Chương 2043: Thằn Lằn Xương Khô
Chương 2043: Thằn Lằn Xương KhôChương 2043: Thằn Lằn Xương Khô
Mọi người liếc nhau, giơ lên súng ống và đao kiếm trong tay, đồng thời gật đầu.
“Đợi chút, chúng ta quan sát trước một lần thế cục bên ngoài đã.”
Hạ Hầu Vô Tâm ở trên máy chủ một góc của kho bí mật thao tác một phen thật nhanh, trong hư không lập tức hiện ra mấy chục màn hình không gian ba chiều, đều là từ các góc độ quay chụp hình ảnh thời gian thật của thành Tiêu Dao.
“Thiên nhân ―― người tu tiên đã có thể từ bầu trời theo dõi mặt đất, ta khổ tâm kinh doanh thành Tiêu Dao mấy chục năm, tự nhiên cũng có thể ở nơi bí ẩn của phố lớn ngõ nhỏ, trang bị một ít camera theo dõi, từ dưới lòng đất quan sát tất cả.”
Hạ Hầu Vô Tâm cười giải thích, “Kho bí mật dưới lòng đất này tổng cộng có bốn lối ra bí mật, chúng ta xem xem nơi nào cục diện hỗn loạn nhất, liền từ nơi đó chạy ra!”
Trong màn hình không gian ba chiều, loạn chiến trong thành Tiêu Dao vẫn đang tiếp tục, nhưng đã vượt qua giai đoạn đỉnh cao của hỗn loạn.
Theo rất nhiều giặc cướp đồng quy vu tận, chiến hỏa dần dần bình ổn xuống, tiếng súng pháo và vụ nổ trở nên thưa thớt, ngẫu nhiên mới có một cao ốc sụp đổ, phát ra tiếng sấm ù ù, nhấc lên một mảng bụi đất lười biếng.
Màn đêm nặng nề, như thác nước màu đen trút xuống trong thành Tiêu Dao, đám ô hợp và quân lính tản mạn đều thương vong thê thảm nặng nề, hết thảy hóa thành thi thể vỡ nát sau khi đốt cháy, chỉ còn lại có những mũi tinh nhuệ bang cướp quy mô tương đối lớn, đều tự chiếm một địa bàn, trầm mặc giằng co trong bóng đêm.
Thành Tiêu Dao từ biển giết chóc hỗn loạn không chịu nổi, biến thành một mảng rừng rậm đen tối nho nhỏ.
Ai thò đầu trước, kẻ đó chết trước!
“Có chút khó giải quyết rồi.”
Hạ Hầu Vô Tâm lẩm bẩm, “Bây giờ phạm vi thế lực của các bang cướp lớn đều tạm thời cố định, chúng ta nghênh ngang đi ở trên đường, sẽ tỏ ra cực kỳ chói mắt.”
“Trực tiếp từ dưới lòng đất, không thể chạy ra khỏi thành Tiêu Dao sao?”
Lý Diệu hỏi.
“Không được, bốn phương tám hướng đều là đường chết, thế nào cũng phải trở lại mặt đất mới được.”
Hạ Hầu Vô Tâm lắc lắc đầu nói, “Nếu một mực ngủ đông ở dưới lòng đất, chờ người tu tiên vận dụng lượng lớn bom khoan đất, trút hỏa lực như lũ bất ngờ bộc phát ở đỉnh đầu chúng ta, vậy thật sự là tai ương ngập đầu, muốn chạy trốn cũng không có chỗ mà chạy.”
“Đợi chút.”
Nguyên thần Lý Diệu kích động, “Đó là cái gì, giống như lại có cái gì từ trên trời rơi xuống!”
Quả nhiên, ở trên một mảng bầu trời mờ nhạt, mấy trăm hơn một ngàn, ngàn vạn bình kim loại đen sì từ trên trời giáng xuống, cách nhau quá xa, không nhận ra kích thước của những bình kim loại này, chỉ là mơ hồ có thể cảm giác được những luồng khí tức yêu dị.
Tuy có dù nhảy kéo, tốc độ rơi xuống của bình kim loại vẫn cực nhanh, rất nhanh đã ở trong thành Tiêu Dao nhấc lên những mảng khói bụi.
Một bình kim loại trong đó vừa lúc rơi ở cách camera theo dõi Hạ Hầu Vô Tâm bố trí không xa.
Khi bụi bậm lắng xuống, từ trong phế tích nhảy ra bóng người dữ tợn, chiếu rõ ràng vào mi mắt mọi người, khiến Hàn Đặc, Lưu Ly và Tân Tiểu Kỳ đều phát ra một đợt kinh hô.
Đây là một loại thú biến dị phóng xạ tương tự thằn lằn khổng lồ, hình thể ước chừng ở ba tới bốn mét, quanh thân bao trùm vảy tinh mịn màu xanh, sau lưng còn có những đường hoa văn màu máu kéo dài đến trên tứ chi và vuốt sắc.
Đầu của nó hẹp dài như rắn độc, lại bao trùm một tầng giáp xương trắng xóa, trái lại như là được khảm một cái mặt nạ xương trắng, sâu trong hốc mắt đen sì có thể nhìn thấy hai điểm sáng đỏ như quỷ hỏa, đảo quanh vù vù, tìm tòi con mồi xung quanh.
Hung tàn, giả dối mà giàu trí tuệ, như là rắn độc, cá sấu, sài lang và cỗ máy giết chóc hỗn hợp thể ―― đây là ấn tượng đầu tiên nó cho người ta.
Rất nhanh, một đội giặc cướp võ trang hạng nặng, biểu cảm xốc vác, rơi vào trong tầm mắt của con “Thằn Lằn Xương Khô” này.
“Vù!”
Nó lấy tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng lao về phía con mồi, nháy mắt hóa thành một luồng hào quang màu đỏ sậm!
Đội giặc cướp này thật ra đã sớm phát hiện có cái gì từ trên trời giáng xuống, tăng cảnh giới lên tới cực hạn, cảm giác được một trận gió tanh ập tới, ùn ùn nâng tay đánh, phun ra ngàn vạn con rắn lửa.
“Ba ba ba ba ba!”
Nào ngờ thân hình con “Thằn Lằn Xương Khô” này nhoáng lên một cái, vảy xanh ma sát tốc độ cao, thế mà lại ở quanh thân ngưng tụ ra một tầng khiên linh năng nhàn nhạt, ngăn cản cùng đánh văng ra toàn bộ công kích!
“Thú biến dị phóng xạ biết tự động kích phát ra khiên linh năng?”
Lần này, ngay cả Lý Diệu cũng nhìn nhau với Quyền Vương, Hạ Hầu Vô Tâm ―― có một số linh thú hoặc yêu thú bậc cao quả thực có được năng lực tự mình phòng ngự cực mạnh, có thể thi triển ra thần thông tương tự với khiên linh năng, nhưng đó đều là dị số trong yêu thú và linh thú, là tồn tại tương tự đầu lĩnh hoặc là vương giả.
Nhưng bây giờ, Thằn Lằn Xương Khô mà người tu tiên từ trên Đường Ray Trời đưa xuống ít nhất có mấy ngàn con, thuộc loại lượng lớn “tạp binh”, chẳng lẽ tất cả đều có thể kích phát ra khiên linh năng?
Vậy không khỏi quá đáng sợ rồi!
Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, khiên linh năng của con Thằn Lằn Xương Khô này chỉ chặn một lượt tiến công của giặc cướp liền ầm ầm nổ tung, lại đủ để nó lấy góc độ quỷ dị, cắt vào đến trong giặc cướp.
“Vù!”
Trong miệng nó phun ra một tia máu, như lưỡi đao sắc bén thuận lợi xuyên thủng mi tâm một tên giặc cướp, từ sau gáy chọc thủng ra, lại là một cái lưỡi mềm dẻo như sợi roi.
Ngay sau đó hung hăng vung lên, vứt tên giặc cướp mất mạng này đến một bên, hung hăng va phải mấy tên giặc cướp đang bận rộn tay chân nhắm.
“Oa!”
Không đợi giặc cướp phản ứng lại, đầu nó dứt khoát tách ra toàn bộ, nở rộ thành một đóa hoa ăn thịt người che kín bụi gai và răng nhọn, “nhụy hoa” sâu trong cổ họng nhộn nhạo ánh huỳnh quang chợt đâm ra, phân biệt dính đến trên người bốn năm gã giặc cướp, trong nháy mắt truyền tống qua hồ quang siêu mạnh, mang những tên giặc cướp này đều giật tới mức choáng váng, súng ống và đao kiếm ùn ùn rơi trên mặt đất.
Thằn Lằn Xương Khô lắc lư “hoa ăn thịt người” thật lớn trên cổ, như hổ đói vồ dê, lao vào giữa đám giặc cướp.
Bữa tiệc thịnh soạn giết chóc tanh máu chính thức trình diễn.
Vừa dùng mép dạng răng cưa sắc bén của “hoa ăn thịt người” khiến giặc cướp tính cả chiến giáp hết thảy bị xé thành mảnh vụn, vừa từ sâu trong cổ họng phát ra tiếng rít cực có tiết tấu, bất thình lình, lại có ba con Thằn Lằn Xương Khô trên mặt trắng xóa từ trong bóng đêm xuất hiện, ở trong nụ cười dữ tợn, nhìn giặc cướp chạy trối chết.
Trường hợp giết chóc tanh máu mà tuyệt vọng tương tự, đồng thời trình diễn ở bốn phương tám hướng của thành Tiêu Dao.
Mặc dù giặc cướp cùng hung cực ác nhất, ở cuồn cuộn không ngừng phác đi lên Thằn Lằn Xương Khô trước mặt, cũng chỉ có thể đau khổ giãy dụa, kéo dài tử thần bước chân.
Cho dù hung nhân hung hãn không sợ chết nữa, ở lúc nhìn thấy đồng bạn bị đầu Thằn Lằn Xương Khô nở ra hoa ăn thịt người há mồm cắn nuốt, cả da lẫn xương đều nhai thành một đống thịt nát và huyết tương, lại giống như mưa tên bắn nhanh ra, phun đến trên mặt trên người bọn họ, cũng nhịn không được hai chân như nhũn ra, há mồm nôn mửa.
Tiếng kêu thảm, tiếng rên rỉ và tiếng điên cuồng hò hét do thần kinh hoàn toàn sụp đổ, trong nháy mắt vang vọng cả tòa thành trì màu máu!
Nhưng phi thường kỳ quái là, ở lúc gặp được một số người thí luyện hoặc là người trực tiếp nào đó, Thằn Lằn Xương Khô lại sẽ ở sau khi hít ngửi kỹ càng thì buông tha bọn họ, tựa như có chỉ lệnh đặc thù nào đó, làm bọn nó có thể phân biệt người tu tiên và tội dân Nghiệt Thổ khác nhau.
Lý Diệu và Hạ Hầu Vô Tâm nhìn mà ghê người, da đầu phát tê.
Máy tính của Quyền Vương cũng đang vận chuyển siêu cao tốc, phát ra tiếng “Ong ong” không bình thường, sau khi cẩn thận quan sát hồi lâu thì nói: “Đây là một loại binh khí sinh hóa hoàn mỹ, chẳng những có được năng lực công phòng cực mạnh, hơn nữa ở trong đầu hẳn là còn cấy vào con chip khống chế đặc thù, làm bọn nó không là dã thú đần độn nữa, mà là được nối đến trong một mạng lưới chiến tranh thật lớn rắc rối phức tạp, lấy phương thức tương tự ‘bầy sói săn bắn’ để tác chiến, một con Thằn Lằn Xương Khô lọt vào tiến công, lúc nào cũng có thể triệu hồi mấy trăm hơn một ngàn đồng bạn trợ giúp.”
“Không sai.”
Hạ Hầu Vô Tâm nghiến răng nói, “Cái gọi là ‘phòng thí nghiệm Nghiệt Thổ’, không phải là nơi dùng máu thịt chúng ta những tội dân Nghiệt Thổ này lại thêm thú biến dị phóng xạ, điều chế loại quái vật hoàn mỹ này sao?”
...
Thiên Không Chi Thành, Mạn Châu Sa Hoa, phòng thí nghiệm số một, trung tâm khống chế.
Trên màn hình khổng lồ cùng lúc biểu hiện tham số sinh lý và video chiến đấu thời gian thật của ba ngàn năm trăm con Hung Thú Ác Mộng.
Theo dòng số liệu như thác nước cuồn cuộn hạ xuống, từng mục chỉ tiêu mong muốn đều được hoàn thành vượt mức, tâm tình Vũ Anh Lan lại dần dần tốt lên.
“Sinh hóa chiến thú lần này điều chế ra, quả thực không tệ, hiệu suất giết chóc rất cao, tính có thể khống chế cũng tương đối ổn định.”
Hắn thoải mái ngồi ở trên một cái giường mềm da thật, cao cao tại thượng như hoàng đế kiểm duyệt của đại quân mình, cười tủm tỉm nói với người phụ trách phòng thí nghiệm Lạc Thiên Thánh.
Lạc Thiên Thánh hưng phấn tới mức chà chà tay, cười nói: “Ta đã sớm nói với đại nhân, chỉ cần cho ta năm ngàn nguyên liệu thí nghiệm tươi mới nhất, nhất định có thể trả cho đại nhân một cái kỳ tích! Lần này chúng ta ở đại não và con chip kết hợp, cùng với tiếp thu tin tức và lần thứ hai truyền lên đều bỏ công phu thật lớn, bây giờ những Hung Thú Ác Mộng này đã có thể dựa vào bản năng để từ từ giết chóc, cũng có thể chấp hành chuẩn xác hơn một trăm tám mươi loại chiến thuật dự định, thậm chí ở dưới một đạo chỉ lệnh điều khiển, tiến vào trạng thái chờ bán thôi miên, có thể như là bò dê hiền lành nhất, tự động tới điểm thu về, sẽ không bao giờ xảy ra loại chuyện lần trước con chip mất khống chế, ăn lung tung hết một thành trấn mấy vạn tội dân!”
“Người xem ở các nơi của toàn bộ đế quốc, phản ứng đối với bữa tiệc giết chóc thịnh soạn này cũng phi thường không tệ, tỷ lệ tiếp sóng và tiền thưởng, tiền đánh bạc hấp thu được của chúng ta, hết thảy đột phá kỷ lục mới của ba năm qua, còn có vô số người xem đều phát đến đánh giá cực độ hưng phấn, báo cáo ‘tập đoàn Thiên Nhãn’ lần này nhất định có thể làm được phi thường đẹp, có thể khiến bên ngoài nhiều đại lão như vậy đều hài lòng.”
Tia máu và ánh lửa trong ngàn vạn màn hình, ở trên mặt Vũ Anh Lan chiếu rọi ra một tầng bóng ma loang lổ, làm người ta không nhận ra cảm xúc thật sự của hắn, chỉ có thể nghe được hắn ở dưới ngọn lửa màu máu thấp thoáng, thấp giọng nói, “Dùng một hồi giết chóc hoàn mỹ như vậy, để kéo ra màn che ‘nhiệm vụ cấp Sử Thi’ của chúng ta, thật sự không thể tốt hơn.”
“Như vậy ―― “
Lạc Thiên Thánh thấp giọng nói, “Chuyện Ngụy Tiếu Thiên nói, về ‘Quyền Vương’ còn có tên cao thủ thần bí kia?”
“Tiếp tục điều tra.”
Ánh mắt Vũ Anh Lan dừng lại ở trên tỷ lệ tiếp sóng tổng hợp còn có tài chính lưu động không ngừng tăng lên, khóe miệng cong lên một nụ cười nắm chắc thắng lợi, “Vô luận là yêu ma quỷ quái gì, chỉ cần đến từ Nghiệt Thổ, thì tuyệt đối trốn không thoát ánh mắt cùng lòng bàn tay chúng ta, mặc dù hắn có năng lực thông thiên triệt địa, vẫn luôn là một quân cờ nho nhỏ, ta mới là kỳ thủ duy nhất trong ván cờ này!”