Chương 1646: Trở về liên bang!
Chương 1646: Trở về liên bang!Chương 1646: Trở về liên bang!
“Ta hẳn là nghị trưởng một nhiệm kỳ cuối cùng của nước cộng hòa Tinh Hải rồi.”
Thôi Linh Phong nhìn Lý Diệu, thâm trầm nói, “Trận này qua đi, vô luận là thắng hay bại, nước cộng hòa Tinh Hải đều sẽ hoàn toàn trở thành lịch sử, mà những tư liệu tuyệt mật này cũng sẽ tiết lộ hết thảy, công khai với đám đông. Qua tay ngươi, do ngươi quyết định sử dụng như thế nào, tiết lộ và khuếch tán, có lẽ... Là cách tốt nhất.”
Ánh mắt hắn thâm thúy giống như trực tiếp xuyên thấu thần hồn Lý Diệu, làm Lý Diệu âm thầm rùng mình một cái, có tích tắc, thậm chí sinh ra ý tưởng vớ vẩn, hoài nghi Thôi Linh Phong đã đoán được thân phận thật sự của mình hay không.
Điều đó không có khả năng!
“Chúng ta chạy khỏi cố thổ, ở trong vũ trụ trôi giạt suốt một ngàn năm rồi, quá khứ trong năm tháng khó khăn nhất, ta luôn nghĩ, giãy dụa cùng kiên trì như vậy rốt cuộc có ý nghĩa gì? Ở sau khi tiếp xúc đến toàn bộ chân tướng, bất cứ người trí lực bình thường nào cũng biết, chỉ dựa vào một con tàu Đom Đóm nho nhỏ, muốn lật đổ Đế Quốc Chân Nhân Loại thậm chí tiêu diệt Thánh Ước Đồng Minh, căn bản là ý nghĩ kỳ lạ, lời nói vô căn cứ!”
Thôi Linh Phong cảm khái nói, “Cho nên, nếu không phải dùng bí thuật lừa mình dối người để từng lần một gây tê bản thân, có lẽ ta cũng sẽ giống Đinh Chính Dương, biến thành một kẻ chủ nghĩa thất bại.
“Rất may mắn, giờ phút này ta thật sự rất may mắn, mình chưa đi lên con đường này, cũng chưa ở trong tuyệt vọng sụp đổ, lựa chọn hướng Đế Quốc Chân Nhân Loại đầu hàng.
“Bởi vì ta bây giờ rốt cuộc đã biết ý nghĩa của trận lưu lạc này, đã biết sứ mệnh tàu Đom Đóm sau khi ở trong vũ trụ như chó nhà có tang hoảng hốt đào vong một ngàn năm đang gánh vác.
“Không phải lật đổ Đế Quốc Chân Nhân Loại, mà là đem ‘mồi lửa’ tới từ tinh hải trung ương đưa đến nơi đây, đưa cho một cái văn minh người tu chân vừa mới sinh ra, bừng bừng sinh khí, mặt trời mới lên, Tinh Diệu Liên Bang!
“Trong ‘mồi lửa’ này, đã bao hàm niên đại tối tăm sau khi Tinh Hải đế quốc vừa mới sụp đổ, những người tu chân trung ương tinh hải gian nan thu thập tinh hà tan vỡ như thế nào, cứu vớt đồng bào của từng cái thế giới hỗn loạn, trào ra vô số anh hùng cam tâm làm chiến đao của văn minh, thành lập nước cộng hoà của văn minh tu chân hiện đại đầu tiên trên ý nghĩa thật sự.
“Cũng bao gồm quốc gia vĩ đại này là như thế nào từng bước một từ đỉnh phong đi hướng suy yếu, từ suy yếu đi hướng sa đọa, cuối cùng thai nghén ra ‘Hắc Tinh Đại Đế Vũ Anh Kỳ’ quái vật như vậy, ấp nở ra ‘Đế Quốc Chân Nhân Loại’ con hung thú dị dạng này.
“Còn bao gồm một ngàn năm qua, tàu Đom Đóm ở trong đi xa cô độc, từng lần lựa chọn khó khăn tự do giữa ở ‘người tu chân’ cùng ‘người tu tiên’.
“Hy vọng, ngươi có thể đem mồi lửa này đưa tới liên bang, để những người tu chân một thế hệ mới nhìn thấy người tu chân ngày xưa từng thành lập công tích, sáng tạo vinh quang, phạm những sai lầm cùng lây nhiễm ‘virus’, sáng tạo ra một văn minh thật sự cường đại hơn, huy hoàng hơn, càng có thể bảo vệ văn minh người tu chân toàn nhân loại hơn ưnã!”
Lý Diệu nắm ngọc giản nặng trịch này, cảm giác nó thật sự như là hóa thành từng dòng chảy bạc nóng bỏng, xen lẫn mấy ngàn năm lịch sử của nước cộng hòa Tinh Hải, rót vào trong mạch máu cùng gan phổi của mình, nhìn khuôn mặt già nua tràn ngập chờ mong của Thôi Linh Phong, Lý Diệu không biết nên nói cái gì mới tốt: “Ta...”
“Đi thôi, nắm chặt thời gian, đi xem quá khứ của nước cộng hòa Tinh Hải.”
Thôi Linh Phong như trút được gánh nặng cười lên, “Ngươi bây giờ chính là ‘chuyên viên cao cấp văn phòng nghị trưởng kiêm cố vấn đặc biệt của nghị trưởng nước cộng hòa Tinh Hải’, đại diện toàn quyền ta đi thăm Tinh Diệu Liên Bang, tuy trên danh nghĩa ngươi chỉ là một thành viên bình thường của đoàn đại biểu, nhưng mọi người, bao gồm tất cả người liên bang đều biết ngươi mới là mấu chốt, nếu ngươi hoàn toàn không biết gì cả đối với quá khứ của nước cộng hòa Tinh Hải, khó mà làm được!”
Hắn hướng sâu trong đài ngắm sau bước đi, giống như không chút hoang mang nghênh đón mũi tên ánh sao vũ trụ bắn tới tiến lên, “Ta cùng nước cộng hòa Tinh Hải đều đã già rồi, các ngươi, Tinh Diệu Liên Bang mới là tương lai, nhớ kỹ lời mình vừa rồi nói, để cho tương lai này... Trở nên tốt hơn một chút đi!”
Nhịp tim Lý Diệu hầu như lạc nửa nhịp, không chắc lão nghị trưởng nói rốt cuộc là “Tinh Diệu Liên Bang, các ngươi” hay là “Tinh Diệu Liên Bang các ngươi”. Hắn mở mồm, lại không quyết định được có nên hỏi hay không.
Thôi Linh Phong bỗng đứng lại, như là trên gáy có một con mắt vô hình, có thể nhìn thấu nỗi băn khoăn đáy lòng hắn, nói: “Mặc kệ ngươi tới từ Hồng Liên giới hay là nơi nào khác, ngươi là người tu chân, đúng không?”
Lý Diệu nói: “Đương nhiên!”
“Vậy thì tốt.”
Thanh âm Thôi Linh Phong càng lúc càng nhẹ, “Vậy là đủ rồi. Nước cộng hòa Tinh Hải vốn chính là quốc gia đem toàn bộ người tu chân, mọi nhân loại khắp tinh hải, trong ba ngàn thế giới đều coi là đồng bào!”
...
Mười hôm sau, thế giới gia nhập liên minh mới nhất của Tinh Diệu Liên Bang, Thiên Hoàn giới.
Khi con tàu vận tải đến từ chính phủ chính thống nước cộng hòa Tinh Hải, chở đoàn đại biểu mấy trăm người, từ trong gợn sóng hư không xuất hiện, giống như cá heo từ trong vòng xoáy nhảy ra, đầu tiên chiếu rọi ở trên vỏ ngoài mặt kính của tàu vận tải, chính là một quốc kỳ liên bang thông qua ánh sáng đặc thù mắt thường nhìn thấy được chiếu ở giữa tinh hải, dài rộng đều đạt tới hơn trăm km, Cửu Tinh Thăng Long chiến kỳ!
Lý Diệu một mình một người đứng ở một góc phòng điều khiển, xuyên thấu qua màn hình, ngẩn ra nhìn chằm chằm con rồng khổng lồ trên quốc kỳ đỏ tươi, giương nanh múa vuốt, một bước lên trời, nhịn không được sinh ra xúc động ngửa mặt lên trời thét dài.
Một trăm năm, suốt một trăm năm, rốt cuộc một lần nữa bước lên ranh giới liên bang, một lần nữa thấy được lá cờ từng vô số lần bảo vệ hắn, cũng vô số lần được hắn thủ hộ!
May mắn bây giờ các cường giả Cổ Thánh đều không ở bên cạnh hắn, vẫn nhốt trong khoang của mình cẩn thận nghiên cứu tư liệu mênh mông như biển. Ở dưới sự an bài của Thôi Linh Phong, bọn họ đều ở trong đoàn đại biểu đảm đương chức vụ cụ thể, sắp sửa khảo sát mỗi một chi tiết chính trị, kinh tế, quân sự các mặt của liên bang, tự nhiên có lượng lớn công tác chuẩn bị phải làm, không nhẹ nhàng giống Lý Diệu.
Muốn khiến các cường giả cổ đại này nhanh chóng trở thành chuyên gia lĩnh vực hiện đại nào đó, mặc dù sức tính toán cấp Nguyên Anh đỉnh phong cũng không có khả năng một lần là xong, cho nên mười ngày qua bọn họ vẫn luôn giao đấu với các loại giáo tài, tư liệu, số liệu, không rảnh bận tâm cái khác, may mắn như thế, mới chưa phát hiện cảm xúc dao động vi diệu của Lý Diệu.
“Vô luận như thế nào, rốt cuộc đã trở lại, rất nhanh có thể đoàn tụ với lão bà, còn có mọi người!
“Ha ha, không ngờ âm kém dương sai, còn lên làm đặc sứ nghị trưởng nước cộng hòa Tinh Hải, theo lời Cổ Thánh Giới để nói, chính là chức vụ kiểu như ‘khâm sai đại thần’ nhỉ?
“Bây giờ thế cục liên bang khá phức tạp, quan hệ giữa hội Đế Lâm cùng Kim Tâm Nguyệt rất vi diệu, hội Đế Lâm có chút giống như là mồi Kim Tâm Nguyệt cố ý ném ra để hấp dẫn người tu tiên, nhưng lý luận của Lữ Khinh Trần, lại không giống như là người tu tiên giả có thể cấu tứ ra được. Còn có Bạch Tinh Kiếm kia giả heo ăn thịt hổ, đem ta cũng ăn vào, lại ở trong cả sự kiện sắm vai nhân vật thế nào đây? Hừ, ta nói khiêm tốn như thế nào nữa, lớn nhỏ cũng là tam giới chí tôn, đồ đệ của ta, ngươi cũng dám lừa?
“Còn có, hạm đội Hắc Phong có phải thật sự đã giết đến, trong tích tắc cũng có khả năng nhảy đến nơi liên bang suy yếu nhất hay không? Mà cao tầng liên bang thật có người tu tiên ẩn núp, hay là cố ý nói ngoa, phương diện nào đó bắn ra đạn sương khói hay không?
“Nếu thật sự lộ ra thân phận ‘Kền Kền Lý Diệu’, ngược lại sẽ rút dây động rừng, khiến kẻ lén lút trong bóng tối có phòng bị!
“Chẳng bằng nghĩ kỹ một chút, nên lợi dụng hợp lý thân phận ‘đặc sứ nghị trưởng, khâm sai đại thần’ này như thế nào, so với đám người xấu lén lút kia càng thêm lén lút, nói không chừng ngược lại có thể ra đòn bất ngờ, giải quyết vấn đề!”
Lý Diệu nhếch miệng cười, đã quyết định.
Đã tới thì làm thôi, tạm thời coi như một tên “đặc sứ nghị trưởng” cực kỳ xứng đáng với chức vụ, nhìn kỹ xem liên bang mới sau trăm năm tiến bộ như bão táp, rốt cuộc là bộ dáng gì đi!
Đứng ở thước đo đại vũ trụ, lấy mắt thường quan sát mà nói, mặc dù là bên ngoài Thiên Hoàn giới được nhân loại khai phá cao độ, cũng là một mảng hoang nguyên trống vắng lạnh lẽo.
Nhưng mà, ở trên máy chủ của tàu vận tải, thông qua màn hình thể hiện ra các loại phóng xạ, huyền quang cùng tín hiệu thần niệm, lại phát họa ra một bộ cảnh tượng chật chội ồn ào, bận rộn không chịu nổi, vui sướng hướng vinh.
Từng tuyến đường vàng lấp lánh giống như quả cầu màu vàng, ở giữa Thiên Hoàn tinh cùng mấy tinh cầu tài nguyên quan trọng, bến tàu vũ trụ cùng pháo đài vũ trụ, dựng lên mạng lưới giao thông rắc rối phức tạp, bốn phương thông suốt, các loại tàu vũ trụ to nhỏ, kỳ quái đủ kiều đều đem tọa độ cùng tốc độ của mình đánh dấu ra, ở trên màn hình ngưng tụ thành từng điểm nhỏ long lanh trong suốt, vận chuyển tất cả nhân lực cùng tài nguyên thế giới này không ngừng phát triển cần có.
Hai con tàu vũ trụ vô thanh vô tức trượt đến trên con đường phụ cận tàu vận tải, hộ tống khách nhân đến từ tàu Đom Đóm.
Bề ngoài bọn nó đã mang theo loại phong cách chủ nghĩa thực dụng hơi tỏ ra vụng về kia của tàu vũ trụ liên bang, nhưng một số tháp đại bác cùng bọc thép cục bộ lại giữ lại phong cách nhẹ nhàng tao nhã riêng của Thiên Hoàn giới, nhưng hiện ra một loại sinh khí không quá phù hợp.
Thể tích bọn nó đã so với tàu Liệu Nguyên chiến hạm mạnh nhất Lý Diệu ở một trăm năm trước từng thấy, được xưng “cự hạm mộng ảo số một tam giới” còn khổng lồ hơn, phù trận động lực phần đuôi phun ra ánh lửa lại càng thêm ảm đạm cùng mỏng manh, tựa như không phải nguồn động lực chính, chỉ dùng để hơi điều chỉnh phương hướng, làm Lý Diệu miên man bất định đối với bọn họ rốt cuộc chọn dùng nguồn động lực chính nào.
Hai con tàu vũ trụ ẩn chứa hàm lượng kỹ thuật cao hơn so với “tàu Liệu Nguyên” ngày xưa như vậy, lại không phải một thành viên “hạm đội Liệu Nguyên” vương bài liên bang, chỉ là tàu chiến đấu lệ thuộc hạm đội địa phương Thiên Hoàn giới mà thôi, không khỏi khiến Lý Diệu chậc chậc kinh ngạc than thở vì lực lượng quân sự hùng hậu của liên bang mới, tràn ngập lòng tin đối với quyết chiến sắp xảy ra.
Ở dưới hai con tàu vũ trụ hộ tống dẫn đường, tàu vận tải nhanh chóng hướng trung tâm Thiên Hoàn giới, căn cứ luyện chế tàu vũ trụ lớn nhất liên bang mới, Thiên Hoàn tinh chạy tới.
Thẳng đến lúc bến tàu quỹ đạo loại siêu khổng lồ quay quanh Thiên Hoàn tinh dần dần hiện ra ở trước mắt Lý Diệu, Lý Diệu mới có thể từ trên thân kỳ quan cực có sức chấn động thị giác này, biết được vì sao “Thiên Hoàn văn minh” sẽ lấy nó để đặt tên. Bến tàu vòng tròn này căn bản không phải sợi tơ kim loại vừa nhỏ vừa dài trong tưởng tượng của hắn, so sánh với hành tinh, nó vẫn như cũ tỏ ra tráng kiện vô cùng, chói mắt như “vành đai” do vẫn thạch cùng mảnh vụn tạo thành của không ít hành tinh, lấp lánh, rạng rỡ tỏa sáng.