Chương 1852: Một cái siêu linh thể cuối cùng
Chương 1852: Một cái siêu linh thể cuối cùngChương 1852: Một cái siêu linh thể cuối cùng
Sâu trong não vực Lý Diệu nhất thời xuất hiện một chuỗi quả cầu thủy tinh lấp lánh lại mông lung, quả cầu thủy tinh chia làm mấy chục tầng trong trong ngoài ngoài, trên mỗi một tầng đều lượn lờ vô số con số, linh văn và phù trận, lập lòe tỏa sáng, nhanh chóng va chạm.
Hoặc là nói, là thần niệm của hắn hóa thành vô số đạo, phân biệt lẻn vào thế giới sâu trong những con chip khống chế này, thử đi phá giải những phù trận đơn giản nhất kia, phân tích logic cơ bản giấu ở trong phù trận, thậm chí dùng phương thức của mình đi sửa chữa cùng phá hư.
Nói cách khác, thần thông hắn mới lĩnh ngộ được, còn đang nghiêng ngả lảo đảo mò mẫm trong đó, có chút tương tự với “virus máy tính xâm nhập”
Giáo sư Mạc Huyền ở sau khi cắn nuốt máy chủ “Tinh Não” của tàu Liệu Nguyên, vốn đã biến thành hình thái sinh mệnh tương tự máy tính siêu cấp, sau khi bị Vực Ngoại Thiên Ma lây nhiễm, lại tăng thêm không ít thần thông tương tự “virus máy tính”, trong cơ sở dữ liệu khổng lồ hắn truyền thừa cho Lý Diệu, thần thông phương diện này chỗ nào cũng có.
Lý Diệu vốn kiêng kị thật sâu đối với thủ đoạn của Vực Ngoại Thiên Ma, những thần thông này giống như rắn độc cuộn mình ở trong góc, làm hắn dựng tóc gáy.
Nào ngờ, khi hắn ở lúc kiểm tra kho số liệu truyền thừa của giáo sư Mạc Huyền, đem thần thông phương diện này lần lượt triển khai, không biết vì sao, lại bất ngờ bị nguyên lý xâm nhập cùng cơ cấu chỉnh thể của những thần thông này hấp dẫn thật sâu.
Nói như thế nào đây, thật giống như cảm giác hắn lần đầu tiên nhìn thấy “Cửu U Huyền Cốt”.
Đó là Cự Thần Binh trời sinh thuộc về hắn, mà những thứ này là thần thông trời sinh đã thuộc về hắn!
Cự Thần Binh và thần thông, vốn cũng không có phân chia thiện ác, nếu không đề cập đến Vực Ngoại Thiên Ma tà ác cùng điên cuồng, chỉ là xâm nhập cùng khống chế máy tính, con chip, tựa như cũng có thể tiếp nhận.
Huống chi, biết người biết ta, mới có thể trăm trận trăm thắng, Vực Ngoại Thiên Ma còn xa xa chưa bị tiêu diệt, mặc dù là Lữ Khinh Trần con “Thiên Ma nối mạng” này, ai biết đã chết hẳn hay chưa?
Nếu muốn trảm yêu trừ ma, chung quy không thể hoàn toàn không biết gì cả đối với thủ đoạn của yêu ma nhỉ, lần tới lại gặp sự kiện xâm nhập linh võng tương tự, chưa chắc có nhiều cơ duyên xảo hợp như lần này.
Lý Diệu ở dưới lòng hiếu kỳ thôi thúc, thử giải tích cùng lý giải phù văn, linh mã cùng phép tính như con số thiên văn giáo sư Mạc Huyền lưu lại.
Hắn vốn muốn lướt qua thôi, dù sao mình cũng không phải chuyên gia máy tính, “Đem thần niệm hóa thành virus, xâm nhập máy tính” thần thông yêu cầu cao độ như vậy, nhắm chừng học như thế nào cũng không học được, chẳng qua muốn có điều hiểu biết, về sau lại gặp Lữ Khinh Trần hoặc là “Thiên Ma nối mạng” khác, không đến mức chân tay luống cuống mà thôi.
Nào ngờ, thoáng nghiên cứu, liền như hồng thủy tràn bờ đê không thể vãn hồi, ngắn ngủn mấy tháng thời gian, thế mà bị hắn lĩnh ngộ được không ít kỹ xảo thú vị.
Trách không được giáo sư Mạc Huyền sẽ nhìn bằng ánh mắt khác đối với hắn như thế, chẳng lẽ là giáo sư trước đó đã cảm giác được một vài thứ, đã nhận ra thiên phú của hắn ở phương diện này?
Lấy tiêu chuẩn bây giờ của Lý Diệu, đương nhiên còn xa xa chưa làm tới trình độ đem thần niệm trực tiếp biên soạn thành virus máy tính, vô thanh vô tức cấy vào linh võng cùng máy tính địch quân, xâm nhập cùng phá hoại khắp nơi.
Nhưng...
Lý Diệu đột nhiên trợn mắt, đáy mắt như có hơn trăm vạn con số màu đen chợt lóe qua, toàn bộ pháp bảo gia dụng chung quanh hết thảy phát điên, pháp bảo quét rác xoay tròn siêu cao tốc, ấm nước phát ra tiếng kêu to “Ô ô”, cửa tủ lạnh không ngừng khép mở, trong máy làm đá tự động hoàn toàn “Rào rào” hướng ra bên ngoài đổ ra cục đá.
Toàn bộ pháp bảo dân dụng đều như là được Lý Diệu giao cho sinh mệnh, cuồng loạn nhảy múa.
Lý Diệu nhếch miệng cười, hắn chưa sử dụng tới một chút thủ đoạn “cách không ngự vật” nào, thậm chí ngay cả khống chế phù trận mặt ngoài con chip cũng chưa động tay chân, thuần túy là lấy thần niệm xâm nhập khống chế sâu trong con chip, từ trên logic cùng thuật toán vận hành quấy nhiễu những pháp bảo dân dụng này.
Năng lực bỏ thì thương vương thì tội như thế, trước mắt xem ra là chưa có tác dụng gì, hơn nữa có thể phát triển đến xâm nhập máy chủ phòng ngự nghiêm ngặt, cơ cấu khổng lồ thật sự, cũng là chuyện xa xa không hẹn trước.
Nhưng với Lý Diệu mà nói, hắn chỉ cần có thể tu luyện đến tùy ý xâm nhập và sửa chữa pháp bảo theo dõi, nghe lén ở phụ cận, thậm chí thông qua linh võng làm rõ kết cấu cụ thể của mục tiêu bị xâm nhập, vậy là đủ rồi.
“Hắc hắc hắc hắc, nếu có một ngày, tâm niệm ta khẽ động, liền có thể xâm nhập toàn bộ máy quay cùng máy nghe lén trong phạm vi mấy trăm mét phụ cận, chặn được cùng sửa chữa hình ảnh cùng với thanh âm của nó, cũng nháy mắt quét ra kết cấu chỉnh thể cả tòa kiến trúc, đối với ta ‘tiểu vương tử đường ống thông gió’ này chuyên chú xâm nhập trung tâm kẻ địch, thực thi chiến thuật chém đầu mà nói, chẳng phải là như hổ thêm cánh, thiên hạ vô địch?”
Đang suy nghĩ miên man, chuẩn bị tiếp tục tu luyện, máy tính tùy thân lại phát ra chấn động nhẹ nhàng, tùy ý nâng cổ tay nhìn, lông mày Lý Diệu nhướng lên cao cao, vui sướng vô cùng nói: “Bọn họ lại phát hiện một ‘siêu linh thể’ rồi!”
Lúc Lý Diệu đi ra khỏi phòng tu luyện, đã có một chiếc xe bay màu bạc sáng như u linh ánh trăng đang chờ hắn.
Nơi này là thành Bách Hoa, đại bản doanh của giáo sư Mạc Huyền, Lý Diệu mấy tháng gần đây đã lấy hấp thu truyền thừa của giáo sư Mạc Huyền làm chủ, tự nhiên chọn tu luyện ở đây.
Hơn nữa, “sự kiện Vực Ngoại Thiên Ma” xa xa chưa có kết thúc, về giáo sư Mạc Huyền, Lữ Khinh Trần, Lôi Vũ Cầm cùng Vực Ngoại Thiên Ma, còn có vô số bí mật chờ đợi khai quật, vô số tai hoạ ngầm chuẩn bị bịt lại cùng gạt bỏ.
Phương diện liên bang chuyên môn thành lập một tiểu tổ xử trí đặc biệt do vô số chuyên gia máy tính cùng minh tu sư tạo thành, để toàn diện phân tích “sự kiện Vực Ngoại Thiên Ma”, bảo đảm linh võng đại thống nhất an toàn.
Lý Diệu đã là người trước sau đánh tan giáo sư Mạc Huyền và Lữ Khinh Trần, lại đạt được toàn bộ truyền thừa của giáo sư Mạc Huyền, tự nhiên không thoát được quan hệ với tiểu tổ xử trí đặc biệt này, là chức vụ “cố vấn cao cấp”
Tới đón hắn đi tham gia hội nghị khẩn cấp, lại là người quen cũ ―― Long Dương Quân.
Quyết chiến tinh hải chấm dứt, mười hai cường giả Cổ Thánh dần dần trồi lên mặt nước, đối mặt Đế Quốc Chân Nhân Loại, Thánh Ước Đồng Minh cùng Vực Ngoại Thiên Ma ba tầng uy hiếp, bọn họ không thể không đẩy nhanh bước chân ôm đoàn sưởi ấm, nhất trí đối địch với liên bang.
Phương diện liên bang cũng cả đường bật đèn xanh, dựa theo tính cách, năng lực cùng chí nguyện của bọn họ, phân biệt an bài chức vụ tương đối quan trọng.
Một mặt là mượn dùng tu vi bọn họ, một mặt khác cũng là đẩy nhanh hai bên dung hợp, đặt trụ cột kiên cố cho Cổ Thánh Giới gia nhập liên bang, trở thành “thế giới thứ tám” của Tinh Diệu Liên Bang.
Tề Trung Đạo đang nghiên cứu pháp luật liên bang; Hàn Bạt Lăng không biết sao sinh ra hứng thú cao độ đối với hệ thống cảnh sát liên bang; đám người Mông Xích Tâm, Thích Trường Thắng và Yến Ly Nhân thì đi cùng hạm đội Liệu Nguyên, tiếp tục ở sâu trong tinh hải truy kích tàn binh hạm đội Hắc Phong; các cường giả còn lại cũng đều có an bài thỏa đáng.
Long Dương Quân lại chủ động đề xuất, muốn tham dự điều tra đến tiếp sau đối với “sự kiện Vực Ngoại Thiên Ma”.
Cô tuy không thể tính là chuyên gia máy tính có thâm niên, nhưng thần hồn cường đại cũng vượt xa xa Nguyên Anh tầm thường, tựa như đối với Vực Ngoại Thiên Ma còn có một chút nhận thức không để ai biết, phương diện liên bang tự nhiên sẽ không từ chối thỉnh cầu của cô, mấy tháng qua cô vẫn luôn ở lại thành Bách Hoa, trái lại thường xuyên gặp mặt Lý Diệu.
“Lý lão ma, cảm giác tu vi của ngươi lại có tăng lên nho nhỏ ―― “
Vừa mở cửa xe, Long Dương Quân đã ngạc nhiên, “Chậc chậc chậc chậc, ở cảnh giới như ngươi, có thể bị người ta cảm giác được tu vi tăng lên là không dễ dàng, chẳng lẽ đã chạm tới cơ duyên Hóa Thần sao?”
Chưa có một người tu chân nào không muốn trăm thước can đầu tiến thêm một bước, Lý Diệu và Long Dương Quân qua lại thân quen như vậy, thật ra cũng không có gì có thể giấu diếm, lại là nhếch miệng cười, mặt lộ vẻ đắc ý ngồi trên xe bay, tự nhiên lại bị cô theo thói quen châm chọc vài câu.
Xe bay nhanh như điện chớp, rất nhanh tới trạm không gian chỗ bệnh viện siêu não Thâm Lam.
Sau khi trải qua “sự kiện Vực Ngoại Thiên Ma”, trạm không gian này đã bị phong tỏa toàn diện.
Phía dưới bệnh viện siêu não Thâm Lam quả thực là một kho báu, tiểu tổ điều tra khai quật suốt ba tháng, thứ tìm được cũng chỉ là một góc của tảng băng trôi.
Giờ phút này, vô số nhân viên điều tra mặc quần áo ngăn cách kiểu nội tuần hoàn, đầu cũng bị mũ giáp màu bạc trắng cách trở tất cả thần niệm xâm nhập cùng linh ba quấy nhiễu che kín, đang ở trên di chỉ bệnh viện bị đào lên một nửa, như công trường lớn ra sức khai quật.
“Lý hội trưởng!”
Xe bay còn chưa đỗ xong, một nam tử nho nhã hai hàng tóc mai bạc trắng, phong độ nhẹ nhàng, tràn đầy hơi thở thư sinh liền tiến lên tiếp đón.
Hắn là phó tổ trưởng tiểu tổ điều tra, Tạ Vô Phong.
Cũng chính là giáo sư thư viện Thiên Huyễn mấy chục năm trước từng trước mặt mọi người tiến hành tranh luận liên quan tới “sinh mệnh mô phỏng” với giáo sư Mạc Huyền.
Vận mệnh thật sự là thứ tương đối kỳ diệu, Lý Diệu từng ở trong video nhìn thấy lần tranh luận cực kỳ nổi tiếng này, khi đó giáo sư Mạc Huyền vẫn là người cổ xuý kiên định linh võng đại thống nhất cùng sinh mệnh mô phỏng, mà giáo sư Tạ Vô Phong là người cảnh giác cùng người phản đối đầy băn khoăn.
Nhưng, theo “Hư Linh Giới sụp đổ”, giáo sư Mạc Huyền lại nản lòng thoái chí, hoàn toàn tuyệt vọng đối với khi nào mới có thể sinh ra một loại sinh mệnh mô phỏng hoàn toàn mới, ngược lại tiến hành nghiên cứu đem nhân loại biến thành sinh mệnh mô phỏng.
Ngược lại là vị giáo sư Tạ Vô Phong này từng công khai phản đối lão, hai bên giương thương múa kiếm nhiều năm, thế mà bị lão thuyết phục, trở thành người kế thừa lý niệm tinh thần ngày xưa của lão, từ bỏ giáo chức ở thư viện Thiên Huyễn, dấn thân vào trong nghiên cứu linh võng đại thống nhất và sinh mệnh mô phỏng hoàn toàn mới.
Ở cùng lúc gia nhập tiểu tổ điều tra đặc biệt, giáo sư Tạ Vô Phong còn là người cầm lái nhiệm kỳ mới nhất trò chơi《 Văn Minh 》, phụ trách từ trên toàn cục cùng lý niệm khống chế một loạt bản mở rộng cùng logic vận hành chỉnh thể trò chơi《 Văn Minh 》.
Mà trò chơi《 Văn Minh 》lại không thoát được quan hệ với tập đoàn Diệu Thế cùng bản thân Lý Diệu. Lý Diệu đã trở về liên bang, tự nhiên cũng từng tiến hành vài lần trao đổi xâm nhập với giáo sư Tạ Vô Phong, quan hệ hai bên tương đối chặt chẽ, sau khi cùng nhau tiến vào tiểu tổ điều tra đặc biệt, trái lại cũng không cần quá nhiều khách sáo.
“Lý Diệu!”
Trên vai giáo sư Tạ Vô Phong, một con chim xanh tinh thạch nhỏ chế tác tinh xảo, thất khiếu linh lung cũng phát ra thanh âm thanh thúy dễ nghe.
Đây tự nhiên là “Thanh Thanh tỷ”, Vệ Thanh Thanh Lý Diệu nhớ mãi không quên.
Vệ Thanh Thanh là thành viên quan trọng của “kế hoạch Mồi Lửa”, vài năm cuối cùng tiến hành rất nhiều trao đổi với giáo sư Mạc Huyền, bản thân cô còn là một ‘Linh Giới cơ cấu sư’ xuất sắc, phụ trách dùng văn tự để sáng tạo cùng nhuộm đẫm từng cái Linh Giới khác nhau.
Sau khi biết được kế hoạch của giáo sư Mạc Huyền, cô một mực xin muốn muốn gia nhập tiểu tổ điều tra đặc biệt, Lý Diệu từ trong đó quay vần, trái lại cũng không gặp trở ngại quá lớn.
“Tạ giáo sư, Thanh Thanh tỷ!”
Lý Diệu cười hướng hai người chào hỏi, “Nghe nói các ngươi đem một ‘siêu linh thể’ cuối cùng cũng tìm được rồi?”