Chương 1507: Cự đại hóa!
Chương 1507: Cự đại hóa!Chương 1507: Cự đại hóa!
"Tiên cung dưới Tiên cung này theo chúng ta phân tích hẳn là một động phủ bí mật của Ma tộc dùng để tiến hành các loại thí nghiệm âm ngoan hung tàn trong đó."
Mông Xích Tâm thấy Vu Tùy Vân sa vào hồi ức kinh hoàng không thể tự kềm chế liền nói tiếp: "Lúc ấy hai người chúng ta ngây thơ vô tri, lại tự tin vào cảnh giới Hóa Thần, cho là dù Tiên Ma thực sự xuất hiện cũng không sợ, bèn dắt tay xâm nhập vào trong Ma cung."
"Quy mô Ma Cung lớn gấp mấy chục, mấy trăm lần chiến hạm Tiên tộc chúng ta đang đứng bây giờ, bên trong rất là phức tạp với vô vàn mật thất, hành lang, nhà kho!"
"Góc trên cùng Ma Cung đã bị chiến hạm Tiên Tộc đánh vỡ, lượng lớn chiến sĩ Tiên Tộc dũng mãnh xông vào, cùng Ma tộc triển khai kịch chiến, là một mảnh chiến trường vô cùng thê thảm, hỗn loạn bất kham."
"Thời điểm phát sinh kịch chiến cách đây có lẽ đã hơn mười hai mươi vạn năm, tám chín phần Ma Cung đã bị chiến sĩ Tiên Tộc phá hủy triệt để, lại thêm năm tháng biến thiên, thương hải hóa tang điền, đã dung làm một thể với tầng nham thạch, biến thành phế tích không chút giá trị!"
"Chỉ có mấy tầng dưới cùng là hình như chưa bị chiến sĩ Tiên Tộc công phá."
"Ở nơi đó ta và Vu Tùy Vân phát hiện rất nhiều thứ vượt xa trí tưởng tượng của chúng ta, thậm chí không cách nào dùng ngôn ngữ để miêu tả."
"Có mấy trăm vạc Lưu Ly cực lớn, bên trong ngâm tẩm thi hài hình thù kỳ quái, một số giống nhân loại, một số thì như là dung hợp thể giữa nhân loại và Linh thú, số ít khác thì ba đầu sáu tay, hình thù kỳ quái, thậm chí đến cả lục phủ ngũ tạng đều lõa lồ bên ngoài, xấu xí vô cùng!"
"Số khác nhìn như hình người, nhưng tứ chi đã hóa thành đao kiếm sắc bén, thậm chí phần não cũng bị gắn đao kiếm hoặc pháp bảo!"
"Thử tưởng tượng mà xem, chính giữa một thanh phi kiếm to rộng sáng bóng lại được khảm nạm một túi phao thủy tinh như là Dạ Minh Châu, bên trong túi phao lại chứa một bộ não người, trên não người gắn hai tròng mắt sớm đã trống rỗng, khô khốc nhìn chằm chằm!"
"Trường cảnh sởn hết cả gai ốc như vậy, dù hai chúng ta là Hóa Thần cũng đều cảm thấy không rét mà run!"
Giọng Mông Xích Tâm khàn khàn, thâm thúy, tràn ngập sức xuyên thấu, tùy theo tiếng nói êm tai của hắn, trong đầu mười đại Nguyên Anh lập tức hiện ra một trường cảnh âm trầm khủng bố.
Vừa nghĩ tới bí pháp quỷ dị dung hợp não người và pháp bảo kia, phần đông siêu cấp Nguyên Anh đều lạnh run, trái tim như bị một bàn tay băng hung hăng bóp mạnh!
Nội tâm Lý Diệu lại sáng như gương.
Ma Cung trong lòng đất mà chiến hạm Nữ Oa va chạm hẳn là một phòng thí nghiệm bí mật của Bàn Cổ Tộc.
Loại kỹ thuật sinh hóa dung hợp huyết nhục và pháp bảo này Lý Diệu đã từng nhìn thấy qua trong "Hỗn Độn Thần Mộ" và "di tích Côn Luân", đó quả thực là thủ pháp của Bàn Cổ Tộc.
Bởi vậy có thể thấy, hai đại Hóa Thần không hề gạt người, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, lấy sức tưởng tượng của thổ dân Cổ Thánh giới thì tuyệt đối không tưởng tượng ra được trường cảnh như vậy.
"Nơi kia thực sự còn đáng sợ hơn cả Cửu U Hoàng Tuyền trong truyền thuyết."
Vu Tùy Vân thẫn thờ nói: "Ta và Mông Xích Tâm đều nảy sinh thoái ý, chẳng qua hết thảy quanh mình xem ra đều đã bị phong ấn hoặc hủy diệt từ 10 vạn năm trước, ngoại trừ bộ dạng nhìn kinh hãi ra thì không có vẻ gì là nguy hiểm, quan hệ giữa ta và hắn lại không quá hòa hợp, ai cũng không muốn là người đầu tiên đưa ra ý kiến lui về, sợ bị đối phương chê cười, cuối cùng liền ước định, lại thăm dò thêm một tầng mới rời khỏi “Ma Cung”."
"Ngay trong tầng “Ma Cung” cuối cùng đó, chúng ta phát hiện một mảnh… mộ địa quy mô hùng vĩ...!"
"Nói là “mộ địa”, nhưng thực chất nơi đó lại cực kỳ cổ quái, ngoài cùng bày biện một đống quan tài Thủy Tinh bán trong suốt, có lớn có nhỏ, ước chừng trên trăm bộ, bên trong chất đầy vô số thi hài Ma tộc hình thù kỳ quái."
"Không biết vì sao, quan tài có vẻ cực kỳ ảm đạm, thi hài bên trong nếu không phải triệt để khô héo thì cũng đã mục nát rất nhiều, hóa thành từng đống bụi bặm."
Nội tâm Lý Diệu khẽ động, trong lòng tự nhủ đây nhất định là khoang thuyền ngủ đông của Bàn Cổ Tộc.
Bàn Cổ Tộc hi vọng ẩn núp sâu dưới lòng đất, ý đồ dựa vào “ngủ đông” trong khoang thuyền tầng dưới chót phòng thí nghiệm bí mật để vượt qua mấy chục vạn năm quang âm.
Chẳng qua, theo như Vu Tùy Vân miêu tả, trong phòng thí nghiệm bí mật ở không biết đã xảy ra chuyện gì, mà khiến cho khoang ngủ đông mất hiệu lực, tất cả Bàn Cổ Tộc đều chết uổng.
Có lẽ là vỏ quả đất biến đổi làm cho nguồn cung ứng năng lượng khô kiệt, có lẽ lúc Nữ Oa tộc tiến công đã phá hủy hạch tâm của phòng thí nghiệm, có lẽ là loại virus thần bí nào đó gây ra... Quá trình ngủ đông đến mấy chục vạn năm, bất cứ chuyện gì cũng có thể xảy ra, tỷ lệ thành công vốn đã cực kỳ bé nhỏ.
Vu Tùy Vân tiếp tục nói: "Những quan tài Thủy Tinh này được đặt ở bên ngoài mộ địa, cắm chi chi chít chít trên vách tường, ngoài ra còn có một ít ống dẫn kết nối với chúng, tương tự như đường ống cung cấp Linh Năng cho Vân Tần kim nhân vậy."
"Còn ở không gian trung tâm “mộ địa” lại là một mảnh thổ nhưỡng màu đen giống hệt đầm lầy, chất đầy... vạc lớn sáng bóng như gốm sứ, giống hệt trứng côn trùng tản mát ra vẻ sáng bóng của kim loại, hoặc như là vò rượu chôn sâu vài chục năm dưới mặt đất, bên ngoài được bao trùm bởi từng vòng phù văn rậm rạp, trong không khí cũng tuôn trào mùi vị vừa tanh vừa ngọt."
"Cả đời này ta đều sẽ không quên mùi vị đó."
"Phía trên “vò rượu” màu đen là trên trăm lỗ nhỏ chằng chịt như tổ ong, có từng sợi khí tức sền sệt màu xanh nhạt phun nhổ ra từ bên trong, ngưng kết thành một đoàn sương mù mãi không tản đi trên mái vòm."
"Hệt như ở bên trong mỗi vò rượu đều ẩn núp một con quái thú yêu dị!"
Mộ địa! Trứng côn trùng! Vò rượu! Sương mù! Quái thú!
Mấy lời rải rác của Vu Tùy Vân dẫn mười đại Nguyên Anh vào trong một thế giới biến hoá khôn lường, khiến người hít thở không thông.
Ba Tiểu Ngọc tính tình nôn nóng, vò đầu bứt tai, vội vàng truy vấn: "Thế rốt cục đó là nơi nào, thật sự là nơi Tiên Ma Thượng Cổ táng thân ư? Bên trong “bình rượu” kia là thứ gì, thật sự cất giấu ma vật ư?"
"Chúng ta không biết."
Trên mặt Vu Tùy Vân thoáng hiện vẻ hoảng hốt, khổ sở nói: "Bởi vì, ngay lúc chúng ta chuẩn bị đi đánh vỡ một “vò rượu”, xem xem bên trong rốt cục là gì, chúng ta đều bị tập kích!"
"Tập kích chúng ta là một quái thứ lớn bằng chậu rửa mặt, nhìn giống như Tri Chu, hoặc như là Bàng Giải, kéo theo một chiếc xương đuôi dài!"
"Ta và Mông Xích Tâm tung hoành Cổ Thánh giới nhiều năm, hung vực tuyệt cảnh trong thiên hạ gần như đều lưu lại dấu chân chúng ta, các loại Yêu thú, Linh thú, quái thú âm ngoan hung tàn đều gặp qua không biết bao nhiêu mà kể, nhưng lại chưa bao giờ thấy thứ nào cổ quái buồn nôn như vậy."
"Tốc độ con thú này nhanh vô cùng, có thể thông qua mười lỗ thủng nhô lên sau lưng, phun ra một cỗ sương mù nhàn nhạt bao bọc toàn thân, ẩn nấp hành tích và khí tức, ngay cả cảm giác của đẳng cấp Hóa Thần chúng ta đều rất khó xác định phương vị của nó."
"Hơn nữa số lượng chúng rất nhiều, thoáng cái đã có hơn mười hai mươi con từ trong bốn phía mộ địa nhảy ra đánh tới chúng ta, bất ngờ không đề phòng, tay chân, thân thể ta và Mông Xích Tâm đều bị xương đuôi của chúng đâm vài nơi!"
"Chúng ta cảm giác được, thông qua xương đuôi, bọn chúng tiêm vào trong cơ thể chúng ta một thứ gì đó!"
"Là độc dịch ư?"
Ba Tiểu Ngọc trợn tròn mắt, hoảng sợ nói: "Là kịch độc chí mạng độc chết hai ngươi?"
Vu Tùy Vân thở nhẹ một tiếng, lắc đầu nói: "Nếu chỉ là kịch độc không có thuốc chữa thì còn đỡ, ta cũng sẽ không canh cánh trong lòng suốt trăm năm thế này."
"Lúc ấy, ta và Mông Xích Tâm đều cho rằng mình thân trúng kịch độc, nguy trong sớm tối."
"Nghĩ là làm, giữa lúc ngàn cân treo sợi tóc, hai người chúng ta đều kích phát huyết tính, không tiếc hết thảy tiêu hao Linh Năng, phí hết một phen tay chân, rốt cục giết sạch những quái thú đuôi dài hỗn hợp thể giữa Tri Chu (nhện) và Bàng Giải (cua) này!"
"Nhưng mà, số “vò rượu” chi chít trong ao đầm màu đen phảng phất cảm giác được Linh Năng ba động mãnh liệt, lần lượt nứt vỡ."
"Quái thú mới từ bên trong đi ra!"
"Ta và Mông Xích Tâm thấy tình thế không ổn, vừa đánh vừa lui, đồng thời liều mạng hao tổn pháp bảo, triệt để oanh bạo hàng lang thông lên tầng trên “mộ địa”, mấy tầng Ma Cung phía trên đều bị chúng ta oanh sập, chôn vùi luôn cả “mộ địa”!"
"Trong quá trình phá hoại trắng trợn, hai người chúng ta đều cảm thấy choáng váng hoa mắt, thần hồn mê muội, tứ chi ẩn ẩn mất đi khống chế, biết đây là dấu hiệu kịch độc phát tác."
"Kịch độc này quỷ dị vô cùng, trước đây chưa từng gặp, bất luận chúng ta nuốt vào bao nhiêu thuốc giải độc mang theo trên người, dùng cả Linh Năng hùng hậu trấn áp, nhưng đều không thể đè xuống cảm giác cổ quái khó mà hình dung kia."
"Ta và Mông Xích Tâm không dám tiếp tục ngưng lại trong Ma cung, cuống cuồng chạy trốn theo đường cũ, chạy về trong chiến hạm Tiên Tộc, lần nữa phong ấn cấm chế thông tới Ma Cung, thậm chí dùng cả thủ pháp riêng, gia tăng thêm mười bảy mười tám đạo cấm chế mới, lúc đó mới thoáng buông lỏng một hơi."
"Khi đó, hai chúng ta đều cảm thấy trời đất quay cuồng, thần hồn đong đưa, giống như có một luồng lực lượng phủ đầy bụi bặm sắp bạo phát ra từ trong cơ thể chúng ta!"
"Bành trướng, bành trướng, bành trướng, chúng ta cảm thấy lục phủ ngũ tạng, tứ chi bách cốt, kỳ kinh bát mạch... Hết thảy hết thảy của mình đều không ngừng bành trướng!"
"Đây không phải ảo giác sau khi trúng độc, mà là điều thực sự xảy ra, bởi vì chúng ta thấy được bộ dạng của đối phương đang điên cuồng phồng lên giống như túi da được thổi đủ khí!"
"Da chúng ta bị xé rách, máu thịt lồi ra, thậm chí sinh trưởng ra cốt cách và huyết quản mới!"
"Trong phút chốc ngắn ngủn, với tốc độ có thể thấy được bằng mắt thường, chúng ta từ người bình thường cao bảy tám thước bành trướng thành cự nhân cao bảy tám trượng, thậm chí vài chục trượng!"
"Chẳng những thân hình biến lớn, mà còn mọc ra khí quan hoàn toàn mới trước nay chưa từng có!"
"Ta cảm thấy đầu đau như búa bổ, đầu lâu phát ra tiếng “răng rắc răng rắc” quái dị, như bị một thanh phi kiếm hung hăng xỏ xuyên qua, một lát sau, trên trán chợt mọc ra một con mắt hoàn toàn mới!"
"Sắc thái và hình ảnh con mắt này quan sát được, suốt một trăm năm sau ta vẫn không cách nào hình dung cho các ngươi nghe!"
"Mông Xích Tâm cũng tương tự, trên đầu hắn mọc ra hai chiếc sừng cong tráng kiện, mắt to ra gấp 10 lần trước kia, chung quanh đồng tử khảm nạm hơn mười vòng quang hoàn màu ám kim, không ngừng co rút và khuếch trương, tỏa ra hào quang tựa hồ có thể đốt ra lỗ thủng trên mặt đá cứng rắn!"