Chương 2042: Giết ra khỏi thành Tiêu Dao!
Chương 2042: Giết ra khỏi thành Tiêu Dao!Chương 2042: Giết ra khỏi thành Tiêu Dao!
“Các ngươi ngay cả ‘người tu chân’ cũng biết?”
Hạ Hầu Vô Tâm càng thêm kỳ quái lai lịch của Lý Diệu, nhưng cũng không xét hỏi tới cùng, tổ chức lối suy nghĩ một phen rồi nói, “Cái gọi là ‘Đại Thẩm Phán’, thật ra là tiến công mang tính hủy diệt của tu tiên giả thiên nhân nhằm vào văn minh tu chân của Vũ Anh giới, ở trong trận đại chiến kinh thiên động địa đó, cả Vũ Anh tinh đều hóa thành một mảnh đất khô cằn, hầu như toàn bộ thành thị đều bị san thành bình địa, mà chiến sĩ phản kháng của Vũ Anh giới thì bị tàn sát gần hết.
“Nhưng, ở trong truyền thuyết, vẫn có một bộ phận nhỏ chiến sĩ kiên trì phản kháng, bọn họ hoặc là ở trong tường đổ ngói vỡ và thành thị trong lòng đất quy mô khổng lồ xé chẵn ra lẻ, biến thành đội du kích xuất quỷ nhập thần, hoặc là ở sau khi cướp lấy chiến hạm người tu tiên, rất nhiều người chạy ra khỏi Vũ Anh giới, chạy đi sâu trong tinh hải, ở trên chiến trường càng thêm rộng lớn đấu với người tu tiên.
“Bởi vì khi đó, Đường Ray Trời và ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ đều còn chưa thành lập, siêu cấp cấm chế bao phủ trên không cả Vũ Anh tinh không tồn tại, muốn chạy đi là tương đối dễ dàng.
“Những người sống sót của Vũ Anh giới chạy trốn tới trong vũ trụ tự xưng là ‘tổ chức Tinh Quang’, nghe nói bọn họ không ngừng liên lạc chí sĩ còn lại đầy lòng nhân ái phản đối người tu tiên trong vũ trụ, ý đồ cùng người phản kháng ở lại Vũ Anh giới cùng nhau nội ứng ngoại hợp, lật đổ người tu tiên thống trị, ít nhất là muốn hủy diệt ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, giải phóng cả Vũ Anh tinh!
“Bởi vì vừa rồi Yêu Tinh tiền bối quen thuộc như thế đối với pháp bảo của Vũ Anh văn minh, giống như trước kia từng sử dụng, cho nên ta mới đoán, ngài đến từ tổ chức Tinh Quang.”
Tân Tiểu Kỳ mở to mắt nhìn, nhìn nhìn Hạ Hầu Vô Tâm, lại nhìn nhìn Lý Diệu, lẩm bẩm: “Người tu chân? Người tu tiên?”
Hàn Đặc và Lưu Ly cũng liếc nhau, đồng thời phát ra tiếng hô vui sướng: “Thì ra người tu chân thật sự tồn tại, còn có một tổ chức phản kháng quy mô không nhỏ!”
Trong lòng Lý Diệu khẽ cười, thầm nhủ đâu chỉ có một “Quy mô không nhỏ đề kháng tổ chức”, thậm chí còn có một quốc gia thực lực cường đại!
Trầm ngâm một lát, hắn lại hỏi: “Ngươi xác định ‘tổ chức Tinh Quang’ tồn tại?”
“Đúng vậy.”
Hạ Hầu Vô Tâm gật đầu nói, “Bởi vì ở trong mệnh lệnh ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ phân phó cho ta, một điều quan trọng nhất chính là nghiêm tra tin tức ‘tổ chức Tinh Quang’ và ‘người tu chân’, tình báo về bọn họ đều là quan trọng nhất, so với bất cứ thú biến dị phóng xạ cùng nguyên liệu thí nghiệm cũng ưu tiên xử lý hơn. Ta nghĩ, ‘tổ chức Tinh Quang’ nhất định tạo thành không ít phiền toái cho người tu tiên, thẳng tới hôm nay vẫn kiên trì chiến đấu.”
Lý Diệu truy hỏi: “Vậy ngươi từng gặp người của ‘tổ chức Tinh Quang’ sao?”
“Chưa.”
Hạ Hầu Vô Tâm nói: “Tuyệt đại bộ phận tình báo về ‘tổ chức Tinh Quang’, đều là ta đang âm thầm bí mật sưu tập được, lại chưa từng gặp người tu chân sống sờ sờ. Cẩn thận suy nghĩ, tổ chức này tồn tại ở Nghiệt Thổ và tinh vực phụ cận Vũ Anh giới, ít nhất có thời gian mấy trăm năm rồi, nếu còn chưa bị người tu tiên hoàn toàn tiêu diệt, nhất định bí ẩn đến cực điểm, sao có thể bị tiểu nhân vật như ta phát hiện?
“Nhưng, ta nghe nói bọn họ từng ý đồ phá hư vài Thế Giới Cực Lạc còn lại, có lẽ là muốn thông qua ‘tháp Thông Thiên’ của những Thế Giới Cực Lạc đó, lẻn vào ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, nhưng đều đã thất bại, ở sau khi tổ chức gặp vài lần đả kích nghiêm trọng, liền trở nên càng thêm trầm mặc mà nguy hiểm.
“Đúng rồi, ngay tại mấy tháng trước, ta còn nhận được thông cáo hợp tác điều tra của ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, nói ‘tổ chức Tinh Quang’ vô cùng có khả năng đang mưu tính một lần hành động phá hoại xưa nay chưa từng có, để co toàn bộ Thế Giới Cực Lạc chúng ta đều đề cao cảnh giác, tăng mạnh phòng bị.”
“Hành động phá hoại xưa nay chưa từng có?”
Camera của Lý Diệu nhấp nháy tỏa sáng, nguyên thần càng thêm phấn khởi hẳn lên, “Xem ra thật sự là mưa gió sắp đến, phong vân tế hội nha!”
“Vậy ngươi có biết, nên lẻn vào ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ như thế nào hay không?”
Quyền Vương lạnh như băng hỏi.
“Có biết đôi chút, bao gồm một bộ phận kết cấu khu vực bên trong ‘Thiên Không Chi Thành’.”
Khóe miệng Hạ Hầu Vô Tâm cong lên một cái mỉm cười quỷ dị.
Lý Diệu tò mò nói: “Ngươi làm sao biết, bọn Ngụy Tiếu Thiên sẽ không mang chuyện quan trọng như vậy đều nói cho ngươi nhỉ?”
“Người tu tiên chỉ coi ta là một lão cẩu, tự nhiên sẽ không nói cho ta biết bất cứ tin tức mấu chốt nào về ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’.”
Hạ Hầu Vô Tâm cười dữ tợn nói, “Nhưng, những ‘người thí luyện’ và ‘người thực nghiệm’ kia ở ‘khu vui chơi Nhạc Thổ’ hoạt động, tỉ lệ tử vong là rất cao, thậm chí có một số người bị thú biến dị phóng xạ kéo vào trong sào huyệt, rơi vào kết cục sống không thấy người, chết không thấy xác, tu tiên giả thiên nhân cũng sẽ không bỏ công sức để tìm xác bọn họ.
“Một bộ phận thi thể trong đó đại não còn bảo trì tươi mới, thậm chí là kẻ bị thú biến dị phóng xạ cắn mình đầy thương tích lại còn chưa hoàn toàn tắt thở, liền rơi vào trong tay của ta, ở trong bóng đêm mấy trăm mét dưới lòng đất đoạn tuyệt tất cả thông tin liên lạc, vô luận xảy ra chuyện gì, ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’ đều sẽ không biết.”
Sự lành lạnh trong thanh âm, làm mọi người ở sau khi nhìn nhau một cái, đều rùng mình.
Hạ Hầu Vô Tâm hừ nhẹ một tiếng nói: “Ta biết mình rồi có một ngày bị qua sông đoạn cầu, ăn cháo đá bát, chẳng lẽ còn thực sự sẽ ngồi chờ chết sao? Ăn miếng trả miếng, gậy ông đập lưng ông, tu tiên giả thiên nhân đã có thể coi tội dân Nghiệt Thổ là nguyên liệu thí nghiệm, vậy ta sẽ từ chỗ bọn họ học được đủ loại thủ đoạn, thi triển hết thảy đến trên người bọn họ, cũng là trời đất chuyển vần, báo ứng khó chịu!”
Tân Tiểu Kỳ lẩm bẩm: “Sư phụ, thì ra ta vẫn luôn trách lầm ngươi...”
“Cũng không tính.”
Hạ Hầu Vô Tâm cười khổ nói, “Ta tuy từ trước tới giờ âm thầm tìm cách, lại mãi chưa có dũng khí hoàn toàn quyết liệt với ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, dù sao càng là từ trên thân những kẻ này tra hỏi được lượng lớn tình báo, ta càng cảm thấy sợ hãi thật sâu với kẻ địch mình đối mặt, mặc dù chúng ta thật có thể đánh nổ ‘Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa’, lại nên đối mặt đế quốc Chân Nhân Loại sau lưng nó như thế nào đây? Cho nên mới do dự và rối rắm cho tới hôm nay!”
“Ta không biết đế quốc Chân Nhân Loại rốt cuộc là cái gì.”
Quyền Vương bình tĩnh nói: “Nhưng, nếu nó ngăn cản ở trên đường ta thăm dò ‘mạnh nhất’, ta cũng sẽ liều hết tất cả đi đánh nổ nó! Về phần thành công hoặc là thất bại, không quan trọng, không đáng lãng phí sức tính toán đi tự hỏi.”
Hạ Hầu Vô Tâm nhìn Tân Tiểu Kỳ, Hàn Đặc và Lưu Ly mặt đầy quật cường, lại nhìn nhìn Lý Diệu và Quyền Vương lạnh như băng, con mắt lại lần nữa cháy đỏ hồng lên, thấp giọng nói: “Có lẽ ngươi là đúng, ta đã làm chó suốt năm mươi năm, thẳng đến hôm nay mới biết được, thì ra ngẩng đầu ưỡn ngực làm một người đường đường chính chính, là sảng khoái như vậy!
“Vô luận thành bại, oanh oanh liệt liệt làm một trận, mặc dù thật sự chết không có chỗ chôn, ít nhất cũng có thể đúng lý hợp tình đi gặp... Những người sớm mất đi rồi nhỉ!”
“Yên tâm.”
Trong thanh âm của Lý Diệu ẩn chứa sự tự tin cực mạnh, nguyên thần phát ra lửa giận đủ để đốt thủng vỏ quả đất, chọc thủng bầu trời, “Có ta ở đây, chết không có chỗ chôn nhất định không phải chúng ta, mà là kẻ địch chung của chúng ta! Hạ Hầu thành chủ, lấy ra hết toàn bộ pháp bảo nơi này, để ta nghiêm túc suy tư một phen, nên như thế nào đều thay cho các ngươi một thân trang bị thích hợp nhất đi!”
Suốt ba giờ, Lý Diệu giành giật từng giây, thời gian cái chớp mắt cũng không lãng phí, hoàn toàn đắm chìm ở trong thế giới cải tạo và thăng cấp pháp bảo.
Ba giờ sau, bình đài sửa chữa pháp bảo nhiều công năng kia, toàn bộ cánh tay máy thật sự đều bị hắn mài cùn và làm gãy, đại công cáo thành!
Hắn nhằm vào đặc điểm Hạ Hầu Vô Tâm sở trường khống chế phi kiếm, cải tạo cho lão một loại tinh khải được xưng “Vô Tận Kiếm Trang”, hơn một ngàn thanh phi kiếm mini hết thảy trải qua nguyên thần tẩy luyện, mỗi một tòa phù trận đều dùng linh ti một lần nữa phác họa, tốc độ và lực phá hoại đâu chỉ tăng lên gấp đôi!
Trong lúc đó, Hạ Hầu Vô Tâm vẫn luôn ngâm ở trong khoang chữa bệnh khôi phục, vừa lúc khôi phục thương thế bảy tám phần, lại mặc vào bộ “Vô Tận Kiếm Trang” sắc bén đến tột đỉnh này, so với bộ dáng vừa rồi mình đầy thương tích, kéo dài hơi tàn, hoàn toàn như hai người khác nhau!
Tân Tiểu Kỳ đi là tuyến đường nhanh nhẹn, mờ mịt thậm chí có chút lén lút, Lý Diệu cũng tiến hành toàn diện thăng cấp đối với pháp bảo phun khí cô khảm trên tay chân, cũng dung nhập nó đến trên một bộ tinh khải trinh sát siêu cao tốc, thật sự biến Tân Tiểu Kỳ thành một con mèo hoang nhỏ nhảy lên nhảy xuống, cô vui sướng tới mức kêu oa oa, bong bóng nước mũi một lần nữa toát ra.
Về phần Hàn Đặc và Lưu Ly, chưa từng học tập đạo khống chế tinh khải mang tính hệ thống, tùy tiện mặc vào tinh khải không những không thể tăng phúc sức chiến đấu, ngược lại sẽ biến thành trói buộc bó tay bó chân.
Lý Diệu liền chọn cho bọn họ hai bộ quần áo chiến đấu động lực mang theo công năng tăng phúc cơ bắp, lại thêm giúp chiến giáp của bọn họ chín tầng phù trận phòng ngự, bảo đảm hai đứa nhỏ có thể ở trên chiến trường kịch liệt giữ được tính mạng, cùng sử dụng súng ống so với đùi bọn họ còn to hơn cung cấp đủ hỏa lực phát ra là được.
Về phần bản thân Lý Diệu, trong lòng lại ôm một phen tính toán khác.
“Pháp bảo sửa chữa quét từng tầng cao phân tử” đã tới tay, lại có nhẫn Càn Khôn có thể vận chuyển nó ra ngoài, vậy thì phải suy xét vấn đề mau chóng rời khỏi Vũ Anh tinh, kết hợp hoàn mỹ với thân thể máu thịt kêu than bởi thực phẩm của mình.
Ở lại trên Vũ Anh tinh, lúc nào cũng phải chịu theo dõi đến từ bầu trời, vĩnh viễn ẩn nấp dưới lòng đất, chung quy cũng không phải biện pháp.
Cho nên, sau khi dung hợp với thân thể máu thịt của mình, hoàn toàn củng cố cảnh giới Hóa Thần, lại từ trong tinh hải tìm cơ hội bí mật lẻn vào “Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa”, mới là cách tốt nhất triệt để phá hỏng nó.
Thân thể con rối linh năng kiểu bánh xích vốn to đen vụng về này thật sự quá mức nặng nề trói buộc, mục tiêu lại quá lớn, nói không chừng đã bị người tu tiên khóa mục tiêu.
Cho nên Lý Diệu lợi dụng tài liệu còn thừa trong kho bí mật, ghép cho mình một con rối linh năng hình thái nhện tinh xảo linh lung, có chút giống lúc hắn năm đó xuất đạo, ở lúc thi đậu tư cách luyện khí sư luyện chế con rối chiến thú “Nhện Sói” nọ.
Không sai, Lý Diệu ở trong con rối linh năng kiểu bánh xích cồng kềnh trang bị một máy tính khống chế từ xa, để năm đôi bánh xe phụ trọng vẫn có thể cường thế nghiền áp, nhưng nguyên thần của mình, lại tránh ở trong “Nhện Sói”, ngụy trang thành bộ dáng con rối chiến thú.
Như vậy, cho dù người tu tiên căn cứ hình ảnh tư liệu chiến trường quay chụp được, truy theo nguồn gốc tìm được thành trại Thái Bình, lại cuối cùng khóa mục tiêu “con rối linh năng kiểu bánh xích chuyên dụng vệ sinh và sửa chữa” này, cũng không tìm thấy Lý Diệu thật sự!
“Đều chuẩn bị tốt chưa?”
Nguyên thần Lý Diệu nhộn nhạo ra từng vòng gợn sóng trào dâng, quét về phía mọi người đang lòng tràn đầy vui mừng vuốt ve pháp bảo hoàn toàn mới, “Nếu chuẩn bị tốt, chúng ta bây giờ giết ra khỏi thành Tiêu Dao, cho người tu tiên một niềm vui ngoài ý muốn thật là lớn đi!”