Chương 1639: Lâm Cửu cường thế!
Chương 1639: Lâm Cửu cường thế!Chương 1639: Lâm Cửu cường thế!
Tri Chu Sào Tinh, pháo đài lòng đất, cung điện u ám thâm thúy tựa như rừng rậm đen tối, ở trên khung đỉnh lấp lánh hào quang như các ngôi sao, giống như những con hung thú trầm mặc, mở đôi mắt khát máu, không chớp mắt nhìn chằm chằm hai người đang trong bóng đêm hừng hực thiêu đốt, giằng co lẫn nhau.
Lý Diệu mặc Huyền Cốt Chiến Khải, tinh từ pháo kiểu vác vai cùng mỗi một chỗ pháp bảo có tính công kích hết thảy đều kích phát đến cực hạn, vô số tia chớp dạng cầu đang quanh thân lượn lờ.
Ở đối diện hắn là Tinh Đạo Chi Vương, Bạch Tinh Hà bá chủ Tri Chu Sào Tinh, mặc Long Vương Tinh Khải, giương nanh múa vuốt, không ai bì nổi!
“Đừng chấp mê bất ngộ nữa Bạch Tinh Hà, ngươi hoàn toàn mắc bẫy của người tu tiên rồi, bị người tu tiên hoàn toàn che đậy lừa gạt rồi, mau mau tỉnh ngộ đi!”
Lý Diệu chính khí nghiêm nghị, nghĩa chính từ nghiêm!
“Ha ha ha ha, nơi này là Tri Chu Sào Tinh, nơi này là... Thiên hạ của Bạch lão đại ta! Trừ ta, không ai có thể ở trên Tri Chu Sào Tinh xưng vương xưng bá! Người tu tiên không được, ngươi tên vô danh tiểu tốt này cũng không được!”
Bạch Tinh Hà cười quái dị khặc khặc, trên mỗi một cái đầu rồng dâng lên sau lưng Long Vương Tinh Khải, vảy giáp đều dựng thẳng lên từng miếng, tỏa ra hiệu quả hình ảnh ánh sáng vô cùng sáng lạn, “Chết đi, tiểu tử!”
“Không có cách nào cả!”
Lý Diệu nghiến răng, tia chớp dạng cầu mặt ngoài Huyền Cốt Chiến Khải không ngừng bành trướng và kích động, quả thực làm nửa tòa cung điện tối tăm đều lâm vào trong cơn bão sấm sét, “Vậy cho ngươi kiến thức một lần, uy lực tuyệt cường của Kim Đan kỳ Cứu Cực cảnh giới đi!”
Hai người hầu như cùng lúc hóa thành hai luồng hào quang, ở sau một đợt linh ba va chạm so với siêu tân tinh bùng nổ còn cuồng bạo cùng kích thích hơn, hơn phân nửa tòa cung điện tối tăm đều sụp xuống. Bạch Tinh Hà phát ra từng đợt tiếng kêu thảm thiết đau khổ, kéo thân tàn thủng trăm ngàn lỗ, be bét máu thịt, ở trong phế tích đau khổ giãy dụa, phát ra tiếng gào thét trước khi chết.
“Kim Đan kỳ Cứu Cực cảnh giới? Đây, đây là cảnh giới gì, sao có thể cường hãn như thế!
“Ngươi là ai, ngươi tên vô danh tiểu tốt này rốt cuộc là người nào, vì sao sẽ như vậy, vì sao?
“Ngươi thắng rồi! Ngươi thế mà giết chết ta, giết chết Bạch lão đại Tinh Đạo Chi Vương của Tri Chu Sào Tinh! Ha ha, ha ha ha ha, nhưng vô dụng, vô dụng! Ngươi căn bản không biết, chủ nhân thật sự của Tri Chu Sào Tinh không phải ta, mà là ‘Tinh đạo chí tôn’ Nghiêm Tâm Kiếm trong truyền thuyết! Ngay cả ta cũng là bị hắn khống chế, hắn mới là kẻ tránh ở phía sau màn thao túng tất cả...”
Theo thanh âm Bạch Tinh Hà càng lúc càng mỏng manh, một luồng khí tức khác vô cùng cường đại lại từ cung điện tối tăm vỡ tan nhộn nhạo ra, dần dần ở giữa không trung ngưng kết thành sương mù đen như vực sâu, lại từng luồng một tiến vào trong thân tàn của Bạch Tinh Hà, làm hắn ở trong từng đợt tiếng kêu gào thê thảm, đã xảy ra biến dị không thể tưởng tượng!
Một thanh âm vô cùng âm trầm, quỷ bí, tà dị, từ trong thân thể không ngừng bành trướng của Bạch Tinh Hà truyền đến, nhưng đã không phải âm điệu cùng giọng điệu của Bạch Tinh Hà vừa rồi, hoàn toàn biến thành một người khác: “Là ai... To gan lớn mật... Dám quấy rầy ta bế quan tu luyện, trùng kích cảnh giới Hóa Thần!”
Ở trước mặt vật lớn sương mù đen bao phủ, lượn lờ, không phân biệt rõ rốt cuộc là Nghiêm Tâm Kiếm hay là Bạch Tinh Hà, Lý Diệu tinh khải đã tàn phá không chịu nổi, cả người đều lung lay sắp đổ hít sâu một hơi, nghiến răng, hơi ngồi xổm, làm tốt chuẩn bị quyết một trận tử chiến!
Mà khung đỉnh thủy tinh giữa không trung còn không ngừng “rầm rầm” rơi xuống, thêm vài phần không khí hỗn độn cùng khẩn trương cho quyết chiến sắp xảy ra!
Bỗng nhiên, hình ảnh đọng lại.
Vô luận Lý Diệu mặc Huyền Cốt Chiến Khải, tồn tại đáng sợ không biết là Bạch Tinh Hà hay Nghiêm Tâm Kiếm, hoặc là mảnh vỡ thủy tinh “Thứ Tinh Trai” sụp đổ giữa không trung, tất cả đọng lại.
Một hàng chữ nhỏ lập lòe tỏa sáng từ giữa hai người đang giương cung bạt kiếm nhảy ra: “ ‘Tinh đạo chí tôn’ Nghiêm Tâm Kiếm đáng sợ nhất năm trăm năm trước rốt cuộc hiện thân, ở trước khi liên bang tiến vào niên đại bùng nổ của tu luyện, hắn chính là ‘cường giả số một tam giới’ hoàn toàn xứng đáng, vượt xa xa trên tất cả mọi người cùng thời đại, ở trong một mình mò mẫm có được năng lực xông lên cảnh giới Hóa Thần! Lý Diệu bây giờ, có thể chiến thắng kẻ địch mạnh đáng sợ như vậy hay không? Để chúng ta đến giúp Lý Diệu giúp một tay đi! Trong lúc trò chơi mở rộng, toàn bộ vật phẩm cùng trang bị dưới đây tất cả chiết khấu bảy phần, còn có thưởng điểm gấp bội, tích lũy năm vạn điểm, liền có thể đổi một cây ‘Trảm hạm bảo đao’ uy lực tuyệt luân!”
“Đại Hoàn Đan, giá gốc 500 tinh tệ, trong lúc mở rộng 350 tinh tệ ―― giúp Lý Diệu khôi phục đến trạng thái đầy máu đi!”
“Huyết Nguyệt Truy Long Đao phiên bản chung cực, giá gốc 1000 tinh tệ, trong lúc mở rộng 700 tinh tệ ―― cực phẩm thần khí có được năng lực hút máu vô tận!”
“Huyền Cốt Chiến Khải hình thái tinh hải kích đấu, giá gốc 8000 tinh tệ, trong lúc mở rộng 5600 tinh tệ ―― đây là Huyền Cốt mạnh nhất trong vũ trụ!”
“Bốp!”
Còn có mấy chục dạng đan dược cùng pháp bảo đủ thứ chưa kịp giới thiệu, màn hình đã bị cực kỳ tàn khốc đóng lại, mặt kính mô phỏng màu đen phản xạ ra một khuôn mặt xấu không thể nhịn được nữa.
“Ta nhổ vào! Cái trò chơi vớ vẩn gì vậy?”
Bạch Tinh Kiếm méo miệng, lẩm bẩm, “Kịch tình qua sân này quá vớ vẩn rồi nhỉ, Lý Diệu không phải ở trong động phủ chí tôn Nghiêm Tâm Kiếm, hấp thu tinh hoa truyền thừa của Nghiêm Tâm Kiếm, đau khổ tu luyện nhiều năm mới đột phá Kết Đan kỳ Cứu Cực cảnh giới sao? Sao có thể ở lúc đối chiến Bạch lão đại đã tuôn ra ‘Cứu cực Kim Đan’? Còn có, Nghiêm Tâm Kiếm lão quỷ chết tiệt này sao ở lúc này đã toát ra? Một trận chiến đó trên Tri Chu Sào Tinh đánh người tu tiên, liên quan Nghiêm Tâm Kiếm cái rắm!”
Hắn đang lẩm bẩm, màn hình chợt lóe, thể hiện ra hình ảnh trên phòng điều khiển: “Báo cáo, tàu Đom Đóm có hồi âm!”
Đôi mắt Bạch Tinh Kiếm nhất thời giống núi lửa bùng nổ, phun ra hào quang và nhiệt lượng, so với vừa rồi như hai người khác nhau. Vị quan chỉ huy cao nhất này của hạm đội Đại Bạch cầm lên mũ quân đội nhiều nếp nhăn, bước một bước ra khỏi phòng hạm trưởng, sải bước đi nhanh hướng tới phòng điều khiển kỳ hạm “Thiêu Đốt Vô Tận” do tàu “Quang Huy Vô Cùng” chiến hạm chủ lực ban đầu của người Thiên Hoàn cải tạo mà có.
Dọc theo đường đi, vài tên quan quân cao cấp của hạm đội đều vội vã tới bên cạnh hắn.
“Tàu Đom Đóm đã đồng ý thỉnh cầu bỏ neo sửa chữa của chúng ta, chúng ta sẽ bỏ neo ở giữa bến tàu vòng tròn số Mười Hai tới Mười Bốn.”
“Phân bố binh lực cùng chi tiết mỏng yếu của tàu Đom Đóm đã quét xong, thẳng đến giờ phút này, bọn họ đối với ý đồ đến của chúng ta vẫn như cũ hoàn toàn không biết gì cả!”
“Tàu Đom Đóm vẫn bảo trì linh ba bên trong lặng im, vô luận Thôi Linh Phong hay Đường Định Viễn hay là Đinh Chính Dương đều vẫn chưa lộ diện, không phân tích ra tình trạng bên trong bọn họ bây giờ.”
“Không sao cả.”
Bạch Tinh Kiếm cười cười, “Bảo các anh em đều chuẩn bị làm lớn một phen đi. Một lần này, chúng ta phải ngăn cơn sóng dữ đó!”
Trên phòng điều khiển, màn hình vòng tròn thật lớn tầng tầng lớp lớp, tạo thành một mảng cung điện lập lòe tỏa sáng, làm phòng điều khiển “tàu Thiêu Đốt Vô Tận” giống như trực tiếp bại lộ ở trong vũ trụ mênh mông vô ngần.
Có thể nhìn thấy rất rõ ràng, mấy chục con tàu vũ trụ sơn thành một mảng trắng như tuyết đang chậm rãi từ trận hình chiến đấu co rút lại thành trận hình bỏ neo, ở dưới sự trợ giúp của nhân viên hoa tiêu cùng sà lan đối phương phái ra, chậm rãi hướng một vòng quỹ đạo hình vòng tròn tới gần.
Đây là tác nghiệp vào cảng cùng thả neo cực kỳ thường quy, hệ thống chỉ huy của hai bên đều vẫn duy trì câu thông cao độ, nhìn như không có gì bất ngờ xảy ra, tiến triển cực kỳ thuận lợi.
Bạch Tinh Kiếm khoanh hai tay, chăm chú nhìn bộ hình ảnh tác nghiệp ngay ngắn có trật tự này, trên mặt ngay từ đầu còn treo mỉm cười tràn đầy tự tin, nhưng theo thời gian trôi đi, đặc biệt từng con tàu vũ trụ màu trắng đều dựa vào trên bến tàu quỹ đạo, sà lan cùng tàu vận tải phụ cận lệ thuộc tàu Đom Đóm cũng càng lúc càng nhiều, nụ cười của hắn chậm rãi thu liễm, thay thế vào đó là một vẻ mặt như có chút đăm chiêu.
“Xì xì, xì xì.”
Hắn phập phồng cánh mũi, như là một con rắn độc vươn đầu lưỡi phân nhánh, ở trong không khí sưu tập hương vị nguy hiểm.
“Đường Định Viễn hoặc là Đinh Chính Dương còn chưa xuất hiện sao?”
Hắn khẽ nhíu mày, dò hỏi.
“Còn chưa, nghe nói trên tàu Đom Đóm xảy ra một ít rối loạn nho nhỏ.”
Tham mưu hạm đội trả lời, “Nhưng rất nhanh sẽ xử lý xong.”
“Rối loạn nho nhỏ...”
Bạch Tinh Kiếm chăm chú nhìn từng chiếc sà lan cùng tàu vận tải còn có chiến hạm của chính hắn xen lẫn cùng một chỗ, ở trong vũ trụ tối đen kéo ra cái đuôi lửa sáng thật dài, hào quang ở sâu trong đôi mắt hắn đan xen thành một tấm lưới lớn bao phủ bầu trời, sắc mặt của hắn bỗng trở nên cực kỳ khó coi, nghiến răng nói: “Bảo toàn bộ tàu vũ trụ còn chưa vào cảng hết thảy đều dừng vào cảng, bảo trì trận hình chiến đấu, toàn bộ đội đột kích vào vị trí, chuẩn bị chiến đấu tiếp mạn thuyền bất cứ lúc nào!”
“Cái gì?”
Tham mưu hạm đội ngạc nhiên, “Chiến đấu tiếp mạn thuyền... Cùng ai?”
“Nhanh đi!”
Bạch Tinh Kiếm trừng mắt.
Sự thật chứng minh hắn phán đoán là cực kỳ chính xác.
Chỉ sau mười phút đồng hồ, kỳ hạm “Thiêu Đốt Vô Tận” của hạm đội Đại Bạch còn chưa vào cảng bỏ neo, sà lan cùng tàu vận tải phụ cận bến tàu quỹ đạo đã hỗn loạn, đem cả tuyến đường tính cả chiến hạm liên bang đã vào cảng hoàn toàn bịt kín lại, mà pháo đài cố định đối phương bố trí ở phụ cận bến tàu vòng tròn cũng hết thảy đều bị kích hoạt, mấy trăm hạm pháo các loại hình tất cả đều phát ra ánh sáng khiến người ta nhìn mà sinh ra sợ hãi, giống như những con hung thú bụng đói kêu vang, con mắt lập lòe tỏa sáng!
Lấy cường độ khiên linh năng cùng mật độ hỏa lực của hạm đội Đại Bạch, những hệ thống phòng ngự này bố trí ở trên bến tàu quỹ đạo, đương nhiên không có khả năng tạo thành uy hiếp trí mạng đối với bọn họ.
Nhưng nếu vừa rồi bọn họ tiếp tục tiến tới, toàn bộ chiến hạm đều lâm vào giữa cảnh vũ trụ nhỏ hẹp cùng quỹ đạo rắc rối phức tạp, lại bị vô số sà lan và tàu vận tải chặt chẽ chặn lại, cục diện không thể nghi ngờ sẽ trở nên phi thường bị động.
Đây chưa chắc là biểu hiện địch ý, nhưng lại không chút nào che giấu cảnh giác. Hạm đội Đại Bạch giống như một tên trộm vặt rón ra rón rén chuồn vào, còn chưa kịp xuống tay, đã bị mấy chục ánh đèn pha của chủ nhân bắt trúng.
Tàu Thiêu Đốt Vô Tận tuy dừng tiến lên, nhưng hỗn loạn trong bến tàu vẫn đang liên tục, vài chiếc chiến hạm liên bang hoàn toàn lâm vào trong đó không thể động đậy.
Mà từ trên tàu Đom Đóm truyền đến tin tức, lại làm sắc mặt Bạch Tinh Kiếm trở nên đặc biệt cổ quái.
“Tàu Đom Đóm truyền đến tin tức mới nhất, bọn họ vừa mới dập tắt một hồi phản loạn của người tu tiên, lượng lớn người tu tiên bao gồm nguyên tài công chính Đinh Chính Dương ở trong hết thảy đều bị bắt, đã hoàn toàn khống chế cục diện!
“Nhưng vẫn có lượng lớn người tu tiên đang lẩn trốn, bọn họ hoài nghi trong đó bao gồm một số người của hội Đế Lâm. Những người tu tiên này vừa lúc hướng phía bến tàu quỹ đạo số Mười Hai tới Mười Bốn chạy trốn, cho nên mới dẫn phát rối loạn vừa rồi!
“Bây giờ tuyệt đại bộ phận người tu tiên đều bị bắt, nhưng bọn họ vẫn như cũ hoài nghi có một dúm người tu tiên, vô cùng có khả năng trốn tới trên tàu của chúng ta, thượng tá Lâm Cửu quan chỉ huy vệ đội nghị trưởng chính phủ chính thống của nước cộng hòa Tinh Hải yêu cầu, yêu cầu... Lên tàu kiểm tra!”