Chương 1538: Chủ ý điên rồ của Long Dương Quân
Chương 1538: Chủ ý điên rồ của Long Dương QuânChương 1538: Chủ ý điên rồ của Long Dương Quân
Mông Xích Tâm vội ho một tiếng, ngừng lại mọi người nhao nhao nghị luận, thoáng nhướng người lên, nhìn thẳng Long Dương Quân: "Vương đạo hữu, ngươi có lời muốn nói?"
Tất cả mọi người đều rửa tai lắng nghe.
Đối với “thủ lĩnh thiến đảng” đa mưu túc trí, phiên vân phúc vũ này, không ai dám bỏ qua ý kiến của nàng, ít nhất lời nàng nói ra tuyệt đối có giá trị tham khảo hơn xa loại vũ phu như "Kiếm Si" Yến Ly Nhân.
"Xuỵt. . ."
Long Dương Quân khẽ đặt ngón tay thon dài lên môi, sâu trong đôi mắt dập dờn ra quang thải sáng bóng như vòng xoáy cầu vồng, thần bí nhìn chằm chằm Lý Diệu, mỉm cười nói: "Chư vị đạo hữu hơi an chớ nóng, lời vừa rồi Linh Thứu đạo hữu nói đã điểm tỉnh Vương mỗ, khiến ta nghĩ tới một khả năng hoàn toàn mới, chư vị hơi đợi, chờ ta suy diễn trong đầu một lát!"
Lý Diệu bị ánh nhìn chằm chằm của nàng làm cho hãi, không biết nhân yêu này rốt cục muốn làm trò quỷ gì!
"Suy diễn xong!"
Một lát sau, ý cười trên mặt Long Dương Quân càng thêm phần sáng lạn, giọng nói cũng càng lúc càng mềm mại, mềm mại như một mảnh đầm lầy khiến người không thể kháng cự, đôi mắt mang theo dị sắc dời khỏi trên người Lý Diệu, lần lượt quét qua tám Nguyên Anh và hai Hóa Thần còn lại, không chút hoang mang nói: "Thật ra, Linh Thứu đạo hữu nói không khỏi không có lý, chỉ sợ mỗi vị đạo hữu đang ngồi ở đây đều cũng như ta, trước đó từng cân nhắc qua khả năng kết minh với Tinh Diệu Liên Bang!"
"Đế quốc Chân Nhân Loại thế lớn, chúng ta gia nhập vào liền thành đúng như Linh Thứu đạo hữu nói, là dệt hoa trên gấm, thậm chí là chó vẫy đuôi mừng chủ, chỉ có thể thu được chút cơm thừa canh cặn chủ nhân ban phát cho!"
"Tinh Diệu Liên Bang nhỏ yếu, lại đang phải đối mặt áp lực chiến tranh cực lớn, giả như chúng ta tặng than trong tuyết, không chỉ có thể bảo đảm tính độc lập cho mình, mà còn có thể giành được cảm kích và cơ hội hợp tác chân thành cùng Liên Bang, thậm chí có khả năng đảo khách thành chủ, tiến vào cao tầng Liên Bang, trở thành một trong những người chưởng khống Liên Bang!"
"Đây giống như một ván cược, có hai lựa chọn cược tài cược xỉu, lựa chọn trước thì tương đối ổn thỏa, tỷ số thắng khá cao, nhưng dù thắng cũng kiếm không được quá nhiều lợi ích, cùng lắm là không lời không lỗ mà thôi; lựa chọn sau thì là được ăn cả ngã về không, bỏ ít được nhiều, tuy phong hiểm cực cao, nhưng nếu thắng liền là một vốn bốn lời!"
"Chư vị đều đồng ý với cách so sánh của Vương mỗ chứ?"
Ánh mắt Long Dương Quân không ngừng đong đưa, cuối cùng dừng ở trên mặt Tề Trung Đạo.
Nhân phẩm và tâm tính Tề Trung Đạo thế nào, Nguyên Anh hai phái chính tà đều đánh giá cao.
Tề Trung Đạo thoáng trầm ngâm rồi gật đầu nói: "Đúng vậy, thần phục đế quốc Chân Nhân Loại thì cùng lắm là “không lời không lỗ”, kết minh với Tinh Diệu Liên Bang thì lại có cơ hội bỏ ít lấy nhiều, một vốn bốn lời! Ở trong tinh thần đại hải, chúng ta và Liên Bang đều là man di biên hoang, nếu kết hợp càng dễ lấy được địa vị ngang hàng, như Vương công nói, chúng ta thực sự có cơ hội tiến vào trung khu Liên Bang, đại diện cho lợi ích Cổ Thánh giới, phát ra tiếng nói của mình!"
"Vậy thì, lúc chúng ta suy xét đường ra cho Cổ Thánh giới, tại sao không cân nhắc tới Liên Bang?"
"Vấn đề là, bây giờ chúng ta hoàn toàn không biết gì về Tinh Diệu Liên Bang, căn bản không biết quốc gia này mạnh hay yếu, lớn hay nhỏ, lập trường và thái độ với bên ngoài thế nào!"
"Thể chế đế quốc Chân Nhân Loại tuy không tính là thập toàn thập mỹ, nhưng ít ra cũng cho thấy sự hữu hiệu, có thể bảo đảm quốc gia khổng lồ vận hành ổn định. Trong khi Tinh Diệu Liên Bang không chừng lại là một quốc gia tà ác gấp trăm lần đế quốc Chân Nhân Loại, hoặc có thể nó lại mềm yếu vô lực, không kham nổi một kích, vậy thì phải làm sao?"
"Thế nên, sau nhiều lần suy tư, Tề mỗ liền gạt bỏ lựa chọn Tinh Diệu Liên Bang ra khỏi đầu!"
Long Dương Quân gật đầu nói: "Hóa ra là thế, cho nên chư vị đều cũng như Vương mỗ, không phải là không cân nhắc Tinh Diệu Liên Bang, chỉ là không biết quốc tình cụ thể, cho nên mới không lựa chọn, đúng không?"
"Đây là đương nhiên!"
Ba Tiểu Ngọc nhịn không được nói: "Nếu có một tuyến khả năng, ta cũng không muốn biến thành tay sai cho đế quốc. Nhưng dù chúng ta muốn ngả về phía Liên Bang, lại biết đi đâu tìm? Không lẽ chúng ta có thể vừa nghĩ liền được, lúc ngồi thảo luận ở chỗ này, đột nhiên từ trên trời rơi xuống một tên trinh sát Liên Bang cho chúng ta tra hỏi?"
"Hừ."
Bạch Liên lão mẫu Vạn Minh Châu lại có ý kiến trái ngược với Ba Tiểu Ngọc: "Nếu trên trời thật sự rớt xuống trinh sát của Liên Bang, vậy lại càng không thể tín nhiệm, mà phải hoài nghi trong này liệu có bẫy rập nào không, chứ làm gì có chuyện trùng hợp như vậy được!"
"Không sai."
Long Dương Quân lần nữa gật đầu nói: "Chư vị băn khoăn đều rất có lý, khốn cảnh lớn nhất của chúng ta bây giờ là hoàn toàn không biết gì về tình hình bên ngoài, chỉ có thể dựa vào lời khai mù mờ phiến diện của một tên trinh sát đế quốc, từ đó đại khái phỏng đoán ra tình thế đế quốc, vậy thì có khác gì thầy bói xem voi?"
"Về phần Liên Bang thì càng thảm, chúng ta đến cả một tên tù binh đều không bắt được, ngay cả cơ sở để làm thầy bói xem voi đều không có!"
"Tình cảnh này giống hệt người mù cưỡi ngựa lao qua vách đá, thật ra, đi thế nào cũng đều là sai! Kế sách ứng đối chính xác nhất có lẽ không phải gấp gáp làm ra lựa chọn, mà là nghĩ cách sưu tập thêm càng nhiều tin tức về vũ trụ!"
Hàn Bạt Lăng lạnh lùng nói: "Vương công, lời này của ngươi cố nhiên không sai, nhưng hết thảy những gì Hắc Dạ Lan biết về Tinh Diệu Liên Bang đều đã khai báo, quanh đi quẩn lại chỉ có chừng đó! Chúng ta ngồi ở chỗ này nghĩ đến nát óc cũng khó có khả năng suy diễn ra chân tướng về Liên Bang! Chẳng lẽ bây giờ chúng ta phải trông mong một tên trinh sát Liên Bang từ trên trời giáng xuống, thành thật nói cho chúng ta biết toàn bộ về Liên Bang?"
Long Dương Quân cười nhạt một tiếng, bất chợt quay sang nói với Khổ Thiền đại sư: "Đại sư, ta từng nghe Phù Đồ Tông các ngươi có một câu kệ ngữ, gọi là “Núi không tìm ta, ta đi tìm núi”, đúng không?"
"Núi không có mọc chân, tự nhiên không thể chủ động chạy đến trước mặt chúng ta, chúng ta muốn đứng trên đỉnh núi ngắm nhìn phong cảnh thì chỉ có cách tự mình tiến vào núi sâu. Đây là đạo lý vô cùng đơn giản!"
"Trinh sát Tinh Diệu Liên Bang tuyệt không khả năng trùng hợp xuất hiện trước mặt chúng ta, nói cho chúng ta biết hết thảy về Liên Bang."
"Huống hồ tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, vô luận trinh sát của thế lực nào cũng đều tiếp nhận tu luyện tàn khốc, lời chúng tôi nhất định sẽ là thật?"
"Muốn thực sự hiểu rõ một quốc gia, thậm chí hiểu rõ vũ trụ bao la bên ngoài, có lẽ mười hai người chúng ta không nên ngồi ở đây nói suông, mà phải chủ động xuất kích, tạo thành một chi “tiểu đội trinh sát cấp Nguyên Anh” của Cổ Thánh giới, giết tới Tinh Diệu Liên Bang!"
Long Dương Quân nói xong, hai bên bàn hội nghị lập tức sa vào một hồi trầm mặc quỷ dị.
Lát sau, bất chợt cuộn lên tranh luận ồn ào!
Sau thoáng chốc trợn mắt há hốc mồm, đám đông tức thì lên tiếng nghi vấn và phản bác, thậm chí cả tiếng ho khan của Lý Diệu cũng bị dìm ngập!
"Chủ động xuất kích, giết đến Tinh Diệu Liên Bang? Chúng ta có năng lực như thế ư?"
"Không ổn đâu, thế chẳng phải cô quân xâm nhập, quá mạo hiểm!"
"Chúng ta không có kinh nghiệm sống trong văn minh tu chân hiện đại, hành vi cử chỉ, lời ăn tiếng nói có khác biệt rất lớn với dân bản xứ Tinh Diệu Liên Bang, sẽ bại lộ bất cứ lúc nào!"
"Quá điên rồ, quá viễn vông! Chính như câu hổ xuống đồng bằng bị chó khinh, chúng ta rời khỏi Cổ Thánh giới, há không phải thành là hổ lạc đồng bằng!"
"Đốc! Đốc! Đốc! Đốc!"
Long Dương Quân không nhanh không chậm gõ lên bàn hội nghị.
Thái độ bình tĩnh tự nhiên của nàng giống như virus lây nhiễm, trong lúc bất tri bất giác khiến đám đông ồn ào lần nữa lắng lại.
"Chư vị đừng gấp gáp phản bác, Vương mỗ cũng chỉ mới vừa nghĩ đến khả năng này, tự nhiên còn rất nhiều chi tiết thô ráp và không ổn, nhưng lợi ích cũng là rất rõ ràng, mọi người không ngại bình tĩnh nghiên cứu thử xem, có lẽ thật sự tìm ra được một lối đi thích hợp cho Cổ Thánh giới?"
Hỗn Thiên Vương Thích Trường Thắng vội quát: "Có lợi ích gì, mời Vương công nói!"
"Không vội."
Long Dương Quân cười tủm tỉm nói: "Việc này phải cân nhắc từ hai phương diện, thứ nhất, mười hai người chúng ta liên thủ xâm nhập vào trong Tinh Diệu Liên Bang rốt cục có chỗ tốt gì, có chỗ hỏng gì; thứ hai, nếu thật sự lợi lớn hơn hại, chúng ta phải làm sao để có năng lực vượt qua tinh thần đại hải, tìm tới Tinh Diệu Liên Bang, hơn nữa xâm nhập vào!"
Số đông Nguyên Anh và Hóa Thần ngơ ngác nhìn nhau, Mông Xích Tâm như có điều suy nghĩ nói: "Vương đạo hữu suy xét rất chu đáo, quả đúng như thế, mời đạo hữu giải thích thêm!"
Long Dương Quân vội ho một tiếng, nói: "Hai phương diện này chúng ta từng bước từng bước phân tích, đầu tiên là nói về cái “thứ nhất”, theo Vương mỗ thấy, nếu thật sự có thể lẻn vào Liên Bang, đối với chúng ta là một vốn bốn lời, chỗ tốt cực lớn, chỗ hỏng cực nhỏ, dù không thể nói là không chút phong hiểm, nhưng giá trị tuyệt đối đáng để buông tay đánh cược một lần!"
"Rốt cục có chỗ tốt gì? Rất đơn giản!"
"Thứ nhất, học tập!"
"Hiện tại chúng ta hoàn toàn không biết gì về tình hình trong Tinh Hải, đối với hình thái xã hội, thể chế quan phủ, luyện chế pháp bảo, vận chuyển thần thông, chiến thuật chiến lược…. của văn minh tu chân hiện đại đều không mấy rõ ràng, chẳng phải nên tìm kiếm một đối tượng thích hợp để học tập?"
"Vừa rồi chúng ta cân nhắc muốn gia nhập đế quốc cũng có một phần lý do là muốn hướng đế quốc học tập, nhưng gia nhập đế quốc, thứ chúng ta có thể học được chỉ là những thứ đối phương chủ động đưa tới, cho phép chúng ta học, đó liệu có thực sự là thứ tốt?"
"Ngụy trang lẻn vào Liên Bang thì lại có thể tự do lựa chọn hết thảy những gì chúng ta muốn học tập, cố gắng trong thời gian ngắn nhất “mở mắt nhìn vũ trụ”, kéo gần chênh lệch hai bên!"
"Linh Thứu đạo hữu, thấy ngươi có vẻ như có điều suy nghĩ, liên tục gật đầu, hẳn là cũng đồng ý quan điểm Vương mỗ? Ngươi cũng hiểu, giả như chúng ta thật sự lẻn vào Liên Bang, nhất định sẽ có thể học được không ít thần thông và tri thức mà đế quốc không cho chúng ta?"
Lý Diệu: ". . . Chắc, chắc vậy!"
"Anh hùng sở kiến lược đồng, Linh Thứu đạo hữu cũng đồng ý cách nhìn của ta, vậy thì ta yên tâm!"
Long Dương Quân cười như là một đóa hoa ăn thịt người: "Lợi ích thứ hai, quan sát! Chư vị đạo hữu chẳng phải luôn muốn biết Tinh Diệu Liên Bang rốt cục là lớn hay nhỏ, là mạnh hay yếu, có thể chống chọi được công kích từ hạm đội Hắc Phong không ư? Chúng ta tới nhìn là biết thôi!"
"Chúng ta thần không biết quỷ không hay xâm nhập vào trong Tinh Diệu Liên Bang, khảo sát tình hình chính trị, kinh tế, văn hóa, quân bị, cùng với thái độ bọn hắn đối đãi với bên ngoài và dân chúng bình thường….vân vân. Đó đều là những gì chúng ta tận mắt nhìn thấy, tự mình trải nghiệm, tuyệt không khả năng là giả, như thế chẳng phải càng thêm chân thực rõ nét hơn là tra khảo một tên trinh sát ư?"