Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1872 - Chương 1828: Ngươi Rốt Cuộc Là Cái Gì?

Chương 1828: Ngươi rốt cuộc là cái gì? Chương 1828: Ngươi rốt cuộc là cái gì?Chương 1828: Ngươi rốt cuộc là cái gì?

Toàn bộ thế giới đều bắt đầu sụp đổ.

Tinh tú xa xa lóe lên giống như cũng biến thành bóng đèn dây tóc ảm đạm, vũ trụ thâm thúy cũng toát ra chất liệu thô lệ màu đen. Bọn họ không giống đặt mình trong tinh hải vô biên, ngược lại như bị nhốt ở trong một cái hang núi nho nhỏ, mà cái hang núi này còn đang kịch liệt lay động, vách hang bốn phương tám hướng đều xuất hiện từng vết rạn nứt chớp sáng, lúc nào cũng có thể hoàn toàn sập xuống.

Mất đi hằng tinh màu đen tăng thêm, trung tâm thần hồn Lữ Khinh Trần giống như một con giun hư thối, quanh thân trải rộng bọt biển màu máu, theo mỗi một bọt biển vỡ tan, đều từ bên trong toát ra một luồng khí đen, hướng xung quanh hoảng hốt chạy trốn, lại bị Huyết Sắc Tâm Ma lần lượt ép về.

Đầu của Lữ Khinh Trần giống như một đống mực nước nhỏ xuống nước sạch, chậm rãi tản ra, ngũ quan và thần sắc đều càng lúc càng mơ hồ, không ngừng phân giải cùng tan rã, phát ra tiếng than khẽ vô cùng hối hận cùng không cam lòng.

Huyết Sắc Tâm Ma lại đắc ý đến cực điểm, kéo cơ thể không trọn vẹn hoa chân múa tay vui sướng, cười quái dị khặc khặc: “Không ngờ được mắc bẫy à? Cái này gọi là bọ ngựa bắt ve, chim sẻ ở phía sau, mặc kệ các ngươi ngàn kiểu tính kế, vạn loại thủ đoạn, vô số mưu hoa, khụ khụ khụ khụ, cuối cùng người thắng vẫn là ta nha!”

“Muốn dung hợp với ta, không có vấn đề, ta nhất định sẽ dung hợp hẳn hoi với hai ngươi, hắc hắc hắc hắc, đem năng lượng tối dư thừa như thế của ngươi cắn nuốt hết, lại đem nhân cách phân liệt của Lý Diệu số 2 hoàn toàn trấn áp, cướp lấy quyền khống chế thân thể này, lấy thân phận tam giới chí tôn, Kền Kền Lý Diệu chấp chưởng liên bang, thử hỏi vùng biên thùy tinh hải, còn có ai là địch thủ của ta chứ?”

Tiếng cười quái dị của Huyết Sắc Tâm Ma im bặt mà dừng lại, như là rút gân nhảy bật lên, trợn mắt há hốc mồm mà nhìn phía sau mình.

Ở phía sau hắn, người khổng lồ màu đỏ bị “bẻ gãy tứ chi, xé rách ngực bụng, thủng trăm ngàn lỗ, hấp hối sắp chết”, không biết từ khi nào lại có thể bò dậy.

Tuy thân hình là rút nhỏ đi không ít, linh diễm cũng ảm đạm không ánh sáng, nhưng trung tâm thần hồn Lý Diệu chính giữa ngực vẫn rạng rỡ tỏa sáng, vẫn giữ lại một luồng lực lượng kiên định cuối cùng.

“Ngươi, ngươi sao lại dậy rồi, không phải thần hồn đã bị thương nặng, ngay cả ngưng kết thành hình cũng không làm được sao?”

Huyết Sắc Tâm Ma hận đến mức nghiến răng.

“Đúng vậy, nhưng nghỉ ngơi một phen, hình như có chút khôi phục lại rồi.”

Lý Diệu gian nan thở hổn hển, nhìn quét Huyết Sắc Tâm Ma vừa mới đại chiến một hồi với Lữ Khinh Trần, chi chít vết thương, tiếp tục nói, “Cũng chưa khôi phục lại bao nhiêu, nhiều nhất so với ngươi bây giờ, hơi mạnh hơn một chút như vậy mà thôi.”

“Ngươi, ngươi lừa ta, ngươi thế mà giữ lại thực lực.”

Huyết Sắc Tâm Ma nổi trận lôi đình.

“Mọi người đều như nhau thôi, ngươi ở lúc đối phó Thiên Ma Mạc Huyền, còn không phải đang giữ lại thực lực.”

Lý Diệu bĩu môi nói.

“Ngươi, ngươi thế mà đoán được.”

Huyết Sắc Tâm Ma ủy khuất muốn chết, “Cái đó làm sao giống nhau chứ, ta là Huyết Sắc Tâm Ma, loại cách làm vô sỉ không biết xấu hổ, âm hiểm hạ lưu này, chính là phong cách của ta! Nhưng ngươi chính là đường đường tam giới chí tôn, anh hùng liên bang quang minh chính đại, ở thời khắc mấu chốt nhất quyết một trận tử chiến với đại ma vương, ngươi thế mà còn giữ lại thực lực? Quả thực quá đáng lắm rồi! Ngươi làm sao biết, ta nhất định sẽ nhân cơ hội này lao ra đánh lén? Nhỡ đâu ta cũng không giữ lại thực lực, là thật bị Thiên Ma Mạc Huyền đánh tan, ở trong Linh Giới cũng không có cách nào ngưng kết thành hình, ngươi làm sao bây giờ?”

“Đại ca…”

Lý Diệu thở dài, bất đắc dĩ nói, “Ta cũng thực không nghĩ đoán trúng, nhưng xem xem hành vi của ngươi ở trong kịch chiến với Thiên Ma Mạc Huyền, ngươi cũng đã nói, phong cách của mình là vô sỉ không biết xấu hổ, âm hiểm hạ lưu mà, nhưng mà ở trong một trận chiến đó, ngươi lại biểu hiện có tình có nghĩa, nhiệt huyết sôi trào, hào hùng vạn trượng như thế, xông lên so với ta còn nhanh hơn, cần anh dũng như vậy hay không hả? Trừ ngươi là đang diễn trò, là chủ động lên chịu chết, dùng phương pháp giả chết, thoáng bảo lưu lại một tia thực lực, còn có khả năng thứ hai sao?”

“Ngươi cũng không phải ngày đầu tiên có ý đồ với khối thân thể này của ta. Lúc kịch liệt chiến đấu với Thiên Ma Mạc Huyền, cục diện còn chưa rõ ràng, Vực Ngoại Thiên Ma bày rõ sẽ có bố trí ở hạm đội Hắc Phong bên này, cho nên cho dù khi đó ngươi có thể thành công trấn áp ta, cướp lấy khối thân thể này, cũng chưa chắc hữu dụng, nói không chừng còn chưa nhảy nhót được hai ngày đã bị hạm đội Hắc Phong đánh nổ, cho nên ngươi mới một mực ẩn nhẫn không phát, giả bộ cực kỳ thành thật dịu ngoan, yên lặng chờ xem biến hóa.

“Nhưng bây giờ, hạm đội Hắc Phong binh bại như núi đổ, một con Vực Ngoại Thiên Ma cuối cùng cũng đã hiện thân, nếu cho ngươi một cơ hội tốt đánh lén, còn có thể đem thần hồn Lữ Khinh Trần cùng ta cắn nuốt hết thảy, ngươi sẽ không nhảy ra gây sóng gió?”

“Mọi người quen biết như vậy, ngươi tính tình thế nào, ta còn không biết sao?”

Huyết Sắc Tâm Ma tức giận đến mức quanh thân “Xẹt xẹt” toát ra hơi nước màu đỏ rực, giống như là một cái nồi hơi bị hở khắp nơi.

Hắn á khẩu, nheo mắt, nhìn chằm chằm Lý Diệu, bẻ tay bẻ chân, rất có ý tứ lao lên cắn người.

“Nếu ngươi muốn lao lên, suy xét cho thật rõ ràng.”

Lý Diệu nhún vai nói, “Bây giờ hai chúng ta tám lạng nửa cân, thật ra cũng nói không rõ rốt cuộc ai thắng một bậc, nhưng vô luận ai có thể hoàn toàn cướp lấy quyền khống chế khối thân thể này, thần hồn nhất định bị thương nặng, suy yếu đến cực điểm, trong thời gian ngắn, tuyệt đối không có khả năng khôi phục.

“Mà ở bên ngoài, Long Dương Quân và Yến Ly Nhân còn đang như hổ rình mồi đó. Cảm giác của Long Dương Quân đối với thần hồn sâu sắc bao nhiêu, ngươi phi thường rõ ràng, kiếm của Yến Ly Nhân nhanh bao nhiêu, cũng không cần ta nói nhỉ? Cho dù ngươi may mắn trấn áp ta, khống chế khối thân thể này, nhỡ đâu bị bọn họ nhìn ra sơ hở, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ cho ngươi cơ hội giải thích sao?”

“Vực Ngoại Thiên Ma là độc thủ phía sau màn lần chiến tranh này, quả thực so với người tu tiên Đế Quốc Chân Nhân Loại càng đáng sợ hơn gấp mười, ngươi cảm thấy bọn họ sẽ cẩn thận phân biệt Vực Ngoại Thiên Ma cùng Huyết Sắc Tâm Ma khác nhau?”

Vẻ mặt Huyết Sắc Tâm Ma âm tình bất định, hung hăng trừng mắt nhìn Lý Diệu.

Lý Diệu vẻ mặt thản nhiên, dùng ánh mắt trong suốt mà kiên định đáp lại hắn.

Huyết Sắc Tâm Ma trầm ngâm hồi lâu, hít sâu một hơi, trên khuôn mặt dữ tợn vạn phần bỗng nở ra từng đóa hoa loa kèn, thanh âm ngọt đến phát ngấy: “Đừng ngốc nữa, chúng ta là hảo anh em tốt nhất thể song sinh, hai mặt của một đồng tiền xu, ta sao có thể cùng ngươi gà nhà đá nhau chứ? Nói giỡn chút mà thôi.

“Ta sở dĩ ẩn giấu một chút xíu thực lực, chính là vì ở thời điểm cuối cùng đi ra đánh lén, cho kẻ địch một đòn trí mạng thôi. Về phần trước đó chưa nói cho ngươi, đó, đó là bởi vì muốn lừa được kẻ địch, thì phải lừa gạt mình trước. Câu này ngươi hẳn là từng nghe nhỉ?”

Lý Diệu nhịn không được cười thành tiếng, gật đầu nói: “Từng nghe.”

“Vậy thì tốt rồi, vậy tất cả như cũ, tạnh mưa trời lại sáng, chuyện gì cũng không có nữa.”

Huyết Sắc Tâm Ma cười hắc hắc, nhìn gợn sóng năng lượng tối phiêu tán ở trong hư không xung quanh, nhịn không được nuốt ngụm nước bọt, “Cảm xúc tiêu cực nồng đậm như thế, quả thực là một bữa đại tiệc phong phú, cũng đủ ăn thật nhiều năm.”

“Cảm xúc tiêu cực có thể thuộc về ngươi, nhưng năng lượng sạch sẽ sau khi bóc ra cảm xúc tiêu cực, thì cho ta cầm phần nhiều.”

Đôi mắt Lý Diệu cũng lập lòe tỏa sáng, toát ra bản tính của tên cuồng tu luyện, “Chúng ta không cần nóng vội, quả thực nên dùng vài năm thời gian luyện hóa cùng hấp thu cho tốt, mới có thể bảo đảm những năng lượng thể tà ác này, sẽ không ngấm ngầm làm loạn thêm nữa.”

Hai người cùng nhau xoa tay, hướng về phía cái đầu choáng váng của Lữ Khinh Trần bay đi.

“Ngươi rốt cuộc là cái gì vậy?”

Lữ Khinh Trần thế mà còn bảo lưu lại một luồng năng lượng tối dao động cuối cùng, giống như oan hồn không tiêu tan, phát ra tiếng thở dài khe khẽ.

“Ha ha, không ngờ tới à, chưa từng gặp à, bổn đại gia chính là tâm ma có một không hai trong vũ trụ mênh mông, anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, nhân cách cao thượng, chính trực thiện lương…”

Huyết Sắc Tâm Ma bày cái tư thế đẹp trai nhất.

“Không, ta biết ngươi là ai, đơn giản là một loại Vực Ngoại Thiên Ma hình thái khác mà thôi, ta không có chút hứng thú đối với ngươi, ta hỏi là nó.”

Lữ Khinh Trần không để ý tới Huyết Sắc Tâm Ma, lại đem một luồng năng lượng tối cuối cùng, hóa thành ma chưởng hư vô mờ mịt, vươn về phía Lý Diệu.

Không phải công kích, hắn chỉ muốn đụng vào thần hồn Lý Diệu một lần, trong thanh âm tràn ngập tò mò, “Ngươi rốt cuộc là cái gì vậy, có lẽ lần sau…”

Không đợi nửa câu sau được nói xong, ma chưởng âm hồn đã theo tiếng thở dài khe khẽ của hắn cùng nhau tan thành mây khói, hoàn toàn biến mất ở trong thế giới này.

Lý Diệu và Huyết Sắc Tâm Ma nhìn nhau, cùng nhau vò đầu.

Huyết Sắc Tâm Ma: “Thằng cha này có ý tứ gì, quả thực là đang không để ta vào mắt.”

Lý Diệu nhíu mày: “Giả thần giả quỷ, cái gì gọi là có lẽ lần sau, chẳng lẽ hắn còn chưa chết “

Huyết Sắc Tâm Ma lắc đầu thật mạnh: “Đại bộ phận năng lượng tối của hắn khẳng định đều tập trung ở trong một khối Linh Giới này, bị chúng ta triệt để chơi chết rồi, chỉ sợ hắn ở nơi khác còn lưu lại một bộ phận nhỏ năng lượng tối, nói ví dụ lại phân liệt ra cái đuôi nho nhỏ thứ tư, nhưng cũng không cần quá lo lắng, cái đuôi nho nhỏ thứ tư này khẳng định suy yếu đến cực điểm, không trải qua tu luyện thời gian dài, rất khó nhảy ra tác quái nữa.

“Nói đi thì phải nói lại, hắn vừa rồi đem virus thần hồn gì đó thổi ba hoa chích choè, làm như có thật, nói cái gì chỉ cần là thần hồn nhân loại, từ người thường đến Hóa Thần đều không thể chạy thoát hắn lây nhiễm, sao nhìn ngươi giống như không có phản ứng gì?”

“Đúng vậy.”

Lý Diệu sờ cao thấp toàn thân, “Hình như là không quá có hiệu quả đối với ta. Ta nghĩ chút, đại khái bởi vì ta thật ra là người Địa Cầu, người Địa Cầu cùng người nơi này, ở trên kết cấu trung tâm thần hồn không quá giống nhau.”

Thế giới màu đen lắc lư cùng chấn động càng lúc càng kịch liệt, từng tia sáng mạnh mẽ từ bên ngoài đâm vào, đâm Lý Diệu cùng Huyết Sắc Tâm Ma không mở được mắt, trong ánh sáng mạnh giống như còn ẩn chứa thanh âm, có người đang liên tiếp hô: “Lý Diệu Lý Diệu Lý Diệu…”

Lý Diệu và Huyết Sắc Tâm Ma liếc nhau, cùng nhau hướng phía hào quang mãnh liệt nhất bay đi, khi sắp đến khe hở đi thông thế giới chân thật, hai bóng người dần dần dung hợp với nhau.

“Phù…”

Lý Diệu thở ra một ngụm khí đục thật dài, sau khi trở về thế giới hiện thực, vượt qua giai đoạn giảm xóc đại não hầu như bị vét sạch, phát hiện mình vẫn như cũ nằm ở trong lồng ngực ấm áp của Tiểu Hắc, được Cửu U Huyền Cốt bảo hộ nghiêm mật.

Xung quanh lại là tinh hải thiêu đốt, cột sáng lóng lánh, hài cốt gào thét. Bọn họ đã thoát ly tàu Vòng Xoáy Màu Đen.

Cửu U Huyền Cốt là được hai bộ Cự Thần Binh “Âm Dương” của Long Dương Quân cùng “Đại Kiếm” của Yến Ly Nhân kéo ra.

Ở phía sau bọn họ cách đó không xa, tàu Vòng Xoáy Màu Đen đã xảy ra vụ nổ liên hoàn mãnh liệt nhất cũng rực rỡ nhất từ trước tới nay, hoàn toàn giải thể.

Trong cơn hoảng hốt, Lý Diệu giống như nhìn thấy một bộ tinh khải lửa giận như hoa sen hướng mình lao vút tới, trên miếng bảo vệ vai của tinh khải còn khắc hoa văn đồ án cái chuông.

Hào quang bay múa, cái chuông cũng như là đang nhẹ nhàng va chạm.

Hắn nghe ra tiếng gọi mình trong bóng đêm rốt cuộc thuộc về ai rồi, thanh âm này khiến hắn vô cùng an tâm, nở rộ ra mỉm cười hạnh phúc nhất. Hắn hướng đối phương dang hai tay, lại một lần nữa ngủ say, lâm vào một mộng cảnh rất lâu rất lâu trước kia, rất xa xôi rất xa xôi.
Bình Luận (0)
Comment