Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1684 - Chương 1640: Sau Trăm Tuổi, Lần Đầu Tiên Va Chạm

Chương 1640: Sau trăm tuổi, lần đầu tiên va chạm Chương 1640: Sau trăm tuổi, lần đầu tiên va chạmChương 1640: Sau trăm tuổi, lần đầu tiên va chạm

Cái mũi Bạch Tinh Kiếm cũng sắp tức lệch đi rồi.

Cái gọi là “Một dúm người tu tiên vô cùng có khả năng trốn đến trên tàu vũ trụ của hạm đội Đại Bạch”, bày rõ là trong lòng đôi bên biết rõ nói dối mà không chớp mắt.

Dựa theo lẽ thường, mọi người là minh hữu, nếu trên tàu Đom Đóm thật sự là đang bắt người tu tiên, căn bản không nên để bọn họ ở thời điểm mẫn cảm như vậy bỏ neo, ít nhất, trước đó cũng nên báo cho bọn họ quân tình tương ứng chứ!

Chờ tàu vũ trụ của bọn hắn đều từ trận hình chiến đấu tuần tra co rút lại thành trận hình vào cảng bỏ neo, thậm chí có không ít tàu vũ trụ đều đã tiếp nối đến trên bến tàu, mới làm ra chiêu này, có ý tứ gì?

Trong lòng Bạch Tinh Kiếm sáng như tuyết, biết trên tàu Đom Đóm nhất định có cao thủ, đã đem mục đích thật sự chuyến này của bọn họ, thậm chí một loạt bố cục giấu ở sau lưng nhìn thấu hết.

Nhưng Bạch Tinh Kiếm trái lại không có chút ý tứ xấu hổ nào cả, ngược lại càng lúc càng tò mò ―― chẳng lẽ bọn họ trước kia làm đánh giá đối với Đường Định Viễn cùng Thôi Linh Phong đều có sai lầm, thủ đoạn thật sự của hai người này vượt xa xa bọn họ tưởng tượng?

Bạch Tinh Kiếm chuẩn bị gặp “thượng tá Lâm Cửu quan chỉ huy vệ đội nghị trưởng chính phủ chính thống nước cộng hòa Tinh Hải” này một lần, hắn tràn ngập hứng thú đối với người này.

Lực lượng vũ trang bên người nghị trưởng chính phủ lưu vong, không phải cảnh sát mật lấy Thành Huyền Tố làm thủ lĩnh sao? “Vệ đội nghị trưởng” này lại là chuyện thế nào?

Trước đây, hắn chưa từng nghe “Lâm Cửu” cái tên này, lại mơ hồ có một loại dự cảm, người này nhất định là mấu chốt của cả sự kiện!

Hắn đương nhiên sẽ không để đoàn người Lâm Cửu “lên tàu kiểm tra”, lại đem địa điểm hai bên gặp an bài ở trong kho máy lạnh lẽo, trống rỗng phụ cận khí áp số bảy “tàu Thiêu Đốt Vô Tận”, dùng từng hàng tinh không chiến toa loại hình mới nhất của liên bang tản ra hào quang lạnh lùng cùng hai đội khải sư đột kích võ trang hạng nặng, để hoan nghênh vị “minh hữu” vẫn luôn che mặt này.

Tàu giao thông màu bạc sáng của tàu Đom Đóm mang theo phong cách tinh hải trung ương trôi chảy mà tao nhã, thông qua chín tầng khí áp kiểu liên hoàn, chậm rãi trượt vào kho máy số bảy.

Từ trên tàu giao thông không chút hoang mang đi xuống, đi vào trong một mảng rừng rậm sắt thép đằng đằng sát khí, lại chỉ có ba người.

Bạch Tinh Kiếm nheo mắt, không mặn không nhạt đánh giá đối phương.

Thật sự là... Tổ hợp làm người ta kinh ngạc.

Bên trái là một tên lùn tướng ngũ đoản, đầu quả bí, trọc lốc sáng bóng, một bộ quân phục nước cộng hòa Tinh Hải tựa như là vừa mới vội vã chế tạo gấp gáp ra, có chút cảm giác ướt át bẩn thỉu, buồn cười, trong lòng còn ôm một thanh đoản kiếm không hợp với thời đại này, giống như vừa mới từ trong di tích đào ra, quả thực buồn cười như là chú hề trong đoàn xiếc.

Nhưng ――

Khi ánh mắt gã lùn kia cùng ánh mắt hắn ở trong lơ đãng xảy ra va chạm, hai người hầu như đồng thời ngẩn ra, con ngươi đều chợt co rút lại đến cực điểm.

Tay gã lùn không tự chủ được đè lại chuôi kiếm, Bạch Tinh Kiếm thì hơi lui về phía sau nửa bước, sau đó mới phản ứng lại, đôi bên như không có việc gì khôi phục nguyên trạng.

Bạch Tinh Kiếm âm thầm thở hổn hển, lại hướng bên phải đánh giá, vừa lúc nhìn thấy một nữ tử tướng mạo thường thường nhưng thân hình cao lớn, cười tủm tỉm nhìn hắn.

“Trên tàu Đom Đóm, từ bao giờ xuất hiện nhiều quái vật như vậy?”

Trong lòng Bạch Tinh Kiếm nhíu mày, lúc này mới đem ánh mắt tập trung tiêu cự tới trên thân nam tử trung niên ở giữa mặc đồng phục thượng tá nước cộng hòa Tinh Hải.

So sánh với gã lùn ôm đoản kiếm cùng với nữ tử cười tủm tỉm, đây là một nam nhân không có đặc điểm gì, thậm chí có thể xưng là thường thường không có gì lạ, nhưng không biết vì sao, Bạch Tinh Kiếm càng cân nhắc lại càng cảm thấy, giống như ở đâu... Từng gặp đối phương!

“Chuyện gì vậy, rõ ràng chưa từng gặp khuôn mặt này, nhưng vì sao hắn cho người ta cảm giác quen thuộc như vậy?”

Lúc Bạch Tinh Kiếm đánh giá “Lâm Cửu”, Lý Diệu dùng tên giả Lâm Cửu cũng đang bất động thanh sắc đánh giá Bạch Tinh Kiếm.

Ở trong mắt Lý Diệu, gã đại tướng này dưới trướng Kim Tâm Nguyệt, “phản đồ” hạm đội Liệu Nguyên ngày xưa, quan chỉ huy hạm đội Đại Bạch bây giờ, lại có bề ngoài hơi tỏ ra lôi thôi tương phản rất lớn với chiến tích huy hoàng.

Đồng phục cùng nón quân đội thiếu tướng của gã đều nhăn nhúm như là đã mặc nửa năm phủ phục ở trên người, một khuôn mặt vàng như nến tuyệt đối không thể gọi là anh tuấn, râu ria xồm xàm không biết bao nhiêu ngày chưa rửa, khóe mắt hơi rủ xuống, giống như đối với tất cả đều không nhấc lên nổi hứng thú, lúc nào cũng có thể vừa ngáp, vừa không chút để ý nói: “Ta không phải nhằm vào ngươi, ta là nói tất cả hạm đội Liệu Nguyên các ngươi, đều là rác rưởi...” những lời kiểu như vậy.

Đúng, chính là loại cảm giác này, một loại cao ngạo không thể làm gì được, kiêu ngạo không chút để ý, giống như ở trên trán viết mấy chữ “Đến đánh ta đi, ngu ngốc”!

Lý Diệu vừa quan sát, cũng vừa ở trong lòng nói thầm: “Sao lại thế này, vì sao từ trong ánh mắt thằng cha này giống như nhìn thấy một tia... cảm giác quen thuộc? Không có lý do nha, lúc ta một trăm năm trước rời khỏi liên bang, hắn nhiều nhất mười mấy tuổi, còn ở trong trường quân sự Liệu Nguyên chơi bùn. Bộ dạng hắn có phong cách như vậy, nếu thật sự từng gặp, không có đạo lý không nhớ ra!”

Lý Diệu và Bạch Tinh Kiếm ở trong cái nhíu mày đi về phía nhau.

“Bạch thiếu tướng!”

Lý Diệu cực kỳ lạnh lùng hướng đối phương kính cái quân lễ tùy tùy tiện tiện trước, đem khí chất cả vú lấp miệng em, tự cao tự đại của quan quân cao cấp “chính phủ chính thống” tới từ trung ương tinh hải diễn giải vô cùng nhuần nhuyễn.

Khóe mắt Bạch Tinh Kiếm co rúm vài cái, cũng hướng Lý Diệu đáp lễ: “Lâm thượng tá, trên tàu Đom Đóm rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao có thể có nhiễu loạn lớn như vậy? Nếu cần, hạm đội của ta lúc nào cũng có thể trợ giúp một tay, không cần khách khí, càn quét người tu tiên, là chức trách chung của mọi người!”

“Không cần.”

Lý Diệu cười cười nói, “Trên tàu Đom Đóm quả thực đã xảy ra người tu tiên phản loạn rất nghiêm trọng, ngay cả tài công chính Đinh Chính Dương cùng Thành Huyền Tố bộ nội vụ cũng liên lụy ở bên trong, nhưng đây vốn là một bố cục chúng ta đặt ra, là mưu kế ‘dụ rắn rời hang’, mục đích chính là vì đem người tu tiên một lưới bắt hết!

“Ở dưới Thôi nghị trưởng và Đường hạm trưởng quyết sách anh minh, cùng với chúng ta ‘tiểu đội Hồng Liên vệ đội đặc biệt của nghị trưởng’ không ngừng cố gắng, đã đem tuyệt đại bộ phận người tu tiên đều trấn áp, chỉ có số rất ít người còn đang chạy trốn.

“Bạch thiếu tướng không cần lo lắng cho sự an toàn của tàu Đom Đóm, trái lại hạm đội của ngài, nghe nói vừa mới gặp phải bão vũ trụ, tổn thất tương đối thê thảm nặng nề, có lẽ trên việc phòng ngự sẽ tồn tại rất nhiều lỗ hổng, bị những người người tu tiên hoảng hốt không chọn đường kia vụng trộm lẻn vào cũng chưa biết chừng. Đề nghị ngài vẫn là ở dưới sự phối hợp của chúng ta, tiến hành toàn diện điều tra tương đối tốt hơn!”

“Thành Huyền Tố và Đinh Chính Dương đều bị trấn áp sao? Thôi Linh Phong cùng Đường Định Viễn trước đó đã biết tất cả cái này? Vệ đội đặc biệt của nghị trưởng, tiểu đội Hồng Liên...”

Bạch Tinh Kiếm nhanh chóng phân tích tình báo mới nhất, đang trầm ngâm, máy tính chiến thuật bên người lại điên cuồng rung động lên.

Nhìn từ phương thức rung động, là cảnh báo cấp bậc cao nhất!

Nâng cổ tay nhìn qua, sắc mặt Bạch Tinh Kiếm càng thêm tối tăm ―― ngay lúc này, ngay tại một giây này, một chiếc cường tập hạm (tàu tấn công hỏa lực mạnh) “Ngân Quang (Ánh bạc)” của hắn vừa mới bỏ neo đến trên bến tàu của đối phương, thế mà thăm dò được có người bí mật lẻn vào, hơn nữa đối phương ở sau khi liên tục đột phá ba tuyến cảnh giới của bọn họ, vẫn ở trong tàu vũ trụ đi vòng vòng, không ai có thể ngăn cản, rất có dấu hiệu ở sau khi đi dạo một phen, sẽ nghênh ngang bỏ đi!

Trán Bạch Tinh Kiếm lộ hết gân xanh, giận không thể át nhìn chằm chằm Lý Diệu: “Lâm, thượng, tá!”

“Sao?”

Lý Diệu mặt không biểu cảm, trong mắt lại ẩn chứa ý cười châm chọc, “Thực có người tu tiên lẻn vào tàu vũ trụ quý phương sao, có cần chúng ta hỗ trợ cùng điều tra hay không?”

“Không cần!”

Bạch Tinh Kiếm nghiến răng nghiến lợi, nói từng chữ một, “Không có một con gián nào ở sau khi vụng trộm lẻn vào tàu vũ trụ của ta, còn có thể không tổn hao gì chuồn ra, không có!”

“Vậy thì tốt.”

Lý Diệu hướng Bạch Tinh Kiếm khẽ thi lễ, “Ta lần này đến, chính là hướng quý phương thông báo tình huống mới nhất của tàu Đom Đóm, nhắc nhở quý phương ở trong lúc bỏ neo đề cao cảnh giác nhiều hơn, cẩn thận, tuyệt đối đừng gây ra cái gì hiểu lầm, nếu không hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi.

“Dù sao người tu tiên còn chưa bị tiêu diệt hoàn toàn, nhỡ đâu có mấy thằng cha chó cùng rứt giậu, chạy đến sâu trong tàu vũ trụ của quý phương, muốn cùng tàu vũ trụ thậm chí quan quân cao cấp của quý phương đồng quy vu tận cái gì đó, ai cũng không muốn nhìn thấy chuyện như vậy xảy ra, đúng không?”

Ánh mắt Lý Diệu cùng Bạch Tinh Kiếm ở giữa không trung va chạm, phát ra tia lửa “bốp bốp”, quả thực muốn đem cả kho máy trống rỗng dẫn nổ hết thảy.

Yến Ly Nhân và Long Dương Quân đứng ở phía sau Lý Diệu, một trái một phải, cũng nheo mắt, đánh giá đám người khổng lồ sắt thép phía sau Bạch Tinh Kiếm, giống như là đánh giá một đống gà đất chó ngói.

“Lâm thượng tá...”

Cảm giác được không khí giương cung bạt kiếm, Bạch Tinh Kiếm khẽ ho khan một tiếng, cười, “Thật không ngờ trên tàu Đom Đóm còn cất giấu nhân vật như ngươi. Ngươi nói không sai, cục diện loạn như vậy, là nên cẩn thận một chút, đừng gây ra nhiễu loạn gì, dù sao mọi người là minh hữu, Đế Quốc Chân Nhân Loại mới là kẻ địch chung của chúng ta.

“Chờ mong có một ngày, ở trên chiến trường đối kháng Đế Quốc Chân Nhân Loại, có thể cùng Lâm thượng tá kề vai chiến đấu, kiến thức được thực lực thật sự của Lâm thượng tá!”

Lý Diệu nhìn Bạch Tinh Kiếm một cái thật sâu: “Ta cũng nghĩ như vậy.”

...

Thẳng đến lúc con tàu giao thông màu bạc sáng một lần nữa trượt ra khỏi kho máy của “tàu Thiêu Đốt Vô Tận”, Bạch Tinh Kiếm vẫn cau mày, như có chút đăm chiêu.

Hắn đem một gã khải sư cao to, diện mạo dữ tợn phía sau gọi lên: “Lão Ngũ, ta không sở trường chiến đấu, ngươi đối với thực lực ba người vừa rồi thấy thế nào, đơn thuần sức chiến đấu cá thể.”

“Lão Ngũ” là đội trưởng đội đột kích chuyên môn phụ trách chiến đấu tiếp mạn thuyền trên “tàu Thiêu Đốt Vô Tận”, một gã Nguyên Anh chiến đấu thực lực cường hãn, loại hình dám lẻ loi một mình lao về phía tàu vũ trụ kẻ địch, nhưng lúc này cũng có chút do dự: “Nữ nhân bên phải có chút khó giải quyết, nhìn từ thân hình, khí tức cùng bước chân tư thái, đối phó rất không dễ dàng; nhưng tên lùn bên trái lại càng lợi hại hơn, khí tức cùng bước chân của hắn đều không khác gì người thường, nhưng lại cho người ta một loại hương vị sợ hãi dựng tóc gáy, giống như chỉ cần hắn đồng ý ra tay, toàn bộ khố máy toàn bộ tinh khải và chiến toa đều sẽ bị hắn chém thành hai nửa!

“Vừa rồi lúc hắn thản nhiên nhìn quét tới, mấy anh em đều khẩn trương đến cực điểm, giống như, giống như đao kề ở trên cổ!”

Bạch Tinh Kiếm gật đầu: “Lâm Cửu thì sao?”

“Lâm Cửu?”

Lão ngũ nghiêng đầu suy nghĩ một phen, “Tựa như không có gì đặc biệt, tựa như ở giữa nữ nhân cùng tên lùn kia đi?”

“Phải không?”

Bạch Tinh Kiếm lẩm bẩm, nhìn cửa áp suất đã khép lại, lâm vào suy tư cùng nhớ lại.
Bình Luận (0)
Comment