Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1566 - Chương 1533: Sinh Tử Tồn Vong, Không Thể Chậm Trễ Được Nữa!

Chương 1533: Sinh tử tồn vong, không thể chậm trễ được nữa! Chương 1533: Sinh tử tồn vong, không thể chậm trễ được nữa!Chương 1533: Sinh tử tồn vong, không thể chậm trễ được nữa!

Lý Diệu liều mạng gãi gãi đầu tóc, nhưng vò tóc thành tổ chim vẫn không nghĩ ra cách giải quyết vấn đề, cục diện trước mắt thật sự quá phức tạp, quá hỗn loạn, rất khó hóa giải!

Chẳng qua, có một điểm Long Dương Quân phân tích rất đúng.

Hiện tại phát tín hiệu về Tinh Diệu Liên Bang, triệu hoán hạm độ tới không phải là lựa chọn sáng suốt.

Tạm không nói giờ này tình hình Liên Bang rốt cục đang thế nào, liệu có khi nào hắn mạo hiểm đánh rắn động cỏ phát đi tín hiệu, kết quả lại chẳng triệu hoán được cái khỉ khô gì không.

Mà dù thật sự được đến chi viện cường đại, khiến cho Nguyên Anh và Hóa Thần Cổ Thánh giới phải chọn cách đầu hàng, thì loại đầu hàng này nhất định cũng không là chân tâm thật ý.

Như vậy, bọn hắn rất có khả năng sẽ lẫn vào trong đội ngũ Liên Bang, thừa lúc Liên Bang và đế quốc kịch chiến đến thời khắc mấu chốt, từ sau lưng hung hăng chọc cho một đao!

“Người nhà” như vậy còn đáng sợ hơn cả kẻ địch.

Dù Tinh Diệu Liên Bang có thể bỏ qua những Nguyên Anh và Hóa Thần này, trực tiếp liên hệ cùng tất cả dại tông phái thậm chí là trung hạ tầng Cổ Thánh giới một lát, thì trong nhất thời cũng khó hấp thu được quá nhiều tài nguyên.

Đức tính các đại tông phái thế nào, Lý Diệu sớm đã rõ ràng, hắn tình nguyện trực tiếp liên hệ cùng Tu Tiên giả đế quốc còn hơn bắt tay với đám bè lũ xu nịnh kia.

Mà “mông muội chưa khai hóa” cũng không phải là câu hình dung không chuẩn xác, tuyệt đại bộ phận bách tính cùng khổ trong Cổ Thánh giới đều không có được đầy đủ sự tỉnh táo và suy nghĩ lý trí như đám cường giả Mông Xích Tâm, Hàn Bạt Lăng, Tề Trung Đạo, bọn họ không khả năng tiếp nhận một “chính phủ ngoài hành tinh” trong chỉ ngắn ngủi ba đến năm năm!

Hạm đọi Liên Bang lao sư viễn chinh sẽ chỉ mang đến hỗn loạn cho Cổ Thánh giới, thậm chí biến nơi đây thành vũng lầy chiến tranh, khiến lượng lớn binh lực và tài nguyên Liên Bang sa lầy vào trong đó.

Trong khi Liên Bang lại sắp phải đối mặt với đại chiến cùng hạm đội Hắc Phong, chắc chắn không khả năng mở ra chiến trường thứ hai tại Cổ Thánh giới.

Lý Diệu tính toán ngược xuôi một phen, cảm thấy hiện trạng bây giờ đối với mình khá là có lợi.

Trong mười hai người có một minh hữu nửa thật nửa giả như Long Dương Quân, lại nắm trong tay mệnh mạch Cự Thần Binh, bản thân là “nhân vật quan trọng” trong trọn cả kế hoạch, cũng có được tiếng nói tương đối lớn.

Ít nhất trước mắt không nhất thiết phải thay đổi hiện trạng.

Tốt nhất vẫn nên chờ ba ngày sau, xem quyết định mọi người đưa ra thế nào rồi tính tiếp!

Ba ngày sau đó đối với Lý Diệu mà nói quả thực là một ngày bằng một năm.

Hắn dành toàn bộ thời gian dùng để nghiên cứu bảo dưỡng và cải tạo Cự Thần Binh.

Mông Xích Tâm và Vu Tùy Vân quả nhiên nói được làm được, giao toàn bộ ngọc giản và pháp bảo tồn trữ tin tức có liên quan đến Cự Thần Binh mà bọn họ dùng vài chục năm thời gian sưu tập được cho Lý Diệu, tùy ý hắn nghiên cứu và tu luyện.

Cái gọi là “ngọc giản” của văn minh Nữ Oa đương nhiên khác với ngọc giản cổ đại, hiện đại. Đó là thứ giống như đèn huỳnh quang, khẽ vặn một cái, lập tức tự động toát ra mấy đoạn xúc tu linh ti cắm vào huyệt Thái Dương và trên ót, tiến hành ghi chép và phục chế tin tức.

Phương thức truyền tin của những ngọc giản Hồng Hoang này vô cùng tiên tiến, cực ít sử dụng ngôn ngữ, đa phần là thông qua loại “cảm ứng tâm linh” nào đó trực tiếp phục chế ý niệm, ghi khắc sơ đồ kết cấu Cự Thần Binh và mô hình vận hành Linh Năng vào trong đầu Lý Diệu.

Đối với người chưa từng tiếp xúc với Cự Thần Binh mà nói, những sơ đồ kết cấu và mô hình phức tạp này nhìn chẳng khác gì Thiên Thư.

Thậm chí bởi vì lượng lớn số liệu xung kích thần hồn, cực có khả năng khiến người tẩu hỏa nhập ma!

Nhưng Lý Diệu vốn là chuyên gia Cự Thần Binh số một Tinh Diệu Liên Bang, có được kinh nghiệm nghiên cứu Cự Thần Binh suốt năm năm trong "di tích Côn Luân".

Những “sổ tay bảo dưỡng và cải tạo Cự Thần Binh” hoàn chỉnh đến từ thời đại Thượng Cổ này vừa khéo bổ khuyết phần hắn còn thiếu trong di tích Côn Luân, khiến hắn quả thực như cá gặp nước, như say như mê!

Lý Diệu gần như điên cuồng cắn nuốt hết thảy những gì có liên quan tới Cự Thần Binh, thậm chí quên hết mọi chuyện xảy ra bên ngoài!

Cự Thần Binh không đơn giản chỉ là “con rối kim loại khổng lồ” như lời kẻ vô tri không biết gì, mà chúng có phần tương tự với khái niệm “Tinh Khải sinh hóa siêu khổng lồ” Lý Diệu từng đề xuất tại Huyết Yêu giới.

Nó giống như một cự nhân đỉnh thiên lập địa, có được cốt cách, thần kinh, tạng phủ và hệ thống máu thịt riêng, dung hợp thành một chỉnh thể hoàn thiện!

Ngoài ra, "cốt cách, thần kinh" và rất nhiều bộ vị của nó đều sử dụng kinh mạch và khí quan dị thú Tinh Không Thượng Cổ nào đó luyện chế mà thành, lại phong ấn mấy trăm loại hung hồn vào trong, khá xa với loại dây cáp, tinh tuyến tầm thường!

Nói là "con rối kim loại khổng lồ", chẳng nói nói là một cự nhân sống sờ sờ, một cự nhân ở trong trạng thái “sống thực vật”. . . Không có ý thức!

Còn người điều khiển lại vừa khéo bổ khuyết ý thức ấy, khiến cho "người sống thực vật" bừng tỉnh lại!

Chính bởi từ một khía cạnh nào đó nó là "sống sờ sờ", cho nên độ khó trong việc bảo dưỡng mới cao như thế, khiến Cự Thần Binh dù từng rất phổ biến, trải rộng khắp vũ trụ trong cuộc chiến Phong Thần, nhưng trải qua mấy chục vạn năm ăn mòn, tới hiện nay chỉ còn lại rải rác không nhiều.

Trong vòng ba ngày, Lý Diệu kiểm tra tu sửa một lần tất cả Cự Thần Binh có trong kho, tổng cộng phát hiện 14 bộ chỉ cần duy tu qua là có thể đầu nhập tác chiến.

Số Cự Thần Binh còn lại tuy cũng có giá trị sửa chữa, nhưng trong ngắn hạn Lý Diệu không có ý sửa chúng, mà chuẩn bị tháo dỡ chúng ra, làm phụ tùng thay thế cho mười hai bộ Cự Thần Binh cần dùng.

Đặc biệt là "Cửu U Huyền cốt", nó là tọa giá của mình, đương nhiên Lý Diệu phải dùng của công làm việc riêng, cường hóa hết thảy cấu kiện cho nó rồi, hắc hắc hắc hắc!

Hết thảy điều này diễn ra mà Mông Xích Tâm và Vu Tùy Vân đều không hề hay biết.

Ở trong mắt hai đại Hóa Thần, Lý Diệu vẫn cứ bưng lấy rất nhiều "đèn huỳnh quang", mặt ủ mày chau trầm tư suy nghĩ, thỉnh thoảng lại leo lên trên người Cự Thần Binh sờ soạng lục lọi, một lát sau lại rung đùi đắc ý bò xuống, thậm chí nhiều lần bởi lượng tin tức truyền thâu từ trong ngọc giản Thượng Cổ quá lớn khiến hắn ói lên ói xuống!

Đó là những lúc Lý Diệu tìm được cảm giác.

Nữ chiến sĩ đế quốc Hắc Dạ Lan cũng đã khai ra không ít thứ, từ chính trị, kinh tế, văn hóa, lịch sử, quân sự. . . rất nhiều phương diện, cái gì cần có đều có.

Mỗi một mảnh ngọc giản sau khi được rót đầy lập tức phục chế mười một phần, phân phát cho mười đại Nguyên Anh và hai đại Hóa Thần nghiên cứu.

Chân tướng đến từ vũ trụ xa xăm giống như con nước lũ, xung kích và tàn phá thế giới quan và đạo tâm vốn nhìn có vẻ vững không thể phá của những thổ dân Cổ Thánh giới này.

Tề Trung Đạo, Hàn Bạt Lăng, Ba Tiểu Ngọc, Khổ Thiền đại sư, Thích Trường Thắng, Vạn Minh Châu. . . Bất luận thiện ác, chính tà, tất cả Nguyên Anh và Hóa Thần đều ngây ngốc như tượng gỗ, tay bưng lấy ngọc giản, kinh ngạc xếp bằng trong khoang riêng của mình.

Bọn hắn khi thì ngây ra như phỗng, khi thì như có điều suy nghĩ, khi thì mừng rỡ như điên, khi thì uể oải vô cùng, thậm chí thất hồn lạc phách, như điên như ma!

Trong ba ngày này, lúc Lý Diệu ở trong khu nghỉ ngơi thường thường đều sinh ra ảo giác, cho là mình tiến vào một bệnh viện tâm thần gồm toàn một đám người điên.

Khoan nói loại thiếu niên chưa định hình thế giới quan như Phượng Hoàng Đế, ngay cả đệ nhất soái ca Cổ Thánh giới, Khổ Thiền đại sư mặt mũi hiền lành, bi thiên mẫn nhân cũng đều miệng phun máu tươi, suýt nữa tẩu hỏa nhập ma.

Thật ra Lý Diệu hiểu rất rõ cảm thụ của bọn hắn.

Bởi vì trong lời khai của Hắc Dạ Lan chẳng những bao gồm tình hình cơ bản của đế quốc Chân Nhân Loại, mà còn có cả một bộ phận “giáo trình tẩy não” ngày xưa Tô Trường Phát từng tiêm nhiễm cho Lý Diệu.

Tuy chỉ là "bản text", không trực quan có cả âm thanh hình ảnh như “phòng tẩy não” lúc trước.

Song sức xung kích đến từ câu chữ vẫn không giảm chút nào, thậm chí càng thêm trực tiếp và thô bạo!

Nhớ ngày đó, đến cả người cùng xuất thân từ “văn minh tu chân hiện đại”, đạo tâm vô cùng kiên định như Lý Diệu mà còn suýt trúng chiêu, thì đừng nói gì tới những cổ nhân không có chút khái niệm đối với văn minh hiện đại này!

Hai ngày đầu bọn hắn sa vào mê mang và hỗn loạn, đến ngày cuối cùng lại có vẻ càng lúc càng quyết tuyệt, điều này khiến Lý Diệu khá là lo lắng.

Hắn rất muốn lén tìm cơ hội, trước tập hợp đám tu sĩ chính đạo Tề Trung Đạo, Ba Tiểu Ngọc, Khổ Thiền đại sư nhắc nhở mấy câu, nhưng mãi mà không tìm được cơ hội.

Diện tích khu nghỉ ngơi chỉ lớn chừng đó, lúc đi ra lại là ba người một tổ, canh chừng lẫn nhau, bản thân Lý Diệu lại được hai đại Hóa Thần "đặc biệt coi trọng", mỗi ngày đều cùng hắn nghiên cứu thảo luận vấn đề liên quan tới Cự Thần Binh.

Thế nên, thẳng đến ba ngày sau, hết thảy kết thúc, mỗi người xem xong toàn bộ lời khai của Hắc Dạ Lan, dường như ai cũng đã có kết luận sơ bộ của riêng mình, lần nữa tụ tập với nhau, Lý Diệu vẫn cứ không tìm được cơ hội!

Hội nghị tiến hành ngay trong nhà ăn nhỏ ở phía cuối khu nghỉ ngơi.

Gian nhà ăn vốn hẳn là thiết trí cho binh sĩ nhân loại, độ dài lớn nhỏ của bàn ghế đều rất phù hợp.

Mông Xích Tâm thân là người chủ trì hội nghị ngồi ở một đầu bàn dài, đầu bên kia là Hóa Thần lão quái Vu Tùy Vân, mười người còn lại chia nhau ngồi hai bên.

Hoàn cảnh khá là đơn sơ.

Lại rất có khả năng sẽ quyết định tới tương lai lịch sử vạn năm sau!

Mà những người sắp sửa đưa ra quyết định ấy lại không ít người lộ vẻ mê mang, chưa thể hồi thần lại từ xung kích mấy ngày qua.

"Chư vị!"

Mông Xích Tâm siết nắm tay lại, không nhẹ không nặng gõ lên mặt bàn, trầm giọng nói: "Ta biết lúc này mọi người đều đang bị xung kích, đều rất khó tin tưởng ngoài chín tầng trời lại còn tồn tại một… vũ trụ không thể tưởng tượng nổi như thế!"

"Chẳng qua, bất luận các ngươi có tin tưởng hay không, có chấp nhận hay không, vũ trụ vẫn tồn tại! Không phải chúng ta trấn áp nó, thì là nó nuốt chửng chúng ta!"

"Sinh tử tồn vong, không thể chậm trễ được nữa, chúng ta không có thời gian than thở hay do dự!"

"Chúng ta là mười hai người có tu vi mạnh nhất Cổ Thánh giới, tương lai giới này ở trong tay chúng ta! Bất luận thế nào, hi vọng chư vị đều có thể lấy ra trách nhiệm và phong thái của một Nguyên Anh, hôm nay, ngay chính hôm nay, đề ra ý kiến, rốt cục nên cứu vãn thế giới chúng ta như thế nào!"
Bình Luận (0)
Comment