Chương 2032: Giao dịch cuối cùng
Chương 2032: Giao dịch cuối cùngChương 2032: Giao dịch cuối cùng
“Ngụy Tiếu Thiên...”
Nghe đối phương vạch trần quan hệ của mình và Tân Tiểu Kỳ, trên mặt Hạ Hầu Vô Tâm nhanh chóng hiện ra một luồng sát ý thẹn quá hóa giận, nghiến chặt răng, ở khóe miệng cắn ra một sợi tơ máu, “Các ngươi đã sớm biết, vì sao mãi không nói ra?”
“Vì sao phải cướp đoạt một chút hy vọng cuối cùng của sinh mệnh ngươi hả?”
Người tu tiên tên là “Ngụy Tiếu Thiên”, đội trưởng tiểu đội khải sư màu xám, người liên lạc lệ thuộc trực tiếp Hạ Hầu Vô Tâm mười năm qua thật sự rất thích cười, hắn tiếp tục cười tủm tỉm nói, “Chúng ta không cần kẻ đánh mất tất cả hy vọng, ngơ ngơ ngẩn ngẩn để đảm đương con rối, ở phía trước đầu con lừa treo một củ cà rốt, con lừa chạy mới tương đối nhanh chút ―― Tân Tiểu Kỳ chính là củ cà rốt của ngươi, giữ cô ta lại tương đối tốt.”
Hạ Hầu Vô Tâm rên rỉ một tiếng, hoàn toàn khô quắt đi.
“Sư phụ!”
Tân Tiểu Kỳ cuống lên, hướng Ngụy Tiếu Thiên giơ lên hai thanh đoản đao, trợn mắt nhìn nói, “Các ngươi chính là ‘thiên nhân’? Đừng giả mù sa mưa nữa, ta biết các ngươi căn bản không tính buông tha hai thầy trò chúng ta, chẳng qua là đang chơi trò ‘mèo vờn chuột’! Bớt nói nhảm đi, chúng ta sẽ tuyệt đối không ngoan ngoãn đi theo các ngươi, thật muốn mang, thì mang xác chúng ta đi lên đi!”
“Chuột?”
Ngụy Tiếu Thiên hơi ngẩn ra, bật cười, “Coi mình là chuột, ngươi quá tự đại rồi, tiểu cô nương.”
Vài tên khải sư màu xám tạo thế muốn lao về phía Hạ Hầu Vô Tâm và Tân Tiểu Kỳ.
“Không xong!”
Lý Diệu ngủ đông ở lòng bàn chân bọn họ lòng như lửa đốt ―― Các khải sư màu xám bên trên tuyệt đối đều là tinh nhuệ, không ít người có được thực lực trên dưới Kim Đan, Ngụy Tiếu Thiên cầm đầu càng là một cao thủ Nguyên Anh, lấy chiến thể sắt thép của Lý Diệu giờ phút này, thật sự không có nắm chắc ở dưới tình huống tránh thoát bầu trời theo dõi, vô thanh vô tức giết chết bọn họ, thậm chí ngay cả cứu ra Hạ Hầu Vô Tâm và Tân Tiểu Kỳ cũng rất khó làm được.
Theo dõi, theo dõi là mấu chốt, phòng thí nghiệm siêu khổng lồ chết tiệt này!
“Làm sao bây giờ?”
Nguyên thần Lý Diệu như vòng xoáy càng lúc càng lớn, dần dần bao phủ cả chiến trường vào trong đó, nhất cử nhất động cùng thế lực phân bố của mười mấy quảng trường xung quanh, hết thảy đều bị hắn cảm giác được.
Một kế hoạch lớn mật hiện lên ở sâu trong nguyên thần Lý Diệu.
“Hàn Đặc, Lưu Ly, bây giờ là lúc các ngươi ra trận rồi!”
Lý Diệu gọi hai đứa nhỏ đến, “như thế như vậy” phân phó vài câu, lại bảo Huyết Sắc Tâm Ma tiến vào tàu Kiêu Long đi theo phía sau bọn họ, hộ giá hộ tống cho bọn họ.
Hai đứa nhỏ nhanh chóng biến mất ở cuối đường ống chất thải dưới lòng đất.
Mà ở đỉnh đầu Lý Diệu, Tiêu Dao thành chủ vẫn đang làm ra giãy dụa cuối cùng.
“Đợi chút!”
Biểu cảm trên mặt Hạ Hầu Vô Tâm liên tục biến ảo mấy chục lần, khóe mắt, chóp mũi cùng môi đều run run thật lâu, cuối cùng vẫn nặn ra một nụ cười nịnh nọt, lấy kiếm lưỡi cưa hai tay, súng đạn nổ bên hông hết thảy ném xuống đất, còn vận đủ lực lượng, hung hăng giẫm nát những pháp bảo này.
“Ngụy đại nhân ―― “
Thân hình hắn hoàn toàn gù xuống, không ngừng xoa xoa tay, ăn nói khép nép, “Ta bán sức cho ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ và ngài nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao, có thể xin ngài nói tốt thêm vài câu với bên trên hay không, chỉ cần giữ lại một cái mạng hèn của ta, vô luận muốn ta làm cái gì cũng được.”
“Tốt.”
Ngụy Tiếu Thiên sảng khoái đáp ứng, nụ cười trở nên càng thêm nồng đậm, “Không bằng ngươi tự mình đi lên nói đi, ta nhất định ở bên cạnh giúp ngươi nói ngọt nhiều hơn.”
Hạ Hầu Vô Tâm tuyệt vọng rên rỉ: “Không đi được không, coi ta là một lão cẩu vô dụng thả đi. Ngài là biết ta, ta là người thông minh, sẽ tuyệt đối không nói bừa nửa câu bất lợi đối với bầu trời!”
Ngụy Tiếu Thiên thu liễm nụ cười, thở dài nói: “Hạ Hầu thành chủ, ta biết ngươi là người thông minh, cho nên, ngươi nói xem?”
“Ta có thể dùng đồ vật để trao đổi cái mạng chó này của ta.”
Hạ Hầu Vô Tâm làm ra bộ dáng được ăn cả ngã về không, “Mấy chục năm qua, ta bí mật xây dựng mấy chục kho hàng, cất chứa không ít thứ tốt, chỉ cần giữ lại một mạng của ta, tất cả đều có thể giao ra ―― chỉ giao cho một mình ngài!”
“Vừa mới còn nói ngươi thông minh, sao lúc này lại vờ ngớ ngẩn rồi?”
Ngụy Tiếu Thiên rất khó hiểu lắc lắc đầu nói, “Động tác nhỏ ngươi tự cho là thần không biết, quỷ không hay, lại làm sao giấu được con mắt bầu trời? Tọa độ cùng phương pháp mở ra mấy chục kho bí mật kia, chúng ta đều rõ, chẳng qua ‘nước quá trong ắt không có cá’, giống với đệ tử ‘Tân Tiểu Kỳ’ bí mật nhất này của ngươi, chúng ta lười so đo những việc nhỏ này với ngươi mà thôi, vật như vậy, cũng có thể lấy ra làm tấm thẻ đánh bài sao?”
“Ngụy đại nhân nói có lý, những kho bí mật này quả thực đều là thứ không đáng giá nhắc tới.”
Hạ Hầu Vô Tâm bỗng bình tĩnh lại, khóe miệng toát ra một nụ cười quỷ dị, nói, “Nhưng, Ngụy đại nhân có điều không biết, mấy chục kho bí mật này cũng chỉ là che giấu của ta, ta sao có thể không biết, nhất cử nhất động của mình đều ở trong khống chế của bầu trời? Sở dĩ xây dựng rầm rộ, xây dựng nhiều kho hàng bí mật như vậy, chẳng qua là vì yểm hộ kho bí mật thật sự kia ―― Ta cam đoan, đó là nơi nào đó tuyệt không ở trên danh sách theo dõi của các ngươi.”
Ngụy Tiếu Thiên sắc mặt không thay đổi: “Ngươi lừa ta, Hạ Hầu thành chủ?”
“Có lẽ thế, nhưng làm người nắm giữ Thế Giới Cực Lạc sống được lâu nhất trên cả Nghiệt Thổ, ta tự nhiên so với người khác càng biết nên giữ cái mạng chó này như thế nào, hơn nữa thành Tiêu Dao là ở trước Đại Thẩm Phán, trên cơ sở của siêu cấp thành thị Vũ Anh văn minh dựng lên, bên dưới thành Tiêu Dao là quần thể phế tích thành thị lòng đất sâu tới mấy ngàn mét, rắc rối khó gỡ, khổng lồ và rườm rà như mê cung, các ngươi có thể theo dõi mỗi một tấc đất, chẳng lẽ còn có thể theo dõi mỗi một khe hở cùng mỗi một cái hang sụp đổ dưới lòng đất?”
Hạ Hầu Vô Tâm nói nhanh, biểu cảm trên mặt vừa là quyết tuyệt, vừa là cầu xin, “Bây giờ, ta không cầu các ngươi có thể buông tha ta, chỉ cầu các ngươi có thể buông tha đồ đệ duy nhất của ta ―― cho dù tiến hành với nó giải phẫu cắt bỏ bộ phận đại não, tẩy trừ ký ức của nó, biến đại não của nó thành trống rỗng, chỉ cần có thể giữ được một cái mạng của nó, ta liền nguyện ý nói ra kho bí mật quý giá nhất này!”
Ngụy Tiếu Thiên khe khẽ thở dài, lông mày khẽ nhăn lại, tựa như đang kỳ quái vì sao Hạ Hầu Vô Tâm sẽ ngu xuẩn đến loại trình độ này: “Hạ Hầu thành chủ, ngươi có nghĩ tới một vấn đề hay không ―― Mọi thứ trên Nghiệt Thổ, đều là bầu trời chúng ta ban ân, cho nên phế liệu cất chứa trong toàn bộ kho bí mật của ngươi, cũng hết thảy là chúng ta bố thí cho ngươi, bây giờ ngươi muốn lấy thứ chúng ta bố thí cho ngươi, coi là tấm thẻ đánh bạc để đánh cờ với chúng ta, ngươi... Không có vấn đề chứ?”
“Tự nhiên, tuyệt đại bộ phận đồ trong kho bí mật, đều là các ngươi bố thí cho ta, nhưng cũng chưa chắc không có một bộ phận nhỏ, ngay cả các ngươi cũng chưa từng nắm giữ.”
Hạ Hầu Vô Tâm khẽ ho khan vài tiếng, khóe miệng và khóe mắt đồng thời cong lên, nói, “Nói ví dụ, xác người tu luyện sau khi tu luyện ‘Cửu Liên Quyết’, thật sự ở ngực nở rộ chín đóa thực vật yêu dị, các ngươi có không? Theo ta được biết, ‘nguyên liệu thí nghiệm’ các ngươi tìm được, nhiều nhất là ở ngực nở rộ bảy đóa hoa ăn thịt người nhỉ?
“Ồ, nói chuẩn xác hơn, hẳn là ‘nguyên liệu thí nghiệm ta giúp các ngươi tìm được’, nhiều nhất ở ngực nở rộ bảy đóa hoa ăn thịt người...”
Ngụy Tiếu Thiên biến sắc: “Ngươi giấu đi một bộ phận ‘nguyên liệu thí nghiệm’?”
“Vẫn là câu nói đó, có lẽ thế.”
Hạ Hầu Vô Tâm nói, “Được chim quên ná, đặng cá quên nơm, có mới nới cũ, đạo lý đơn giản như vậy ta sao có thể không hiểu? Làm kẻ quản lý Thế Giới Cực Lạc mấy chục năm, giúp các ngươi làm quá nhiều chuyện không thể lộ ra với người ta, đã biết quá nhiều bí mật của các ngươi, chẳng lẽ ta còn thực trông cậy vào có thể đi ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ an hưởng lúc tuổi già sao? Tự nhiên nên giữ lại một đường lui cho mình, tính toán cho tốt một chút!
“Cho nên, ta có lẽ ở lúc giúp các ngươi vơ vét ‘nguyên liệu thí nghiệm’, bản thân vụng trộm giấu đi mặt hàng nhất lưu chất lượng tốt nhất, hoặc là lưu lại rất nhiều hình ảnh tư liệu quý giá, lại đưa mặt hàng hạng hai đến Thiên Không Chi Thành.
“Ta tin tưởng, hai mươi bảy cái xác cùng hơn ba trăm năm mươi đoạn hình ảnh tư liệu kia, đối với thực nghiệm của các ngươi là có giúp đỡ rất lớn.
“Còn có, Vũ Anh văn minh thịnh cực nhất thời, cũng lưu lại lượng lớn truyền thừa và cơ mật quý giá, mặc dù trong toàn cầu hủy diệt của ‘Đại Thẩm Phán’, cũng chưa thể hoàn toàn diệt sạch, có lẽ ta cũng ở trong quá trình xây dựng kho bí mật, phát hiện một số thứ thú vị, nói ví dụ bí mật về ‘người tu chân’, mấy thứ này cũng chưa chắc là thứ các ngươi biết đến nha.
“Làm giao dịch đi, Ngụy đại nhân, thả đồ đệ ta đi, ta liền lấy tọa độ cùng phương pháp mở ra kho bí mật quý giá nhất này nói hết cho ngươi, sau đó tự mình kết thúc, không lưu lại chút phiền toái nào cho các ngươi.
“Nếu không, ta có một trăm loại phương pháp có thể điều khiển từ xa, nổ phá hủy kho bí mật này, các ngươi cái gì cũng đừng nghĩ đạt được!”
Nói xong lời cuối cùng, Hạ Hầu Vô Tâm vẻ mặt dữ tợn, toàn thân lệ khí, bộ dáng chó vẫy đuôi mừng chủ vừa rồi biến mất sạch sẽ.
“Sư phụ!”
Tân Tiểu Kỳ muốn lao lên kề vai chiến đấu với Hạ Hầu Vô Tâm, lại bị vài tên khải sư màu xám dùng khí thế khóa mục tiêu gắt gao, bước ra mỗi một bước đều cảm giác được toàn thân đau đớn như đao cắt, chỉ có thể gào khóc.
Sắc mặt Ngụy Tiếu Thiên âm tình bất định, gương mặt vốn đã như tượng đá cẩm thạch càng thêm tái nhợt, trầm ngâm một lát nói: “Được, ta đáp ứng ngươi, nếu ngươi dám giở trò gì, vậy không phải ‘một cái chết’ đơn giản như vậy. Ta cam đoan, ta có một vạn loại biện pháp có thể trước mang thân thể máu thịt của ngươi thiên đao vạn quả, sau lôi hết ra ba hồn bảy vía của ngươi, bào chế mấy chục năm cũng sẽ tuyệt đối không chết, Hạ Hầu thành chủ!”
“Thủ đoạn của thiên nhân, ta tự nhiên phi thường rõ, tuyệt không dám đùa như vậy với Ngụy đại nhân.”
Hạ Hầu Vô Tâm trừng mắt nhìn nói, “Nhưng, ta lại nên như thế nào tin tưởng Ngụy đại nhân hứa hẹn đâu?”
“Ngươi không có lựa chọn.”
Nụ cười của Ngụy Tiếu Thiên nhanh chóng tiếp cận độ không tuyệt đối, “Chúng ta cũng không thèm chút hình ảnh tư liệu cùng nguyên liệu thí nghiệm bé nhỏ không đáng kể đó của ngươi, ngươi lúc nào cũng có thể bỏ dở cái gọi là ‘giao dịch’ .”
“Điều này cũng đúng, là ta nghĩ sai rồi.”
Hạ Hầu Vô Tâm cười khổ, bỗng nói, “Ngụy đại nhân, mọi người cũng đã nói tới nước này rồi, mà ta lập tức cũng phải đi đời nhà ma, có cái vấn đề lại dây dưa rất lâu ở đáy lòng ta, không biết Ngụy đại nhân có thể mở lòng từ bi, để ta chết cũng chết rõ ràng hay không?”
Hắn lại chỉ chỉ Tân Tiểu Kỳ, “Đồ đệ này của ta, vô luận ngươi là muốn tẩy đi ký ức của nó cũng tốt, hay là tự nuốt lời hứa, muốn nhổ cỏ tận gốc cũng được, để nó cũng biết chân tướng cuối cùng, cũng không có gì quan trọng nhỉ?”