Chương 2010: Thiết quyền vô địch!
Chương 2010: Thiết quyền vô địch!Chương 2010: Thiết quyền vô địch!
Đây mới là nguyên nhân Quyền Vương khí thế như cầu vồng, một mình một ngựa đột nhập phòng tuyến thành Tiêu Dao.
Theo hắn như núi lửa bùng nổ tàn sát và tung hoành, sĩ khí thủ quân thành Tiêu Dao, quả nhiên thủng trăm ngàn lỗ, lung lay sắp đổ như sợi bông xé rách.
Trừ bang cướp theo Hạ Hầu Vô Tâm chinh chiến mấy chục năm, mang bản thân buộc chặt ở trên chiến xa của thành Tiêu Dao, giặc cướp và hung nhân mấy tháng gần đây lâm thời mộ binh hết thảy mặt lộ vẻ do dự, tìm kiếm con đường tự bảo vệ mình thậm chí phản chiến, lửa đạn gấp gáp phản kích trở nên hỗn độn hẳn lên.
Phe công thành đều là hạng hổ lang kinh nghiệm lão luyện, làm sao có thể nhìn không ra phe phòng thủ dao động? Thế xung phong trong tích tắc tăng vọt vài cấp, dòng lũ sắt thép cuốn lên sóng triều ngập trời, hóa thành hung thú giương nanh múa vuốt, phấn đấu quên mình hướng trên đầu đối phương hung hăng đập tới!
Mọi người đều dự tính được phòng tuyến thành bên ngoài Tiêu Dao sẽ bị đánh sập, lại không ngờ sẽ sụp đổ nhanh như vậy.
Còn tiếp tục như vậy, có lẽ tuyệt đại đa số thủ quân đều sẽ mất đi dũng khí chiến đấu trên đường phố, chuyển hóa thành binh lính tan rã nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của.
“Hạ Hầu Vô Tâm!”
Quyền Vương cười ha ha, chiến kỳ thiết quyền vương miện chỉ thẳng sâu bên trong thành Tiêu Dao, giọng như chuông đồng rống giận, “Làm chủ thành Tiêu Dao mấy chục năm, xương cốt của ngươi đều ngâm nhũn ở trong hồ rượu rừng thịt rồi sao, có dám hiện thân, cùng ta Quyền Vương nhất chiến (chiến một trận với Quyền Vương ta)!”
“Quyền Vương nhất chiến!”
“Vương nhất chiến!”
“Nhất chiến!”
“Chiến chiến chiến chiến chiến chiến chiến!”
Quyền Vương rống giận, mang theo âm vang dội to rõ, hóa thành tầng tầng lớp lớp sóng to, khuếch tán đến chiến trường chính diện, lại giống pháo khổng lồ hung hăng đánh ở ngực thủ quân, đánh không ít người hai chân mềm nhũn, thần hồn xuất khiếu, ngay cả đao kiếm và súng ống cũng sắp không cầm được rồi.
Vũ lực là pháp tắc tối cao trên Nghiệt Thổ.
Tiêu Dao thành chủ không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể hiện thân.
“Bá bá bá bá bá bá bá!”
Lý Diệu sâu sắc cảm giác được sâu trong thành Tiêu Dao, trong quần thể kiến trúc nguy nga gần tháp Thông Thiên bắn ra mấy ngàn luồng hào quang, tầng tầng lớp lớp, rậm rạp, lấy tốc độ nhanh như điện chớp đánh ập về phía Quyền Vương.
Thế mà đều là phi kiếm thổi tóc qua là đứt, chém sắt như chém bùn!
Ở dưới sự quan sát của nguyên thần Lý Diệu, tất cả những phi kiếm này bị những luồng linh ti quấn quanh, mà linh ti lại đan xen ngang dọc, dây dưa lẫn nhau, hóa thành một tấm lưới lớn bao phủ bầu trời.
Ở giữa cả tấm lưới phi kiếm, là một quầng linh năng dao động không thua gì Quyền Vương, ít nhất cường giả cấp Nguyên Anh mới có thể phóng ra!
“ẦM!”
Trung ương “thành Đại Thiết”, “Lưu Tinh Điện Tương Pháo” lại lần nữa nổ súng, như vỏ quả đất rạn nứt, núi lửa phun trào, sao băng va chạm với mặt trăng.
Trận địa phi kiếm dày đặc không nghiêng không lệch, vừa lúc nghênh đón điện tương, ngàn vạn phi kiếm cùng lúc tỏa sáng rực rỡ, hào quang thế mà so với điện tương còn sáng ngời hơn, tạo thành một cái mồm to như chậu máu, trong tích tắc xé rách, cắn nuốt, dung hợp điện tương!
Toàn bộ phi kiếm đều bị điện tương đánh tới mức đỏ rực như lửa, lại ở dưới linh ti dẫn dắt và khống chế, ngưng tụ với nhau, tổ hợp thành một “người kiếm khổng lồ” cao bảy tám mét!
Quanh thân người khổng lồ này đều là lưỡi kiếm và mũi kiếm lập lòe ánh sáng lạnh, ngay cả ngũ quan lạnh lùng cũng là do những thanh phi kiếm cỡ nhỏ tạo thành, khí tức lượn lờ quanh thân cũng sắc bén và bén nhọn đến cực điểm, chỉ nhìn một cái, cũng đã khiến người ta sinh ra cảm giác mắt bị mũi kim đâm thủng, dữ tợn đến cực điểm!
“Kiếm trận thật lợi hại!”
Lý Diệu âm thầm tán thưởng, mấy ngàn thanh phi kiếm này thực không đơn giản, hẳn là trận địa phi kiếm dày đặc loại hình trí tuệ nào đó thành hệ thống, mỗi một thanh phi kiếm đều khảm vào trong máy tính hoặc là con chip loại siêu nhỏ, đã có thể làm một đơn nguyên tác chiến độc lập, cũng có thể tổ hợp với nhau, tạo thành chiến giáp của quan chỉ huy, là hệ thống vũ khí tương đối tiên tiến thậm chí điên cuồng.
Cái gọi là “con rối linh năng”, chưa chắc nhất định phải giống nhân loại hoặc động vật có tay có chân như vậy, chỉ cần lấy linh năng thúc giục, do máy tính khống chế, có được năng lực tự chủ tuần tra cùng tác chiến nhất định, đều có thể xưng là “con rối linh năng” trên nghĩa rộng.
Nói cách khác, Tiêu Dao thành chủ Hạ Hầu Vô Tâm thao túng mấy ngàn thanh phi kiếm trí tuệ, cũng có thể tính là biến chủng của con rối linh năng, chỉ là trở nên có chút khoa trương mà thôi.
“Quyền Vương” Lôi Tông Liệt “kẻ đam mê con rối linh năng cuồng nhiệt” này, sở dĩ lựa chọn thành Tiêu Dao làm mục tiêu đầu tiên của hắn, có quan hệ gì với trận địa phi kiếm dày đặc của Hạ Hầu Vô Tâm hay không?
“Lôi Tông Liệt...”
Trong cơ thể người khổng lồ sát khí ngập trời truyền đến giọng Hạ Hầu Vô Tâm âm lạnh như đao, “Tự tìm đường chết!”
Hai đại cường giả quyết đấu, làm chiến trường trong tích tắc trở nên lặng ngắt như tờ, mọi người đều bị khí tức mạnh mẽ vô cùng của bọn họ xâm nhập, lâm vào nửa giây đình trệ.
Thậm chí ngay cả những người chơi tu tiên giả cùng du khách kia cũng tạm thời dừng giết chóc, như có hứng thú nhìn chăm chú vào hai “món đồ chơi lớn” này, giống như là thưởng thức đoàn xiếc thú đặc biệt an bài tiết mục sư tử hổ báo tranh đấu.
Hai đại cường giả, hầu như cùng lúc ra tay.
Cùng lúc hai nắm tay Lôi Tông Liệt hóa thành hai ngôi sao băng, trận địa phi kiếm dày đặc trên người Hạ Hầu Vô Tâm cũng lại lần nữa bùng nổ.
Mấy ngàn thanh phi kiếm như yêu linh biến ảo khó dò, bỗng tụ tập thành một dòng lũ kiếm sắc bén không thể đỡ; bất chợt hóa thành mấy chục cái chông sắt nhanh chóng xoay tròn; bỗng nhiên lại âm hiểm vô cùng chui vào lòng đất, từ trong lòng đất hướng Quyền Vương phát động tiến công.
Công kích của Quyền Vương lại không có chút sức hoa mỹ, đi con đường hùng hồn đường hoàng, cương mãnh vô cùng, chỉ bằng một đôi nắm đấm sắt điên cuồng oanh tạc.
Ở quanh thân hắn tràn ngập một khiên lực tràng bảo vệ cường độ cực cao, toàn bộ phi kiếm khi tới gần hắn trong vòng nửa mét, đều sẽ bị hắn quấy nhiễu, bắn tung tóe đến bốn phương tám hướng của hắn.
Cao thủ chiến đấu, thắng bại chỉ ở trong gang tấc.
Lôi Tông Liệt và Hạ Hầu Vô Tâm, hai đại kiêu hùng Nghiệt Thổ một mới một cũ, giống như hai con khủng long bạo chúa tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng lao chính diện vào nhau, bật ra sóng xung kích như thủy triều gập trời.
Mọi người cùng tinh thạch chiến xa trong phạm vi trăm mét cũng không tránh khỏi mũi kiếm và luồng khí bị bọn họ bắn tung tóe ra chọc thủng lỗ chỗ, lại hoàn toàn nghiền áp thành một tầng hài cốt mỏng manh. Mọi người chạy trối chết, càng không thấy rõ trong chiến trường khói thuốc súng tràn ngập, linh diễm điên cuồng thiêu đốt.
Chỉ có Lý Diệu lấy nguyên thần quan sát, mới có thể nhìn thấy rõ ràng.
Đây là hắn lần đầu tiên lấy thân phận “Hóa Thần”, quan sát hai cường giả cấp Nguyên Anh chém giết sống chết, là một loại cảm thụ vô cùng kỳ diệu.
Ở dưới trạng thái nguyên thần, toàn bộ thế giới đều bị phân giải, hóa thành một vùng biển linh năng rực rỡ. Lôi Tông Liệt và Hạ Hầu Vô Tâm chính là hai vòng xoáy khổng lồ trong vùng biển này, muốn cắn nuốt lẫn nhau.
Lý Diệu lòng như gương sáng, chợt có điều hiểu ra.
Chiêu thức và động tác cụ thể không quan trọng, mấu chốt là hai vòng xoáy linh năng này va chạm, xem ai có thể quấy nhiễu quy luật vận động xoay tròn của đối phương, mang đối phương kéo vào tiết tấu của mình mà thôi.
“Bá bá bá bá!”
Lý Diệu “nhìn” thấy, Hạ Hầu Vô Tâm liều mạng thúc giục mấy chục thanh phi kiếm, rốt cuộc gian nan đột phá lực tràng quấy nhiễu quanh thân Lôi Tông Liệt, đâm thật sâu vào trong thể xác sắt thép, hoặc là nổ tung, hoặc là phát ra hồ quang chói mắt, hoặc là đông lại thành tượng băng trong suốt lấp lánh, nhìn như tạo thành bị thương nặng đối với Lôi Tông Liệt.
Nhưng vô dụng.
Hạ Hầu Vô Tâm quá chú trọng mỗi chiêu mỗi thức lợi hại, lại không chú ý tới quy luật vận động linh năng của mình, đã mơ hồ bị kéo vào trong vòng xoáy của Quyền Vương!
“Không tốt!”
Hàn Đặc hô lên quái dị, “Quyền Vương trúng chiêu rồi!”
“Không.”
Lý Diệu thản nhiên nói, “Tiêu Dao thành chủ sắp thua rồi.”
Chữ “thua” vừa mới ra khỏi miệng, từ trong ngàn vạn phi kiếm bao vây liền truyền đến một tiếng cười điên cuồng hào hùng vạn trượng, trận địa phi kiếm dày đặc như là bị yêu thuật quỷ dị ăn mòn, trực tiếp cố định ở trong hư không!
Quyền Vương như mãnh hổ nhảy ra khỏi cạm bẫy, một bước đã bước ra khỏi phi kiếm của đối thủ bao vây, khóa mục tiêu Hạ Hầu Vô Tâm ẩn nấp ở phía sau phi kiếm.
“Ầm!”
Quyền Vương trong nháy mắt đánh ra mười tám cú đấm.
Lực đấm của hắn cổ quái đến cực điểm, mỗi một cú đấm đều mang theo lực lượng hai phương hướng chính phản, không phải mang đối thủ đánh bay đi xa xa, lại như là mang đối thủ “đóng đinh” thật mạnh ở trong không khí.
Mười tám cú đấm mạnh đánh hết ở trên lồng ngực Hạ Hầu Vô Tâm, thẳng đến lúc một cú đấm cuối cùng, Hạ Hầu Vô Tâm mới miễn cưỡng giãy thoát Quyền Vương khống chế, như diều đứt dây bay ra ngoài.
Lúc còn ở giữa không trung, liền từ trong nón bắn ra từng dòng máu tươi thảm thiết.
Mà trận phi kiếm dày đặc của hắn, thế mà lại rơi vào trong sự khống chế của Quyền Vương, quấn quanh Quyền Vương chậm rãi xoay tròn.
“Sao có khả năng!”
Nguyên thần của Lý Diệu nhảy ra khỏi gợn sóng bén nhọn, “Lôi Tông Liệt đã giấu tất cả mọi người! Hắn không đơn giản là một tên vũ phu oai hùng đầu óc ngu si, tay chân phát triển, còn là một cao thủ máy tính cùng linh võng? Thế mà có thể ở trong chiến đấu kinh tâm động phách, thần không biết quỷ không hay xâm nhập mạng lưới khống chế trận phi kiếm dày đặc của Hạ Hầu Vô Tâm, không biết cấy vào cái quỷ gì, mang quyền hạn khống chế cao nhất của bộ hệ thống vũ khí này cũng đoạt lấy?
“Đây, đây rốt cuộc là năng lực xâm nhập máy tính cùng linh võng đáng sợ cỡ nào chứ!”
Lý Diệu suy nghĩ một chút, lấy năng lực hắn truyền thừa từ giáo sư Mạc Huyền cùng Vực Ngoại Thiên Ma, muốn phá hư lưới khống chế kiếm trận của Hạ Hầu Vô Tâm, hẳn là có thể làm được, nhưng muốn thần không biết quỷ không hay xâm nhập trong đó, cấy vào virus, đoạt lấy quyền hạn khống chế, việc này thật sự quá mức nghe rợn cả người.
“ ‘Quyền Vương’ Lôi Tông Liệt, ngươi rốt cuộc là... quái vật gì vậy!”
Lòng tò mò của Lý Diệu sắp làm nguyên thần cũng nổ tung rồi.
Ở trong mắt người ngoài, hai đại cường giả quyết chiến, lấy một cú đấm của Quyền Vương đánh bay Tiêu Dao thành chủ mà chấm dứt. Điều này hầu như đã gõ vang chuông tang của thủ quân thành Tiêu Dao.
Chiến trường vừa mới đọng lại một lát, đã bùng nổ ra năng lượng cuồng bạo hơn gấp mười, chiến hỏa như nham thạch nóng chảy hướng trong thành Tiêu Dao thổi quét đi, vô số người đều đi theo bước chân Quyền Vương, hướng điểm rơi của Hạ Hầu Vô Tâm phóng đi, ý đồ cắt đầu Tiêu Dao thành chủ, treo ở trên chiến kỳ thiết quyền vương miện.
Đúng lúc này, dị biến đột nhiên xảy ra!
“Ồ, còn có biến hóa.”
Lý Diệu ở cao nhìn xuống, thấy rõ mỗi một cút gợn sóng linh năng vi diệu trên chiến trường.
Ngay tại lúc Quyền Vương đi trước làm gương, lao vào thành Tiêu Dao, điểm rơi Hạ Hầu Vô Tâm ngã bay ra ngoài bỗng tuôn ra ánh lửa ngập trời, dâng lên khói độc nồng đậm, mấy chục luồng khí tức sắc bén vô cùng từ bên cạnh Hạ Hầu Vô Tâm quỷ dị bí hiểm xuất hiện, đâm về phía Quyền Vương!
Mà phía sau Quyền Vương, trong “chiến hữu” vốn nên kề vai chiến đấu với hắn, cũng có bảy tám người chơi tu tiên giả thế mà nhắm mũi nhọn vào Quyền Vương, triển khai ám sát bất ngờ không kịp đề phòng.
Trong đó bao gồm “Xích Luyện, Hắc Mâu và Thiểm Điểm” ba “người thí luyện” !
“Thì ra là thế!”
Lý Diệu rốt cuộc biết “nhiệm vụ chủ tuyến” của ba người thí luyện, thì ra không phải “công hãm thành Tiêu Dao”, mà là “ám sát Quyền Vương”. Ngay từ đầu, bọn họ chính là bị phân phối đến trận doanh thành Tiêu Dao, chỉ là thích khách đóng vào đại quân Quyền Vương mà thôi.
Tân Tiểu Kỳ kia, quá nửa cũng có vấn đề, đã sớm bị Tiêu Dao thành chủ thu mua, cho nên mới sẽ nói Hàn Đặc và Lưu Ly “vô luận như thế nào, đều là một cái chết!”
Nghĩ đến, ở trong so đấu của người tu tiên, Lôi Tông Liệt vốn là “đại ma vương” cao hơn Hạ Hầu Vô Tâm một cấp, cho nên Quyền Vương cùng Tiêu Dao thành chủ quyết chiến chỉ là món ăn nhẹ khai vị, người chơi chiến đấu với Quyền Vương, mới là bộ phận đặc sắc nhất của cả trò chơi!