Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 2068 - Chương 2024: Nhiệm Vụ Độ Khó Cao Nhất

Chương 2024: Nhiệm vụ độ khó cao nhất Chương 2024: Nhiệm vụ độ khó cao nhấtChương 2024: Nhiệm vụ độ khó cao nhất

“Thì ra là cô ta?”

Quyền Vương nói, “Tân Tiểu Kỳ là lái buôn cùng buôn tình báo nổi tiếng trên Huyết Nguyên, thường xuyên có thể làm được một số chuyện cổ quái, tìm được rất nhiều người và đồ vật cổ quái, trước kia từng giúp ta tìm được nhưng không ít con rối linh năng loại hình cổ xưa, ‘trận chiến thành Tiêu Dao’ lần này, lại mượn sức hung nhân cùng giặc cướp các phương, đầu nhập đến trong đại quân của ta, lại không ngờ cô ta vốn là người của Hạ Hầu Vô Tâm.

“Nhưng, trên Nghiệt Thổ, loại hoạt động ngươi lừa ta gạt, bán đứng phản bội này cũng coi như bình thường, nữ nhân này có gì đặc biệt sao?”

“Bản thân nữ nhân này tự nhiên không có chỗ nào đặc biệt, ta chỉ là cảm thấy năng lực cầu sinh của cô ta đặc biệt ương ngạnh mà thôi.”

Lý Diệu chỉ vào điểm sáng lập lòe, cấp tốc tiến lên nói, “Các ngươi xem, mặc dù bây giờ rối loạn, cô ta cũng không phải lao lung tung như ruồi bọ không đầu, mà là cực có tiết tấu khúc chiết tiến lên, như biết mình phải đi nơi nào, cần tìm cái gì.”

Quyền Vương, Hàn Đặc và Lưu Ly quan sát một phen, quả nhiên phát hiện quỹ tích tiến lên của điểm sáng kia, tuy khúc khúc chiết chiết, vòng vèo, chợt cao chợt thấp, nhưng quả thực không có chút nào chần chờ cùng do dự, mục đích rất rõ ràng.

“Cô ta muốn đi đâu, có lẽ đi gặp người nào.”

Quyền Vương nhanh chóng tính toán một phen tuyến đường tiến lên của Tân Tiểu Kỳ, “Nơi đó hoặc là người kia, ngay tại trung ương thành Tiêu Dao, phía dưới tháp Thông Thiên!”

“Người mù cũng nhìn ra được, bây giờ thành Tiêu Dao là chiến khu cực độ hung hiểm, Tân Tiểu Kỳ này cũng không phải loại hình cùng hung cực ác, hung hãn không sợ chết, nếu muốn giữ mạng, nên chạy ra bên ngoài mới đúng.”

Lý Diệu cười tủm tỉm nói, “Cô ta ở trong hoàn cảnh ác liệt như vậy, còn muốn thiêu thân lao đầu vào lửa chạy đến khu trung ương thành Tiêu Dao, rốt cuộc muốn đi chỗ nào, hoặc là nói, muốn đi tìm ai?”

Quyền Vương trầm ngâm một lát, không chút do dự nói: “Hạ Hầu Vô Tâm!”

“Đúng rồi.”

Lý Diệu nói, “Hạ Hầu Vô Tâm thống trị thành Tiêu Dao mấy chục năm, ở trong đánh giá của Nghiệt Thổ, là người cáo già, hắt nước không lọt, trước kia mười mấy lần tiến công nhằm vào thành Tiêu Dao và cá nhân hắn hết thảy đều bị nhẹ nhàng bâng quơ hóa giải, chẳng lẽ bây giờ nhận của ngươi mấy cú đấm đã chết? Không giòn như vậy chứ?”

“Hắn chưa chết.”

Quyền Vương thản nhiên nói, “Ta có thể rõ ràng cảm giác được, lúc ấy mấy cú đấm kia còn chưa lấy được mạng của hắn, chẳng qua toàn bộ hứng thú của ta đều bị thiên nhân thần bí, cùng với ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ hấp dẫn, hắn chết hay sống, ta cũng không quá để ý.”

“Vậy thì đúng rồi, ngẫm xem, có một số thiên nhân được xưng là ‘người chơi’, là Tân Tiểu Kỳ giới thiệu đến trong đại quân của ngươi. Tân Tiểu Kỳ tự nhiên không biết bọn họ là ‘người chơi’, mà trận chiến tranh này là một ‘trò chơi’, cô ta chỉ biết những người này là thích khách đến từ Thung Lũng Bụi Gai, tất cả cái này đều là Hạ Hầu Vô Tâm bảo cô ta làm.”

Lý Diệu ngừng lại một chút, nói, “Như vậy, làm cố chủ của những ‘thích khách’ hoặc là ‘lính đánh thuê’ kia, Hạ Hầu Vô Tâm nhất định biết bộ phận chân tướng, biết cái gọi là ‘Thung Lũng Bụi Gai’ là không tồn tại.

“Nói cách khác, nhiệm vụ của hắn chính là ‘tiếp đãi’ những người chơi đến từ bầu trời, làm bọn họ tận lực ở trong trò chơi chiến tranh này chơi vui vẻ, chơi kích thích, chơi sảng khoái mà thôi!”

Quyền Vương thâm trầm nói: “Nói có lý, Hạ Hầu Vô Tâm thống trị thành Tiêu Dao mấy chục năm, trong lúc đó giúp Mạn Châu Sa Hoa tuyên bố cùng đẩy mạnh vô số lần nhiệm vụ, còn mang rất nhiều người đưa lên Thiên Không Chi Thành, nghe nói còn quen biết rất nhiều ‘thiên nhân’, đạt được ban tặng đến từ bầu trời, lấy tính cách âm hiểm giả dối, cáo già của hắn, sao có khả năng hoàn toàn không biết gì cả đối với bầu trời?”

Hàn Đặc cả giận nói: “Vậy hắn chính là vẽ đường cho hươu chạy, giúp đỡ thiên nhân ức hiếp tội dân chúng ta... Phi, chúng ta không phải ‘tội dân’ gì cả, là ức hiếp người trên mặt đất chúng ta? Chị của ta chính là bị ‘kẻ thống trị Thế Giới Cực Lạc’ như vậy lừa lên trên trời!”

“Tóm lại, Hạ Hầu Vô Tâm hẳn là biết một ít phương pháp hướng tới Thiên Không Chi Thành, ít nhất so với chúng ta nắm giữ nhiều tình báo hơn về Thiên Không Chi Thành.”

Lý Diệu bình tĩnh phân tích, “Còn có, chính cái gọi là thỏ khôn có ba hang, hắn làm chó mấy chục năm cho ‘thiên nhân’, bản thân khẳng định cũng tích lũy lượng lớn tài phú. Tài phú trên Nghiệt Thổ không có khả năng là vàng bạc châu báu cái gì hết, tỷ lệ lớn hơn nữa là tinh tủy tinh khiết cao độ, pháp bảo uy lực cường đại cùng các loại linh đan diệu dược. Đó đều là thứ chúng ta cần nhất.

“Đi theo Tân Tiểu Kỳ, truy theo nguồn gốc, tìm được Hạ Hầu Vô Tâm, ép hỏi ra bí mật của Thiên Không Chi Thành, thuận tiện cướp bóc hết tài nguyên hắn mấy chục năm tích tụ, dùng tài liệu quý giá của hắn giúp Quyền Vương thay một cơ thể máy hoàn toàn mới, cường đại hơn, sau đó lại nghĩ cách nên như thế nào chạy ra khỏi thành Tiêu Dao, tới bầu trời, mọi người đối với kế hoạch của ta có ý kiến gì không?”

“Diệu lão nói như thế nào, chúng ta làm như thế đó!”

Hàn Đặc vung nắm tay, nghiến răng nghiến lợi, kiên định nói, “Ta nhất định phải hướng Quyền Vương đại nhân học tập, rồi có một ngày, hung hăng đánh Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa chết tiệt từ trên trời rơi xuống!”

“Nếu vậy...”

Đôi mắt to của Lưu Ly lập lòe tỏa sáng, “Cũng không ai có thể giám thị chúng ta, khống chế chúng ta cùng đùa bỡn chúng ta nữa. Hơn nữa, một tòa Thiên Không Chi Thành lớn như vậy còn có nhiều Đường Ray Trời như vậy, bên trong nhất định ẩn chứa rất nhiều rất nhiều vật tư, nói không chừng chúng ta có thể lợi dụng những vật tư này, để xây dựng quê hương hoàn toàn mới!”

“Thì ra ngươi gọi là ‘Diệu lão’ .”

Quyền Vương nói, “Danh hiệu cổ quái như vậy?”

Lý Diệu vội ho một tiếng: “Ngươi vẫn gọi ta ‘Yêu Tinh’ là được, nhưng, ta lại nên xưng hô ngươi đích thực như thế nào đây?”

“Vẫn như cũ gọi ta ‘Quyền Vương’ Lôi Tông Liệt đi.”

Quyền Vương nói, “Ta đã quen mô hình số liệu đưa ra này rồi.”

Nói xong, camera của nó càng lúc càng sáng ngời, khí tức quanh thân ngưng tụ thành những vòng xoáy, lại như là một tầng lửa âm u bám vào ở trên lớp vỏ kim loại, thiêu đốt đầm lầy tới mức vang lên “Xẹt xẹt”.

“Không ai có thể lừa gạt ta như vậy, không có ai.”

Nó siết chặt nắm tay, phát ra tiếng cười trầm thấp mà khàn khàn, không là máy móc lạnh như băng nữa, lại biến trở về “Quyền Vương” Lôi Tông Liệt tối hôm qua ba người nhìn thấy dã tâm bừng bừng, không để mọi thứ vào mắt, mạnh mẽ bá đạo tới cực điểm kia, “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa, ta sẽ khiến ngươi trả giá đắt, trả cái giá các ngươi không thừa nhận nổi!”

“Quyền, Quyền Vương đại nhân...”

Hàn Đặc và Lưu Ly bị dọa sợ nổi da gà, nhịn không được lắp bắp hỏi, “Ngài, ngài bộ dáng bây giờ thật đáng sợ. Ngài, ngài thật sự không phải nhân loại sao?”

“Không phải, tất cả cái này đều là ta dùng hình thức số liệu tính cách và hành vi của Lôi Tông Liệt thật sự, tổng hợp lại mô phỏng ra phản ứng hợp lý.”

Giọng Quyền Vương trong nháy mắt lại trở nên cực độ bình tĩnh và lạnh lùng, giống như vừa rồi phóng thích vạn trượng lửa giận, gầm nhẹ như dã thú không phải nó, “Ta không có sinh mệnh, cũng không có linh hồn, càng không có ý chí của mình, chỉ là một cỗ máy vặn đủ dây cót, một con rối bị chỉ lệnh cao nhất sai khiến mà thôi.

“Vừa rồi trong lúc chúng ta đối thoại, ta tổng cộng tiến hành ba trăm năm mươi hai lần thôi diễn cùng tính toán, kết luận là, nếu ta muốn tiếp tục mạnh lên, nhất định phải hợp tác với các ngươi, ít nhất hợp tác đến khi đánh rụng Mạn Châu Sa Hoa mới thôi, cho nên, các ngươi có thể tin tưởng thành ý của ta.”

“A...”

Hàn Đặc và Lưu Ly nhìn nhau. Bọn họ trước kia rất ít nhìn thấy con rối linh năng loại tự chủ học tập cùng thăng cấp, không biết con rối linh năng khác cũng giống Quyền Vương hay không.

Lý Diệu cũng thất thần một phen, ù ù cạc cạc nghĩ tới một vấn đề khác.

Hắn nghĩ tới Tinh Diệu Liên Bang, linh võng đại thống nhất, trong thế giới mô phỏng nhiều trí tuệ nhân tạo “hư linh thể” như vậy.

Trong nháy mắt Vực Ngoại Thiên Ma thối lui, thế giới mô phỏng bị đóng cửa và sụp đổ, những “hư linh thể” kia rốt cuộc có thể ý thức được mình không phải con người, chỉ là một đoạn chỉ lệnh, một mảng số liệu, một con rối, một cỗ máy lên đủ dây cót không có thực thể hay không?

“Chúng ta có thể xuất phát chưa?”

Quyền Vương bất động thanh sắc nói, “Ta đã sốt ruột không chờ được muốn nhấm nháp tư vị những ‘thiên nhân’ cao cao tại thượng kia, đại não nổ tung, xương khớp vỡ hết, máu thịt be bét.”

“Được, chúng ta đi thôi.”

Lý Diệu lấy lại bình tĩnh, nhìn Quyền Vương một cái, bỗng nói, “Đúng rồi, ngươi nói trong kho số liệu của ngươi có rất nhiều chuyện xưa về ngời Vũ Anh, nhật ký cùng di ngôn của những người tu chân đó?”

Quyền Vương nói: “Đúng vậy.”

Lý Diệu nói: “Chờ chúng ta chạy ra khỏi thành Tiêu Dao, khi có thời gian, thuận tiện nói cho chúng ta nghe một chút không, đặc biệt hai đứa nhỏ này?”

Quyền Vương nhìn quét hai đứa nhỏ một cái: “Có thể.”

“Ặc, ta tùy tiện nói lung tung, nhưng ngươi có thể suy xét một phen.”

Lý Diệu nghĩ nghĩ, nói, “Thật ra ta cảm thấy lý luận của người tu chân có đôi khi cũng rất có đạo lý, nói không chừng người tu chân mới đại biểu cho thật sự cường đại. Rất nhiều đường ngươi từng thử đều đi không thông, có cơ hội không ngại thử một chút con đường của người tu chân, có lẽ sẽ có ngạc nhiên lẫn vui mừng ngoài dự liệ đó?”

“Sao có khả năng?”

Quyền Vương nói, “Tuy ta chỉ là một con rối linh năng, nhưng ngươi cũng đừng gạt ta. Nói thực ra, ta cảm thấy lý luận của người tu chân ngu ngốc.”

“Ngu ngốc... Đương nhiên là có chút ngu ngốc, nhưng chúng ta có thể nghĩ trái lại hay không?”

Lý Diệu nói, “Nói đơn giản thô bạo, lý niệm của người tu chân là muốn thủ hộ thế giới này, mà lý niệm của các cường giả lộn xộn khác, trên cơ bản đều là muốn thống trị hoặc là phá hoại thế giới này, không sai biệt lắm nhỉ?”

Quyền Vương nghiêng đầu suy nghĩ chốc lát: “Quả thực đơn giản thô bạo, tạm thời nói như thế, vậy thì sao?”

“Lấy cái ví dụ, hai chúng ta muốn luận bàn, trong tay ta đang cầm một bình thủy tinh trong suốt lấp lánh, khẽ chạm là vỡ, trong tay ngươi thì vung hai cái chùy sắt lớn trên dưới một trăm cân.”

Lý Diệu nói nhanh, “Điều kiện thắng lợi của ta là một mực thủ hộ bình thủy tinh này không bị ngươi đánh vỡ, mà điều kiện thắng lợi của ngươi chính là đập vỡ cái bình thủy tinh này. Hai chúng ta, ai độ khó tương đối cao hơn?”

Quyền Vương nói: “Đương nhiên là độ khó của ngươi tương đối cao, cho nên?”

“Cho nên, thân là một cường giả thật sự, chẳng lẽ không nên khiêu chiến độ khó cao thật sự sao?”

Lý Diệu nghiêm mặt nói, “Độ khó thủ hộ thế giới rõ ràng so với hủy diệt thế giới thì cao hơn rất nhiều nha. Ngươi đã gánh vác số mệnh ‘mạnh nhất’ mà sinh, đánh đánh giết giết, hủy diệt thế giới sứ mệnh cấp thấp như vậy làm sao xứng với sứ mệnh vô cùng cao thượng của ngươi? Ngươi đương nhiên phải gánh vác gánh nặng, khiêu chiến nhiệm vụ độ khó cao nhất từ xưa đến nay, thủ hộ thế giới hòa bình mới được nha!”
Bình Luận (0)
Comment