Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1541 - Chương 1508: Cuộc Chiến Phong Ma!

Chương 1508: Cuộc chiến Phong Ma! Chương 1508: Cuộc chiến Phong Ma!Chương 1508: Cuộc chiến Phong Ma!

Giọng Vu Tùy Vân thoáng run rẩy, bất giác duỗi ra hai tay Linh Năng, sờ soạng lên trán, phảng phất sau suốt trăm năm, bản thân đã hóa thành âm hồn nhưng vẫn không cách nào quên được cảm giác tê tâm liệt phế, đau đớn mà quỷ dị ngày xưa!

Âm hồn Mông Xích Tâm cũng hiện vẻ rung động, chập chờn bất định giống như khói đặc bị gió thổi qua, lạnh lùng nói: "Ta và Vu Tùy Vân đều phát hiện dị trạng của nhau, cũng như cảm giác được dị trạng sống không bằng chết trong cơ thể mình! Từ bảy tám thước, thoáng cái bành trướng đến vài chục trượng, quá trình khổ không thể tả này đã tiêu hao sạch toàn bộ lực lượng trong máu thịt, kinh mạch và thần hồn chúng ta, khiến chúng ta khô kiệt, đói khát tới cực điểm!"

"Nhưng mà, dị biến của thân thể vẫn chưa phải điều đáng sợ nhất!"

"Chuyển biến quỷ dị nhất là ở thần hồn và tình cảm của chúng ta!"

"Thứ kia giống như một ngọn lửa độc hoành hoành tứ ngược trong ba hồn bảy vía chúng ta, trắng trợn đốt cháy, thiêu đốt từng điểm từng điểm thất tình lục dục của chúng ta thành tro bụi, ăn mòn một cách triệt để!"

"Các ngươi không tự thân thể nghiệm qua, vô luận nói thế nào đều không rõ ràng, tóm lại, chúng ta dần dần không còn cảm nhận được mừng rỡ, cừu hận, kinh hoảng, sợ hãi, phẫn nộ... tất cả mọi loại cảm xúc, mà dần chuyển biến thành bình tĩnh, bình tĩnh một cách cực đoan!"

"Theo lý thuyết, phát hiện mình chẳng hiểu tại sao đột nhiên biến thành cự nhân đáng sợ, lẽ ra chúng ta hoặc là thất kinh, hoặc là cố sức phản kháng, hoặc là tuyệt vọng hay thống khổ mới đúng!"

"Nhưng trừ chút giãy dụa lúc đầu ra, càng về sau hai người chúng ta không ngờ lại chậm rãi tiếp nhận hết thảy, không biết cái gì là “kinh hoảng, sợ hãi hay tuyệt vọng”, vô cùng bình tĩnh chìm vào trong một mảnh nước biển xanh lam, bị hải tảo và sứa bao bọc, biến thành một kén trùng cực lớn, mà sau khi kén trùng tan vỡ liền thoát thai hoán cốt, hóa thành nhân vật mới!"

"Trí nhớ và ý chí ngày xưa dần bị chôn vùi, một loại “ý chí” mới, “sứ mạng” mới dần dần thành hình sâu trong thần hồn chúng ta!"

"Chúng ta bị “độc dịch” kia biến đổi, triệt để chuyển hóa thành một loại hình thái sinh mạng hoàn toàn mới!"

Đám đông nghe mà sợ nổi cả da gà.

Loại chất lỏng quỷ dị "cưu chiếm thước sào", biến người ta thành một thứ sinh mạng hoàn toàn mới kia quả thực đáng sợ gấp vạn lần độc dịch trí mạng nhất!

"Nghe hai vị thí chủ nói thì loại độc dịch thần bí này có tác dụng giống như hung nhân tà đạo “đoạt xá” vậy !"

Khổ Thiền đại sư như có điều suy nghĩ, nói: "Chỉ là, “đoạt xá” vốn phải có hai đạo âm hồn cường đại mới đúng, như thế xem ra, chỉ là giống nhau ở bề ngoài mà thôi!"

"Không phải “đoạt xá” !"

Mông Xích Tâm khẳng định nói: "Ta và Vu Tùy Vân đều là tu sĩ Hóa Thần, đối với bí pháp đoạt xá tự nhiên hiểu rõ ít nhiều, cái gọi “đoạt xá” chỉ là chiếm đoạt thân thể người bị hại, còn hồn phách người bị hại thì thường thường sẽ bị tiêu diệt triệt để!"

"Nhưng mà, dị biến xảy ra trên người chúng ta lại không tiêu diệt thần hồn, mà khiến thần hồn nảy sinh biến hóa quỷ dị, trở nên... vừa có được ý chí của chúng ta, lại không còn là của chúng ta, mà là của một loại sinh mạng khác, chủng tộc khác!"

"Trải nghiệm của hai vị tiền bối quả thực không thể tưởng tượng!"

Ba Tiểu Ngọc mở to hai mắt nói: "Đến sau thì sao, các ngươi chuyển biến thành công rồi ư?"

Đây là một câu nói nhảm, nhưng ai nấy đều cùng nín hơi chờ đợi đáp án từ hai đại Hóa Thần.

Mông Xích Tâm lộ vẻ vẻ xấu hổ nói: "Lúc ấy chúng ta đều lâm vào tuyệt cảnh hung hiểm vạn phần, trong lòng ta rất rõ, biết hẳn là đã bị Yêu Ma Thượng Cổ hung hãn tuyệt luân nào đó dùng bí phá quỷ dị xâm nhập thân thể mình!"

"Bọn hắn phong ấn mười mấy vạn năm trong băng nguyên có lẽ là để chờ đợi giây phút phục sinh này! Nếu không thể ngăn cản, bọn hắn nhất định sẽ chạy ra ngoài tứ ngược nhân gian!"

"Lấy tu vị hai đại Hóa Thần chúng ta, lại thêm Yêu Ma Thượng Cổ gia trì, rất khó có người ngăn cản được!"

"Hơn nữa trong “mộ địa” dưới đáy “Ma Cung” còn ẩn chứa vô số quái thú “độc dịch”, lại thêm ngàn vạn “vò rượu”, không biết có thể biến bao nhiêu người thành Yêu Ma Thượng Cổ!"

"Như thế, nói không chừng toàn bộ Cổ Thánh giới, không phân biệt Đại Càn hay thảo nguyên đều sẽ vì hành vi liều lĩnh của ta và Vu Tùy Vân mà bị hủy hoại trong thoáng chốc!"

"Cửu U Hoàng Tuyền, Tu La Địa Ngục sắp hàng lâm nhân gian, sinh linh trên trần thế không phải hóa thành Yêu Ma, thì là biến thành đồ ăn và nô lệ cho Yêu Ma!"

"Ta biết mình đã phạm phải sai lầm cực lớn, hối tiếc vô cùng, nhưng lại thúc thủ vô sách, không sao ngăn cản dị biến trong cơ thể."

"Đúng lúc này, Vu Tùy Vân đột nhiên hét lên một tiếng điên cuồng, hung hăng xông về phía ta, bày ra bộ dáng đồng quy vu tận!"

"Ta bị nàng đẩy vào góc tường, ngực bụng bị móng vuốt bén nhọn của nàng móc ra một lỗ thủng máu thịt mơ hồ, lục phủ ngũ tạng đều bị cào rách, nhưng chính cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế kia lại khiến thần trí ta thoáng thanh tỉnh chút ít, dị biến trong cơ thể cũng thoáng ngưng lại!"

"Nhìn đôi mắt thiêu đốt hừng hực của Vu Tùy Vân, ta lập tức hiểu ý nàng."

"Hai người chúng ta đã bị Yêu Ma phụ thể, bằng vào lực lượng bản thân tuyệt đối không thoát ra được."

"Một khi chúng ta triệt để mất khống chế, Yêu Ma nhất định sẽ khống chế thân thể chúng ta, đánh vỡ phong ấn, phóng ra quái thú trong này."

"Thậm chí, những Yêu Ma kia sẽ trực tiếp tới thảo nguyên hoặc Trung Nguyên, bắt một ít Tu Chân giả thực lực cường đại tới đây, đưa xuống tầng đáy Ma Cung tiến hành điều chế, chuyển hóa thành đại quân Yêu Ma!"

"Giờ chỉ có một cách có thể ngăn chặn bọn hắn!"

"Hai người chúng ta đồng quy vu tận, phong ấn hai con Yêu Ma duy nhất thoát ra Ma Cung ở trong thi hài chính mình!"

"Ta và Vu Tùy Vân tuy trận doanh bất đồng, vì lợi ích của Đại Càn và đại thảo nguyên U Vân mà tranh đấu không ngừng. Chẳng qua, Cổ Thánh giới là ngôi nhà chung của chúng ta, bất luận thảo nguyên hay Trung Nguyên đều có người nhà chúng ta, chúng ta tuyệt không muốn chứng kiến thế giới này biến thành nhạc viên cho Yêu Ma!"

"Nếu chúng ta đã phạm phải sai lầm, vậy liền để chúng ta tự tay chấm dứt nó!"

"Vì vậy, chúng ta dùng chút thần trí thanh tỉnh cuối cùng, miễn cưỡng khống chế thân thể dị biến đang không ngừng bành trướng của mình, công kích lẫn nhau, cùng lúc chết đi!"

Về cái chết của hai người, Mông Xích Tâm nói rất giản lược.

Nhưng bất kể Lý Diệu hay mười tên Nguyên Anh đều có thể tưởng tượng được trường cảnh chiến đấu xảy ra dưới tầng băng hơn một trăm năm trước kinh tâm động phách tới cỡ nào!

Biểu hiện bên ngoài là chém giết giữa hai đại Hóa Thần, trên thực tế là bọn hắn đang vì kiêu ngạo và tôn nghiêm của tu sĩ Nhân tộc, lấy sinh mạng làm vũ khí, vì cứu vớt toàn bộ thế giới, hướng Yêu Ma thần bí kia phát động tiến công!

Đặc biệt là Lý Diệu, người biết rõ một bộ phận chân tướng, hiểu được Yêu Ma kia chính là "Bàn Cổ Tộc", càng nghe hắn càng cảm xúc tung trào, nhiệt huyết sục sôi!

Kiêu ngạo của Nhân tộc là thứ không thể chiến bại!

Dù ở nơi như Cổ Thánh giới, một trăm năm trước cũng có hai vị tu sĩ Nhân tộc, dùng phương thức của mình chiến đấu cùng Bàn Cổ Tộc!

"Đến nơi rồi."

Vu Tùy Vân nhẹ giọng nói: "Phía trước chính là nơi ta và Mông Xích Tâm táng thân, cũng là nơi phong ấn Ma Cung dưới lòng đất, để tiện nghiên cứu, một trăm năm qua chúng ta chưa từng quay lại đây!"

Tinh thần Lý Diệu khẽ ba động, dò xét bốn phía.

Đây là một khoang hình nón cực lớn, giống như là tia sáng đâm thẳng vào trong góc.

Trong di tích Côn Luân, Lý Diệu từng bắt gặp kết cấu tương tự ở lối vào chiến hạm Nữ Oa.

Đây là khoang hoạt động chuyên dùng để tiến hành tiếp mạn thuyền và tác chiến đổ bộ, giống như một chiếc “răng nanh” co duỗi tự nhiên, bên trong có thể chuyên chở lượng lớn Tinh Khải, Cự Thần Binh và các loại pháp bảo chiến đấu.

Khi hai bên địch ta gặp nhau mà binh lực cận chiến bên ta chiếm lợi thế, hi vọng quân địch đột kích để tiến hành đánh giáp lá cà thì có thể thông qua đơn nguyên siêu từ tính phân bố quanh bốn phía chiến hạm kích phát ra lực từ cường đại, hút chiến hạm và thành lũy của đối phương tới, hoặc là điều khiển chiến hạm bên ta tiếp cận quân địch!

Khi song phương tiếp cận ở khoảng cách cực gần, những “răng đột kích” này sẽ hung hăng đâm ra, dựa vào kết cấu hợp kim siêu cứng cùng phù trận công kích tuyên khắc bên ngoài, xé rách hết thảy Linh Năng hộ thuẫn và phòng ngự bọc thép của đối phương, đâm sâu vào trong chiến hạm hoặc thành lũy quân địch, thậm chí nhắm thẳng tới điểm trung tâm yếu ớt nhất!

Sau đó, lối vào răng đột kích sẽ mở bung như hoa cúc, chiến sĩ ở bên trong có thể lao thẳng ra, trực tiếp đả kích khu vực tâm tạng của quân địch!

Mọi chuyện dần trở nên rõ ràng.

Chiếc chiến hạm Nữ Oa này biết rõ sâu trong băng nguyên có một phòng thí nghiệm bí mật của Bàn Cổ Tộc đang tiến hành một ít thí nghiệm cực kỳ đáng sợ.

Nhưng nó lại thiếu mất thủ đoạn công kích tầm xa hữu hiệu, thế là đành phải chọn dùng cách xử lý đơn giản mà thô bạo nhất, đó là đâm thẳng chính bản thân vào lòng đất, xuyên thấu địa tầng, trực tiếp đánh lên xác ngoài phòng thí nghiệm bí mật của Bàn Cổ Tộc, sau đó dùng “răng đột kích” đâm rách tầng phòng ngự phòng thí nghiệm Bàn Cổ Tộc, trực tiếp xuyên tới trung tâm!

Cho nên, Nữ Oa tộc và Bàn Cổ Tộc mới triển khai kịch chiến ngay giữa tiếp điểm của chiến hạm Nữ Oa và phòng thí nghiệm Bàn Cổ Tộc!

Hiện tại, mười tên Nguyên Anh và hai gã Hóa Thần như đang đưa thân vào một động đá vôi hình mũi khoan, càng tiến vào không gian bên trong càng hẹp, phía cuối hình nón là một cửa lớn hình tròn đứng sừng sững, trên cửa lớn hiện chằng chịt phù văn hình đinh ốc, giống như thủy triều không ngừng phun ra nuốt vào quang mang.

Cửa lớn cao khoảng chừng 30-40m, hệt như nối thẳng Tiên giới, đủ để dung nạp chiến sĩ Nữ Oa tộc cường tráng nhất cũng như siêu đại hình Cự Thần Binh.

Qua mười mấy vạn năm tuế nguyệt ăn mòn, phù văn trên cửa đã mơ hồ không rõ, quang mang lấp lánh như thủy triều cũng có vẻ ảm đạm đi nhiều.

Lý Diệu đột nhiên sinh ra một cảm giác hết sức cổ quái.

“Cánh cửa” này đang dần dần chết đi, hiệu quả của cấm chế trên cửa cũng càng lúc càng yếu.

Không biết là đơn thuần bởi thời gian trôi qua, hay vì thứ đằng sau “cánh cửa” đang không ngừng xung kích và ăn mòn.

Phía bên phải cửa lớn có hai bộ thi hài to lớn dựa nghiêng, hình thù cả hai đều rất kỳ quái, máu thịt mơ hồ nhìn không ra là thứ gì.
Bình Luận (0)
Comment