Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2067 - Chương 2023: Cùng Lên Đi, Đánh Nổ Thiên Không Chi Thành!

Chương 2023: Cùng lên đi, đánh nổ Thiên Không Chi Thành! Chương 2023: Cùng lên đi, đánh nổ Thiên Không Chi Thành!Chương 2023: Cùng lên đi, đánh nổ Thiên Không Chi Thành!

Giọng Quyền Vương vẫn lạnh lùng như máy móc, nhưng trong camera chảy ra hào quang, lại mang theo sự nóng rực giống với nhân loại, nó hoạt động khớp xương như ngón tay, giống như muốn mang toàn bộ thế giới, không, là toàn bộ vũ trụ nắm ở trong lòng bàn tay.

“Quyền Vương đại nhân, ngài thật sự muốn đối địch với Mạn Châu Sa Hoa sao?”

Tuy nó đã biểu lộ lai lịch của mình, nhưng Hàn Đặc và Lưu Ly vẫn không có cách nào coi nó là một con rối không có chút sự sống, vẫn cảm thấy nó là một người tương đối đặc thù, ặc, tựa như “Diệu lão”.

“Ta cũng không muốn đối địch với bất luận kẻ nào.”

Quyền Vương nói, “Nhưng chỉ lệnh cao nhất của ta chính là không ngừng mạnh lên, thẳng đến đột phá cực hạn mạnh nhất, đây là ý nghĩa tồn tại của ta, cũng là lý do ta triển khai tất cả hành động.

“Ta đã vô cùng có khả năng là một số người nào đó của ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ sáng tạo, hơn nữa bọn họ còn gắt gao khống chế được cả Nghiệt Thổ, như vậy, Mạn Châu Sa Hoa nhất định có được thần thông, kỹ thuật cùng pháp bảo vượt xa Nghiệt Thổ, nếu có thể đánh rụng nó, cắn nuốt hài cốt của nó, hấp thu thần thông và kỹ thuật của nó, ta có thể trở nên mạnh hơn!

“Cho nên, ta đương nhiên phải làm như vậy, có vấn đề gì sao?”

“Có vấn đề.”

Lý Diệu trầm ngâm nói, “Giả thiết ngươi thật sự là... thí nghiệm thể ‘hạng mục con rối linh năng tự động hoá’ nào đó Mạn Châu Sa Hoa đưa xuống, chẳng lẽ người trên Mạn Châu Sa Hoa không có cách nào có thể giám thị cùng khống chế ngươi sao?”

“Lúc ban đầu, quả thật là có, tuy khi đó ta cũng không biết mình đến từ Mạn Châu Sa Hoa, nhưng mơ hồ có thể cảm giác được, ở trung ương mạch tư duy logic của ta có một chỉ lệnh bí mật đặc thù, tương tự một cái ‘cửa sau’, một đạo ‘phong ấn’ .”

Quyền Vương chỉ chỉ sọ não sắt thép của mình, “Nhưng, ta ở trong một trận chiến thảm thiết trăm năm trước, hầu như tổn hại 99% máy tính trung tâm, sau khi đến chỗ tránh nạn dưới lòng đất, đại bộ phận con chip và cấu kiện trong máy tính hết thảy đã thay một lần, lại ở trong một trăm năm không ngừng thăng cấp, chỉ là phiên bản máy phân tích số liệu đã đổi mới năm trăm hai mươi bốn lần, bốn mươi bốn năm lẻ năm tháng hai mươi tám ngày trước, ta đã diệt trừ chỉ lệnh bí mật này, kết quả tự kiểm tra là, không có bất cứ lực lượng bên ngoài nào có thể khống chế ta, bây giờ ta chỉ chịu chỉ lệnh cao nhất điều khiển, đó chính là mạnh lên!”

“Sao có khả năng?”

Lý Diệu khó có thể tin, “Ngươi có thể diệt trừ chỉ lệnh khống chế kẻ sáng tạo khắc ở trên bảng mạch logic của ngươi?”

“Bởi vì nó xảy ra xung đột với chỉ lệnh cao nhất của ta.”

Quyền Vương thản nhiên nói, “Chỉ lệnh cao nhất của ta là ‘biến thành mạnh nhất’, nhưng nếu có tồn tại nào đó có thể tùy theo ý muốn khống chế ta, vậy ta còn tính là ‘mạnh nhất’ cái gì chứ?

“Cái gọi là ‘mạnh nhất’, ít nhất phải tùy theo ý muốn, coi trời bằng vung, không chịu bất cứ trói buộc cùng khống chế nào mới được nhỉ? Bất cứ định nghĩa nào ta sưu tập được, đều là như vậy.

“Chỉ lệnh cao nhất đã nói, ta có thể ‘không từ thủ đoạn, không tiếc tất cả’, như vậy chỉ cần có thể trở nên mạnh hơn, đừng nói lau đi một dòng chỉ lệnh thứ yếu, cho dù tháo dỡ hết Mạn Châu Sa Hoa, giết chết hết kẻ sáng tạo ra ta, cũng là có thể chứ?”

Lý Diệu: “Ặc, có thể có thể, hoàn toàn có thể, ta không có ý kiến nha người anh em!”

“Từ ngày đó trở đi, Lôi Tông Liệt thật sự đã chết, nhưng ‘Quyền Vương’ Lôi Tông Liệt lại sinh ra. Ta mang theo hy vọng của hắn, phẫn nộ của hắn, thù hận của hắn cùng dã tâm của hắn trở lại mặt đất.”

Quyền Vương nói: “Tất cả sau đó, các ngươi đều đã biết, ta lấy danh nghĩa ‘Quyền Vương’ Lôi Tông Liệt, ở trên Nghiệt Thổ đánh ra hiển hách uy danh, lại xây dựng ‘Quyền Thần hội’, chiêu binh mãi mã, mở rộng thế lực, muốn sau khi cướp lấy vài toà Thế Giới Cực Lạc, hướng bầu trời tuyên chiến!

“Ta biết bầu trời nhất định lấy phương thức nào đó giám thị mặt đất, cho nên tuyệt không thể bại lộ thân phận cùng mục đích thật sự của mình, lại lấy tư thái ‘hữu dũng vô mưu, mãnh liệt bá đạo’ xuất hiện.

“Vốn tưởng ta ít nhất có thể sau khi cướp lấy vài toà Thế Giới Cực Lạc, mới sẽ bị bầu trời gạt bỏ, không ngờ bầu trời khống chế đối với mặt đất thế mà lại nghiêm mật cùng cường đại đến loại trình độ này, căn bản không phải ta bây giờ có thể đối kháng.

“Ta, thất bại rồi!”

Quyền Vương khàn khàn nói xong, ngẩn ra nhìn đôi tay yếu ớt của mình, “Tuy ngươi đã cứu ra máy tính trung tâm của ta, làm kho số liệu chính cùng cơ cấu tư duy logic của ta có thể giữ lại, nhưng ta vẫn hao tổn hơn phân nửa lực lượng, lại biến thành một con rối linh năng bình thường.”

Lưu Ly nhịn không được nhẹ nhàng vỗ bả vai sắt thép của nó một lần: “Đừng khổ sở, Quyền Vương đại nhân, tốt xấu ngài còn sống mà.”

“Khổ sở là tình cảm của nhân loại, tuy ở lúc sắm vai thân phận ‘Quyền Vương’ Lôi Tông Liệt này, ta có thể mô phỏng giống như đúc, nhưng ở trong tư duy logic thật sự, ta không có năng lực ‘khổ sở’.”

Quyền Vương nhìn tay của cô gái đặt tới trên vai mình, nói đâu vào đấy, “Sợ hãi đối với tử vong, cũng là thứ ta không thể lý giải, ta không có khổ sở, cũng không có uể oải và sợ hãi, đã sống sót, như vậy nhiệm vụ phải tiếp tục, ta vẫn phải nghĩ cách lại lần nữa mạnh lên, mạnh đến mức có thể đánh rụng Thiên Không Chi Thành, cùng với tồn tại trong toàn bộ vũ trụ trên Thiên Không Chi Thành so với ta càng cường đại hơn.”

Nói xong, ánh mắt nó sáng ngời, camera đảo quanh ở trên người Lý Diệu.

Nguyên thần Lý Diệu lại kinh hãi toát ra mồ hôi lạnh, vội vàng nói: “Đừng nhìn ta như vậy, thật ra ta rất nhỏ yếu, nhưng ta trái lại quen biết một số cường giả thân sự, nói ví dụ ‘Kiếm Si’ Yến nào đó nè, ‘Hồng hoang truyền nhân’ Long nào đó, ‘Tinh Đạo Chi Vương’ Bạch nào đó vân vân, đó đều là siêu cấp cường giả rong ruổi tinh hải, tung hoành vũ trụ, có cơ hội giới thiệu cho ngươi làm quen, các ngươi vừa lúc thân cận nhiều hơn một chút!”

“Ta nói xong rồi, bây giờ đến lượt ngươi, ngươi rốt cuộc là dạng tồn tại gì vậy, là cùng ta ở trong cùng hạng mục thí nghiệm bị đưa lên Nghiệt Thổ sao, hay là tồn tại nào đó càng thêm quỷ dị?”

Quyền Vương nghiêng cổ, cẩn thận nhìn chằm chằm Lý Diệu, “Ta đã rất lâu chưa gặp được đồng loại rồi, đổi thành ta của một trăm năm trước, vừa thấy ngươi, khẳng định không nói hai lời, lập tức triển khai công kích hung mãnh nhất, nhưng ở chỗ tránh nạn trong lòng đất học được nhiều thứ như vậy, ta bỗng rất muốn đổi một loại phương thức trao đổi tin tức cùng cường hóa thăng cấp, càng muốn biết có khác đồng loại giống với ta, ở trong thời gian dài đằng đẵng, gặp rất nhiều người, rất nhiều chuyện, đối với hai chữ ‘mạnh lên’, có định nghĩa của mình hay không.”

Ánh mắt hai đứa nhỏ lại ngưng tụ đến trên người Lý Diệu.

Lý Diệu dùng mũi khoan gãi sọ não sắt thép, nghĩ nghĩ, vẫn là ăn ngay nói thật: “Ta thật sự không phải trí tuệ nhân tạo, về quá khứ của ta... Rất nhiều chuyện bây giờ cũng không có cách nào giải thích cho các ngươi nghe, nhưng hôm qua ta ở trên chiến trường, trái lại tìm hiêu được một ít tin tức rất kinh người. Hàn Đặc, Lưu Ly, hai đứa nhỏ các ngươi chuẩn bị tâm lý thật tốt, tuyệt đối đừng bị dọa nhảy dựng.”

Lý Diệu mang tình báo ngày hôm qua từ chỗ tu tiên giả người chơi “Liêu Phi” tra hỏi được, ngắt đầu bỏ đuôi, nói cho hai người cùng Quyền Vương.

“Khu vui chơi Nghiệt Thổ?

“Thế giới của chúng ta, chỉ là một ‘bãi thí luyện, khu vui chơi, phòng thí nghiệm’ khổng lồ!

“Bên ngoài còn có thế giới vô cùng rộng lớn, mấy trăm hơn một ngàn tinh cầu, mà quê hương chúng ta dựa vào để sinh tồn, chẳng qua là một... ‘vườn bách thú hoang dại’ ?”

Hai đứa nhỏ như bị dòng lũ tia chớp đánh trúng, đầu tiên là trợn mắt há hốc mồm, sau đó tức giận đến xanh mặt, cả người run lẩy bẩy, cuối cùng tủi thân và uất ức đến hốc mắt đỏ bừng, nhịn không được muốn khóc thành tiếng.

“Điều này ngược lại có thể giải thích tất cả rồi.”

Giọng Quyền Vương vẫn vô bi vô hỉ, bình tĩnh như là một khối sắt đóng băng, “Thì ra, chiến tranh của ta, chẳng qua là một trò chơi của bọn họ.”

“Không xong!”

Hàn Đặc sửng sốt thật lâu, bỗng từ trong nước bùn nhảy dựng lên, giống như nổi điên gầm nhẹ, “Chị, chị của ta đã đi Mạn Châu Sa Hoa! Nếu, nếu Mạn Châu Sa Hoa không phải thiên đường gì cả, vậy chị của ta bây giờ thế nào?”

Hắn gấp đến độ xoay vòng vòng, hận nghiến răng nghiến lợi, hướng thành ống kim loại bên cạnh đấm một cú thật mạnh, đập tới mức cả đường ống nước bẩn đều vang lên “Ong ong”: “Ta muốn đi cứu chị, ta muốn đi Mạn Châu Sa Hoa cứu chị!”

“Ta… ta đi với ngươi!”

Lưu Ly cầm nắm tay đang chảy máu của Hàn Đặc, để sự nóng rực kia cũng nóng bỏng lòng bàn tay của mình, “Quá... xấu rồi, đám người này thật sự quá xấu rồi, Quyền Vương đại nhân là đúng, có người xấu như vậy, cho dù cả Nghiệt Thổ đều trồng đầy Kim Khoa, cũng là vô dụng, huống chi bọn họ căn bản sẽ không trơ mắt nhìn chúng ta mang Kim Khoa phủ kín hoang nguyên!”

“Quyền Vương, ngươi nói như thế nào?”

Lý Diệu nhìn Quyền Vương, “Đồng ý cùng chúng ta, đi Mạn Châu Sa Hoa không?”

“Có thể.”

Quyền Vương nhanh chóng tính toán một phen, “Mặt đất bị bầu trời theo dõi nghiêm mật, hơn nữa tài nguyên nơi này thiếu thốn, tài liệu đều là những thứ phế liệu, thăng cấp như thế nào nữa, thăng cấp đến hình thái ‘thành Đại Thiết’ đã là cực hạn, ở trước mặt Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa, vẫn như cũ không chịu nổi một đòn.

“Có lẽ, bí mật lẻn vào trong Mạn Châu Sa Hoa, đạt được tài liệu cùng pháp bảo tiên tiến hơn để cường hóa bản thân, cũng từ bên trong phá hủy khắp nơi, sẽ có tỷ lệ cao hơn đánh rụng tòa ‘Thiên Không Chi Thành’ này!

“Nhưng, ‘trận chiến thành Tiêu Dao’ đã là tiêu điểm chú ý của thiên nhân, bọn họ nhất định ở bốn phương tám hướng đều bố trí thiên la địa võng, chúng ta phải như thế nào mới có thể chạy ra khỏi thành Tiêu Dao, lại nên lẻn vào Mạn Châu Sa Hoa như thế nào?”

“Cái này sao...”

Nguyên thần của Lý Diệu nở rộ ra một gợn sóng mỉm cười, bắn ra một màn hình không gian ba chiều màu xanh lục nhạt, chính là toàn cảnh trong suốt lấp lánh của thành Tiêu Dao.

Lý Diệu không ngừng phóng đại hình ảnh, dưới nhà cao tầng là tường đổ ngói vỡ, dưới tường đổ ngói vỡ là phố nghèo ngõ hẹp, dưới phố nghèo ngõ hẹp tắc là các loại đường ống đan xen ngang dọc bọn họ ẩn nấp.

Đèn biểu thị ở ngực Quyền Vương tản mát ra hào quang lấp lánh, biểu đạt tán thưởng đối với năng lực quét kinh người của Lý Diệu.

Lại thấy sâu trong một đường ống cách bọn họ không xa, đang có một điểm nhỏ lập lòe tỏa sáng nhanh chóng di động, giống như là một con chuột nhỏ lén lút.

Hàn Đặc tò mò nói: “Đây là cái gì?”

Lý Diệu cười tủm tỉm nói: “Đây là Tân Tiểu Kỳ.”

“Là cô ta?”

Hàn Đặc và Lưu Ly đều mở to mắt nhìn, không ngờ sinh mệnh lực của Tân Tiểu Kỳ kinh người như vậy, thế mà chưa chết đi ở trên chiến trường máu chảy thành sông, càng không ngờ Diệu lão đã sớm đặt ở trên người nữ nhân thần bí này thứ tương tự máy truy tung!
Bình Luận (0)
Comment