thảo nguyên dồn dập tới đầu, trong đó có một tên thiếu niên lúc ấy xuất thân từ trong tiểu bộ lạc, địa vị không cao hơn nô lệ là bao, tên là "Phá Lục Hàn Bạt Lăng".
Lúc ấy, mặc ai đều không thể tưởng tượng được, thiếu niên gầy như que củi, trầm mặc ít nói, chỉ biết chăn ngựa này sau vài chục năm ngao luyện lại trở thành đệ tử chân truyền duy nhất của Mông Xích Tâm. Đồng thời sau khi Mông Xích Tâm biến mất trăm năm, hắn đã thống nhất toàn bộ thảo nguyên, đổi tên "Hàn Bạt Lăng", thành lập "chế độ Bát Bộ ", dùng một loại phương thức khác càng thêm mạnh mẽ, phát động khiêu chiến với Đại Càn đang mưa gió phiêu diêu!
Thứ hai, ngay lúc đó trong Tu Chân giới Trung Nguyên cũng có một tồn tại giống như Tề Trung Đạo, tương tự "minh chủ Tu Chân giới ".
Thời điểm đó, "minh chủ Tu Chân giới" xuất thân từ "đại phái số một thiên hạ" Thái Huyền Đạo, tên là "Thạch Tông Nguyệt" .
Nghe nói trận chiến vây quét Mông Xích Tâm ở Thập Vạn Đại Sơn là do thạch Tông Nguyệt một tay bày ra, tự thân thực thi.
Chân tướng việc này rốt cục thế nào, trăm năm sau sớm đã không thể khảo chứng.
Chẳng qua gần trăm tên tu sĩ cao giai chết thảm, nhất định phải có người đứng ra chịu trách nhiệm.
Nếu Thạch Tông Nguyệt đã là "minh chủ Tu Chân giới ", vậy hắn chính là đối tượng đương nhiên phải nhận tiếng xấu này.
Tóm lại, ngay không lâu sau khi cuộc chiến trong Thập Vạn Đại Sơn kết thúc, minh chủ Tu Chân giới "Thạch Tông Nguyệt" trong một lần bế quan tu luyện đã tẩu hỏa nhập ma mà chết.
Người chết hết nợ, xong xuôi mọi chuyện, chân tướng cuộc chiến Thập Vạn Đại Sơn triệt để tan biến theo gió rồi, tất cả những người biết chuyện đều kín miệng như bưng, phảng phất chưa từng xảy ra trường chém giết kia.
Từ đó về sau Tu Chân giới Trung Nguyên gió êm sóng lặng, hoặc nói cách khác là vạn mã im tiếng trong suốt mấy chục năm.
Mông Xích Tâm cũng vội vã chỉnh hợp thế lực thảo nguyên, tiếp tục tinh luyện và cải tiến 800 thần thông, không hề mạo muội phát động khiêu chiến với Trung Nguyên.
Mấy chục năm sau, chân tướng cuộc chiến ở Thập Vạn Đại Sơn hoàn toàn bị cát sỏi thời gian chôn vùi, Tu Chân giới Trung Nguyên cũng đang đắm chìm trong bầu không khí dối mình gạt người kia, thì từ trong mộ địa "minh chủ Tu Chân giới" Thạch Tông Nguyệt sớm đã hoang vu bỗng đi ra một người.
Một nữ nhân mang theo kiếm “hoa trong gương, trăng trong nước” của Thạch Tông Nguyệt.
Góa phụ Thạch Tông Nguyệt, Vu Tùy Vân!
Thẳng đến khi Vu Tùy Vân cũng như Mông Xích Tâm xưa kia, dùng kiếm hoa trong gương, trăng trong nước liên tục đánh lật hai mươi mấy tên cao thủ lục đại phái, toàn bộ Tu Chân giới mới phát hiện, nàng không ngờ lại là một cao thủ Hóa Thần thâm bất khả trắc, khủng bố đến cực điểm!
Không ai biết, rốt cục Vu Tùy Vân tại sao phải khiêu chiến cao thủ sáu đại phái, thậm chí bao gồm cả "Thái Huyền Đạo" của chính mình đều không ngoại lệ.
Hành động của nàng sớm đã vượt ra khỏi phạm vi đấu đạo, ở trên lôi đài, dù là mặt đối mặt với tu sĩ đồng môn Thái Huyền Đạo, nàng cũng ra tay vô cùng hung mãnh lăng lệ, không lưu nửa điểm dư địa, thương nặng không ít cao thủ!
Chỉ là, những cao thủ bị nàng trọng thương đều không có nửa câu chấn vấn hay phàn nàn, phảng phất lòng dạ biết rõ tại sao nàng lại tìm tới tới.
Lúc ấy rất nhiều người mới lần nữa nhớ lại trận chiến Thập Vạn Đại Sơn ngày xưa.
Dần dần có tin đồn truyền ra, nói trận chiến ngày xưa thật ra không liên quan gì đến Thạch Tông Nguyệt, thuần túy là đám người mặt dưới tự chủ trương, muốn bắt Mông Xích Tâm để khảo vấn bí pháp thần thông truyền lưu vạn năm trên thảo nguyên, kết quả biến khéo thành vụng, sau khi tạo thành thảm kịch không cách nào thu thập lại muốn Thạch Tông Nguyệt đứng ra chịu trách nhiệm.
Thạch Tông Nguyệt bị những người này chọc tức đến độ thần hồn bất ổn, cuối cùng mới tẩu hỏa nhập ma, chết bất đắc kỳ tử trong lúc tu luyện.
Cho nên, Vu Tùy Vân đằng đằng sát khí tìm tới cửa, những cao thủ sáu đại phái thẹn ở trong lòng kia dù bị nàng đánh cho đứt gân gãy xương, tu vi đại ngã cũng không dám có nửa câu oán hận.
Chẳng qua việc này lại chưa bao giờ được Vu Tùy Vân chứng thực.
Bởi vì sau khi quét ngang sáu đại phái, cường giả Hóa Thần này liền trực tiếp Bắc thượng tới đại thảo nguyên U Vân, đi tìm Mông Xích Tâm.
Có lẽ nàng muốn một bước truy vấn chân tướng trận chiến Thập Vạn Đại Sơn mấy chục năm trước.
Hoặc có lẽ nàng cho rằng trong cái chết của chồng mình Thạch Tông Nguyệt, Mông Xích Tâm cũng phải chịu một phần trách nhiệm.
Hoặc có lẽ nàng tuy oán hận đám người làm xằng làm bậy trong sáu đại phái, nhưng lại kế thừa di chí chồng mình, không thể không nâng lên đại kỳ của Tu Chân giới Trung Nguyên!
Trong mấy chục năm qua, dưới sức hiệu triệu vô địch từ uy danh của Mông Xích Tâm, thực lực trọn cả đại thảo nguyên U Vân đã bành trướng kịch liệt, ẩn ẩn có xu thế quật khởi.
Nếu không triệt để áp chế cỗ khí diễm này xuống, có lẽ không cần đợi đến Hàn Bạt Lăng hiện tại, mà đã hoàn thành thiên mệnh thay triều hoán đại ở trong tay Mông Xích Tâm!
Toàn bộ Cổ Thánh giới chỉ còn lại hai đại Hóa Thần là Mông Xích Tâm và Vu Tùy Vân, mà hai đại Hóa Thần này lại ở hai trận doanh bất đồng.
Va chạm giữa bọn hắn là điều không thể tránh né!
Trận chiến ấy, xảy ra ngay sâu trong Vĩnh Dạ băng nguyên.
Ai cũng không biết kết quả trận chiến thế nào, chỉ biết sau mười ngày mười đêm gió lốc và bão tuyết liên tục không ngừng, Vu Tùy Vân và Mông Xích Tâm đồng thời biến mất sâu trong băng nguyên, trăm năm sau đó không ai có tin tức gì về bọn hắn.
Thẳng tới hôm nay, hai người dùng thân phận quỷ tu thần bí khôn lường, vai sóng vai xuất hiện trước mặt mọi người!
"Sư tôn, hết thảy điều này rốt cục là chuyện gì, lão nhân gia ngài không vẫn lạc, sao trăm năm qua mãi vẫn lặng không tiếng thở?"
Hàn Bạt Lăng cung kính hỏi, thái độ tuy kính cẩn nghe lời, nhưng ngôn từ vẫn rất sắc bén, hiển nhiên không vì thân phận của đối phương mà đánh mất cảnh giác.
Dù là thầy trò... Vậy thì đã sao!
Trăm năm qua đi, bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra!
"Vu đại tỷ, Mông Xích Tâm chính là họa lớn trong lòng Đại Càn ta, tại sao ngài lại kề vai sát cánh cùng người này, hơn nữa các ngươi còn ẩn núp trong Vân Tần kim nhân, chẳng lẽ sớm đã biết rõ chúng ta sẽ xuất hiện ư?"
Tề Trung Đạo cũng hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh, nhíu mày nhìn Vu Tùy Vân nói.