Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1585 - Chương 1552: Tiền Bối, Đi Bên Này!

Chương 1552: Tiền bối, đi bên này! Chương 1552: Tiền bối, đi bên này!Chương 1552: Tiền bối, đi bên này!

Đây thật sự là một trường chiến đấu muốn khen cũng chẳng biết khen từ đâu.

Thậm chí đến cả chiến đấu đều không tính, hoàn toàn là đơn phương phát tiết, phá hư, chà đạp và giết chóc.

Hỗn Thiên Vương Thích Trường Thắng đặt tên Cự Thần Binh của mình là "Hỗn Thế Ma Vương", còn Bạch Liên lão mẫu Vạn Minh Châu đặt tên Cự Thần Binh là "Hoàng Tuyền sứ giả" .

Khi hai bộ hung khí đỉnh cao trong tinh thần đại hải được quăng thả ra, lẳng lặng đứng thẳng trước mặt ba chiếc công kích hạm cá kiếm, hết thảy xảy ra sau đó chắc không cần phải nhiều lời.

Cự Thần Binh chính là tồn tại khủng bố mà đến cả chiến hạm chủ lực của đế quốc Chân Nhân Loại cũng phải tránh lui ba xá!

Trong khi trọng tải, tính năng, pháp bảo và thuyền viên của ba chiếc công kích hạm này đều không ở cùng một đẳng cấp với chiến hạm chủ lực đế quốc.

Số đông Nguyên Anh và Hóa Thần, bao gồm cả Lý Diệu đều chẳng mấy hứng thú với trận chiến đấu này.

Thứ duy nhất có thể cầm ra tiêu khiển chắc chỉ có biểu tình biến hóa đặc sắc của tên nam tử da đen đầu mọc sừng dài kia.

Lúc "Hỗn Thế Ma Vương" và "Hoàng Tuyền sứ giả" gào thét lao ra từ trong Hoang Nha hào, đánh tới hai chiếc chiến hạm ở hai bên, mặt nam tử da đen giống như bị hung hăng quất cho một roi, lõm hết cả lại.

Mà khi hai bộ Cự Thần Binh bắt đầu trắng trợn chà đạp tinh hạm, xé toang tinh hạm như xé một tờ giấy, nam tử da đen rốt cục mới ý thức được, cảnh tượng khủng bố hiện ra trước mắt không phải là ảo giác.

Hắn lập tức như bị rút sạch xương cốt toàn thân, xụi lơ trên đất, run rẩy, không thốt được nên nên lời.

Đây hoàn toàn là một gia hỏa miệng cọp gan thỏ, ỷ mạnh hiếp yếu.

Hắn khẳng định không phải Tinh Đạo chuyên nghiệp, bởi vì hắn căn bản đến cả hung tính lạnh lùng, tâm ngoan thủ lạt với chính bản thân của Tinh Đạo đều không có.

Lý Diệu cảm thấy trên người đứa này có khí chất của loại quý tộc quen sống an nhàn sung sướng, cao cao tại thượng, bên ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong thối rữa bất kham.

10 phút sau, chiến đấu chấm dứt, hai chiếc công kích hạm cá kiếm đều bị cường hành đánh tan, thuyền viên giả mạo hải tặc bên trong đều không một ai sống sót.

Chỉ có "kỳ hạm" nơi tên nam tử da đen đang đứng, nhờ được Lý Diệu, Mông Xích Tâm và Long Dương Quân ngàn đinh ninh vạn dặn dò, Thích Trường Thắng và Vạn Minh Châu mới thoáng hạ thủ lưu tình, không trắng trợn phá hư, thuyền viên cũng chỉ giết một nửa, đặc biệt là thuyền viên trong khoang điều khiển đều không chết một ai, chỉ bị đánh xỉu mà thôi.

Nam tử da đen sừng vàng lúc nãy còn diễu võ dương oai, giờ lại như một con chó già vùng vẫy giãy chết, bị Thích Trường Thắng lôi vào khoang thuyền lạnh lẽo của Hoang Nha hào.

Mười hai cường giả Cổ Thánh giới mặt không biểu tình lạnh lùng nhìn đăm đăm đứa này.

Đứa này lập tức được chuyển tới tay Long Dương Quân, để Vương Hỉ công công làm chủ thẩm.

Chẳng qua, Long Dương Quân còn chưa bắt đầu thẩm vấn, gia hỏa mới rồi còn xụi lơ như bún, run rẩy như chó già, lúc quét mắt nhìn vách tường trong khoang lại như đột nhiên được tiêm thuốc trợ tim, chợt nhảy dựng lên!

Hắn vừa mở miệng liền khiến mọi người thất kinh.

"Các ngươi, các ngươi là quân đế quốc quân? Đúng rồi, các ngươi nhất định là quân đế quốc, bằng không sao lại có nhiều Cự Thần Binh vậy được?"

"Nước lớn xông Long Vương miếu, người một nhà không nhận ra nhau. Ơn trời, cuối cùng cũng đợi được các ngươi!"

Hoang Nha hào là chiến hạm tấn công của đế quốc, khắp nơi trong khoang tự nhiên đều khảm nạm chiến huy tia chớp đen của đế quốc.

Lúc Lý Diệu tiến hành duy tu từng cân nhắc có nên lau đi tất cả chiến huy tia chớp đen kia không.

Chẳng qua, tầng thân phận giả đầu tiên mà Long Dương Quân thiết kế cho bọn hắn là sau khi cướp lấy chiến hạm đế quốc, một đường chạy trốn đào vong, như thế trên chiến hạm lưu lại vài đạo chiến huy đế quốc mới càng có vẻ chân thật.

Vậy nên, đồ đạc trong Hoang Nha hào, bao gồm cả trang phục chiến đấu và chế thức Tinh Khải đều mang đậm phong cách đế quốc, không hề bị xóa đi hoàn toàn.

Đặc biệt là chiến huy “tia chớp đen”, từ một trăm năm trước sớm đã bị người Liên Bang biết được.

Nam tử da đen này có thể nhận ra chiến huy đế quốc, tiếp đó từ phong cách trang phục chiến đấu bọn hắn mặc trên người, cùng với hai bộ Cự Thần Binh, suy đoán ra bọn hắn đến từ đế quốc, điều này ngược lại chẳng có gì lạ.

Lạ chính là hai câu nói vừa rồi, nhưng còn không đợi Long Dương Quân thẩm vấn, đứa này đã thao thao bất tuyệt khai ra hết.

"Các vị đạo hữu, các vị tiền bối thực sự là Tu Tiên giả đến từ đế quốc Chân Nhân Loại ư? Sớm biết như thế, có cho chúng ta 100 lá gan cũng không dám công kích chư vị tiền bối!"

"Hiểu lầm, hết thảy đều là hiểu lầm!"

"Ta, ta là Đế Lâm hội, ta cũng là Tu Tiên giả, hết thảy chúng ta đều là Tu Tiên giả!"

Nam tử da đen như thể hạn hán gặp mưa rào, xa quê gặp người quen, vui đến phát khóc.

Hắn kích động đến mặt đỏ tía tai, nói năng lộn xộn, không biết nên nói gì cho phải.

Hoa chân múa tay nửa ngày, nghĩ nghĩ, hắn mới run rẩy lấy ra một mảnh huy chương đen sì từ trong túi nơi eo, mặt trên khắc hai chữ to… Đế Lâm!

Hai tay hắn bưng mảnh huy chương kia, hướng mọi người giơ lên cao cao, phảng phất làm vậy có thể chứng minh thân phận, chứng minh vừa rồi là một hiểu lầm.

"Tu Tiên giả. . ."

Mười hai cường giả Cổ Thánh giới ngơ ngác nhìn nhau, ai nấy đều chẳng hiểu chuyện gì, trong lòng tự nhủ chẳng lẽ đế quốc và Liên Bang đã khai hỏa?

Không đúng, nếu hạm đội Hắc Phong thật sự giết tới rồi, đứa này cần gì phải nói "cuối cùng cũng đợi được các ngươi" ?

Lý Diệu càng là cau mày, sa vào trầm tư, tâm tư điện chuyển, bất động thanh sắc trao đổi ánh mắt với Long Dương Quân.

"Tu Tiên giả?"

Nhãn châu Long Dương Quân khẽ xoay động, trùng trùng đạp một cước lên ngực nam tử da đen, chửi ầm lên nói: "Khốn khiếp! Đã biết chúng ta là Tu Tiên giả, tại sao lại còn đột nhiên tập kích chúng ta, suýt nữa làm hư mất đại sự! Đế Lâm hội? Đế Lâm hội là cái gì? Phi! Chúng ta gặp phải phong bạo Tinh Hải, chiến hạm tổn hại nghiêm trọng, không cách nào liên lạc với bên ngoài, lại mất phương hướng, thất lạc với đại bộ đội, trôi dạt suốt mười năm mới hấp thu đủ Linh Năng, triển khai bước nhảy không gian, vừa mới nhảy ra liền gặp đám gia hỏa không biết sống chết các ngươi, đúng là xui xẻo!"

Nàng cầm mảnh huy chương "Đế Lâm hội" hung hăng quất lên mặt nam tử da đen, lực tay rất lớn, suýt nữa trực tiếp cắm vào tròng mắt y.

Nam tử da đen kêu thảm một tiếng, đau đến lăn lộn trên đất, nhưng cũng không dám rên rỉ lâu, lập tức giãy dụa bò dậy, hai tay bụm lấy khuôn mặt đầy máu, rung giọng nói: "Hiểu lầm, thật sự là hiểu lầm! Chúng ta… chúng ta còn tưởng là chiến hạm Tinh Diệu Liên Bang đột nhiên xuất hiện, muốn cứu về con mồi, cho nên mới mạo phạm chư vị tiền bối! Chúng ta tội đáng chết vạn lần, chúng ta chết chưa hết tội!"

Nam tử da đen cứ vậy quỳ trên mặt đất, hung hăng tự tát lên mặt, cái tát vừa giòn vừa vang khiến số đông cường giả Cổ Thánh giới đều âm thầm nhíu mày, lắc đầu không thôi.

"Linh Thứu lão sư."

Hắc Dạ Lan tiến lại sau lưng Lý Diệu, kiễng mũi chân lên bên tai hắn, dè dặt nói: "Đứa này tuyệt đối không phải Tu Tiên giả, hừ, Tu Tiên giả thực sự sẽ không hèn nhát như vậy!"

"Tinh Diệu Liên Bang? Đế Lâm hội?"

Tròng mắt Long Dương Quân đảo quanh hai vòng, lạnh lùng nói: "Thứ bát nháo gì nữa đây? Sao ngươi biết chúng ta là người đế quốc, còn nữa, ngươi nói ngươi là Tu Tiên giả? Nơi này cũngxuất hiện Tu Tiên giả!"

"Ta tên Phí Kỳ, thật sự là một Tu Tiên giả, là Tu Tiên giả địa phương sinh trưởng ở vùng này!"

Nam tử da đen "Phí Kỳ" quỳ trên mặt đất, bộ dạng như thể muốn nhào tới ôm lấy hai chân Long Dương Quân gào khóc, khóc không thành tiếng nói: "Việc này nói ra rất dài dòng, vãn bối tự nhiên sẽ từ từ nói rõ cho các vị tiền bối, chẳng qua các vị tiền bối sau khi nghe xong nhất định phải làm chủ cho vãn bối, tiêu diệt Tinh Diệu Liên Bang vạn ác, trả cho biên giới Tinh Hải một mảnh giữa thanh thiên… thanh thiên bạch nhật!"

"Vãn bối, còn có ngàn ngàn vạn vạn Tu Tiên giả như vãn bối đang chờ đợi các vị đạo hữu đế quốc và chư vị tiền bối, hệt như khô hạn đợi mưa rào. . ."

"Dừng lại!"

Long Dương Quân tiến lên một bước, không chút lưu tình rút tấm huy chương Đế Lâm hội trên mặt Phí Kỳ, nàng lật qua lật lại, quan sát nửa buổi nhưng vẫn cứ không rõ ràng cho lắm: "Nói ngắn gọn, Tinh Diệu Liên Bang là cái gì?"

Phí Kỳ ôm mặt, kêu thảm một tiếng, nhịn đau nói: "Tinh Diệu Liên Bang là thế lực khủng bố coi trời bằng vung, tàn nhẫn khát máu, hoành hoành bá đạo ở vùng này!"

"Đúng rồi, ta… ta có tin quan trọng muốn báo cáo chư vị tiền bối!"

"Tinh Diệu Liên Bang đã biết quân viễn chinh đế quốc sắp đến chỗ này, hơn nữa đám Tu Chân giả tự cao tự đại này, lòng muông dạ thú, không chịu quy phục thiên uy đế quốc kia đang trăm phương ngàn kế, tích cực chuẩn bị đón đánh, muốn một mẻ hốt gọn chư vị tiền bối!"

"Hả?"

Long Dương Quân thoáng trao đổi ánh mắt với Lý Diệu và đám cường giả còn lại, mặt không biểu tình nói: "Chuyện này lớn lắm, sao ngươi biết được. Còn nữa, “Đế Lâm hội” là cái gì?"

"Tinh Diệu Liên Bang dã tâm bừng bừng, mưu đồ châu chấu đá xe, công khai đối địch đế quốc, hoàn toàn là tự tìm đường chết! Việc này ai mà không biết, ai mà không hiểu!"

Phí Kỳ thở dốc nói: "Chẳng qua, vô luận Tinh Diệu Liên Bang hung tàn bạo ngược thế nào, Đế Lâm hội chúng ta đều đấu tranh với nó tới cùng!"

"Đúng rồi, Đế Lâm hội là tên gọi tắt của “Đế quốc hàng lâm trù bị hội”, chúng ta đều là Tu Tiên giả địa phương sinh trưởng ở bản địa, là tổ chức thành lập để hoan nghênh quân viễn chinh đế quốc hàng lâm, thuận tiện cho chư vị công chiếm và thống trị rất nhiều thế giới quanh đây! Tôn chỉ của chúng ta là dẫn đường cho các vị đạo hữu và tiền bối đến từ đế quốc, chỉ dẫn phương hướng trong Tinh Hải mênh mông, trong ứng ngoài hợp, một hơi triệt để tiêu diệt thế lực tà ác Tinh Diệu Liên Bang, để cho rất nhiều Đại Thiên Thế Giới ở biên thùy Tinh Hải được hưởng thụ quang huy chiếu rọi từ đại đạo tu tiên!"

"Chúng ta… chúng ta đều trung thành và tận tâm với đế quốc, có nhật nguyệt chứng giám!"
Bình Luận (0)
Comment